Người ta thường nói nhập gia tùy tục, nếu đã có một cơ hội xuyên vào sách rồi thì cô cũng muốn thử trải nghiệm một lần làm nhân vật trong truyện sẽ như thế nào, theo như tình hình hiện tại thì Vương Túc Chi sẽ đi đến công ty của nam chính và cô sẽ vô tình va phải nữ chính, lúc đó cũng chính là thời khắc nam nữ chính gặp lại nhau nhau bao năm xa cách, do gia đình nữ chính và gia đình nam chính trước đây có quen biết nhau sau đó gia đình nữ chính sa cơ thất thế và chuyển nhà đi xa.
Theo như trí nhớ của An Nghị thì lúc đó nhân vật Vương Túc Chi đã hành hạ nữ chính bắt buộc nữ chính cúi đầu xuống lau giày cho mình, cái bản tính ngang ngược của Vương Túc Chi đã làm cho nam chính ghét bỏ và ra sức bảo vệ nữ chính làm cho Vương Túc Chi nhục mặt trước công chúng.
“Vậy bây giờ mình không nên đến đó nhỉ? Mà không đến thì sao nam chính và nữ chính gặp nhau được nhỉ? Mà đến thì bị làm nhục mặt.”
Túc Chi xoay sở suy nghĩ mãi không biết nên làm thế nào, nhưng mà trước tiên cô muốn tìm hiểu về cái thế giới này trước đã. Cô bước xuống nhà thì người giúp việc xếp thành hàng cúi đầu chào cô.
“Chào cô chủ buổi sáng tốt lành.”
Túc Chi chớp chớp đôi mắt ngỡ ngàng vì đây là lần đầu tiên được sống với thân phận là chủ cả nên còn bỡ ngỡ, hai mắt cô láo liên nhìn toàn cảnh căn nhà, mọi thứ đều bóng loáng dường như không có một hạt bụi bặm, theo như nguyên tác cái tính tình của nhân vật phản diện khá là đỏng đảnh và kiêu ngạo nên khi bước chân vào làm dâu nhà giàu thế này cô ấy bắt đầu làm khó những người giúp việc, liên tục quát nạt ức hiếp người khác làm cho ai cũng căm ghét cô đó cũng là một trong những nguyên nhân đẩy tới kết cục xấu của nhân vật phản diện.
“Ừm...à...mọi người buổi sáng tốt lành.”
Trước tiên cứ sống thật với bản thân của mình không cần quá ép đặt bản thân phải trở nên giống nguyên tác, những người giúp việc đều ngỡ ngàng vì từ những ngày đầu tiên lúc mà lần đầu cô bước chân vào căn nhà này với thân phận là vị hôn thê tương lai của Lâm Phúc Thịnh thì cô đã lên giọng với mọi người ở đây tỏ vẻ ra là một người chủ cả, sai khiến bóc lột những người giúp việc ở đây khi không có mặt Lâm Phúc Thịnh, ai cũng ngỡ sáng nay cô bị va đầu vào đâu nên mới ảnh hưởng đến thần kinh một chút.
“Cô chủ, buổi sáng đã được chuẩn bị mời cô chủ thưởng thức qua ạ.”
Cô gật gù rồi đi tới bàn ăn, nhìn một bàn ăn thịnh soạn đầy ắp những món ngon vật lạ chứ không phải là những gói mì ăn liền, cũng không phải mấy cái bánh snack hay đồ đóng hộp ăn nhanh. Chiếc bụng của Túc Chi bắt đầu réo lên những âm thanh của sự thèm khát, mùi thức ăn thơm lan tỏa trong không trung khiến cho Trúc Chi không thể nhịn được nữa mà nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, hai mắt cô dường như sáng lên như sao tuyến nước bọt không thể không ngừng tiết ra.
“Không thể nhịn được nữa, chiến thôi.”
Túc Chi xoa xoa hai bàn tay vào nhau rồi cầm đũa muỗng lên bắt đầu nếm thử mỹ vị nhân gian, nào là bào ngư vi cá, tôm hùm Alaska, cua hoàng đế, trứng cá tầm, và những món ăn mặn ngọt khác nhau nằm chễm chệ trên bàn ăn chờ cô xơi hết, đôi tay của Túc Chi run run lấy một miếng đồ ăn trên đĩa rồi đưa lên miệng, hương vị thơm ngon kích thích vị giác, hai mắt cô nhắm nghiền khuông hàm thì hoạt động hết công suất của mình. Đúng là làm người giàu sung sướng thật.
“Cô chủ, đồ ăn có vừa miệng không ạ?”
Túc Chi ngẩng đầu lên hai mắt rưng rưng ngấn lệ, người giúp việc thấy vậy thì hoảng hốt đi tới lấy khăn giấy đưa cho cô.
Túc Chi vội lau đi những giọt nước mắt, cô thật sự rất cảm động vì mấy món ăn này, cuộc đời sinh ra vốn đã bất hạnh không được đầy đủ như người ta nên thân thể cô gầy và ốm yếu, thật cám ơn ông trời đã cho cô sống lại một lần với thân phận khác sống trong vinh hoa phú quý hưởng của ngon vật lạ dù có chết cô cũng mãn nguyện.
“Ngon lắm, mấy cô đã ăn chưa?”
Người giúp việc đồng loạt lắc đầu, vì họ chỉ được ăn sau cùng không được ăn trước chủ, đồ ăn thừa của chủ nếu còn dư thì họ chia sẻ nhau ăn hết. Vì mấy món trên bàn đều rất đắt tiền nên không thể bỏ đi được.
“Chưa ạ, đợi cô chủ dùng xong chúng tôi mới dùng bữa ạ.”
Túc Chi liền đứng dậy đi tới kéo từng người ngồi xuống bàn ăn cùng mình, dù gì cô cũng không thể một mình dùng hết mấy món này được, nếu cùng ăn chung thì không khí sẽ vui vẻ hơn, cô không chịu được cảnh người khác nhìn mình chằm chằm khi ăn như vậy lại còn chưa ăn gì nữa chứ, cô từng sống trong hoàn cảnh đó nên cô rất hiểu cho những người giúp việc này.
“Ngồi xuống ăn đi nào! Đừng có khách sáo mà.”
Những người giúp việc nhìn nhau sau đó đứng bật dậy liên tục cúi đầu vì đây là quy tắc nên họ sợ bị phát hiện thì sẽ bị giáo huấn một trận có khi bị đuổi không chừng.
“Không được đâu cô chủ, chúng ta có phân biệt tầng lớp cao thấp với nhau, nên không thể dùng bữa chung được.”
Túc Chi nhíu mày khó chịu ra mặt, mọi người cũng ngơ ngác vì không biết tại sao cô lại hành động như vậy nên rất sợ, sợ cô sẽ bày trò ra để làm khó mọi người ở đây.
“Sao vậy chứ? Phân biệt cái gì, đều là con người như nhau cả ở đó mà phân biệt cao thấp, tôi cho phép ai dám cãi ý tôi?”
Cô đứng dậy chống tay vào hông lần này ra vẻ chủ tớ quát lớn, không ai dám lên tiếng từ chối nữa liền kéo ghế tự giác ngồi xuống cùng Túc Chi, cô mỉm cười hài lòng đi tới từng chỗ gắp đồ ăn vào bát cho từng người ở đây, ai khen ai chê gì cô cũng mặc kệ, vì cô không muốn những người có hoàn cảnh khó khăn giống như mình chịu thiệt thòi, tuy mang danh là nhân vật phản diện nhưng cô không hề muốn ngoan ngoãn làm theo nguyên tác, vì bản chất của cô vốn dĩ là người tốt lại hiền lành đảm nhận vai này là quá sai rồi.
“Cô chủ như vậy được rồi, chúng tôi sẽ ăn ạ.”
“Vậy phải được chứ, mọi người cùng nâng ly nào, từ hôm nay hãy chiếu cố nhau nhé.”
Túc Chi nâng ly nước lên cùng mọi người ở đây đồng lòng với nhau, nụ cười trên môi của ai cũng rạng rỡ và hạnh phúc có vẻ như suy nghĩ xấu về Túc Chi đã được thay đổi rồi, họ không còn lo sợ khi đứng trước mặt cô như mọi khi nữa từ nay có thể chung sống một cách hòa bình.
Sau khi dùng bữa xong, Túc Chi giúp mọi người rửa bát dọn dẹp nhà cửa, tự thân cô còn đi tới lau bàn dọn dẹp mọi thứ, tuy ở thế giới cũ cô là một người ở không được sạch cho lắm nhưng một nơi đẹp và sa hoa thế này cần phải được gìn giữ sạch sẽ, mọi người ai cũng khuyên cô không cần động tay động chân nhưng cô nhất quyết làm không ai có thể cản trở được.
“Có phải cô chủ bị vấn đề ở đâu rồi không?”
“Sao cô lại nói vậy?”
“Chứ cô còn nhớ lần đầu ra mắt gia đình không? cô ấy dường như biến thành người khác vậy, sao lại thay đổi nhanh đến thế?”
Mọi người bắt đầu bàn tán về sự thay đổi bất ngờ của Túc Chi, nhưng cô không để tâm lắm giúp mọi người dọn dẹp lại căn nhà xong rồi chuẩn bị quay về phòng để tắm rửa.
“Cô chủ, nước tắm đã được chuẩn bị rồi.”
“Sau này không cần phải vậy đâu, tôi thích tắm nước lạnh hơn, tôi không quen tắm nước nóng cho lắm.”
Lại thêm một pha bất ngờ, lần gặp đầu tiên Túc Chi đã vì một người chuẩn bị nước tắm chỉ hơi lạnh một chút thôi mà cô đã kêu la lên rồi còn dọa đuổi việc người kia nữa, ai nấy nhìn nhau rồi nhúng vai một cái tỏ vẻ khó hiểu.
“Đúng là lạ thật, cứ như hai người khác nhau vậy.”
Updated 70 Episodes
Comments
lalala😘
ở đâu có bình luận ở đó có tình yêu mong đây sẽ là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào
2022-11-03
7
An Nhiên
hóngg
2022-11-03
4