[Tối, Tiền Khê Phó điện]
Vô Sắc Điện có năm tòa nhà lớn. Đầu tiên là Chính điện, nơi ở của Điện chủ và các thuộc hạ thân cận như Nhật Nguyệt Thần và Hoa Thần. Tiếp đến là ba Phó điện, là nơi ở của ba vị trưởng lão cùng những tiểu thần dưới trướng chức vị không cao. Mỗi Phó điện đều thực hiện một nhiệm vụ riêng biệt. Tiền Khê cai quản sổ sách và cổ tịch, Tiền Hàn cai quản tài lực, Tiền Nghiêm cai quản binh khí và đan dược. Cuối cùng là một Tiểu viện, dành riêng cho các quý nhân nghỉ ngơi khi đến Thần Điện. Ngoài các tòa nhà lớn kể trên, là Ngũ Thần Đài linh khí nồng đậm, nơi thi triển Bảo Khí Trận, và là nơi ở của các Ngũ Hành Thần.
Đêm nay, tại Tiền Khê Phó điện, Khê Trưởng lão, Khê Cận, đang nghiên cứu nước đi của ván cờ vẫn còn dang dở khi chơi cùng Uyển Nghi mấy hôm trước.
Mái tóc lão nửa bạc nửa đen, lão ngắn người và mập mạp, hai mắt híp đi vì quá cân. Một tay mân mê con cờ, một tay siết mạnh thành bàn, khuôn mặt đã nhiều nếp nhăn do tuổi tác, giờ đây lại càng nhăn nhó khó coi. So với lão, Điện chủ tuy mới vạn năm tuổi mà suy nghĩ táo bạo, nước đi khó lường. Ván cờ này lão đã nghiên cứu hai ngày rồi, ngỡ tưởng Điện chủ nhỏ tuổi dễ bắt nạt nhưng không ngờ lão lại bị vả một cái rõ đau khi đánh cờ cùng nàng.
"Quả nhiên hổ phụ sinh hổ tử. Lam Từ tinh thông kỳ nghệ, khuê nữ của hắn kỳ nghệ quả nhiên không tệ, mà tính cách lại không khác gì tiền Điện chủ đó kiêu ngạo thành thói, hừ…"
Lời lão thốt ra đầy bực dọc mà nghiến răng, nghiến lợi, lão vốn không ưa Uyển Nghi, đối đầu với nàng ở mọi lúc mọi nơi.
"Khê trưởng lão, Nhật Thần cầu kiến." Người gác cổng chuyển lời.
"Cho hắn vào." Khê Cận đáp.
Hồng Quang bước vào, vẻ mặt cung kính, mở lời:
"Tham kiến Khê trưởng lão."
"Hiếm khi thấy Nhật Thần tới, có việc gì sao?" Khê Cận không mấy để ý hắn mà vẫn chăm chăm vào ván cờ.
"Bảo Khí Trận linh khí suy yếu, Điện chủ phân phó thuộc hạ đến báo với các vị trưởng lão rằng hai ngày sau thỉnh các vị hãy đến Ngũ Thần Đài cùng Điện chủ tu sửa trận pháp. Đây là Hồi Thần Đan, Điện chủ giao cho ngài để bổ sung thần lực."
Dứt lời, Hồng Quang vung tay đưa ra một hộp gỗ nhỏ chứa Hồi Thần Đan, đưa đến trước mặt Khê Cận. Khê Cận thả con cờ trên tay xuống, vẻ mặt đầy bất ngờ và hào hứng. Nhận lấy hộp gỗ, lão cẩn thận mở ra, sau khi xác nhận quả thực là Hồi Thần Đan, mới tiếp lời:
"Điện chủ nay ra tay thật hào phóng, đan dược quý như vậy cũng mang ra. Hiếm thấy… hiếm thấy…" Lão cười lớn, nụ cười quái gở.
"Điện chủ cũng vì lo lắng cho thần lực của các vị trưởng lão." Hồng Quang cười đáp lại.
"Ha, vô công bất thụ lộc, đã nhận đan dược của Điện chủ, hai ngày nữa ta sẽ đến." Khê Cận cười nhếch mép.
"Vậy thuộc hạ xin phép cáo lui." Hồng Quang kính cẩn rời đi.
Hồng Quang vừa rời khỏi, Khê Cận không giấu được vẻ mặt khoái chí, cười lớn, Hồi Thần Đan là đan dược vô cùng quý hiếm, những dược liệu dùng để luyện chế ngàn năm có một, không những bổ sung thần lực mà còn giúp lão đột phá bình cảnh, tăng tu vi. Trước giờ Lam Uyển Nghi luôn keo kiệt đan dược nàng luyện ra luôn tự mình cất giấu, không sử dụng, cũng không bao giờ ban cho ai.
"Đúng là mặt trời mọc đằng tây. Con nhóc keo kiệt này cũng có ngày nghĩ thông sao."
Vừa dứt lời, người gác cổng lại lần nữa bước vào:
"Bẩm Trưởng lão, Hàn Trưởng lão và Nghiêm Trưởng lão đến."
Hàn Trưởng lão, Hàn Ly, Nghiêm Trưởng lão, Nghiêm Thành, cùng Khê Cận là ba thuộc hạ cũ của Ảnh Thường Nhiên, Tiền Điện chủ của Vô Sắc Điện cũng là mẫu thân đã mất của Lam Uyển Nghi. Bất mãn với thái độ của Thần giới và Ma Cung, bà đã khai lập lên Vô Sắc Điện, tự mình bảo hộ những tiểu thế giới mà bà trân quý. Vì vậy vạn năm nay, Thần giới cùng Ma Cung luôn luôn chống đối Vô Sắc Điện, tìm mọi cách để thăm dò và phá hoại, tuy nhiên mọi ý đồ chỉ là công cốc vì kết giới vững chắc bao quanh Thần Điện.
Nói tới ba vị trưởng lão là ba người đã được bà đề bạt từ các tiểu thế giới tu tiên, cùng bà cai quản Vô Sắc Điện từ những năm đầu tiên, là những vị quyền cao chức trọng nhất trong thời gian bà còn tại thế.
"Khê lão huynh, huynh đang cười gì thế, vì đan dược Điện chủ mới ban sao?" Hàn Ly bước vào, tiện tay thiết lập kết giới, tránh việc bên ngoài có người nghe lén. Hàn Ly tuy tuổi đã cao nhưng mái tóc vẫn đen nhánh, dáng người cao ráo, tỏ vẻ chính trực, khuôn mặt tuy đã già nua nhưng vẫn đẹp lão mà thu hút mọi ánh nhìn.
"Hành động lần này của Điện chủ, Hàn lão huynh, Khê lão huynh nghĩ như thế nào? Đệ vẫn thấy có điều gì đó không ổn thỏa." Nghiêm Thành theo sau. Vẻ ngoài của Nghiêm Thành không mấy nổi bật, nhưng ánh mắt lão luôn nguy hiểm, tràn trề sát khí khiến người khác lạnh sống lưng.
"Huynh chắc rằng Điện chủ đang ngờ vực chúng ta, nhóc đó cố tình dụ rắn ra khỏi hang, chờ nắm thóp chúng ta. Huynh nghĩ đan dược lần này khó mà nuốt trôi." Hàn Ly vẻ mặt nghiêm trọng, đầy toan tính.
"Đệ cũng thấy vậy. Con nhóc đó trước giờ đa mưu, nó nghĩ chúng ta là đứa nhóc ba tuổi hay sao mà đưa kẹo dụ dỗ? Hừ…" Nghiêm Thành tức giận.
Nghe lời bàn bạc của Hàn Ly và Nghiêm Thành, Khê Cận không nói gì mà mãi quay qua quay lại nhìn hai lão, lão với vẻ mặt đầy ngây thơ, ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu:
"Sao hai đệ nghĩ nhiều vậy, con nhóc đó chắc chỉ đang muốn nịnh bợ ba chúng ta để cùng nó tu sửa trận pháp thôi chứ gì. Cứ vậy mà xài đi."
Hàn Ly, Nghiêm Thành nghe lão nói vậy, mặt mày phút chốc đen lại, ánh mắt như muốn lập tức ăn tươi nuốt sống Khê Cận. Lão ta giật mình, co rúm người lại, nhỏ bé như một đứa nhóc mới lớn không hiểu chuyện.
"Huynh ngu thật hay ngu giả vậy, sống cả mấy vạn năm mà lại đơn thuần như thiếu niên tuổi mới lớn vậy. Huynh không sợ nhóc đó lúc luyện dược tiện tay cho thêm vài vị dược liệu hay sao." Hàn Ly bực bội mà đỏ cả mặt.
"Nhóc đó có tâm vậy sao, còn cố tình thêm dược tính cho đan dược này nữa." Khê Cận cười khoái chí, hai mắt sáng rực nhìn ngắm Hồi Thần Đan trong tay mình.
Hàn Ly, Nghiêm Thành bất lực trước câu nói của Khê Cận. Nghó lơ Khê Cận, Nghiêm Thành nói:
"Hàn lão huynh, huynh không cần quá lo lắng, đan dược đó có vẻ an toàn, đệ đưa cho dược phòng của Tiền Nghiêm Phó điện kiểm tra, không phát hiện được điều gì bất thường. Hai vị huynh trưởng có thể an tâm."
"Huầy… huynh chỉ muốn nhắc nhở Khê lão huynh thôi. Nhóc đó không còn là cô nhóc đơn thuần tùy ý ta sai khiến nữa rồi." Hàn Ly thở dài thành tiếng.
Updated 72 Episodes
Comments