Ngày diệt vong

Cầm số tiền lớn trong tay, chiếc xe ô tô cũ kĩ tiếp tục bon bon giữa thành phố hoa lệ và đông đúc. Những tia nắng ấm soi chiếu lên chiếc cửa kính làm chói lên vẻ đẹp của tự nhiên. Đối với Lương Tử Quân, những ánh sáng cuối cùng luôn là đẹp nhất. Anh vừa lái xe vừa tranh thủ cảm nhận hơi ấm hiếm hoi và mất dần trong phút lát. Chưa kịp hưởng thụ hết, chiếc xe đã dừng ngay trước cửa siêu thị. Biết rằng thời gian không còn nhiều, cố rũ bỏ sự tiếc nuối, anh chạy nhanh vào siêu thị mua một đống đồ ăn và nước uống. Lương Tử Quân mua nhiều đến nỗi trở thành tâm điểm chú ý trong siêu thị. Mọi người không hiểu anh mua để làm gì và đã gán biệt danh " đại gia lắm tiền".

Không quan tâm đến điều đó. Sau khi thanh toán xong, chiếc xe lại đi đến cửa hàng đồ gia dụng. Đến đây, Lương Tử Quân lại mua tiếp những đồ cần dùng, chất đầy va li rồi lại lên xe đi tiếp. Lần này điểm đến cuối cùng của anh là Hắc Bang, băng đảng lớn nhất thành phố Quảng Châu. Vừa đến nơi, có một vệ sĩ ngăn cản:

- Không phận sự, mời về cho.

- Tôi muốn gặp ông chủ của các người.

Ngay lập tức, một tên vệ sĩ khác to lớn chặn ngay trước mặt, vẻ mặt hung dữ, đủ để khiến người khác run sợ:

- Mục đích của ngươi là gì?

Lương Tử Quân cũng toả ra khí thế không kém, điềm tĩnh nói:

- Đến đây làm ăn một vụ lớn. Không được sao.

Ánh mắt uy áp khiến toàn bộ vệ sĩ run sợ. Một lúc sau, tên vệ sĩ to lớn kia đáp lại giọng khó chịu:

- Được, xin cậu đợi một chút.

- Không thành vấn đề

Qua một hồi nói chuyện qua thiết bị truyền tin, cánh cổng tự động được mở ra. Lương Tử Quân phải qua kiểm tra thân thể, tắt hết điện thoại và theo vệ sĩ hộ tống vào bên trong.

Bên trong căn phòng tối gần như không còn ánh sáng, không khí tĩnh mịch đến đáng sợ.. Nhìn xung quanh một lúc, cảm thấy khó chịu, Lương Tử Quân hằn giọng:

Cái phòng gì tối tăm thế? Đây là đạo tiếp khách của Hắc bang các người hay sao?

Ngay lập tức, ánh đèn vàng sáng chói được bật lên. Ánh sáng chiếu vào đột ngột gây lên cảm giác rất khó chịu. Sau một hồi, Lương Tử Quân mở mắt, căn phòng đã sáng rực. Xung quanh phòng là một không gian khá cổ điển và sang trọng. Những tủ rượu làm bằng gỗ lâu năm chứa đầy loại rượu quý. Ở giữa là cái bàn lớn. Ngồi đối diện là thủ lĩnh của Hắc bang, một người trung niên tầm 50 tuổi. Nhìn một lúc, hắn gằn giọng:

- Ta còn tưởng ai. Một tên nhóc như ngươi mà cũng đòi làm ăn với lão đại ta. Về nhà ngoan ngoãn mà học hành, nghe lời cha mẹ.

Nghe vậy, Lương Tử Quân bắt đầu khó chịu. Anh uể oải ngồi tựa xuống chiếc ghế sofa, nói ngắn gọn:

- 10 khẩu súng tiểu liên, 50 viên lựu đạn, 10 thanh kiếm tốt và đạn nổ.

Nghe đến đây, tên lão đại vẻ mặt trầm xuống. Hắn không ngờ đây là những thứ mà một đứa học sinh lại đi mua. Hắn hỏi:

- Mua nhiều thế với mục đích gì?

Nhìn ánh mắt của hắn, Lương Tử Quân bật cười, anh nói với ánh mắt áp đảo đối phương:

- Rốt cuộc ông có bán hay không?

- Tất nhiên là được. Hàng sẽ có ngay trong 5 phút.

Hắn đáp ngay khi nhìn ánh mắt đó. Hắn cảm thấy sự nguy hiểm đang tồn tại, thứ mà hắn không nên động vào.

Một lúc sau, Lương Tử Quân vác túi hàng ra ngoài. Lúc này đã là 5 giờ 30 phút. Còn nửa tiếng nữa là đại dịch sẽ bắt đầu lan rộng. Chiếc xe nhanh chóng được lái nhanh về làng. Đi được một lúc, đồng hồ điểm 6 giờ, cơn mưa tầm tã trút xuống. Tiếng mưa rơi tí tách báo hiệu sự sống đang tắt dần trên trái đất. Nó khiến anh nhớ đến cơn mưa kiếp trước. Nghĩ đến đây, Lương Tử Quân không còn làm chủ bản thân mình. Bất giác anh lái xe rất nhanh trên con đường vắng. Xung quanh những con zombie đầu tiên đang đuổi tới càng ngày càng đông. Về đến nhà, thấy mọi người đang lo lắng, thấy anh về, cô em Lương Tinh Nguyệt đã nói về những tiếng động ngoài kia với sự tò mò. Đặt vali xuống, anh nói:

- Hiện tại chúng ta đang lan phát một dịch bệnh lớn. Ai dương tính sẽ mất dần trí não và rơi vào trạng thái điên cuồng người khác. Trong lúc này, nhất cử nhất động phải nghe theo con. Trong đây là đồ ăn và một số vũ khí, nó có thể giúp chúng ta thoát chết.

Nghe xong, mặt ai nấy đều tỏ ra nghiêm trọng. Cơn mưa tầm tã vẫn không ngớt, tiếng zombie đập cửa làm cho mọi người thêm lo lắng. Tiếng chuông điện thoại bỗng chợt reo lên, đó là tiểu Đường, cô gái hàng xóm gọi đến, giọng hổn hển:

- Anh ở đâu? Mọi người không thấy anh đâu cả?

- Anh đang ở trong nhà. Em và mọi người đang ở đâu?

- Chúng em đang ở nhà văn hoá thôn. Em sợ lắm!

- Được, trú yên đấy. Em sẽ tới ngay

Khoác vội chiếc áo, người bố kéo tay:

- Con đi một mình nguy hiểm, để bố đi cho.

- Bố ở nhà lo cho mẹ và em gái. Con đi một lúc rồi về. Nếu có gì bất trắc thì mọi người cứ dùng hết sức để chiến đấu, con sẽ về ngay lập tức.

Nói rồi Lương Tử Quân vội vã chạy đi. Mưa ngày càng một lớn, sấm sét đùng đùng. Hình bóng của một chiến thần lại lần nữa đứng giữa một đoàn zombie, một màn lật hay lại tiếp một bi kịch sắp đến?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play