...[Đam mỹ học đường]...
...#TÌNH_YÊU_ SIÊU_ NGỌT#...
Tác phẩm mang thể loại đam mỹ học đường, mời các bạn xem tiếp chap tiếp theo, chap 2.
...🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀...
...Chap 2: Động lực thi cử...
•
•
" Học...Học trưởng gác thi. "
Cậu đỏ mặt, ánh mắt nhìn anh, và lặng lẽ quan sát từng cử động, từng bước chân của anh . Anh cầm trên tay xấp đề thi dày cộm, chậm rãi đi đến từng bàn, ánh mắt nhàn nhạt, đôi tay thon dài thoăn thoắt phân phát giấy thi cùng đề thi đầy đủ tận tay cho từng bạn. Một lúc sau cũng đến dãy mà cậu đang ngồi, anh đi từng bàn, từ từ và chậm rãi. Đến bàn của cậu, cũng là bàn cuối cùng. Cậu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, loạn nhịp hơn và mãnh liệt hơn, gương mặt cậu đỏ bừng không dám ngước lên. Nhưng bỗng nhiên cô bạn ngồi đầu bàn cậu kêu lên một tiếng khá nhỏ. Cậu ngước mắt nhìn lên, thì hơi sững người... Cô gái ấy đỏ mặt, nguyên do ban nãy, anh đưa đề cho cô, cô ngại ngùng nhận lấy còn giả vờ chạm vào tay anh, anh không có quan tâm chỉ liếc nhìn một cái. Ánh mắt nhàn nhạt không chút gợn sóng. Thật tình thì....trong thâm tâm cậu cảm thấy có chút mất mát và tổn thương....
Lại nói, bình thường, người ngồi bên trong cùng sẽ được nhận giấy thi từ người ngồi ở đầu bàn, và từ nãy đến giờ cũng vậy. Tuy nhiên, cứ tưởng anh sẽ đưa giấy và đề cho cô gái đã chạm vào tay mình ban nãy để cô ấy chuyền vào cho cậu. Nhưng không. Anh lách vào khe hở giữa bàn trên với bàn dưới. Tức là, khoảng cách lưng của bạn ngồi bàn trên tới bàn cuối khá xa để tránh việc quay cóp và hỏi bài. Anh chậm rãi tiến vào chỗ cậu, cậu vẫn còn hơi không vui vì ban nãy người ta chạm tay anh rồi đỏ mặt, thẹn thùng như thế. Cậu cũng không dám nhìn thẳng anh, gương mặt hơi cúi, tuy nhiên đuôi mắt hơi đỏ, anh vẫn có thể nhìn thấy.
- Em không khỏe sao, cơ thể vẫn ổn chứ? Có cần tôi đưa em xuống phòng y tế không.
Giọng nói trầm ấm kia vang lên làm trái tim cậu đập nhanh càng thêm phần mãnh liệt, cậu khẽ trả lời. Vẫn không dám nhìn lên.
- Em...không sao ạ.. Em có thể thi
- Kế Nam, phiền cậu lấy giúp tôi hộp khăn ướt.
Kế Nam là bạn thân của anh. Hai người từng là học sinh trường này. Bây giờ được cử đến xem các em thi.
Lại nói, Lý Kế Nam mang khăn giấy ướt đến. Anh liền rút ra một tấm, lau tay thật sạch, nếu để ý thì sẽ thấy chỗ anh lau mãi chính là phần mu bàn tay mà cô nữ sinh kia mới chạm. Cậu ngước mắt, nhìn như thế cũng đỏ mặt, bắt đầu suy diễn một đống giả thuyết ngốc nghếch
"A.... Sao anh ấy cứ lau mãi chỗ đó....Lúc nãy là cậu ấy chạm vào đấy sao ..Anh ấy như thế mà lại không thích....thật may..."
Cậu đưa mắt nhìn sang, có chút giật mình, cô gái ngồi đầu bàn nhìn cậu, ánh mắt đầy căm phẫn, bực dọc. Anh lau tay xong và đưa lại cho người bạn kia, lại cẩn thận lấy ra một chiếc khăn nhỏ, tay khẽ nâng cằm cậu. Ánh mắt chạm nhau, cậu cảm nhận rõ ràng hơi thở của anh và của cậu hòa lẫn vào nhau, giữa cái tiết trời se lạnh dường như ấm áp hẳn ra. Ánh mắt ôn nhu, nhưng không kém phần sắc bén, quyến rũ đến lạ...khiến cậu như bị thôi miên, không sao dứt ra được ánh mắt đầy mị hoặc ấy
- Tôi thấy em tâm tình không được tốt, nhưng xem chừng đã ôn bài rất kĩ càng, nét sắc xảo này...tôi mong có thể lại thấy
Anh khẽ cười, chiếc khăn mỏng lau nhẹ nơi khóe mắt cậu. Cậu đỏ mặt, hơi gật đầu, quả quyết.
- Em nhất định sẽ đỗ vào trường của đàn anh đang học ạ .
- Hảo~ Đề và giấy thi của em. Thi tốt.
- Vâng....
Cậu đưa tay đón lấy mà vẫn còn chưa hoàn hồn.
- Bắt đầu làm bài. Bây giờ là 9h 5 phút sáng, các em thực hiện thi tuyển sinh môn cuối trong vào 90 phút. Được rồi các em làm bài đi.
Học trưởng đứng trên bục giảng và ôn tồn nói, ánh mắt thì y như rằng nhắm ngay hướng cậu ngồi, cậu quay đầu thì mới đỏ mặt sực nhớ đến bàn của mình là cuối cùng rồi a, không thể có chuyện anh ấy nhìn người phía sau mình. Càng ngày càng ngại ngùng, cậu bối rối mặt đỏ lựng như trái dâu chín cúi đầu giả vờ tìm bút. Anh cũng cười nhẹ rồi quay lên bảng và cầm phấn vẽ ra một đường thẳng và chia thời gian ra.
Cậu khẽ đưa mắt nhìn, dáng vẻ học trưởng thật cao lớn và vững chãi, bộ đồng phục gọn gàng nhưng lại có một nét hấp dẫn gì đó rất lạ. Thật tình thì khi con trai mặc đồng phục chỉnh tề, chân mang giày và đầu tóc gọn gàng thôi cũng đã có gì đó rất mị hoặc rồi. Đằng này học trưởng nhà ta còn đẹp trai không góc chết như thế thì chỉ cần cười một cái a, là biết bao con người sụp đổ.
Hiểu An ngốc rốt cuộc cũng kịp thời định thần, nhớ ra bản thân là đang làm bài thi tuyển sinh, tuyệt nhiên không được mất tập trung, lỡ không làm tốt thì hôm nay sẽ là lần cuối cùng được nhìn thấy người ấy. Cậu có chút sợ hãi mà thu lại ánh mắt. Học trưởng đứng trên bục cũng lặng lẽ nhìn cậu thiếu niên kia, ánh mắt có chút trầm tư.
- Lại nhìn ai .
Lý Kế Nam đẩy đẩy vai anh, chỉ thấy anh vẫn không quan tâm sự đời, lạnh nhạt đáp qua loa
- Không cần quan tâm. Cậu lo bản thân đi
- Buồn chán, cậu lúc nào cũng làm lơ tôi
- Chúng ta đang dự buổi thi tuyển sinh của đàn em, liệu mà giữ chút hình tượng, phong thái trưởng thành một chút đi
Lý Kế Nam đối với sự sắc bén của anh vẫn không thể nào phản biện, kì thực tên này nói cũng không hề vô lí. Hắn chán chường tránh sang một góc ngồi xuống ghế và bấm điện thoại.
"Vô vị chết đi được, thích thì liền bế về nhà cưới luôn đi" . Hắn vừa lẩm bẩm một mình vừa chơi game, trông buồn cười cứ như bị bỏ rơi vậy.
Nhìn nhìn hắn một chút, anh vẫn không nói gì thêm. Cả phòng thi rơi vào thầm lặng.
Thời gian trôi qua, trôi qua. Cậu cảm giác như thời gian cũng chậm lại. Đêm qua cậu thức khuya, bài tập cũng ôn đầy đủ, nhưng tinh thần lại có chút căng thẳng vì không biết được ai sẽ gác thi cho, không biết không khí phòng thi sẽ ngột ngạt thế nào. Nào ngờ đâu.... lại ấm áp và đáng trông đợi như thế.
Ánh mắt cậu dán lên thân ảnh cao lớn của người kia , rồi lại thẹn thùng thu lại ánh mắt và chăm chú tập trung làm bài. Cũng vô tri vô giác không biết được ánh mắt cậu vừa thu lại thì nam nhân cũng bắt đầu nhìn cậu - ấm áp và ôn nhu.
- Các em còn khoảng 60 phút.
Giọng học trưởng lại vang lên, mọi người ngẩng đầu nhìn anh đang tô một khoảng đã qua, những tiếng thở dài bắt đầu. Anh cũng đưa nhìn xem phản ứng của cậu, lại thấy em có run rẩy. Anh nhíu mày nhìn sang phía Lý Kế Nam vẫn mải mê với ván game, rồi nhìn lên cái máy điều hòa.
- Cô có thấy remote(*) của máy điều hòa đâu không?
(*): cái điều khiển từ xa.
Chúng ta cũng hay dùng từ này í nên là mình viết cho chân thật chút
Nghe anh nói thế mà cả lớp ngước mắt lên nhìn, rồi tự suy diễn, bàn tán xôn xao. Anh thế mà cũng không quan tâm mấy, chỉ đợi cô giám thị kia trả lời
- Em có thể xuống phòng thiết bị để lấy. Lúc nãy cô không có nhớ mà đem lên đây.
- Vâng.
Nhẹ nhàng gật đầu, anh quay gót sải bước ra phía cửa rồi đi dọc theo hành lang để xuống tầng dưới. Trên này mấy cô con gái càng xì xào, cô giám thị mặt hầm hầm, đập tay xuống bàn làm cả lớp giật mình và im phăng phắc.
- Mấy cô cậu đi thi tuyển hay đi tám chuyện vậy hả! Có muốn tôi đánh dấu tên không ! Các cô cậu nên nhớ rằng đây không phải là chỗ để cô cậu tám chuyện, tôi còn thấy bất kì một người nào quay mặt xuống bàn dưới hay nhúc nhích khỏi chỗ ngoài thôi thì tôi cũng sẽ hủy tư cách thi! Rõ chứ ?!
Không khí căng thẳng hẳn ra, cho đến khi học trưởng trở lại phòng thì mới ấm áp và thoải mái hơn một chút.
Anh cầm cái điều khiển lên chỉnh chỉnh một hồi, rồi chậm rãi nhìn xuống.
- Nam sinh số báo danh 103, em có còn lạnh lắm không? Có cần tôi chỉnh nhiệt độ cao thêm một chút?
Anh nghiêng đầu, ánh mắt chứa đầy ôn nhu.
Cậu giật mình khi nghe đến số báo danh của mình. Chầm chậm ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt kia của nam nhân nhìn mình, cả những ánh mắt trầm trồ lẫn ganh tị của mọi người. Trong lòng tuy ngại ngùng và bối rối, tuy nhiên cảm giác ấm áp đang len lỏi trong tim vẫn không thể bác bỏ. Cậu đứng dậy, ngập ngừng, khóe mắt như sắp ứa lệ.
- Em cảm thấy rất ấm rồi ạ...Em cảm ơn học trưởng.
Cậu cười ngây ngốc, anh khẽ nhếch môi, nụ cười âm thầm mà đầy sủng nịch cảm giác như mùa xuân bắt đầu.
..._____Hết chương 2_____...
Chúc mọi người một năm 2022 tràn đầy hy vọng, niềm vui và hạnh phúc. Chúc cho gia đình các cậu khoẻ mạnh và cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ cho mình . ^_^
Chúc các cậu năm mới an lành bình an, chúc các cậu học tốt, đẹp trai xinh gái, sớm có ny, thành công trong cuộc sống, gặp được nhiều may mắn và có nhiều niềm vui, một năm mới tràn đầy niềm tin và hy vọng❤❤❤❤
Updated 82 Episodes
Comments
Ế_có bồ🫰🏻_thì t tồi đó😾
ông công cx mê con nhà ng ta rồi chứ giề ( ̄ー ̄)
2023-01-27
6
Leo leo
hóng quá ik mất ra típ ik nào phong
2022-01-03
3