Chương 3: Loạn nhịp 2

Lũ đần đấy chả bao giờ làm tôi yên ổn được!

"Vút" bỗng lúc này một bóng đen cuốn theo cơn gió vụt qua thiết bị truyền tin, là Alice.

*Hừ, đúng là chỉ có tên này là ổn nhất.* Tôi thầm nghĩ.

"Vút" lại một thứ gì đó bay vụt qua thiết bị theo dõi, là Sabro, tên ngốc lỗ mãng ấy đã vượt lên Alice, nhưng dựa vào hướng bay của cậu ta thì... cậu ta đang lao thẳng về phía thung lũng Đao Sơn!

"Kít kít" tiếng thông báo của thiết bị truyền tin vang lên liên hồi, báo cho tôi biết rằng suy nghĩ kia của tôi là đúng, tên ngốc ấy đã lao vào thung lũng Đao Sơn.

"Hừ, lũ đần độn! Năm nào cũng có vài đứa như thế, đúng là khiến ta đỡ mệt mà" Ta bất lực, mệt mỏi ngồi xuống ghế nói. Tôi vung tay biến ra danh sách tên cùa bọn nhóc ấy, bình thản gạch bỏ đi tên Sabro Sabnock.

"Mà nhắc đến đần, thì tên nhóc kia đâu rồi, sao lại không thấy?" Trong đầu tôi bất chợt hiện lên hình bóng của tên xanh lè ấy, nó nhắc tôi nhớ rằng từ đầu đến giờ tôi đã chưa một lần nhìn thấy tên đó qua màn hình theo dõi.

Một lúc sau, Alice cùng Clara đã về đến chỗ tôi, tiếp sau đấy lầ bọn nhãi kia cũng về tới đây, bây giờ chỉ còn lại hai tên ngốc Iruma và Sabro là chưa thấy đâu. Tôi vẫn cứ kiên nhẫn chờ đợi, rất lâu sau, khi sự kiên nhẫn của tôi tan biến, tôi liền gạch đi cái tên của tên Iruma kia luôn. Nhưng thật không ngờ tên nhóc đó vậy mà lại về rồi, lại còn được thủ lĩnh của thung lũng Đao Sơn đích thân đưa về. Trên lưng thủ lĩnh, nhóc Iruma nhìn về phía tôi, cậu ta mỉm cười và vẫy tay với tôi, nụ cười rạng rỡ, ấm áp và có một chút gì đó khiến tôi cứ vậy bất giác nhìn mãi không thôi, nụ cười ấy thật sự rất đẹp, nó như có ma lực làm tim tôi loạn hết cả lên, rất mê hoặc.

Tôi theo phép lịch sự cũng tiến tới chỗ thủ lĩnh chào hỏi và trao đổi vài câu. Sau đó tôi quay lại chỗ lũ ồn ào kia.

"Trật tự!" Tôi nghiêm giọng nói.

"Cả lũ bọn mi, đúng là chả ra làm sao, đặc biệt là hai đứa mi!" Tôi chỉ tay về phía của Sabro và Iruma mà nói.

Tên Iruma thì giật mình thon thót, nhìn mặt cậu tai tái mét đi làm ta thấy vui cực kì. Yên Sabro kia thì từ lúc về đến giờ hắn vẫn luôn trầm ngâm, không còn hành xử lỗ mãng nữa, làm tôi khá hài lòng đó chứ.

"Hai đứa mi mau phắn ra kia quỳ cho ta!" Tôi nhìn hai tên nhóc đấy, rồi chỉ tay ra phía sau tôi, nơi đã được cắm cọc và nối dây thừng xung quanh như một cái lồng nhỏ.

"Vâng!" Iruma đáp rồi cậu ta cùng Sabro nhanh chân đi đến nơi tôi chỉ, bọn chúng cũng rất ngoan ngoãn mà quỳ xuống.

Hai tên nhãi ấy cũng khá ngoan đấy chứ, không tệ, biết nghe lời. Tôi lấy ra con cú phân hạng rồi lần lượt cho lũ ngốc ấy thò tay vào trong chiếc túi phía trước bụng con cú để lấy huy hiệu hạng của bọn nó, còn hai đứa không nghe lời kia tôi để bọn nó lấy sau cùng. Sabro lấy trước, hắn ta lấy ra huy hiệu hạng vẫn rất bình thường. Nhưng khi đến lượt tên Iruma lên lấy thì con cú lại kêu lên, phải, nó đã cất tiếng kêu đầu tiên sau hàng trăm năm! Con cú phân hạng vỗ mạnh đôi cánh của mình bay vụt đi mất, tay của tên nhóc ấy cũng đã rút ra khỏi chiếc túi, chỉ là trên tay nó không có bất kì chiếc huy hiệu nào, thứ duy nhất xuất hiện trên tay nó là một chiếc nhẫn kì lạ.

Thấy chiếc nhẫn trên tay mình tên nhóc ấy bắt đầu hoảng loạng, cố gắng tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay.

"Sao vậy? Sao nó không ra được vậy?" Iruma vừa tháo nhẫn vừa hoảng loạng hỏi.

Tôi đứng một bên quan sát tất cả và cố phân tích tình huống trên là như thế nào. Thật sự mà nói, đây là lần đầu tiên tôi thấy trường hợp lạ nào, tuy trước đó cũng có thi thoảng con cú dở hơi ấy sẽ nhả ra những thứ kì lạ, nhưng đây chắc chắn là trường hợp cực kỳ đặc biệt!

Bỗng lúc này, đằng sau lưng tên nhóc tóc xanh ấy xuất hiện thêm một sinh vật kì lạ chui ra từ chiếc nhẫn, hình dạng méo mó, cả người là một màu đen đặc. Bọn nhóc xung quanh thấy thế theo bản năng lùi lại, hành động nàu của bọn chúng làm tên nhóc ấy càng thêm hoang mang. Phải mất mấy giây nó mới nhận ra đằng sau mình dường như có thứ gì. Khi thấy thứ đó nó liền hoảng sợ, vung vẫy cái thứ đen xì kia khắp nơi, nó chạy đến chỗ tôi và cũng như bọn nhóc kia, tôi liền nhanh chân né tránh.

"Đừng có vung vẫy nó như thế!" Tôi quát lên.

"ÉCCCCCCCCCCCCCCCC..." Một âm thanh chói tai vang lên, nó phát ra từ thứ dị dạng đen xì kia. Âm thanh làm cho toàn bộ những kẻ có mặt tại đó vô cùng khó chịu, nhưng có vẻ tên nhóc Iruma không bị ảnh hưởng bởi thứ âm thanh đó.

Mất một lúc sau khi được Clara hát ru thì nó cũng chịu im lặng. Nó không hét nữa nhưng thay vào đó nó chuyển sang tấn công những kẻ đứng gần với tên nhóc đó, Alice và Sabro đều đã bị nó hạ gục chỉ với 1 cái chạm. Hai tên ngốc bị hạ gục ấy nhìn cứ như bị hút cạn ma lực vậy, thứ quỷ quái đó là nhẫn ác thực hả?!

Nghĩ đến đây tôi quyết định sẽ tiến lại gần Iruma mà xem xét. Tuy nhiên khi tôi vừa đặt tay mình lên vai nhóc ta, trong khoảng khắc tôi đã nhìn thấy tay mình bị nuốt mất! Ngay khi thoát ra khỏi ảo giác chớp nhoáng ấy tôi đã ngay lập tức nhận định nó là một thứ nguy hiểm có thể gây hại đến học sinh, cần phải tiêu diệt!

Tôi giơ tay lên tụ ma lực với mục đích chặt đi cánh tay của thằng nhóc Iruma, nhưng ngay lúc đó lão hiệu trưởng phiền phức lại xuất hiện ngăn cảm tôi.

"Coi nào, đừng làm vậy" Sullivan nói.

"Hiệu trưởng!" Lũ nhóc xung quanh khi thấy lão ta thì mừng rỡ hô lớn.

Lão ta quay sang nhìn lũ nhóc ấy vẫy tay vài cái rồi quay sang chào tên nhóc Iruma:" Iruma-kun, Oji-chan nhớ con chết được!"

Giọng điệu ngọt sớt nghe mà tôi nổi hết cả da gà!

Lão ta lon ton chạy tới chỗ tên nhóc kia, thấy thế cậu ta liền hoảng loạng vội hét toáng lên muốn ngăn lão ta lại nhưng chưa kịp dứt câu lão ta đã bị cái tguws dị dạng đen thui ấy ngăn lại. Lão ta cứ vậy bình tĩnh đưa tay lên chạm vào nó, cái thứ ấy thoáng chốc phình to lên rồi chui ngược lại vào chiếc nhẫn.

"Nó là nhẫn ác thực, là công cụ dùng để lưu trữ ma lực. Ông đã cho nó ăn no ma lực rồi nên sẽ không có chuyện gì nữa đâu!" Lão ta vui vẻ giải thích cho cái tên ngốc đang đần mặt ra đằng kia.

"Aiyo, con cú ấy lại nhả ra mấy thứ kì quái nữa rồi, cứ 1000 năm sẽ có một lần ấy mà!" Lão ta qua qua giải thích cho bọn nhóc đang ngây ngốc đứng nhìn.

Sau vụ này, tiết học bay cũng đã kết thúc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play