Vương Phi Bất Đắc Dĩ
“01:35” : Choàng tỉnh dậy sau một cơn mê man dài. Bất giác, theo thói quen An Nhiên liếc mắt nhìn ra ngoài xa xăm. Mưa rồi. Hà Nội mưa rồi! Sau những tháng ngày oi nóng, cuối cùng cũng đã có những cơn mưa rào giải nhiệt.
Lại gần ngồi gục đầu bên ô cửa sổ của căn phòng cho thuê tạm bợ với những suy nghĩ đầy ngổn ngang trong lòng. Đã bao lâu rồi mới lại gặp một cơn ác mộng dài đến thế? Theo một thói quen với lấy món đồ chơi trên bàn để nghịch thế nhưng bàn tay cô lại khẽ khựng lại trên bao thuốc lá của người bạn cùng phòng cũ để quên. Lại là nó. Những kí ức về thời niên thiếu ấy ùa về trong tâm trí như bão giông đang đổ ngoài kia. Từng chút, từng chút một. An Nhiên nhớ như in cảm giác đấy, cái cảm giác lần đầu tiên trong đời cô hiểu thế nào là sai lầm thực sự. Nước mắt lại một lần rơi rồi tự nhủ rằng: “Mày ngốc thật đấy”
Năm ấy, côlà một cô nhóc tinh nghịch, ngang bướng, không sợ trời không sợ đất và mọi người xung quanh vẫn luôn khen ngợi và gán cho cô cái mác “con nhà người ta” là bởi lẽ Nhiên luôn là học sinh giỏi, ngoan ngoãn và lễ phép với người lớn. Vì muốn để cho mọi người phải nhìn cô bằng con mắt khác hơn nữa, phải nể phục cô hơn nữa, cô đã làm những điều mà người khác không dám. Ban đầu mọi chuyện chỉ dừng lại ở mức đánh nhau, cãi nhau với thầy cô giáo thế nhưng sai lầm lớn nhất đã xảy ra và đến bây giờ cô vẫn gọi đó là “bước ngoạt cuộc đời”. Nhiên đã hút thuốc. Hút thuốc ở cái độ tuổi 15. Mọi chuyện sẽ không có gì cho tới ngày hôm đó. Ngày định mệnh mà cô không bao giờ quên. Khi cô đang cùng đám bạn đứng hút thuốc trong một con ngõ nhỏ đối diện trường. Tôi say mê phì phèo điếu thuốc với đám bạn thì bỗng “xoạch”. Quay người lại. Là bố mẹ. Lúc ấy, một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô là bố mẹ sẽ lao vào đánh mình, mắng mình ngay trước mặt đám bạn. Nhưng không, trên gương mặt thoáng những nét u buồn ấy bất chợt quay mặt đi. Tôi như đứng chôn chân tại chỗ. Dập điếu thuốc đi, cô bước từng bước nặng nề về nhà. Bố mẹ không nói một lời nào mà chỉ mang theo gương mặt có thoáng chút đượm buồn trong suốt 1 thời gian. Cảm giác thật khó chịu. “ Thà rằng bố mẹ cứ đánh con đi, mắng con đi chứ bố mẹ đừng như vậy được không?” An Nhiên bật khóc nức nở. Bố mẹ ôm cô vào lòng rồi cũng bật khóc theo: “Bố mẹ biết con chỉ đang sai lầm nhất thời thôi. Con là đứa trẻ ngoan.” Kể từ lúc ấy cô gái bé nhở đã dần trưởng thành hơn, biết suy nghĩ cho những hành động của mình, biết suy nghĩ cho bố mẹ; giờ đây cô đã là một bác sĩ giỏi giang của bệnh viện hàng đầu cả nước, nổi tiếng với các bài phỏng vấn trên mặt báo. Mặc dù thu nhập khá giả nhưng vì những kỉ niệm còn sót lại nên cô vẫn tiếp tục sống trong khu trọ nghèo này mặc cho sự khuyên ngăn từ mọi người xung quanh.
"02:14": Mưa ngày nặng hơn. Sấm và chớp liên tục thay nhau làm rộn vang cả một góc trời. Một dòng kí ức nữa mang màu bi thương lại vụt qua trước mắt khi cô chạm tay vào cuốn sổ nhật kí của An Như - người bạn cùng phòng cũng là người bạn thân nhất của cô. Ngày hôm ấy, khi An Nhiên không kiểm soát được cảm xúc khi bị chính người đàn ông mình yêu phản bội, cô đã lao ra ngoài đường mặc cho An Như đang chạy theo phía sau...
"Rầm" ...
"Phải rồi, chính mày chính mày là người khiến cho An Như ra nông nổi này. Vì mày mà đến giờ này Như chưa thể tính lại." An Nhiên tự trách thầm bản thân mình ngu dốt. Cũng vì chuyện ấy, cô đã giam mình trong phòng mấy ngày qua.
Mưa càng lúc càng nặng hạt, giông tố ngày một lớn.
Updated 20 Episodes
Comments
Anoka Kiatsu
.
2023-10-09
0
Monkey D. Luffy
Không có gì bằng một truyện hay để giải tỏa căng thẳng cuộc sống 🌈🌈
2023-07-17
1
La Otaku Llorona <33
Truyện hay như vậy không được để lãng phí, cố gắng ra nhiều chương nữa nhé!💪
2023-07-17
1