Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )

...--------------- Chương 17----------------...

Sau khi hai tên kia rời đi hẳn , Tử Hàm mới có cơ hội nhìn kĩ mọi thứ xung quanh .

Trong xưởng không chỉ có một chiếc lồng sắt mà còn có rất nhiều chiếc khác .

Trong mấy cái lồng nhỏ cậu lờ mờ nhìn ra có một đến hai đứa trẻ .

Tính sơ sơ , không tính cả cậu và Thiên Kỳ thì ở đây đã có khoảng hơn chục đứa , độ tuổi chỉ từ mười hai đổ xuống .

Cậu nghiến răng , thế mà lại dính phải bọn buôn bán trẻ em trái phép .

Thiên Kỳ lúc này thì loay hoay cởi trói , bọn chúng coi thường trẻ con nên trói rất lỏng .

Chỉ dùng vài thủ thuật nhỏ đã có thể cởi ra .

Tử Hàm đang bận suy nghĩ lại có cảm giác có người cởi trói cho mình , làm cậu giật mình .

" Đừng động để em cởi cho "

Thằng nhóc này sao mà thoát khỏi dây được .

Vài phút sau cả hai đã có thể tự do tay chân , việc đầu tiên sau khi Thiên Kỳ cởi trói cho Tử Hàm đó chính là xem vết thương .

Tử Hàm cũng hợp tác mà cúi đầu xuống .

Vết thương không sâu , máu bây giờ cũng ngừng chảy , Thiên Kì lấy tay áo khoác len mỏng của mình lau vết máu dài đã khô trên mặt Tử Hàm , mặt đen lại như đưa đám .

" Anh không sao đâu tiểu Kỳ "

" Lạch cạch "

Tử Hàm muốn chấn an thằng bé một chút nhưng bỗng gần đó có tiếng sợi xích va đập vào nhau .

Hai người nhìn nhau đi tới cuối chiếc lồng.

Thằng nhỏ kia rúc trong bóng tối , đã vậy đầu còn cúi xuống nên không nhìn rõ mặt mũi.

Cả người thằng bé gầy trơ xương , mái tóc dài đen đến mức che cả hơn phân nửa khuân mặt , quần áo thì rách rưới , bốc ra một mùi hôi khó chịu của mấy con thú hoang .

Tay và chân của thằng bé đều bị xích .

Tử Hàm nhíu mày nghĩ : Thằng nhỏ này rốt cuộc đã ở đây bao lâu .

đầu mùa xuân thời tiết vẫn còn se lạnh mà thằng nhỏ còn không có đủ vải che thân , Tử Hàm liền cởi áo khoác ngoài của mình đắp lên người thằng nhỏ

!1

không hiểu từ đâu , lúc này Thiên Kỳ lại móc ra một chiếc kẹo , tới gần thằng nhỏ kia .

Thằng nhỏ kia bắt đầu run rẩy , có vẻ như nó sợ hãi điều gì đó nhưng chiếc áo ấm áp đã khiến nó bình tĩnh lại đôi chút .

Hắn không ngần ngại bóc chiếc kẹo ra , nhét vào tay thằng nhỏ , nhưng nó chỉ cầm trong tay không chịu ăn .

Thiên Kỳ lúc này đành tự tay nhét vào miệng nó , trong lúc đó vô tình thấy được con ngươi của thằng nhỏ , dù vô hồn nhưng là màu xanh dương .

Tử Hàm lúc đó thử phá mấy dây xích nhưng đều vô dụng , cả hai nhìn nhau lắc đầu bất lực .

Một lúc sau cả hai đều ngồi xuống , trời sắp tối mà chưa có gì bỏ bụng nên cả hai đã dần thấm mệt , Tử Hàm kéo Thiên Kì vào lòng mà ôm .

Cậu chỉ là sẽ cảm thấy dễ chịu hơn mỗi khi ôm thằng bé , còn Thiên Kì cũng yên ổn ngồi trong lòng cậu .

" Thiên Kì , em không sợ sao ? " - Cậu bỗng nhớ ra gì đó , nghi hoặc hỏi .

" Không , em không sợ " - Thiên Kì cũng biết Tử Hàm không ngốc , chỉ đành nói thật .

" Vì có anh , em không sợ "

Không đợi Tử Hàm nói tiếp Thiên Kì trả lời dứt khoát , một cái cớ rất........ có lý chăng .

Tử Hàm nghe vậy trong lòng có chút bất lực mà lại vui vẻ rồi vô tình bỏ qua hết thảy những nghi ngờ vừa rồi .

Không biết bây giờ người nhà cậu biết chưa , cậu thực sự lo sợ , vì nếu muốn báo cảnh sát thì cũng phải mất tích 24 tiếng .

Nhưng như vậy thì không kịp mất , cậu cũng nghe nói mai bọn chúng sẽ đưa mấy đứa trẻ đi đâu đó , còn cậu chắc sẽ bị thủ tiêu .

Chết tiệt , nơi đây chắc bỏ hoang từ lâu , có hét to đến mấy cũng vô dụng , nhìn đám trẻ im ắng ôm nhau ngồi một góc cũng biết tụi nó thực sự bất lực .

Có lẽ như bọn chúng nói , cậu thực sự không có đường thoát.

.

.

.

Ánh sáng yếu ớt của hoàng hôn đã tắt , màn đêm kéo đến .

Tử Hàm đang mơ màng trong sự mệt mỏi , liền bị tiếng mở cửa lồng đánh thức .

Một tên có giọng nói the thé lên tiếng , hắn chỉ tay về phía Tử Hàm .

" Hai thằng chúng mày , mang thằng ranh con kia lên cho ông chủ , nhanh tay lên "

Hai người đàn ông đầu trâu mặt ngựa liền một mạch kéo Tử Hàm dậy , ném Thiên Kỳ sang một bên , khiến nó ngã dúi dụi .

" Này , làm gì vậy ......Thiên Kỳ " - Cậu hét lên , cố chống cự .

Một tên trong số chúng liền cho cậu một bạt tai .

" Câm mồm đi , ông chủ thật có mắt nhìn , kiếm được một miếng ngon như vậy "

Hắn vừa nói vừa bóp hàm cậu , ép cậu gẩng mặt lên .

" Hàm , Hàm ca ..."

Khóe miệng Tử Hàm đau xót , tên kia tát cậu đến chảy cả máu .

" Đi "

Mặc cho sự vùng vẫy vô ích , cậu vẫn bị lôi đi , bóng cậu dần dần khuất xa trước tầm mắt của Thiên Kỳ .

Thiên Kỳ hắn cũng đoán được Tử Hàm sẽ xảy ra chuyện gì , nhưng hắn không muốn , hắn không dám nghĩ nữa .

Bị bắt cóc hắn không sợ , nhưng Tử Hàm có chuyện khiến hắn vô cùng hoảng loạn .

.

.

.

Tử Hàm bị trói và bịp mắt rồi bị đưa đến chỗ của tên ông chủ kia .

Cậu không thấy gì cả , chỉ có tiếng tivi quanh quẩn bên tai , đột ngột bọn chúng ép cậu quỳ xuống .

" Ông chủ tôi mang đến rồi " - giọng điệu nịnh nọt vang lên .

" Tốt tốt "

Cậu nghe tiếng bước chân nặng nề tới gần , sau đó bị một bàn tay nâng cằm lên , một làn khói thuốc xộc thằng vào mũi .

" Hửm , miệng nó làm sao đây ? "

" Cái ..cái đó là nãy nó dẫy dụa nhiều quá nên .."

" Là ai làm ? "

" Là ..là thằng kia "

" ĐOÀNG "

Tử Hàm đang nghe bọn chúng đối thoại liền có tiếng súng vang lên , khiến cậu giật mình , tim suýt nhảy ra ngoài .

" Cút ra ngoài , hàng của tao mà mất giá thì chúng mày lãnh đủ , CÚT "

" Vân.. vâng "

Sau đó là tiếng đóng cửa .

Cậu có chút run rẩy không hiểu chuyện gì xảy ra , liền có một cánh tay thô bạo lôi cậu dậy , đẩy cậu ngã lên một nơi êm ái .

Lúc này Tử Hàm mới nhận ra cậu rơi vào hoàn cảnh nào , liền gắng gượng bò dậy , muốn chạy .

" Chạy đi đâu "

Liền có một lực mạnh túm lấy cổ chân , kéo cậu lại , lật ngửa cậu lên .

Cậu bị trói tay từ đằng sau , đã vậy còn bị tên ông chủ kia đè lên người , khiến cậu bây giờ không khác cá nằm trên thớt là mấy .

Không nhanh không chậm , áo trên người cậu bị xé làm đôi , lộ ra làn da trắng hồng của cậu .

Tên kia bắt đầu dùng tay vuốt ve từ cổ xuống ngực cậu , xuống nữa là bụng , xuống nữa hắn đang cởi khuy quần của cậu .

" hehe thân thể không tồi , chỉ là có vết sẹo hơi xấu " .

Bỏ tất cả những lời nói kia , cậu bây giờ chỉ muốn chạy trốn .

Không được , cậu không muốn , thà giết cậu luôn còn hơn , thật kinh tởm , cậu không muốn .

Làm ơn , ai đó cứu cậu với , cậu không muốn .

Tử Hàm lúc này đã sợ hãi tột cùng , chỉ đành khóc lóc cầu xin , ướt một mảng tấm vải che mắt :

" Đừng mà , xin ông ..hức ...tôi không muốn , đừng như vậy ư..hư ...hức xin ông " .

Hằn vừa kéo được quần ngoài của cậu xuống đến đầu gối liền có người hớt hải xông vào , mặt tái mét , sợ hãi như vừa gặp quỷ .

" Ôn..ông chủ không hay rồi l..là ..Ma.. Maris "

...................

...____________ Hết chương 17 ____________...

Hot

Comments

Dương Lê

Dương Lê

Thằng bé bị làm sao thì tế tác giả

2021-11-15

1

Ánh Vũ

Ánh Vũ

ui trời hóng xỉu :33

2021-11-15

1

Thiện Nhân

Thiện Nhân

Aaaaaa con tui

2021-11-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2 Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3 Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4 Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5 Chương 9 : Cháy rồi !!!
6 Chương 10 : Cậu ......
7 Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8 Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9 Chương 13 : Sống chung .
10 Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11 Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12 Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13 Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14 Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15 Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16 Chương 20 : Bế công chúa .
17 Chương 21 : Thế gới ngầm .
18 Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19 Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20 Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21 Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22 Chương 26 : Gục rồi .
23 Chương 27 : Bất lực .
24 Chương 28 : " Xin em .... " .
25 Chương 31 : Một chút thôi .
26 Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27 Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28 Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29 Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30 Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31 Chương 41 : Kỳ lạ .
32 Chương 42 : Bê bối .
33 Chương 43 : sắp có kịch hay .
34 Chương 44 : Á Linh Thư .
35 Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36 Chương 46 : " Mặt của em ......"
37 Chương 47 : Thấu hiểu .
38 Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39 Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40 Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41 Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42 Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43 Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44 Chương 53 : ( H+ )
45 Chương 54 : " Muỗi cắn "
46 Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47 Chương 56 : Tiêu rồi !
48 Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49 Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50 Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2
Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3
Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4
Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5
Chương 9 : Cháy rồi !!!
6
Chương 10 : Cậu ......
7
Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8
Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9
Chương 13 : Sống chung .
10
Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11
Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12
Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13
Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14
Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15
Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16
Chương 20 : Bế công chúa .
17
Chương 21 : Thế gới ngầm .
18
Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19
Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20
Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21
Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22
Chương 26 : Gục rồi .
23
Chương 27 : Bất lực .
24
Chương 28 : " Xin em .... " .
25
Chương 31 : Một chút thôi .
26
Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27
Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28
Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29
Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30
Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31
Chương 41 : Kỳ lạ .
32
Chương 42 : Bê bối .
33
Chương 43 : sắp có kịch hay .
34
Chương 44 : Á Linh Thư .
35
Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36
Chương 46 : " Mặt của em ......"
37
Chương 47 : Thấu hiểu .
38
Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39
Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40
Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41
Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42
Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43
Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44
Chương 53 : ( H+ )
45
Chương 54 : " Muỗi cắn "
46
Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47
Chương 56 : Tiêu rồi !
48
Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49
Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50
Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play