Chương 2: Owen...?

Sau khi Owen cùng cổ máy bị nhấn chìm bởi nhiều lớp đất đá vụn vỡ thì từ bên trong anh đã nhanh chóng rơi vào trạng thái mụ mị, hai mắt nhắm hờ, có lẽ vì chịu sự tác động của thuốc mê nên tâm trí có lúc nữa mê nữa tỉnh.

Owen thành công bước vào giai đoạn đầu tiên của giấc ngủ khiến toàn thân anh đau nhứt không thể tả. Bên trong, khói thuốc mê phả ra ngày càng nhiều, giúp đẩy nhanh quá trình tiến vào giấc mơ thì đột nhiên cổ máy có chút rung chấn nhỏ. Mặc dù trước đó Owen đã bật chế độ bảo vệ toàn phần nhưng vì cổ máy còn khá nhiều sơ suất chưa được bảo trì một cách kĩ càng nên những việc như thế này là điều không thể tránh khỏi.

Owen vẫn cứ nằm im bất động trong khi thông số trên màn hình bất chợt tăng vọt, chúng chớp nhoáng trên màn hình led, sau vài giây mất kiểm soát rồi đột nhiên vụt tắt, từ bên trong xì ra một làn khói nhỏ màu trắng đục.

Có vẻ như đã gặp trục trặc về lỗi kĩ thuật nào đó.

Khung cảnh thanh đổi, Owen thức dậy trong một không gian bốn chiều, xung quanh tối đen như mực, trước mắt chỉ là hư không.

Anh loạng choạng trong đêm tối, hai tai sờ soạng qua lại trong không trung, cố gắng xác định phương hướng, xung quanh không tạp âm, thứ duy nhất có thể nghe thấy đó chính là hơi thở dồn dập bên trong lồng ngực, vì nỗi sợ bóng tối dường như đã đánh ngất Owen ngay sau đó, tâm trí bất động vì nỗi ám ảnh của bản thân, anh gào lên... Một ánh chớp rẽ ngang trong không trung đưa Owen quay trở về thực tại, và đó cũng là lúc anh thành công tiến vào một thế giới khác nhưng chính anh lại cảm thấy rằng cơ thể bình đã có chút khác lạ.

Earth - 2030

Lại một lần nữa anh giật mình tỉnh giấc trong tình trạng toàn thân đau nhứt, Owen nhất thời kích động mà nhích người về sau, có lẽ nổi sợ đã khiến anh quên rằng mình chưa mở mắt.

Ánh sáng từ bên ngoài dần tràn vào thủy tinh thể, anh nhíu mày khó chịu nhưng khi tiêu cự dần ổn định, Owen mới gắng gượng đứng dậy, khi nhìn thấy hai bàn tay của mình còn đủ mười ngón, cơ thể lại không mất một bộ phận nào thì đó chính là niềm vui duy nhất tại thời điểm này nhưng khi Owen bình tâm lại thì anh đột nhiên giương tay tát vào mặt mình một cái.

Cơn đau nhanh chóng truyền đến một bên mặt, trên da còn hằn đầy đủ năm ngón tay rõ rệt, chúng ửng đỏ rồi nhanh chóng trở nên đau rát, nhưng khi vẫn chưa kịp cảm thán thì Owen nhận ra rằng mình đang cô độc giữa một thành phố không một bóng người.

Anh vội đảo mắt qua một lượt, xung quanh chỉ là một đống hoang tàn đổ nát, mặt đường, góc phố đâu đâu cũng nhuốm màu máu tanh loang lổ, chi chít, vài cơn gió cuốn qua vô tình làm cánh cửa bị lung lay trong một gian hàng bánh mì rơi xuống khiến Owen giật mình. Mùi tanh nồng của thi thể, xác chết đang phân hủy hừng hực lên bao trùm cả một khu vực, anh cố gắng di chuyển cơ thể đang đau nhứt tại công viên trung tâm gần phố Pondergest.

"S...sao lại..."

Owen chỉ trong phút chốc đã phải há hốc mồm kinh ngạc mà không thể nói thành lời, thành phố đông nhân nhất khu vực này dường như đã không còn dấu hiệu của sự sống, vô tình một tấm biển quảng cáo đập vào mắt của Owen.

"Ngày 18 tháng 7 năm 2030..."

"Vũ trụ này chậm hơn vũ trụ của mình tận 6 năm, xem ra cổ máy ngủ đông này cần bảo trì nhiều hơn mình nghĩ."

Ngay khi dứt lời thì thanh âm từ máy phát tính hiệu đeo tay của anh đột nhiên truyền đến một giọng nói máy móc.

[Thông báo: Thời gian "Mộng Du" tại vũ trụ mang số hiệu E - 917387 còn lại 8.760 giờ, thời gian đếm ngược bắt đầu.]

Owen vừa nghe xong đã cảm thấy có điều gì đó không đúng, anh giương tay kiểm tra trên màn hình nhỏ rồi lẩm bẩm.

"Một năm?"

"Thời gian mộng du tại vũ trụ này chỉ vỏn vẹn có một năm."

"Chỉ số biểu thị giấc mơ cũng đang giảm dần theo từng giây, tuy rất ít nhưng vẫn có thể nhận ra."

Owen im lặng suy nghĩ chốc lát rồi tự lắc đầu phủ nhận: "Không thể, về mặt tính toán và đưa ra thông số, cổ máy ngủ đông không thể nào sai được, nếu như vũ trụ này có vấn đề thì..."

Dứt lời, anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đang dần kéo mây mù che đi cái tia nắng yếu ớt còn sót lại trên đại lộ thênh thang đổ nát.

"Khoan đã, phố Pondergest?"

"Chẳng phải nơi đây mình từng sống hay sao, đúng rồi, nếu như nơi này giống với trái đất thì khu dân cư Ambert phòng 419..."

Owen chầm chậm di chuyển qua những thi thể nằm la liệt dưới lòng dường, mỗi một xác chết anh đều giương mắt mà nhìn thật kĩ rồi tự cảm thán.

"Những xác chết này đều có dấu hiệu bị cắn xé, họ xô xát với nhau hay đã có sự can thiệt của vũ khí chăng?"

Vô vàn những suy nghĩ chạy ngang trong đầu của Owen nhưng rồi anh cũng nhanh chóng gạt nó sang một bên khi bản thân đã đứng trước cửa của phòng 419.

Thanh âm gõ cửa đã vang vọng trong dãy hành lang đã hơn năm lần nhưng vẫn không có dấu hiệu hồi âm, cửa đã khoá trái và điều đó cũng làm anh mang một hy vọng nhỏ nhoi rằng sẽ có ai đó bên trong nhưng khi mãi cho đến lần thứ bảy vẫn chẳng có nổi một tiếng động nào dù là do một cơn gió gây ra, Owen thở dài rồi chậm rãi xoay lưng định rời đi thì đột nhiên bên trong vang lên một giọng nói trầm trầm.

"Cậu là ai?"

Owen vừa nghe thấy giọng nói liền trở nên vui mừng mà quay sang, chất giọng cũng trở nên hào hứng.

"À ừm, tôi là Owen... Tôi muốn hỏi về một số chuyện, à ừm đại loại như cái nơi Khỉ chó này có vấn đề gì sao?"

Bên trong đột nhiên lại trở nên im lặng, phải mất hơn một phút để hồi âm, đối phương có chút dè chừng nhưng rồi khi vừa nhìn qua ô cửa quan sát thì lập tức cảnh cửa được mở toang một cách mạnh bạo.

Bên trong, một người đàn ông râu tóc dài ngoằn, tay cầm một con dao gọt trái cây nhanh chóng tiến đến giữ vai Owen rồi đẩy anh sang bức tường phía sau, Owen nhất thời kích động không dám phản khán, chỉ từ từ giơ hai tay ra sau đầu rồi dần hé hé mi mắt một cách sợ hãi.

Ngay khi anh nhìn thấy rõ gương mặt của người đối diện đang trở nên hung tợn nhìn mình như kẻ thù thì anh mới ngạc nhiên mà cất lời.

"Owen...?"

Hot

Comments

Sir

Sir

Mình đoán là bạn lấy cảm hứng sáng tác từ phim DrStrange in multiverse of madness vì có 1 vài chỗ nhắc tới đa vũ trụ và mộng du, nhưng mình nghĩ bạn nên đầu tư hơn về việc tìm kiếm thông tin các kiến thức về thuyết đa vũ trụ, điều đó cũng có thể giúp bạn nảy sinh ý tưởng trong quá trình viết. Bạn cũng hãy thử lập 1 bản tóm tắt các tình tiết chính của các chap trc khi viết như 1 phần khung xương xem, r từ đó mình phát triển thêm ý phụ vào các ý chính đó r sửa nó dần thành đoạn văn, làm như vậy thì câu truyện bạn viết nó sẽ mạch lạc hơn, thoát ý hơn và bạn cũng ko bị mất phương hướng khi sáng tác : )

2023-01-13

2

Sir

Sir

Tổng kết lại qua 2 chap đầu mình thấy bạn có những điểm yếu và mạnh như sau, trc tiên về điểm yếu:
-Bạn chưa thực sự hiểu bản thân mình đang viết j, có nhiều chỗ mình thấy bạn lồng ghép các thuật ngữ toán học, khoa học, mình ko bảo việc này là sai nhưng đừng quá lạm dụng nhiều những thuật ngữ này, có thể bạn thấy việc dùng liên tiếp các thuật ngữ nghe có vẻ cao siêu này khiến đoạn văn của bạn trở nên ngầu hơn nhưng độc giả của bạn chưa chắc đã thấy vậy, hơn nữa cũng sẽ có những độc giả có kiến thức chuyên môn vào bắt lỗi bạn nếu bạn dùng sai thuật ngữ. Ko phải lúc nào phức tạp hoá vấn đề đều là tốt, đôi khi chọn những thứ đơn giản dễ hiểu lại dễ đi vào đầu người đọc hơn.
-Và về cuối chap 2 mình có thấy cảm giác hơi mâu thuẫn 1 chút: Owen là người thực hiện mộng du sang 1 vũ trụ song song khác thì bản thân anh ít ra phải là ng có kiến thức về thuyết đa vũ trụ, anh phải là ng hiểu rõ ở 1 vũ trụ song song có j. Vậy nên đoạn cuối của chap 2 mình nghĩ bạn chỉ nên làm độc giả ngạc nhiên khi Owen gọi người đàn ông kia bằng tên mình, chứ đừng để chính anh ta cũng ngạc nhiên khi thấy 1 bản thân khác ở vũ trụ song song, điều này sẽ tạo nên mâu thuẫn xây dựng tâm lí nhân vật

2023-01-13

0

Sir

Sir

Thực ra ko gian 3 chiều là ko gian bình thường chúng ta đang sống : ) các sự vật đều có chiều dài chiều rộng và chiều cao : ) còn ko gian 2 chiều (chỉ có chiều dài và chiều rộng) là ko gian trên 1 tờ giấy hoặc 1 mặt phẳng : ) còn ko gian 4 chiều là ko gian ở bậc cao hơn ko gian 3 chiều, vì nó ở bậc cao hơn ko gian mà ta đang sống nên con ng chúng ta ko thể mường tượng ra đc ko gian 4 chiều là như thế nào và cảm giác khi ở ko gian đó ra làm sao, vì nó ko hề nằm trong tầm nhận thức của con ng chúng ta

2023-01-13

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tạm Biệt Thời Đại
2 Chương 2: Owen...?
3 Chương 3: Chờ Đợi
4 Chương 4: Sức Mạnh
5 Chương 5: Chạm Mặt
6 Chương 6: Giải Cứu
7 Chương 7: Nhật Ký Của Tiến Sĩ Maximus
8 Chương 8: Rời Khỏi Pondergest
9 Chương 9: Jeff Hardy và Chiếc Xe Bán Tải
10 Chương 10: Jeff Hardy và Chiếc Xe Bán Tải (2)
11 Chương 11: Xâm Phạm Lãnh Thổ
12 Chương 12: Cuộc Trò Truyện Của Harry và Jeff
13 Chương 13: Nghĩ Chân
14 Chương 14: Cuộc Đụng Độ Tại Cửa Hàng Bách Hoá
15 Chương 15: Rắc Rối
16 Chương 16: Hội Nhóm ở Sagast
17 Chương 17: Bẫy
18 Chương 18: Cái Giá Của Sự Dối Trá
19 Chương 19: Cuộc chiến trong tầng hầm (1)
20 Chương 20: Cuộc chiến dưới tầng hầm (2)
21 Chương 21: Thành Công
22 Chương 22: JoeLok
23 Chương 23: Cuộc Tập Kích Bất Ngờ
24 Chương 24: Jeff và Harry mất tích rồi!
25 Chương 25: Sự Tháo Chạy Của Lũ Quái Vật
26 Chương 26: Vật Thí Nghiệm
27 Chương 27: Trốn Chạy
28 Chương 28: Lời Đề Nghị
29 Chương 29: Đồng Minh
30 Chương 30: Kháng Thể
31 Chương 31: Kẻ Lạ Mặt
32 Chương 32: Rời Khỏi Trạm Cứu Hộ
33 Chương 33: Quái Vật Đột Biến Gene
34 Chương 34: Quái Vật Đột Biến Gene (2)
35 Chương 35: Kích Hoạt Hệ Thống
36 Chương 36: Quái Vật Bóng Đen
37 Chương 37: Được Cứu
38 Chương 38: Thất Thủ
39 Chương 39: Mở Khoá Sức Mạnh
40 Chương 40: Giải Nguy
41 Chương 41: Kế Hoạch
42 Chương 42: Chiến Dịch Kết Thúc
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Tạm Biệt Thời Đại
2
Chương 2: Owen...?
3
Chương 3: Chờ Đợi
4
Chương 4: Sức Mạnh
5
Chương 5: Chạm Mặt
6
Chương 6: Giải Cứu
7
Chương 7: Nhật Ký Của Tiến Sĩ Maximus
8
Chương 8: Rời Khỏi Pondergest
9
Chương 9: Jeff Hardy và Chiếc Xe Bán Tải
10
Chương 10: Jeff Hardy và Chiếc Xe Bán Tải (2)
11
Chương 11: Xâm Phạm Lãnh Thổ
12
Chương 12: Cuộc Trò Truyện Của Harry và Jeff
13
Chương 13: Nghĩ Chân
14
Chương 14: Cuộc Đụng Độ Tại Cửa Hàng Bách Hoá
15
Chương 15: Rắc Rối
16
Chương 16: Hội Nhóm ở Sagast
17
Chương 17: Bẫy
18
Chương 18: Cái Giá Của Sự Dối Trá
19
Chương 19: Cuộc chiến trong tầng hầm (1)
20
Chương 20: Cuộc chiến dưới tầng hầm (2)
21
Chương 21: Thành Công
22
Chương 22: JoeLok
23
Chương 23: Cuộc Tập Kích Bất Ngờ
24
Chương 24: Jeff và Harry mất tích rồi!
25
Chương 25: Sự Tháo Chạy Của Lũ Quái Vật
26
Chương 26: Vật Thí Nghiệm
27
Chương 27: Trốn Chạy
28
Chương 28: Lời Đề Nghị
29
Chương 29: Đồng Minh
30
Chương 30: Kháng Thể
31
Chương 31: Kẻ Lạ Mặt
32
Chương 32: Rời Khỏi Trạm Cứu Hộ
33
Chương 33: Quái Vật Đột Biến Gene
34
Chương 34: Quái Vật Đột Biến Gene (2)
35
Chương 35: Kích Hoạt Hệ Thống
36
Chương 36: Quái Vật Bóng Đen
37
Chương 37: Được Cứu
38
Chương 38: Thất Thủ
39
Chương 39: Mở Khoá Sức Mạnh
40
Chương 40: Giải Nguy
41
Chương 41: Kế Hoạch
42
Chương 42: Chiến Dịch Kết Thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play