Mận đèo Cún đến gốc cây đa, bọn thằng Tý đang xử cây kem thứ hai thì thấy chị Mận của bọn nó phanh xe cái kít . Sau xe còn chở thêm một thằng nhóc da trắng bóc, nó còn đang cầm cây kem của chị Mận nữa. Mận đợi Cún xuống xe liền thẩy cái xe tự ngã xuống đất, kéo tay Cún dắt đi. Cái trán nhỏ hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, mặt không giấu được niềm vui:
- Tao dẫn bạn mới về cho tụi mày rồi đây.
Bọn thằng Tý ngơ ngác một hồi, mới cười hề hề vây quanh Cún, chào hỏi:
- Chào bạn, mình tên Nam
- Còn mình tên Tý
- Còn mình là Hợi, bạn mấy tuổi rồi?
Cún nhìn một đám đen thui, đứa gầy đứa mập vây xung quanh, liền nấp sau lưng Mận, tay nắm lấy lưng áo của cô bé mà nhìn từng người, miệng lắp bắp:
- Bờ...b...bảy tuổi..
- Vậy thì bằng tuổi tụi này rồi. Bạn tên gì vậy? Xưng hô cho dễ.
- ....
- ...Cún...
Mận hết liếc Cún rồi lại liếc bọn đàn em, phất phất tay đuổi ra:
- Gặp bạn mới mà bọn mày như muốn ăn thịt người ta vậy, né né ra để tao ngồi nghỉ cái coi.
- Còn chả phải chị Mận bảo đi bắt áp áp gì đó sao?
- Đúng đúng!! Chị vừa mua kem lại chạy đi rước Cún tới.
- Tụi bay muốn đi trồng răng sớm có đúng không????
-..........
Dưới gốc đa, một đám trẻ con rủ nhau chơi bắn bi. Cậu bé mới tới được chỉ cách chơi cũng mò mẫm chơi cùng, trên khuôn mặt ngơ ngác chốc chốc lại hiện lên nét cười. Chỉ là chợt nhận ra, đáy mắt luôn có hình ảnh của cô bé với mái tóc tém, mọi cử chỉ đều được cậu thu vào tầm mắt........
Chơi được một lúc lâu thì mẹ thằng Tý tới gọi nó về, gọi cả Mận ra chợ lấy con vịt quay mà nãy ông Lê dặn. Mận đang chơi nghe vậy cũng dựng xe đi lấy vịt, trước khi đi còn dặn Hợi ở lại chơi với Cún. Đợi Mận đi khuất, thằng Hợi ghé lại chỗ cún nói:
- Cây kem mà Cún cầm là của chị Mận cho hả?
Cún không nói, mắt chỉ căn hướng để bắn bi, cái đầu nhỏ gật gật. Thằng Hợi chơi một lúc thấy khát lắm rồi, nhìn cây kem từ lâu đã chảy hết trong túi quần của Cún, liếm liếm môi lại nói:
- Cún không ăn thì đưa đây Hợi ăn cho, kem chảy hết rồi chỉ còn nước thôi!?
Nghe đến đây, sắc mặt của Cún hơi khó chịu, đưa tay nhét nhét cây kem trong túi rồi lại lắc đầu. Thằng Hợi thấy Cún không nói gì, chỉ lắc đầu cũng nghĩ ngợi, chắc chỉ cần nó nài nỉ một lát là Cún cho thôi. Ở nhà nó cũng hay vậy, ba mẹ bảo không được ăn đồ chiên nhưng chỉ cần nó năn nỉ là ba mẹ nó lại cho nó ăn, nó đưa cái tay mập núc của nó kéo lấy bọc kem bên trong chỉ còn nước trong túi của Cún:
- Cún không ăn thì để Hợi ăn cho, để phí quá...
Cún bật dậy nắm lại được một góc của bịch kem, cau mày nhìn Hợi lại nhìn cây kem, miệng lắp bắp:
- Kh... khô...không...ch..cho..
- Cho Hợi đi! Cún không ăn mà.
- L..là..của...của Cún...
- Hợi khát lắm rồi! Cún cho Hợi đi...
Hai bên một mập một gầy. một trắng một đen giằng co bịch kem, thằng Hợi miệng không ngừng nói. Thấy Hợi không chịu buông tay, khuôn mặt trắng trẻo của Cún cũng hơi đỏ lên, một dạng khó chịu nhất quyết không thả...' roạt'....chất lỏng màu hồng cứ thể chảy xuống nền đất, chảy loang ra tay của hai cậu bé. Thằng Hợi thấy kem chảy ra hết thì tiếc đứt ruột, dậm chân một cái làm cơ thể núc ních mỡ cũng rung lên, cằn nhằn nhìn Cún:
- Cún thấy chưa, đưa cho Hợi là được rồi, giờ kem rớt trên đất hết rồi kìa. Cún.......
Thằng Hợi chưa kịp nói hết, mắt dán vào đống kem rớt trên đất thì thấy một bóng người đẩy cậu té, Hợi hoảng hốt té cái bịch, cơ thể to béo đau điếng nhăn mặt nhìn Cún đang ngồi trên người cậu. Hợi sững sờ, khuôn mặt trắng trẻo trước đó giờ đã đỏ bừng lên, vành mắt hiện lên một tầng nước, đôi mắt một mí dữ tợn nhìn thằng Hợi. Sau đó cánh tay nhỏ bé vung lên, nắm đấm rơi ngay trên mũi.......
Mận đi lấy vịt quay, cột lại gọn gàng bỏ vào trong giỏ xe, tung tăng đi về. Sợ cậu bé xinh đẹp kia đợi cô lâu quá nên đạp xe cũng có phần nhanh hơn. Gần đến nơi thì Mận nghe thấy tiếng la hét của thằng Hợi, vội đạp nhanh. Dưới gốc đa một cậu bé nhỏ nhắn đè trên người của thằng Hợi tay không ngừng hướng mặt của nó mà đánh. Mận hốt hoảng nhảy khỏi xe, chạy tới kéo Cún ra, giọng bé gái la lớn:
- Có chuyện gì vậy? Từ từ nói, đừng đánh nữa...
- Huhuhuhu.... chị Mận ơi...em đau quá...- Thằng Hợi lấy cái tay đầy thịt của nó che chắn, thấy Mận tới cứu liền không ngừng la.
Mận lấy hết sức kéo Cún ra, miệng liên tục khuyên, thằng Hợi thoát ra được cũng lồm cồm bò dậy, khóc um lên:
- Huhuhuhu chảy máu rồi....mũi em chảy máu rồi.... mũi em gãy rồi chị Mận ơi...
Cún bị kéo ra, mặt đỏ bừng, ngực phập phồng thở gấp, nắm tay nhỏ siết chặt lại có dính một ít máu, mắt đăm đăm nhìn thằng Hợi ngồi trên đất ôm lấy mũi khóc lớn. Rồi lại nhìn qua Mận đang lại xem mũi nó có bị sao không, môi nhỏ mấp máy khó khăn bật ra từng từ:
Mập...dành...kem...của...của Cún....
Mận:......
Mận kéo áo của thằng Hợi lau máu với nước mũi của nó đi, máu cũng ngừng chảy rồi, mũi cũng không bị lệch méo gì mới thở phào. Một lát, lại quát lên làm cho hai cậu bé giật mình:
Rồi mắc mớ gì hai đứa bay đánh nhau? Cún nói mày dành kem là sao? Mày không nói tao đánh thêm...
Cây kem chị Mận cho..mà cún không ăn, để chảy ra. Em mới xin Cún, không ăn thì đưa em ăn...xong..xong...- Hợi nghẹn ngào kể lại
Đàn ông con trai mà mày khóc lắm thế, có nói đàng hoàng không? Hay để tao đánh cho mấy phát nữa...
Cún:.......
Thằng Hợi bị dọa sợ. mới sụt sịt:
Xong em giật lấy bịch kem, em với Cún giành nhau, rồi bịch kem bị kéo rách rơi xuống đất. Sau đó, Cún lao vào đánh em....
Cún mím môi, mắt dán chặt lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang quát tháo kia, vai khẽ run. Đột nhiên, Mận quay qua nhìn Cún, đứng lên xem xét rồi hỏi:
Cún có bị sao không? Sao kem Mận cho mà Cún không ăn, để chảy ra làm gì???
Vành mắt của Cún đỏ lên, nhìn vào đôi mắt như chứa cả bầu trời đêm của cô bé trước mặt, môi mấp máy nhưng chẳng thể nói ra được. Cậu cúi gằm mặt, không nói. Mận thấy vậy cũng chả hỏi nữa, đá chân thằng Hợi một cái:
Mày về nhà đi, bác Quyết có hỏi sao lại bị vậy thì mày hỏi là dành đồ ăn của bạn bè là tốt hay xấu, rồi mai nói cho tao biết.
Hỏi để làm gì vậy chị Mận?
Tao dặn mày hỏi thì mày hỏi thôi, mai mà không có đáp án cho tao, tao đánh thêm!!
Nói rồi Mận mặc kệ khuôn mặt khó hiểu của thằng Hợi, dựng lại cái xe đạp. Cũng may là cột hộp vịt quay lại chứ không là nghe ba Lê chửi rồi, Mận gọi:
Về nhà thôi!!
Thấy cậu bé mình bày mưu tính kế mới rủ đi chơi được, lại cứ đứng đấy không nhúc nhích thì chép miệng một cái. Cún cứ cúi gằm mặt nhìn xuống đất thì đột nhiên thấy chiếc dép tông màu xanh chuối dừng lại trước mắt cậu. Cậu ngẩng đầu lên thì cổ tay đã bị bàn tay nhỏ khác nắm lấy, đập vào mắt cậu là một loạt hành động của cô bé kia. Mận kéo vạt áo của mình lau đi ít máu đã khô trên mu bàn tay của cậu, loáng cái xong cả hai tay. Độ ấm vẫn còn lưu lại trên cổ tay cậu, lông mi khẽ run, cậu lắp bắp nói:
Mình....mình...xin...lỗi..
Có gì đâu mà xin lỗi. Đồ của Mận mà bị người ta giành lấy thì Mận cũng vậy thôi, sau Cún đừng kích động như vậy nữa, còn có thể nói chuyện được thì đừng đánh. Giờ thì về nhà thôi, Mận đèo Cún về!!
Cún không nói gì, lẳng lặng leo lên xe. Hai bóng dáng nhỏ nhắn trên chiếc xe đạp băng băng trên đường làng, xế chiều nhẹ nhàng làm cho cảm xúc của con người cũng dịu đi.....
__________
Sứa nhỏ: Sao Cún không ăn kem vậy?
Cún:....không nỡ..
Sứa nhỏ:......\=))))
Updated 65 Episodes
Comments