Chương 1

Dung Chỉ là một sinh viên đại học năm ba , cậu sở hữu vẻ bề ngoài khá ưa nhìn , thành tích học tập cũng tốt nên được nhiều bạn nữ để ý thế nhưng cậu vẫn không có một mối tình vắt vai nào tại vì Dung Chỉ là người đồng tính , đúng , cậu thích các anh chàng ĐẸP TRAI .

Hôm nay, sau khi học xong cậu quay trở về kí túc xá ,  tắm rửa sạch sẽ ăn cơm xong cậu liền leo lên giường rồi mở chiếc máy tính thân yêu của mình ra, truy cập vào trang web mà cậu hay đọc truyện, click vào cuốn tiểu thuyết hôm qua cậu tìm được nhưng chưa kịp đọc. Vì ngày mai là ngày nghỉ nên Dung Chỉ quyết định sẽ cày xuyên đêm cuốn truyện này.

Cuốn tiểu thuyết có tên là thể loại đam mỹ, cổ đại, hơn nữa còn là nhất thụ đa công. nội dung của truyện xoay quanh nhân vật thụ chính là Tuyên vương. Đời trước, Tuyên vương chỉ mải mê chăm lo xử lí triều chính mà bỏ bê hậu cung của mình, sau đó thì chết trên chiến trường khi tuổi đời còn trẻ. Vì không cam lòng nên Tuyên vương được sống lại lần nữa, đời này hắn quyết sẽ không bỏ bê hậu cung của mình nữa mà sẽ hưởng thụ thật tốt.  Nào ngờ mỹ nhân trong hậu cung ngày xưa biến đâu mất hết mà hắn còn bị Đại tướng quân, Trạng nguyên, Nhiếp chính vương, Nhạc sư,... thi nhau "sủng hạnh" hắn. Ban đầu hắn không thể chấp nhận được nhưng sau đó hắn lại trầm mê trong tình cảm mà những nam nhân ấy dành cho hắn. Kết thúc tryện, Tuyên vương cùng với dàn "hậu cung nam" của mình sống vui vẻ và cùng nhau phát triển đất nước phồn hoa và hưng thịnh, ghi danh sử sách.

Lúc Dung Chỉ cày xong truyện đã là gần 5h sáng. Vì vậy cậu quyết định tắt máy tính và đi ngủ.  Trước khi ngủ, Dung Chỉ nhớ lại nội dung cuốn tiểu thyết mình vừa đọc mà nghĩ :" Tuyên vương thật con mẹ nó giỏi quá đi, một lúc mà chịu được mấy anh như thế, không biết nếu là mình thì sẽ như thế nào nhỉ ? Mà thôi chuyện đó cũng đâu có xảy ra với mình đâu, đi ngủ cho khỏe."

Và thế là cậu liền thiếp đi trong những dòng suy nghĩ của mình mà không biết rằng những suy nghĩ ấy sẽ khiến cuộc đời cậu bước sang một trang giấy mới.

........................................................................................................................................................................................

Dung Chỉ đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng gọi của ai đó, cậu vừa mở mắt ra liền cảm thấy đầu mình có chút choáng váng, sau mấy giây ổn định tinh thần, cậu mới đưa mắt nhìn sang bên cạnh thì thấy một tiếu niên khoảng chừng mười 17-18 tuổi, quần áo và mũ đội của cậu ta nhìn rất giống mấy nhân vật tiểu nhị trong phim cổ trang mà cậu hay xem .

Khoan đã !!! Tại sao lại có người mặc quần áo cổ trang gọi cậu dậy , rõ ràng là cậu đang ngủ ở kí túc xá mà.

Trong khi Dung Chỉ vẫn còn đang ngơ ngác trong những câu hỏi của mình thì thiếu niên bên cạnh đã cất giọng nói :" Dung lão bản, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi, lần sau ngài nên uống ít rượu thôi không lại giống như hai ngày nay ngủ không biết trời đất gì,  làm ta lo muốn chết."

Dung Chỉ nghe cậu ta nói xong liền hỏi lại :" Hả, cậu gọi tôi là gì ?"

" Dung lão bản - Dung Chỉ, có việc gì sao, không lẽ ngài ngủ đến quên luôn tên mình rồi hả ? "

Dung Chỉ nghe xong mà ngơ cmnl, phải mất một lúc cậu mới có tâm thái để chú ý đến căn phòng mình đang nằm. Đây là một căn phòng có diện tích cũng khá lớn, trong phòng có chiếc giường cậu đang nằm, màn che màu đỏ thẫm được vén sang hai bên, giữa phòng có một chiếc bàn gỗ tròn và mấy chiếc ghế, trên bàn có đặt một bộ ấm chén nhỏ, xung quanh căn phòng được trang trí mang đậm theo phong cách cổ đại.

Dung Chỉ nhìn căn phòng và bộ quần áo mình đang mặc mà nghĩ thầm :" Không phải chứ, mình bị đại thần xuyên việt nhắm trúng rồi sao, còn xuyên về thời cổ đại nữa chứ. Cuộc sống này thật là éo le mà."༎ຶ‿༎ຶ

Xác định được hoàn cảnh của bản thân mình hiện tại, Dung Chỉ liền quay sang hỏi người thiếu niên bên cạnh :" Ngươi tên là gì "

Thiếu niên nghe xong câu hỏi của Dung Chỉ thì rất bất ngờ :" Dung lão bản, ngài chắc là uống rượu chứ không phải uống thuốc gì đấy chứ, ngay cả tên Tiểu Đậu mà ngài cũng không nhớ" . Tiểu Đậu vừa nói vừa xoắn xuýt.

Thấy vậy Dung Chỉ bèn lên tiếng :" Không sao, tại ta uống nhiều quá nên nhất thời bị choáng quên một số thứ. Mà Tiểu Đậu này, thời này là thời đại nào vậy? ". Dung Chỉ muốn biết có phải mình xuyên đến thời đại nào ngày xưa không nên đã hỏi Tiểu Đậu.

Tiểu Đậu nghe xong bèn nghĩ thầm từ lúc lão bản tỉnh dậy thật là lạ, toàn hỏi mấy câu gì đâu không . Nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn trả lời thành thật :" Bây giờ là thời Khánh An năm thứ 13 thưa lão bản"

"Khánh An năm thứ 13, sao cứ thấy cái thời này nghe quen quen, chẳng lẽ..." . Bất chợt nghĩ đến điều gì đó Dung Chỉ liền nói với Tiểu Đậu :" Tiểu Đậu, ta là Dung lão bản , người quản lí của Xuân Phong Các sao ? "

"Dạ đúng rồi, ngài là lão bản của Xuân Phong Các chứ còn gì nữa, ngài đúng là ngủ đến hồ đồ mà"

Dung Chỉ nghe câu này mà có cảm giác như sét đánh ngang tai, đến bây giờ mà còn không hiểu chuyện gì nữa thì cậu đúng là một thằng ngu. Cậu xuyên sách, không phải là xuyên việt. Hơn nữa cậu còn xuyên đúng vào cuốn tiểu thuyết mình đọc ngày hôm qua. Dung Chỉ thầm than :" Ông trời ơi sao ông cho tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác vậy, tôi làm sao mà chịu được (@_@)"

Hot

Comments

⚜️Mạn Tử Kì➰

⚜️Mạn Tử Kì➰

truyện này khá hay nha

2023-09-03

1

Tama Chan

Tama Chan

choáy hokkk

2023-08-02

1

Nia Achelashvili

Nia Achelashvili

Truyện này chắc sẽ đứng đầu best-seller luôn 😍

2023-07-21

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play