Ngôi Nhà Trên Ngọn Đồi Phía Bắc

Ngôi Nhà Trên Ngọn Đồi Phía Bắc

năm tôi 10 tuổi và bí mật giữa tôi với bà năm tôi 7 tuổi

Bạn đã từng nghe về hai từ ‘phù thủy’ bao giờ chưa? Chắc hẳn đã từng nghe qua rồi nhỉ. Nếu nhắc đến phù thủy thì ai cũng sẽ nghĩ rằng, phù thủy là những người biết sử dụng ma thuật.

Đặc điểm nhận dạng là.. Họ sẽ đội một chiếc mũ đen cao và kích thước lớn hơn nhiều so mũ chúng ta đội hằng ngày. Luôn mặc những bộ đồ đen, quần áo luộm thuộm. Có phần hơi cổ quái, chủ yếu họ đều là phụ nữ.

Phương tiện di chuyển chỉ là một chiếc chổi cũ kĩ, họ có thể bay. Và cuối cùng là họ thường đem đến những thứ xui xẻo cho mọi người xung quanh.

Điều đó cũng đúng một phần. Tại sao tôi lại khẳng định đó là đúng? Bởi có vài thứ miêu tả khá giống với phù thủy đen hay còn được gọi là ma thuật đen. Còn tôi lại muốn kể về phù thủy trắng hoặc là ma thuật trắng.

Ma thuật trắng là một loại sức mạnh được lấy từ thiên nhiên được sử dụng và đem lại các nguồn năng lực tích cực. Kể ngắn gọn thì họ là các phù thủy tốt. Biết chữa bệnh, giải hạn, thực hiện được điều ước của người khác. Không làm hại con người.

Mà nè.. Lại đây tôi kể cho cậu nghe. Nghe đồn vài chục năm trước, có một phù thủy trắng đến đây xin ở lại với người trong thôn này đấy. Diễn biến cụ thể cái này thì tôi chịu. Nhưng may mắn tôi nghe ngoại kể lại. Rằng bà tôi có một cuốn nhật ký xưa của họ hàng cũ.

Nhờ ngoại tôi giữ giùm, trong đó có ghi về phù thủy. À không, đó là cuốn nhật ký của phù thủy trắng từng đến làng của người mà bà tôi giữ hộ cuốn nhật ký. Cũng là ngôi làng ngoại đang ở đây.

Càng nghĩ tôi càng để ý có khá nhiều chỗ quái lạ, phù thủy trắng tuy tốt bụng hay là con người. Nhưng nhật ký lại là thứ ta muốn giữ làm của riêng nhất. Là vật mà ta không muốn bất cứ ai đụng vào, hay cho người lạ mở ra xem.

Tạm gác qua những thắc mắc này , giờ thì nghe ngoại kể thêm thì tôi mới biết, khi ngoại đã có nhận thức được mọi thứ xung quanh.

*Là tầm sáu, bảy tuổi ta chỉ có thể nhớ được những ký ức lúc đó. Còn khi nhỏ hơn thì ta không nhớ được, đại khái là thế.*

Ngoại tôi kể, rằng chính mắt ngoại đã thấy cô phù thủy trắng kia đã bị thiêu chết.. Cô ấy còn nở một nụ cười như đang tạm biệt bà tôi vậy. Trước khi chết cô phù thủy còn lẩm bẩm gì đó, khi đang nhìn ngoại nữa.

Thật sự thì câu chuyện ngoại kể khiến tôi rất buồn. Dù nó chứa kha khá nhiều khuất mắc. Tôi ngứa miệng hỏi ngoại tại sao không thắc mắc gì, ngoại trả lời..: "Cô North đã quyết định thứ gì thì tất cả đều sẽ có lý do riêng của nó. Bà biết con đang thắc mắc gì, nhưng con không nghĩ nếu bà nói ra tất cả thì sẽ hết thú vị sao? Wei bé nhỏ, ngoại nhờ con giữ cuốn nhật ký này được chứ?"

Ngoại khi nhắc tới chuyện này, lời nói khác hẳn mọi ngày, tôi cũng không cố thăm dò nữa đành chấp nhận lời nhờ vả từ ngoại: "Ngoại đã nhờ thì con không thể từ chối được ạ"

"Haha, Wei bé nhỏ nói chuyện thật giống người lớn"- Bà tôi bật cười thành tiếng. Tôi lại láu cháu cái mỏ, khẳng định: "Chắc do con xem phim và đọc sách nhiều nên vậy á ngoại"

Tôi cười vui vẻ đáp lại ngoại. Cuộc trò chuyện đang vui vẻ thì mẹ gọi tôi và ngoại vào nhà ăn cơm tối. Trong bữa cơm tối đó có ngoại, ba, mẹ, em gái tôi tên ở nhà hay gọi là ‘bé Na’ và tôi.

Trong lúc đã ăn tối xong, tôi đi lại giúp mẹ tiện thể hỏi mẹ luôn về chuyện quá khứ: "Mẹ ơi, con mới được bà kể cho nghe chuyện về phù thủy á mẹ"

Vẻ hờ hửng của mẹ khi nghe về hai từ phù thủy hiện rõ rành rành, chậm chặp đáp.

"Ừm. Mà Wei này, con nên nhớ ở gần đây có ngọn núi ở phía bắc. Nhất là căn nhà ở đó, con tốt nhất là đừng nên đến nhiều. Có nhiều ma thuật đen ở nơi đó, con đến nhiều không tốt đâu"- mẹ dặn tôi rất cẩn thận. Tôi cũng vâng lời gật gật gù gù trả lời.

"Vâng ạ. Nhưng mẹ cũng tin phù thủy có thật ạ?"- Tôi thắc mắc. "Mẹ không tin, nhưng mẹ từng xém mất con nên.."

Mẹ tôi nói đến đó rồi chợt dừng lại, tôi đoán mẹ không muốn phủ nhận điều mẹ tin phù thủy có thật nên đã im lặng. Bỗng chốc mẹ lại lên tiếng, sau khi thấy sự im lặng lạ thường của tôi:

"Mẹ chỉ có Wei và bé Na thôi, con đừng hiểu lầm.. Chuyện là hồi nhỏ, cái khi con còn bằng tuổi bé Na. Thường hay đến căn nhà ở phía bắc chơi. Vô tình bị một phù thủy tiếp cận, định đem con đi ngay sân trước của căn nhà kia. may mà mẹ đến kịp, chạy lại ngăn nên con vẫn còn ở đây với mẹ đấy."

Nghe mẹ kể, nước mắt tôi bất chợt chảy dài. mẹ thấy thế cũng bắt đầu hoảng loạn mà ôm tôi vào lòng. Liền thì nói không sao đâu không sao đâu, như thể đang dỗ dành tôi vậy.

Bên này tôi vừa khóc vừa nói.. "mẹ..ơi. con xin lỗi.."- Vì khi đó tôi còn quá nhỏ, chuyện ham chơi xém nữa là gây chuyện lớn rồi. Tôi thấy có lỗi với mẹ, và khóc đến khi mệt rồi thì thiếp đi khi nào không biết.

Lúc tỉnh dậy tôi thấy trời đã khuya, mặt trăng đã lên cao. Người đang vừa vỗ nhẹ lên lưng tôi, vừa hát ru như hồi tôi còn nhỏ kia chỉ có thể là ngoại thôi. Khi ngoại thấy tôi đã tỉnh, khuôn mặt trầm tư kia đã nhanh chóng được cất giấu, ngoại lên tiếng trêu chọc: "Wei bé nhỏ thật mít ướt. Con dễ khóc vậy thì khó mà tìm được lời giải đáp cho những thắc mắc kia lắm đấy"

Tôi chu môi như đang dỗi ngoại, còn ngoại chỉ cười nhẹ. Nói rằng bà đùa, đừng giận bà nữa. À! Hiện tại tôi đang ở với ngoại, và một dì út nữa. Bé Na thì ở với ba mẹ, lâu lâu mới có dịp về ngoại chơi. Tôi lại thích ở với ngoại, cũng là vì..

Bé Na còn nhỏ nếu ba mẹ dành hết tình yêu thương cho tôi, thì bé na sẽ buồn, tủi thân nữa. Và ngược lại. Mà tôi cũng muốn về ngoại ở, để ngoại không thấy tủi thân. Ngoại bỗng nói với tôi.. "Ngoại của con đã già, cũng không còn nhiều thời gian để có thể kể cho con nghe được tất cả. Nên đành để con tự đi tìm câu trả lời rồi."

Lời bà nói mang đến nhiều sự hụt hẫn. Nhưng sao tôi lại cảm thấy như đây là lời từ biệt của bà đối với tôi thế này?

Tôi vội xui tan mọi thứ, không hẳn là khẳng định, cũng chả phải phủ định. Tôi nói: "Ngoại cứ nói như ngoại sẽ mất vào ngày mai vậy. Con muốn ở với ngoại thật lâu thật lâu cơ. Ngoại phải tận mắt nhìn con mặc chiếc áo dài cấp Ba. À không, đến khi con mặc bộ áo cưới cho bà xem luôn cơ. Thế nên bà đừng nói vớ vẩn nữa"

Câu này là tôi học trên phim ảnh, đâu ngờ giờ lại có thể áo dụng được vào thực tế đâu cơ chứ..

Bà ngoại nghe xong cũng chỉ cười nói: "Ừm, bà sẽ đợi."

Hai bà cháu tôi ngồi ngắm trăng chưa được bao lâu bà ngoại trả lời như thể tôi đang hỏi bà vậy: "Ngoại chưa từng mở cuốn nhật ký kia ra"

Tôi đã bất ngờ, ngoại nói lại không cho tôi được phép ý kiến. Vội nói thêm..: "Bởi cuốn nhật ký bị yểm một loại bùa, người xấu cố gắng mở để với một đích xấu, chữ sẽ biến mất, cuốn sổ cũng sẽ không tùy tiện mở ra. Còn khi bà mở bà lại thấy chữ"

"Vậy sao ngoại lại bảo bà chưa từng mở cuốn nhật ký kia ra ạ?"- Tôi hỏi ngoại.

"Là do chữ đó loại ngôn ngữ của phù thủy. Có mở mà không đọc được thì cũng như chưa từng mở nó ra vậy."

Tôi.. tôi vẫn chẳng hiểu ý ngoại muốn nói là gì.. Đúng lúc tôi định hỏi ngoại thì mẹ vào và nhắc tôi về phòng ngủ. Bất đắc dĩ tôi phải đi tạm biệt bà rồi về phòng ngủ.

Lúc đang nằm trên giường, mẹ bảo tôi..

"Bà già rồi, trí nhớ kém. Con đừng cố hỏi nhiều làm phiền bà. Ba và mẹ sẽ lên thành phố ở, sau ba ngày nữa nên con ở lại nhớ lo cho bé Na. Nhớ dẫn em đi chơi xung quanh. Hay chăm em đi, đừng làm phiền bà nhé, Wei con yêu?"

Tôi nghe rồi khó chịu, chỉ dạ một tiếng rồi mẹ an tâm đi tắt đèn. Chuyện sẽ rất bình thường như mọi ngày cho đến sáng sớm ngày mai. Khi tôi nghe mẹ bảo rằng ngoại đã mất..

Tối qua khi đi xuống lầu ngoại đã trượt chân ngã. Đến bệnh viện thì ngoại đã mất. Lời nói đùa của ngoại tối qua, đã thành sự thật.

Hot

Comments

hehe:D

hehe:D

aw~ tháng mới, tuần mới, truyện mới. nhưng lại ốm #.#

2022-08-01

1

fufu..🤭

fufu..🤭

tác giả trẩu tre đang bị cảm-.-

2022-08-01

1

Toàn bộ
Chapter
1 năm tôi 10 tuổi và bí mật giữa tôi với bà năm tôi 7 tuổi
2 7 năm sau
3 vậy là hết hè rồi sao..?
4 ra chỉ là mơ..
5 bạn cũ sau bảy năm gặp lại
6 sốt nặng
7 đôi lúc tôi thấy mình hơi lạc lõng
8 vị hôn thê, do ngoại sắp đặt?
9 Dị năng
10 thức dậy trong giấc mơ
11 chuyến đi đáng nhớ
12 ngày nhập học
13 tai nạn.
14 dị năng điều khiển quạ?
15 thư viện?
16 sắp đến ngày lễ gì sao mà cô dia trông bận rộn thế?
17 kết thân với cậu bạn rụt rè, Aol.
18 buổi luyện tập bất ổn..
19 ở bìa rừng, ban ngày vẫn có thể xem pháo hoa đó.
20 một người chủ tồi là như thế nào?
21 chỉ là đi dạo, làm gì căng quá vậy..
22 cứ giận dỗi là tự ý bỏ nhà đi vậy ó
23 ân nhân cứu mạng lại là-
24 bắt đầu lễ hội rồi~
25 bà ngoại thật chẳng biết chọn cháu rể
26 quay về bìa rừng, trở về thư viện
27 b..bị phạt luôn sao..?
28 ngày đầu tiên ở dưới hầm chứa
29 trằn trọc cả đêm không ngủ được. thì làm gì?
30 kí ức, và sự khởi đầu của mọi chuyện
31 1 con người khác.
32 tủi thân, cô đơn?
33 cây mầm thay đổi nhiều quá.
34 hẹn ngày gặp lại
35 thông báo người kế nhiệm mới.
36 "gặp lại người đã đưa tôi đến với thế giới này."
37 đổ lỗi?
38 nhà giam
39 ngày thứ 11.
40 chiến tranh.
41 bí mật nhỏ. bất ngờ lớn
Chapter

Updated 41 Episodes

1
năm tôi 10 tuổi và bí mật giữa tôi với bà năm tôi 7 tuổi
2
7 năm sau
3
vậy là hết hè rồi sao..?
4
ra chỉ là mơ..
5
bạn cũ sau bảy năm gặp lại
6
sốt nặng
7
đôi lúc tôi thấy mình hơi lạc lõng
8
vị hôn thê, do ngoại sắp đặt?
9
Dị năng
10
thức dậy trong giấc mơ
11
chuyến đi đáng nhớ
12
ngày nhập học
13
tai nạn.
14
dị năng điều khiển quạ?
15
thư viện?
16
sắp đến ngày lễ gì sao mà cô dia trông bận rộn thế?
17
kết thân với cậu bạn rụt rè, Aol.
18
buổi luyện tập bất ổn..
19
ở bìa rừng, ban ngày vẫn có thể xem pháo hoa đó.
20
một người chủ tồi là như thế nào?
21
chỉ là đi dạo, làm gì căng quá vậy..
22
cứ giận dỗi là tự ý bỏ nhà đi vậy ó
23
ân nhân cứu mạng lại là-
24
bắt đầu lễ hội rồi~
25
bà ngoại thật chẳng biết chọn cháu rể
26
quay về bìa rừng, trở về thư viện
27
b..bị phạt luôn sao..?
28
ngày đầu tiên ở dưới hầm chứa
29
trằn trọc cả đêm không ngủ được. thì làm gì?
30
kí ức, và sự khởi đầu của mọi chuyện
31
1 con người khác.
32
tủi thân, cô đơn?
33
cây mầm thay đổi nhiều quá.
34
hẹn ngày gặp lại
35
thông báo người kế nhiệm mới.
36
"gặp lại người đã đưa tôi đến với thế giới này."
37
đổ lỗi?
38
nhà giam
39
ngày thứ 11.
40
chiến tranh.
41
bí mật nhỏ. bất ngờ lớn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play