Cũng đã vài tháng trôi qua cha cô còn chưa có về nhà, cô hy vọng cha cô đừng về nữa, nhà cô hiện giờ không còn gì có giá trị nữa, hằng ngày cô còn phải đi vào trại ngựa nhà họ Tăng để làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Hôm nay sau khi kết thúc công việc cô trở về nhà đã thấy cửa nhà lại bị móp méo thêm vài đoạn nữa, cửa nhà mở tung. Một nỗi ớn lạnh nổi lên theo dọc sống lưng cô, nhà cô như này là do cha cô về hay là bị trộm đây.
Cô đứng nhìn chiếc cửa trân trân, suy nghĩ xem có nên vào nhà xem xét tình hình hay không, ngộ nhỡ nhà cô bị trộm vào thì sao, ngây ngốc đắn đo một lúc cô liền sực tỉnh. Nhà cô làm gì còn tài sản nữa đâu mà sợ mất trộm, vậy chỉ còn có một khả năng đó là CHA…CÔ…ĐÃ…TRỞ…VỀ…RỒI.
Nghĩ vậy cô liền xoay người định bỏ chạy, vừa chạy đến cổng nhà tóc đã bị thô bạo lôi ngược trở về.
“Mày chạy đi đâu?” – giọng nói khàn khàn nhầy nhụa mùi rượu phả vào mặt cô khiến ruột cô cồn cào. Cô bị lôi, bị đẩy bò lăn xuống sàn. Cô ngước mắt nhìn người đàn ông gầy gò trên dưới bốn mươi như sáu mươi tuổi này, hốc mắt sâu thẳm thâm xì, môi đen tím do hút thuốc quá nhiều. Thân hình gầy gò lảo đảo do ngà ngà say rượu. Đây còn là con người sao?
“Con mẹ mày hám của theo trai rồi, hừ - đợt trước nó gặp tao còn không thèm nhìn tao, tao chỉ bắt nó đưa cho tao chút tiền mà nó còn tát tao”
“Mày cũng không khác gì con mẹ mày cả, cũng khinh rẻ tao không có tiền đúng không?”
Cha cô ném chai rượu vào người cô may thay cô né được, mảnh vỡ thủy tinh va xuống đất vỡ tan tành, mặt cô cũng nhớp nháp máu do mảnh thủy tinh cắt trúng. Cô trừng mắt nhìn người đàn ông mà cô gọi là cha này.
“Mày né không? Mày dám né ông à, tao cho mày chết. Dám trừng tao à, dám khinh rẻ tao à, tao đánh chết mẹ con mày” – Cha cô nổi điên quơ đại cây gậy gỗ trong nhà quay lại đánh cô.
Cô lập tức co giò bỏ chạy, thấy cô chạy cha cô lại nổi điên hơn, sức cô là thiếu niên đáng nhẽ chân tay phải nhanh nhẹn hơn người đang say, nhưng do cô thiếu ăn thiếu mặc suy dinh dưỡng trong khoảng thời gian dài, có cố gắng lôi cái thân hình gầy gò chạy cũng không chạy được bao xa. Cha cô dễ dàng bắt cô lại, không nói nhiều lời từng gậy một đập thẳng vào người cô.
Cơn đau nghẹt thở truyền đến từng đợt, đầu, bụng, thân cô khắp nơi đều đau. Đánh cô chán chê xong cha cô quăng gậy đầy máu mà bỏ đi. Còn cô nằm liệt tại chỗ.
“Đau… đau quá… có… ai không… cứ…cứu tôi với”. Cơn đau nội tạng ập đến máu trào ra từ miệng làm cô càng khó thở thêm. Cô nằm trơ trội giữ đồng không im lặng, mùa đông sắp đến rồi, ban đêm hơi sương dày đặc phả xuống người cô. Cô vừa lạnh vừa đau, ý thức sắp mất cô cố gắng mở mắt ra nhìn xem có ai đi qua không, nhưng không có ai cả.
Hình như cô ngất đi, mí mắt nặng trĩu cố gắng mở ra, ánh sáng chiếu vào khiến hốc mắt cô khô rát, tiếng khóc nức nở vang vọng bên cạnh không dứt.
Cổ họng khô khóc, cô khó khăn thở, nghĩ xem là ai đang khóc, chẳng lẽ nào mẹ cô về rồi sao, mẹ về thăm cô rồi,nghĩ đến đây lòng cô vui mừng khôn xiết cố gắng xoay đầu nhìn người phụ nữ ngồi kế bên.
“An nhi, An nhi con tỉnh rồi, người đâu, mau đến đây, người đâu” - Người phụ nữ thấy cô mở mắt nhìn liền kích động hô hoán người đến.
Updated 76 Episodes
Comments
31_PUTU WIDIARTA
Siêu thú vị
2024-08-06
0