Tôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Nam Chính!

Tôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Nam Chính!

Chương 1: Tôi nghe được tiếng lòng của nam chính!

Đây là 5 tỷ, cầm lấy rồi cút khỏi Nam Kinh, cách xa con trai tôi càng xa càng tốt!

Bất ngờ? Kinh hãi? Ngạc nhiên? Vui sướng? Tức giận? Hạnh phúc?

Hiện tại cô - Tôn Ngọc Khê, không biết phải bày ra dáng vẻ gì nữa đây.

Vốn dĩ cô đang tận hưởng một kì nghỉ đông ở nhà rất sung sướng, vừa nằm xem điện thoại đọc truyện tranh, bên cạnh còn có thức ăn, nước uống, nói chung là vô cùng thoải mái.

Ấy vậy mà sự bình yên kéo dài không quá lâu, khi cô mở mắt đã thấy bản thân bị xuyên vào một nhân vật cùng họ cùng tên của một bộ truyện tranh mà cô vừa đọc.

Cô - Tôn Ngọc Khê, năm nay hai mươi sáu tuổi, bị xuyên vào truyện tranh?

Nhưng!

Nhưng!

Nhưng!

Bình thường người ta sẽ xuyên vào bộ truyện thanh xuân vườn trường, cùng nam chính nắm tay nhau trải qua một cuộc tình ngọt ngào lãng mạn.

Hoặc nếu không sẽ xuyên vào những nữ phụ hoặc nữ chính thảm hại để nghịch thiên cải mệnh, với sứ mệnh là cảm hóa hoặc tán tỉnh nam chính.

Tuy nó hơi cẩu huyết nhưng ít nhất cô cũng cảm nhận được không khí của tình yêu.

Còn cô thì sao?

Bây giờ!

Hiện tại!

Ngay tại đây!

Cô đã xuyên vào một bộ truyện tranh "người lớn"! Chẳng những vậy mà theo như tình tiết của truyện thì nó còn mang yếu tố "harem"!

Ngoài ra, nữ chính này còn mang máu M - thích bị ngược đãi, còn bộ ba nam chính là anh em ruột nhà họ Sầm - một gia tộc lâu đời ở Nam Kinh với khối tài sản mà rất nhiều cô gái đều mong ước... Tuy nhiên, cả ba anh em nhà này đều mang nhóm máu S - dòng máu thích hành hạ, ngược đãi người khác!

Đã là harem còn là anh em với nhau, nhưng đến kết truyện thì nữ chính và người em trai út - Sầm Thừa Hạc đã hạnh phúc bên nhau.

Ôi thần linh ơi, tam quan của cô khi đọc bộ truyện này đã nát rồi, bây giờ cô còn xuyên thẳng vào nữ chính Tôn Ngọc Khê mới tài chứ.

Ông Trời nhân từ, đúng là tức chết lão nương rồi!

[...]

Cô - Tôn Ngọc Khê, năm nay hai mươi sáu tuổi, công việc hiện tại chính là quản lý của một nam minh tinh mới nổi tên là Sầm Thừa Hạc, trực thuộc công ty giải trí ZhuYu Entertainment. Tuy rằng bề ngoài hai người là quản lý và nghệ sĩ, nhưng từ một năm về trước thì mối quan hệ của họ đã không dừng lại ở mức độ quản lý - nghệ sĩ nữa rồi.

Sầm Thừa Hạc là một nam minh tinh với lưu lượng hot nhất hiện tại, dường như là tất cả những nhà đài đều hi vọng được hợp tác với anh ít nhất là một lần. Bên ngoài Sầm Thừa Hạc vẫn luôn nở một nụ cười ấm áp làm xiêu lòng không biết bao nhiêu nữ nhân, nhưng ở bên trong thì anh chính là một kẻ có tính chiếm hữu cực kỳ mạnh.

Đặc biệt chính là đối với người quản lý xinh đẹp của mình, anh cực kỳ không thích khi cô bị ai đó nhìn chằm chằm, ngay cả khi hai người họ chỉ là mối quan hệ cộng tác làm việc thôi.

Ấy vậy mà... Bây giờ... Lưu Tuyết - mẹ của Sầm Thừa Hạc, cũng là phu nhân quyền quý của Sầm gia lại hẹn gặp cô, đưa tiền trước mặt cô... Và yêu cầu cô rời xa Sầm Thừa Hạc?

- Quản lý Tôn, tôi biết năng lực nghiệp vụ của cô rất tốt, nhưng mà Thừa Hạc năm nay chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi, thằng bé vẫn còn quá sớm để nghĩ đến chuyện kết hôn. Vậy nền là hi vọng cô có thể cân nhắc.

Thật sự thì...

Nếu để nói cho đúng với lòng của cô hiện tại, thì cô đang rất vui sướng!

Trời ơi, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vui sướng khi sắp phải mất việc đó!

Thậm chí là cô còn đưa ánh mắt sáng lấp la lấp lánh nhìn Lưu Tuyết, nói:

- Không cần tiền, không cần tiền, phu nhân mau bảo con trai bà sa thải tôi đi, cầu xin bà đó!

Lưu Tuyết cũng ngạc nhiên nhìn cô, bây giờ vị trí của Sầm Thừa Hạc ở giới giải trí đang rất được săn đón, vốn dĩ là Tôn Ngọc Khê phải năn nỉ bà ấy không nên sa thải cô vào lúc này mới đúng chứ?

Tại sao cô gái này lại vui sướng khi được sa thải như vậy?

Nhưng Lưu Tuyết còn chưa kịp nói lời tiếp theo thì nam chính - Sầm Thừa Hạc đã chạy đến, anh vừa thấy mẹ bắt nạt cô gái của mình liền nắm lấy tay của Tôn Ngọc Khê, kéo cô về bên cạnh mình, nhíu mày nhìn Lưu Tuyết, nói:

- Mẹ, không được ức hiếp Tiểu Khê của con!

Lúc này Tôn Ngọc Khê khóc không thành tiếng... Rõ ràng là đã sắp hoàn thành rồi mà? Sao lại không chịu buông tha cho cô chứ?

Đột nhiên, ở bên tai của Tôn Ngọc Khê lại vang lên một âm thanh.

[Sao mẹ lại tìm Tiểu Khê chứ? Lỡ như mẹ nói gì khiến Tiểu Khê không muốn gả cho mình thì sao?]

- Hả? Sầm Thừa Hạc, cậu vừa nói gì cơ?

- Em... Em chỉ nói mẹ không được bắt nạt chị thôi mà... Tiểu Khê, chị sao vậy?

Quỷ!

Có quỷ rồi!

Cô... Cô vậy mà lại nghe được tiếng lòng của nam chính sao?

Cứu... Cứu với... Cứu Tôn Ngọc Khê với... Ahhh, đáng sợ quá đi...

Cứu mạng... Cứu mạng đi mà... Ai cũng được... Cứu... Cứu với!

#Yu~

 

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nghĩ cũng tội chị ghê, "cây muốn yên mà gió chẳng chịu dừng", muốn an an ổn ổn trải qua ngày nghỉ mà bà tác giả lại bắt Xuyên/Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2024-06-06

22

Băng Băng

Băng Băng

câu nói quen thuộc :)))

2024-08-01

0

ocsen

ocsen

.

2024-07-22

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play