Chương 9 : Cháy rồi !!!

...----------------- Chương 9 ------------------...

" Ba , dì , hai người về rồi " .

Thiên kỳ lễ phép cúi đầu chào hai người , Tử hàm cũng làm theo :

" Bác Trương , dì " .

Trương Minh thấy hai đứa nhỏ vẫn tay nắm chặt tay không chịu rời mặc dù hơi khó hiểu nhưng cũng khiến ông an tâm được phần nào .

Ông xoa đầu Thiên Kỳ và Tử Hàm sau đó đi vào phòng làm việc .

Thiên Kỳ và Hàm Tử trở lại phòng khách , người phụ nữ kia cũng đi theo , lên tiếng :

" Con là Tử Hàm sao , thằng bé hay kể về con lắm " khuôn mặt cô mỉm cười hiền hậu .

Ọe !! kinh tởm , Cái trò này chỉ lừa được trẻ con , đương nhiên vô dụng với cậu .

Bao năm gặp đủ loại người ở kiếp trước chẳng lẽ lại bị bộ mặt giả tạo kia lừa .

Tử Hàm thầm khinh bỉ lịch liệt trong lòng . Nhưng lúc này cậu lại nở một nụ cười không còn gì chuyên nghiệp hơn :

" Vâng cháu là Tử Hàm , chào dì ".

Người phụ nữ kia nhiệt tình giới thiệu :

" Dì là Đàm Sương , "mẹ" của Thiên Kì , cứ gọi dì là dì Sương là được . "

Hóa ra tên là Đàm Sương " Vâng dì Sương " Cậu trả lời .

Lúc này quản gia đi vào mời mọi người đi dùng bữa . Đàm Sương đi gọi Trương Minh ở trên lầu , còn hai thằng nhóc nào đó dắt tay nhau ra phòng ăn . ( hai đứa dính nhau quá )

Không phải cậu chê nhưng cơm ở đây không ngon bằng cơm bác Chu nấu .

Trong lúc ăn cơm Trương Minh và Đàm Sương nói chuyện và hỏi han Thiên Kỳ , sau đó lại thành nói chuyện và hỏi han cậu .

Hỏi về gia đình , sức khỏe ,... , nhất là Đàm Sương . Trong mắt cậu , bà ta giống như đang lăm le điều gì đó vậy , cậu vừa trả lời trong lòng vừa cảnh giác .

Bữa cơm kết thúc Trương Minh lại tiếp tục với công việc bận rộn của mình , không biết làm gì nhưng Đàm Sương cũng đi theo .

Vì trời đã tối quản gia không cho phép hai tiểu thiếu gia ra ngoài vườn nên hai người đành chơi trên phòng mà quản gia chuẩn bị .

Cũng không hẳn là chơi vì cậu thì ngồi đọc sách , còn Thiên Kỳ cũng không làm gì , chỉ thỉnh thoảng lại cầm cuốn sách lên bối rối một chút rồi lại đặt xuống , trông hơi mắc cười .

Khoảng 9 giờ tối bỗng tiếng gõ cửa vang lên , Tử Hàm liền đứng dậy ra mở cửa .

" Tử Hàm con ngủ cùng Thiên Kỳ sao " Đàm Sương vừa thấy Tử Hàm thì liền làm vẻ bất ngờ.

Cậu trả lời :

" Vâng ạ , vì em ấy cứ muốn cháu ngủ nên , haha " cười ngại nói .

:" phiền cháu rồi , đây " Bà ta đưa cho cậu hai cốc sữa còn ấm rồi nói tiếp :" Cô mang sữa cho hai đứa "

Cậu đáp lại :" Cảm ơn cô "

Sau đó Đàm Sương rời đi , trước đó còn nhắc cả hai phải uống hết .

Bà ta vừa đi , nụ cười trên khuôn mặt cậu liền tắt .

Đóng cửa lại rồi để hai cốc sữa trên bàn , sau đó nhìn chằm chằm nó :

Sữa thì bình thường nhưng mà !!! cái trắng trắng này là gì .

Cậu thấy một chút bột trắng còn vương trên miệng cốc . không nói thêm gì mà trực tiếp đổ hai cốc sữa vào chậu cây góc phòng .

Thiên Kỳ chứng kiến tất cả cũng không nói gì cho đến khi được Tử Hàm hỏi :

" Dì Sương có hay mang sữa cho em không "

Thiên kỳ im lặng vài dây như nghĩ gì đó rồi nói :

" Không " ngắn gọn dễ hiểu .

Tử Hàm cười nhẹ một cái rồi cũng trèo lên giường cùng Thiên Kỳ hỏi :" Sữa đó em có cần không ? "

" Không "

" Vậy được rồi , lát nữa nghe lời anh giả vờ ngủ , dù ai gọi như thế nào cũng kệ , hiểu chưa "

" Vâng "

Sau đó cậu nằm xuống rồi ôm Thiên Kỳ vào lòng vuốt ve tóc thằng bé :

Rốt cuộc bà muốn gì ? Đàm Sương .

Đúng như cậu đoán , gần một giờ sau có tiếng khẽ mở cửa , tia sáng từ hành lang hắt vào tạo thành một vệt dài . Người phụ nữ kia gọi khẽ :" Tử Hàm , Thiên Kỳ hai con ngủ chưa " .

Tử Hàm lúc này tim đập nhanh , lòng bàn tay bắt đầu rịn mồ hôi nhưng vẫn không quên nhẹ nhàng vỗ lưng Thiên Kỳ như đang trấn tĩnh thằng bé .

Im lặng một lúc thì người phụ nữ kia cầm hai chiếc cốc trên bàn rồi đi ngoài đóng cửa " Cạch ".

Tử Hàm thở hắt ra , xem thằng nhóc nằm trong lòng mình đã ngủ chưa mà sao im vậy . Thằng nhóc ngước lên nhìn chằm chằm Tử Hàm bằng đôi mắt khó hiểu . :

" Không sao , không sao , ngủ thôi " . Tử Hàm lại vỗ về thằng bé theo bản năng rồi nghĩ thầm :

Thằng nhóc này ngoan thật .

Sau đó nghe tiếng thở đều của đôi bên mà cả hai cùng thiếp đi .

Tử Hàm cảm giác mình quên gì đó quan trọng .

Trong mơ Tử Hàm lại thấy Thiên Kỳ nhưng lần này hắn vừa khóc vừa gọi liên tục tên cậu

" Tử Hàm , Tử Hàm ...."

Dần dần giọng nói trầm khàn kia biến thành giọng trẻ con :

" Hàm ca , Hàm ca , mau dậy .." .

Cậu mở mắt thấy tiểu Thiên Kỳ trước mặt đã phát khóc . Thấy khuôn mặt kia Tử Hàm liền tỉnh ngủ :

" Sao v... khụ , khụ..... khụ , chuyện ..khụ chuyện gì " . Cậu sặc khói mất rồi mà khói ở đâu ra .

Cậu nhìn ra phía cửa phòng làn khói đen dày đặc đang từ từ tràn vào phòng .

Cậu hoảng hồn , chuyện này , sao lại , cháy rồi .

Một tia điện xẹt qua cậu nhớ ra rồi , Ngày 21 tháng 6 là ngày giỗ của Trương Minh - bố Thiên Kỳ .

Nhưng...nhưng hôm nay là 20 mà .

Tất cả suy nghĩ hiện ra trong khoảng thời gian không quá 3 giây .

Thiên Kỳ 5 tuổi nói với cậu :

" Hàm ca , Hàm ca , khóa , cửa bị khóa mất rồi "

Trong đầu cậu bây giờ loạn cào cào , chết tiệt . Cậu nhìn đồng hồ 3 giờ 30 sáng .:

" Được lắm , Đàm - sương " cậu liền hiểu gì đó rồi nhớ tới người phụ nữa kia gằn ra từng chữ .

Cậu liền xuống giường vào phòng tắm dấp ướt hai chiếc khăn , đưa cho Thiên kỳ một cái dặn cậu bịt miệng và mũi lại rồi bắt đầu tìm cách thoát khỏi đây .

Cửa bị khóa , còn cửa sổ , Tử Hàm mở cửa sổ ra nhìn xuống :

Không được , quá cao ước chừng từ cửa sổ xuống mặt đất cũng phải hơn 15 mét . có buộc ga giường lại cũng không đủ độ dài để tăng tỉ lệ sống của một đứa trẻ sức yếu là cậu và một đứa trẻ 5 tuổi - Thiên kỳ .

Cậu chẳng lẽ chịu chết , không , cậu không muốn chế lần nữa , cậu còn ba mẹ .

Thiên Kỳ bây giờ nước mắt đã tràn ra nhưng không phát ra tiếng chỉ liên tục hết nhìn về phía Tử Hàm lại nhìn ra cửa .

Lửa bắt đầu cháy vài cánh cửa , cháy lan vài tường kêu tí tách .

Bây giờ chỉ còn đường liều thôi . Ngay lập tức cậu túm tay Thiên Kỳ lôi thằng bé vài tắm , vặn nước xả vào xô :

" Thiên Kì em có tin anh ko ? " thằng bé liền gật đầu .

Tử Hàm nói tiếp :

" Bây giờ nhớ kĩ , sau khi cánh cửa ngoài kia cháy hết lập tức chạy theo anh được anh , anh sẽ đưa em ra khỏi đây "

Thiên Kỳ chỉ im lặng gật đầu , chắc thằng bé sốc quá .

Xô nước đầy cậu liền một phát dội xô nước từ trên đầu Thiên Kỳ xuống .

Đến lượt cậu , nước bắt đầy chảy bé dần rồi đến khi chỉ còn vài giọt , sau đó ngừng chảy .

Thiên Kỳ :" !!! "

Tử Hàm :" !!! " Mẹ nó ông trời thật biết tuyệt đường sống .

Nước còn chưa kín đáy xô đã ngừng chảy cậu cũng hết cách .

Không sao , thằng bé an toàn là được , mặc dù không biết kiếp trước hắn đã thoát khỏi ngọn lửa như nào nhưng lần này không dễ đâu vì tình tiết đang dần thay đổi .

Cánh cửa gỗ cháy rụi hơn mảng đã bị đổ ra ngoài , nhưng tình cảnh lúc này chả khả quan là bao , lửa đã nuốt được một nửa căn phòng , hơi nóng liên tục đập vào hai thân thể nhỏ bé ở giữa phòng , mặt cả hai đã đỏ nên vì nóng .

khói cũng dày hơn khi mà bây giờ cậu muốn thở cũng phải nằm sát xuống sàn .

:" Lúc này Thiên Kỳ "

Cậu hét lên ra hiệu cho thằng bé . Cậu và thằng bé nhanh chân chạy ra ngoài , cả hai đi chân trần , da chân bị thiêu dưới sàn nhà đang tỏa nhiệt nóng khiến cả hai đau đớn .

Hành lang rực lửa , dần dần ăn mòn mọi thứ dính phải .

Tử Hàm đang nghĩ cách thoát ra ngoài thì Thiên Kỳ bỗng quay người chạy về hướng ngược lại .

Đúng rồi đó là hướng phòng làm việc của ba Thiên Kỳ . Cậu hét lên :

" Không được Thiên Kỳ " .

Cậu đuổi kịp thằng bé thì chỉ thấy nó đứng như trời trồng trước cánh cửa đã đổ nát hoàn hoàn .

Cậu tò mò nhìn vào trong , đồng tử co lại mặt không còn chút huyết sắc , muộn rồi , khung cảnh trước mắt cậu lúc này hoàn toàn có thể biến thành cơn ác mộng hằng đêm của cậu .....

..._______________ hết chương 9 ________________...

Hot

Comments

Saam

Saam

Hay quá chị yêu

2021-11-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2 Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3 Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4 Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5 Chương 9 : Cháy rồi !!!
6 Chương 10 : Cậu ......
7 Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8 Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9 Chương 13 : Sống chung .
10 Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11 Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12 Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13 Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14 Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15 Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16 Chương 20 : Bế công chúa .
17 Chương 21 : Thế gới ngầm .
18 Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19 Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20 Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21 Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22 Chương 26 : Gục rồi .
23 Chương 27 : Bất lực .
24 Chương 28 : " Xin em .... " .
25 Chương 31 : Một chút thôi .
26 Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27 Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28 Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29 Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30 Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31 Chương 41 : Kỳ lạ .
32 Chương 42 : Bê bối .
33 Chương 43 : sắp có kịch hay .
34 Chương 44 : Á Linh Thư .
35 Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36 Chương 46 : " Mặt của em ......"
37 Chương 47 : Thấu hiểu .
38 Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39 Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40 Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41 Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42 Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43 Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44 Chương 53 : ( H+ )
45 Chương 54 : " Muỗi cắn "
46 Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47 Chương 56 : Tiêu rồi !
48 Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49 Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50 Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2
Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3
Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4
Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5
Chương 9 : Cháy rồi !!!
6
Chương 10 : Cậu ......
7
Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8
Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9
Chương 13 : Sống chung .
10
Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11
Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12
Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13
Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14
Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15
Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16
Chương 20 : Bế công chúa .
17
Chương 21 : Thế gới ngầm .
18
Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19
Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20
Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21
Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22
Chương 26 : Gục rồi .
23
Chương 27 : Bất lực .
24
Chương 28 : " Xin em .... " .
25
Chương 31 : Một chút thôi .
26
Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27
Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28
Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29
Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30
Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31
Chương 41 : Kỳ lạ .
32
Chương 42 : Bê bối .
33
Chương 43 : sắp có kịch hay .
34
Chương 44 : Á Linh Thư .
35
Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36
Chương 46 : " Mặt của em ......"
37
Chương 47 : Thấu hiểu .
38
Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39
Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40
Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41
Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42
Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43
Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44
Chương 53 : ( H+ )
45
Chương 54 : " Muỗi cắn "
46
Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47
Chương 56 : Tiêu rồi !
48
Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49
Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50
Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play