Sẽ luôn thật gần bên em, sẽ luôn là vòng tay ấm êm.
Tiếng chuông điện thoại kéo cô về thực tại. Cô bắt máy
Alo đang đâu đấy, đi đổi gió không - Tiếng chị Nhung ở đầu bên kia vang lên.
Chị Nhung là người bạn duy nhất của cô ở thủ đô này. Cô và chị quen nhau cũng ngót gần bằng thời gian cô và anh yêu nhau. Chị là người yêu cũ của anh trai kết nghĩa của cô. Trước đây cả hai chị em đều có niềm tin với những người lính. Sau này hai anh chị chia tay, chị cũng kết hôn với một anh sỹ quan hải quân nhưng hiện tại hai người đã li hôn. Chị có một con trai bây giờ ở cùng với chị. Chồng cũ của chị chỉ chu cấp và lâu lâu đến thăm con.
Đi đâu chị, bao giờ- cô hỏi
Mai, đi Lào Cai khoảng 3-5 ngày. Bọn chị có chuyến khám bệnh từ thiện cho bà con vùng cao. Đi không, nhưng phải làm nhiều đấy.
Đông không chị- cô hỏi tiếp
Cả mày đi nữa thì đoàn có 7 người, 4 nam 3 nữ: chị, anh Thanh, mày với 4 người bạn ở câu lạc bộ tình nguyện - sao quyết nhanh đi.
Anh Thanh cô đã gặp vài lần từ ngày về đây là người đang theo đuổi chị Nhung. Suy nghĩ một lát cô đáp.
Đi, em cũng đang muốn đổi không khí. Mai mấy giờ xuất phát, ở đâu?
Lên xe ở cơ quan chị, 8h sáng xuất phát. Mày chạy qua chị rồi hai chị em đi qua đó, đi một xe thôi.
Thôi, sáng lạnh em lười chạy xe lắm với lại không muốn cướp mối làm ăn của ai kia đâu. Em gọi xe ra thẳng cơ quan chị, chị thì kêu người nào đó đón đi ha- cô cười chêu chọc
Mày chỉ linh tinh, ai là ai cơ
Ai chị tự biết đi - cô cười lớn, sau khi Chí Quân mất chỉ với những người thân thiết cô mới có thể cười vui vẻ như vậy.
Thế nhá, em về chuẩn bị, sáng mai gặp.
Uki baby - chị Nhung đáp
Cô tắt điện thoại đứng dậy đi đến chiếc moto của mình. Cô đã mua nó khi về đây, tuy cô không cao nhưng luôn có niềm đam mê với xe phân khối. Trước đây mỗi khi cô nói với anh cô thích moto anh lại cười rồi bảo " chân chống còn không đến đất mà còn ảo tưởng hả bé". Bây giờ cô thật sự chạy moto thì anh đã không còn có thể nhìn thấy nữa . Cô lắc đầu gạt đi suy nghĩ lên xe về nhà, cũng phải chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai.
Cô vừa cúp điện thoại, Nhung lại bấm số gọi cho ai đó.
Alo, sao rồi - Đầu bên kia khẩn trương hỏi Nhung.
Con bé- Nhung cố gắng nói thật chậm.
Cô ấy không đi sao- Quân buồn bả
Quân giọng mày sao thế- Nhung nhịn cười
Không có gì, chỉ hơi thất vọng một chút
Nó bảo mai sẽ đến đúng giờ- Nhung vưa nói vừa cười.
Thật.
Ừ.
Giọng quân trở nên tươi tỉnh như đứa trẻ được quà.
Mày vui đến thế à, tao nhớ từ khi quen mày, mày toàn trưng cái bản mặt lạnh ngắt gặp bọn tao. Tưởng đâu mày ăn chay niệm phật không chứ. Đồ trọng sắc khinh bạn- Nhung giả vờ hờn dỗi
Minh Quân đúng cũng là Quân giống tên người yêu đã mất của Mộc Miên,là một bác sĩ quân y, đẹp trai có tài. Nhà có truyền thống quân đội, gia đình không quá giàu nhưng cũng gọi là khá giả, hộ khẩu Hà Nội. Biết bao cô gái thích anh nhưng từ khi mối tình đầu đi du học rồi đòi chia tay. Đến nay ngoài 30 vẫn chưa yêu thêm một ai. Khi Quân nói muốn theo đuổi Mộc Miên khiến Nhung bất ngờ. Nhưng một người là bạn một người là em đều bị tổn thương vì yêu.Nếu có thể giúp họ chữa lành cho nhau thì cô vui vô cùng.
Không phải, chẳng qua là tao...
Thôi ông, không phải bao biện, tôi lại lạ ông quá. Tao hết trách nhiệm nhé, nên cơm cháo gì không là do mày đấy - Nhung nói.
Tao biết rồi, cảm ơn mày- Quân vui vẻ
Mà tao đã nói với mày con bé ghét thuốc lá chưa. Mày không bỏ thuốc thì đến cơ hội dắt xe cho nó cũng không có đâu
Mày không phải lo, cứ làm như tao nghiện thuốc ấy. Tao là bác sĩ đấy- Quân nói
Tao cứ là nhắc thế, không đến cơ hội duy nhất cũng mất thì tao cũng ạ mày.
oke bạn- Quân cười
Thế nhé, chuẩn bị đồ đi mai còn đi, mai gặp. Nói đoạn Nhung tắt máy.
Tắt điện thoại, Quân nhìn hình Mộc Miên trên màn hình bất giác mỉm cười. Người khác nhìn vào sẽ không giờ nghĩ người lãnh đạm cách xa với cuộc sống như Quân lại có tình cảm với một người chỉ qua giọng nói. Nhưng sự thật đúng là trái tim Quân đã lỗi nhịp ngay lần đầu nghe giọng cô.
Cuối cùng cơ hội được trực tiếp gặp cô cũng đến, dựa lưng vào ghế anh nhớ lại hơn nữa năm trước.
Hôm đó anh không trực, Nhung bận họp muộn nên nhờ anh đón con trai giúp nó. Nhung và chồng đã li hôn nên mấy đứa chơi chung đều rất thương thằng bé và giúp đỡ hai mẹ con nó. Sau khi đón thằng bé, sẵn tiện anh cho nó đi ăn và đi khu vui chơi. Anh nhắn cho Nhung nói tan họp cứ về nhà luôn không cần qua nhà anh, lát anh sẽ đưa thằng bé về.
Tầm 7h tối anh đưa Bin về, Nhung ra mở cửa nhưng nó đang nó chuyện điện thoại với ai đó. Anh định đưa cặp sách thằng nhỏ cho nó rồi về luôn. Nhưng đó chỉ ảnh ngồi xuống ghế, ý là kêu anh đợi nó một lát. Ngồi xuống ghế bên cạnh nó, anh định rút điếu thuốc hút thì nhớ ra mình đang ở nhà nó có con nhỏ, anh đành cất vào. Nó vừa viết bản thảo vừa gọi zalo với ai đó. Nhìn vào màn hình điện thoại nó dựng trên lap Quân chỉ thấy lờ mờ một người ngồi ngang với điện thoại. Mái tóc dài xõa xuống đền gần eo, và tên lưu là Mộc Miên. Cái tên nghe lạ phết Quân thầm nghĩ.
Bin về à chị, vậy chị lo cho Bin đi lúc khác em gọi lại. Mộc Miên cố gắng tỏ ra là mình ổn
Một giọng nói trong trẻo nhưng mang theo sự muộn phiền và mệt mỏi từ đầu bên kia truyền đến. Trái tim Quân hình như đập lỗi một nhịp, giọng nói ấy đã khơi dậy sự tò mò của Quân. Điều mà những năm qua Quân đã lãng quên mất là mình có.
Em tắt máy đây, bye chị
Không kip để Nhung phản ứng, cô đã tắt máy
Nhung nén thở dài.
Ai thế - Quân không kìm được hỏi
Một người em- Đang nói Nhung chợt khựng lại quay sang nhìn Quân
Mày vừa hỏi tao à
Ừ.
Nhung bất ngờ- phải mày không Quân, tao tưởng mày tu tiên không còn quân tâm đến nhân tình thế thái nữa.
Cứ cho là tao hoàn tục đi. Nghe giọng có vẻ trẻ con, mày cũng quen được người thế hệ xa vậy à.
Mày đang chê tao già gián tiếp phải không.Hứ Nó 30t rồi, chẳng qua trời cho nó giọng nói dễ thương vậy thôi.
Hazzz, nghĩ lại thương nó bao giờ mới có thể quên đi quá khứ và sống hạnh phúc. Người như nó xứng đáng có được hạnh phúc- xong Nhung quay qua nhìn Quân.
Mày cũng thế.
Liên quan gì tao- Quân hỏi.
Thì nó dành cả thành xuân để yêu một người, đến khi tưởng hái được quả ngọt thì hai đứa xảy ra hiểu lầm. Rồi người yêu nó không may gặp tai nạn qua đời. Để nó sống trong nỗi đau đớn đăn vặt không còn quan tâm đến cuộc sống nữa.
Còn mày cũng dành cả thanh xuân để yêu một người đã lựa chọn rời xa mày vì cuộc sống khác tốt hơn không phải sao. Bao lâu rồi mày chưa biết đến yêu là gì?
Thôi bỏ đi, mày kêu tao đợi có chuyện gì - Quân lảng tránh.
Tao gửi kế hoạch tình nguyện cuối năm cho mày mày xem chưa.
Chưa, lát về tao xem có gì alo cho mày. Vậy thôi tao về đây - Quân đứng dậy ra về, chưa ra đến cửa Quân quay đầu nói.
Mày có thể cho tao thông tin của cô bé không - Kể từ khi nghe giọng cô, anh không thể thoát ra khỏi âm thanh ấy.
O my god mày thực sự động tâm rồi à Quân
Chỉ là có chút hứng thú - Quân ngại ngùng.
Mà có khi là nhân duyên không, người yêu trước của nó cũng tên Quân, Chí Quân - Nhung như phát hiện ra điều gì đó bất ngờ.
Nhưng mà tao sợ nó biết nó sẽ giận tao mất, từ ngày chuyện đó xảy ra nó không giao tiếp hay kết bạn gì nữa cả.
Mày cứ đưa đây, tao tự biết nên làm gì.
Nhung đưa cho Quân số điện thoại và fb của cô. Quân lưu lại rồi ra về.
Updated 44 Episodes
Comments
Trần Mộng Nghi
mình ko bt về sau như thế nào nhưng h mình thích truyện rồi đó 🤭🤭🤭😌😌
2023-03-14
1