Mùa Đông Năm Ấy Chúng Ta Gặp Lại Nhau

Mùa Đông Năm Ấy Chúng Ta Gặp Lại Nhau

Chương 1

Thành phố X lúc mới vào đông, cả thành phố được bao phủ bởi không khí se lạnh và trong lành của mùa đông, những lớp tuyết mỏng có thể dễ dàng nhìn thấy ở hai bên đường lớn thêm vào đó là những lớp sương mù ẩm ướt. Mùi của tuyết và cái giá lạnh của sương sớm khiến người khác không khỏi rùng mình vì cái lạnh của mùa đông nhưng cũng khiến người khác cảnh thấy dễ chịu vì cái không khí trong lành này.

Cục cảnh sát thành phố hôm nay đặc biệt ồn ào náo nhiệt hơn thường ngày, một phần là người dân xung quanh đến để trình báo về vụ mất cắp nội y xảy ra liên tiếp trong một tuần nay, một phần là trong phòng đội cảnh sát hình sự lại xuất hiện thêm một cô gái trẻ. Nghe đâu là nữ cảnh sát thực tập mới đến lại phân ngay vào phòng cảnh sát hình sự khiến không ít người tò mò.

Không để cô đợi lâu cánh cửa văn phòng cô đang đợi mở ra. Người vào là một người đàn ông mặc cảnh phục tầm tuổi cô có khi hơn cô vài tuổi, xét theo quân hàm trên cầu vai thì người này tầm 24 tuổi. Nét cười trên mặt hiện lên rõ ràng: "Em là người hôm nay đến thực tập phải không?".

Người vừa mới hỏi là Di Hoà cảnh sát trẻ có triển vọng ở sở cảnh sát này. Trên tay còn cầm theo tập lý lịch của Á Hiên cô gái trước mặt ngũ quan không quá nổi bật nhưng rất dễ khiến người khác bị thu hút bởi đôi mắt to tròn và mái tóc dài. Cô khoác thêm một chiếc áo khoác dài màu đen không khỏi khiến cô nhỏ đi. Nhưng lý lịch của cô gái này lại cực kỳ hoành tráng: Năm nào cũng đứng đầu toàn trường, thêm cả học bổng của trường và cả cán bộ xuất sắc, top 5 tuyển thủ đại diện trường đi thi đấu súng.

Á Hiên nghe nhắc đến mình cũng nhanh chóng trả lời: "Vâng, em là Á Hiên thực tập sinh mới đến của Cục."

Di Hoà không quan sát Á Hiên nữa mà cầm theo tập lý lịch của cô để lên bàn. Ho khan vài tiếng mới chậm rãi nói :"Người hướng dẫn cho em lần này đang trong kỳ nghỉ phép đợi anh ta về em liền theo anh ta học hỏi bây giờ em có thể đi xung quanh để tham quan để tiện sau này làm việc."

Á Hiên không khỏi tò mò vội hỏi: "Người hướng dẫn cho em lần này là ai vậy anh?"

Di Hoà mỉm cười trả lời: "Là Cao đội trưởng Cao Tuấn người có tỷ lệ phá án thành công cao nhất trong Cục em có thể thấy hình anh ta ngoài cửa, cán bộ ưu tú nhiều năm liền. Hơn nữa khi tốt nghiệp là tốt nghiệp loại xuất sắc của trường đấy. Anh ấy mới phá trọng án nên mới xin nghỉ phép. Là người được đặc cách thăng hàm và được trường cử anh ấy đi ra nước ngoài đào tạo. Cũng là mới về nước được hai năm thôi."

Á Hiên nghe đến tên Cao Tuấn không khỏi sững người lại một đoạn ký ức không lâu về trước thoáng qua trong đầu cô. Là đàn anh của cô cũng là người cô từng quen lúc ấy là cô đột ngột rời đi mà không để lại chút tin tức gì hai người còn là bạn thuở nhỏ của nhau nữa. Chắc anh ta bây giờ rất ghét cô. Trời xui khiến thế nào cô gặp lại anh ở nơi này cô vô thức sờ lên mặt dây chuyền trên cổ. Á Hiên cười khổ nhìn Di Hoà: "Anh có thể đổi người hướng dẫn cho em không? Em sợ anh ấy quá giỏi em lại theo không kịp."

Di Hoà hơi bất ngờ trước đề nghị của Á Hiên phải là trước giờ rất nhiều người muốn theo Cao Tuấn học hỏi nhưng đều bị anh ta từ chối. Nay lại có người muốn từ chối anh ta: "Việc này phải đợi Cao đội trưởng về mới quyết định được."

Cao Tuấn được cho là người kiêu ngạo, lạnh lùng nhất trong sở cảnh sát này nay lại có cô gái muốn từ chối anh ta hướng dẫn.

Lần này là chính Cục trưởng yêu cầu anh ta dẫn dắt thực tập sinh mới chỉ mong tính khí cổ quái của Cao Tuấn không khiến người ta chạy mất dép.

Á Hiên được Di Hoà dẫn đi tham quan Cục cảnh sát một lượt vừa đi vừa giới thiệu đôi nét về việc của từng phòng ban. Á Hiên bên cạnh đầu óc chỉ nghĩ đến mỗi người hướng dẫn mình săp tới cũng đã 4 năm không gặp chắc anh ta đã lập gia đình rồi. Đi được một đoạn Di Hoà bất chợt dừng lại nửa đùa nửa thật nói: "Anh có bài test nhỏ cho em, em thử đoán xem gần đây Sở có nhận được báo án gì to lớn không và khi nào Cao Tuấn hết phép."

Á Hiên nghe câu hỏi quan sát xung quanh một lúc mới nhanh chóng trả lời: "Có, từ lúc e vào cửa đã thấy rất đông người đứng trước cửa để báo án, sau đó thì nhân sự ở phòng đều rất vắng chỉ còn lại em và anh chứng tỏ mọi người đều phải ra ngoài làm việc và các phòng họp được sử dụng liên tục chứng tỏ đây không phải là một án thường có khi là trọng án. Còn về Cao đội trưởng có thể mai anh ấy về, là buộc kết thúc kỳ nghỉ sớm để quay về. Nên chậm nhất là hai ngày tới."

Di Hoà hơi bất ngờ cũng nhanh chóng gật đầu: "Phân tích của em khá đúng đấy, đúng là học bá."

Á Hiên mỉm cười: "Anh quá khen rồi, em cần học hỏi nhiều hơn từ mọi người."

Hai người càng nói càng hăng mãi cho đến khi Di Hoà giới thiệu hết các chức năng các phòng ban.

Đợi khi tan tầm, văn phòng còn lại mình Di Hoà ánh nắng chiều ngả vàng, in bóng lưng của anh trên bộ ghế sofa sau lưng, anh Cảnh sát trẻ cầm tách cà phê uống xuống một ngụm. Nhìn chăm chú vào lý lịch của Á Hiên một lúc lâu mới lấy điện thoại ra điện cho Cao Tuấn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play