Chương 2: Học bá hay học tra (1)
"Cái con nhỏ đó lại bị đánh kìa."
"Nhìn sao cũng thấy bẩn thỉu."
"Nghe nói hôm qua nó còn bị giáo viên phê bình."
"Vô dụng như vậy sống làm gì không biết."
Một loạt tiếng xì xào bàn tán vang lên. Cơn đau ập tới khiến Mộc Lam choáng váng, mở mắt ra đã phải đón nhận hàng loạt ánh nhìn chế nhạo, khinh bỉ cùng những lời nói lăng mạ khó nghe bên tai.
Mộc Lam để yên cho họ đánh mình vì cô chả có tí sức lực nào để phản kháng cả ....khi nào khỏe lại, tính toán chút thù này cũng không muộn.
Mộc Lam lê thân thể đau nhức vào nhà vệ sinh mặc kệ đám người đang bàn tán về mình.
"Alena.. cậu ra đây giải thích xem nào, hạnh phúc đâu không thấy mà chưa gì đã bị đánh cho bầm dập rồi, tôi mới đến thôi mà...azzzz" Mộc Lam hít thở khó khăn lên tiếng.
Alena không để cô có cơ hội tiếp tục phàn nàn mà liên tiếp truyền một tràng nội dung vào đầu cô: "Kí chủ mời cậu tiếp nhận cốt truyện và kí ức của nguyên chủ, giúp cô ấy cũng như cậu sống 1 đời thật hạnh phúc."
[Nguyên chủ tên là Kỳ Mộc Lam, là đứa con ngoài dã thú của nhà họ Kỳ, từ nhỏ đã phải mang danh con riêng bị coi như một người không tồn tại trong gia tộc. Cô có một người em trai cùng cha khác mẹ luôn tìm cách bôi nhọ, bắt nạt nguyên chủ, nói xấu cô trước mặt cha Kỳ làm cho ông ta càng thêm chán ghét cô.]
[Ở nhà đã thế ở trường cũng không khá hơn là bao. Vì tính cách nhút nhát, tự ti của mình Kỳ Mộc Lam trong mắt các bạn là một thực thể dễ bắt nạt nhất. Thành tích học tập kém đội sổ bao năm lại cộng thêm luôn là bộ dạng tóc che hết cả gương mặt trong vô cùng lôi thôi. Vì một lần lấy hết dũng khí tỏ tình với học thần của trường nên cô càng bị các nữ sinh chán ghét đánh mắng cô lập hơn. Dẫn đầu bọn người bắt nạt nguyên chủ là Tề Thư, được xem như đầu gấu số 1 trong đám nữ sinh thích học thần.]
[Bị bức ép quá mức trong thời gian dài cơ thể nguyên chủ không chịu được mà từ bỏ cõi đời.]
Mộc Lam vừa cảm thấy khó chịu vừa cảm thấy đồng cảm: "Rốt cuộc cô ấy có làm ra chuyện gì sai trái để phải chịu cảnh ngộ này hả? Đến chết cũng cô đơn, tủi hờn như thế thật sự có chút giống tôi đó" khóe môi cô nhếch lên cười cười nhưng trong mắt lại không có lấy một cảm xúc dao động nào.
"Alena, cậu có công năng chữa thương không? Giúp tôi xử lí vết thương một chút. Tôi còn nhiều việc phải làm lắm, nhất là phải nhanh nhanh đi đập lại bọn bắt nạt tôi một trận mới được." trên mặt Mộc Lam hiện lên nụ cười rõ là mong chờ.
Alena lập tức đồng ý lên tiếng: "Được, tôi giúp cậu xử lí nội thương trước, vết thương ngoài da xử lí nhẹ sẽ không gây chú ý"
Nó tự nói với chính mình không hổ là nhân cách thật của kí chủ, thức tỉnh một cái bản năng đánh đấm trong máu liền không cách nào kiềm chế được ngay.
Nhìn bộ dáng lôi thôi dơ bẩn trong gương Mộc Lam khẽ nhíu mày, cô nhẹ vén tóc ra, bất ngờ lại là gương mặt xinh đẹp làm bao người ngưỡng mộ. Tuy có vài chỗ do bị đánh cho xanh xanh đỏ đỏ nhưng vẫn không thể che đậy được sự xinh đẹp của nguyên chủ.
Mộc Lam vừa cảm thán vừa buồn cười: "Tôi không nghĩ có ngày mình có một gương mặt xinh đẹp như này đấy, nguyên chủ quả là lãng phí nha" chỉnh lí một chút quần áo của mình Mộc Lam không quan tâm đến việc phải trở về lớp học mà gọi xe đi thẳng đến tiệm làm tóc gần đó, giải quyết cái đầu không ra gì này.
Alena im lặng không nói nên lời, chả phải kí chủ nhà nó mới nói đi trả thù sao? Giờ sao lại đi làm tóc rồi?
Mộc Lam ngồi trong một cửa hàng làm tóc cao cấp lên tiếng nói với nhân viên: "Cắt ngắn cho tôi, cảm ơn."
Nhân viên không mấy để ý bộ dáng lôi thôi của cô, rất chuyên nghiệp mà cẩn thận đối đãi với cô như những vị khách khác. Anh ta chỉ thầm cảm thán cô thật lạnh lùng mà thôi.
Bề ngoài cô cười cười nhưng nhìn vào đôi mắt sắc lạnh như hầm băng ấy khiến ai thấy cũng phải cúi đầu không dám nhìn thẳng quá lâu.
Sau khi cắt tóc ngắn lên cô thoải mái gọi xe theo kí ức của nguyên chủ về thẳng Kỳ Gia.
Lúc này đã qua thời điểm nguyên chủ tỏ tình với cái tên học thần kia được 1 tuần rồi, cô phải về đi ngủ một giấc mới có tinh lực bàn chuyện nhân sinh với cái đám nữ sinh điên khùng kia.
Như mọi khi về đến nhà, cô liền đi lên phòng không một tiếng động. Trong gia đình này nguyên chủ vốn dĩ đã như một người vô hình nên dù cô xuất hiện ngoại hình có thay đổi hay không cũng không ai để ý.
Mộc Lam sau khi khóa cửa phòng thì ung dung đi tắm, nhìn bộ dạng sạch sẽ đẹp đẽ trong gương cô hài lòng nở nụ cười thật tươi.
Alena quẩy quẩy cái đuôi mèo của mình phấn khích hỏi: "Kí chủ cậu định làm gì tiếp theo?"
Mộc Lam chỉ trả lời hai chữ: "Học thôi."
Alena không tin vào những gì mình nghe hai mắt mèo mở to không chắc chắn mà nhìn cô: "Gì cơ? Học á!"
Nguyên chủ vì tự ti mặc cảm từ nhỏ nên luôn không có tâm tư học hành nghiêm túc, vì vậy mà kiến thức thiếu hụt rất rất nhiều. May mà cô có một bộ não tốt, kiến thức cấp 3 vẫn còn nằm trong đầu nguyên vẹn không chút tổn hại nào, chỉ là cần ôn lại một chút.
Mộc Lam như nhớ được gì đó lạnh nhạt mở miệng: "Hiện tại tôi không có thời gian tìm sách phù hợp để ôn tập, cậu có thể cấp cho tôi vài quyển ôn thi không?"
Alena nhanh chóng bày ra cho cô thấy chỗ tốt của mình: "Được rồi ký chủ yên tâm, mọi việc cậu yêu cầu đều sẽ được đáp ứng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, rồi sống thật vui vẻ là được."
Mộc Lam "Cảm ơn" một tiếng rồi không nhịn được nghĩ: "Có cái hệ thống như này tốt thật, kiếp này mình nhất định phải sống thật tốt, bù cho cả cuộc sống kiếp trước."
Sau khi nghĩ nghĩ một lát cô liền chùm chăn kín mít mà ngủ một giấc thật sâu.
Tiếng cãi vã vang vọng từ phòng khách khiến Mộc Lam phải nặng nề mở mắt tỉnh dậy.
Dưới phòng khách, một đứa con trai lớn tiếng ăn vạ đòi tiền tiêu vặt. Cậu ta không ai khác chính là đứa em cùng cha khác mẹ của nguyên chủ, Kỳ Mộc Thanh.
"Nhanh cho tôi thêm 30 triệu đi, tôi hết tiền rồi."
Ông Kỳ tức giận lớn tiếng mắng: "Không phải tao mới cho mày 50 triệu sao, mày sài tiền kiểu gì thế?"
Bà Kỳ thấy vậy ngay lập tức vỗ vỗ lưng ông nhẹ giọng bảo bọc thằng con ngoan của mình.
"Ông à nó còn nhỏ đương nhiên phải sài nhiều tiền rồi. Sau này không phải tiền nhà mình cũng cho nó hết sao? Ông cứ cho con nó sài đi."
Mộc Lam ở trên lầu nhìn vào đồng hồ hiển thị 0 giờ trên tay, khóe môi cố gắng nhếch lên nghiến răng kiềm chế cơn giận trong người, tự nhủ trong lòng: "Không sao Mộc Lam à! Không được cọc, không được cọc, tỉnh giấc thôi mà không sao hết.... Mẹ nó chứ không sao, đêm hôm còn không cho người ta ngủ nữa."
Updated 50 Episodes
Comments
Vân Hi [ Off ]
sài tiền thật phung phí ko biết tiết kiệm gì cả, sau này gặp chuyện gì cấp bách sao chống đỡ nổi
2024-05-10
1
Vân Hi [ Off ]
trời ơi đi đâu kiếm ra 30 triệu ngươi tự kiểm ik đừng làm phiền đến ta 🙃
2024-05-10
2
Vân Hi [ Off ]
cảm ơn nhiều nha ko ngờ trên đời này lại có một người đối đãi, đối xử với tui tốt như vậy 🥺
2024-05-10
1