Chương 7: Nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành

Giữa bị trừ tiền và bị ánh mắt chết chóc của Nguyễn Tuân nhắm tới, Lâm Hướng Dương đương nhiên là sợ cái trước hơn. Là "nô lệ" của đồng tiền, Lâm Hướng Dương lợn chết không sợ nước sôi mà dịch qua phía Nguyễn Tuân.

Lâm Hướng Dương không dám nhìn thẳng đôi mắt của Nguyễn Tuân, cậu khẽ khàng đưa tờ giấy có chép đề toán lúc nãy: "Cậu biết làm bài này không?"

Giọng nói có chút lạnh lùng nhưng lại không đáng sợ chút nào. "Biết."

Nguyễn Tuân không nói cậu hỏi làm gì, hắn lấy cây bút ra rút tờ giấy trong tay cậu rồi nhanh chóng viết viết. Lâm Hướng Dương bất ngờ khi Nguyễn Tuân biết mình muốn hắn giải bài toán, cũng bất ngờ khi Nguyễn Tuân dễ dàng viết lời giải cho cậu. Mới thất thần một lúc giấy kiểm tra đã chi chít chữ.

Khi cầm bài giải trên tay, Lâm Hướng Dương vẫn không thể tin được.

Nhớ lại lần đầu gặp Nguyễn Tuân, hơi thở xa cách bức người cũng không khiến nhiều thanh thiếu niên nhiệt huyết người trước bước đến người sau tiến lên từ bỏ bắt chuyện với hắn, nhưng tất cả đều bị Nguyễn Tuân ngó lơ. Thấy vậy, Lâm Hướng Dương cũng không ngu ngốc đâm đầu vào bắt chuyện làm quen gì gì đó. Thế mà cuối tuần vào tiết sinh hoạt đầu tiên của lớp 10, cô giáo chủ nhiệm đã xếp cậu ngồi cùng bàn với nhân vật khó gần này.

Tưởng sau vụ "đồng hồ", cả hai coi như đã có chút hữu nghị của con nợ và chủ nợ thế mà trưa hôm đó trên đường về nhà cậu tình cờ bắt gặp Nguyễn Tuân đánh nhau với một đám người. Ánh mắt khát máu, hành động liên tiếp như muốn giết người khiến Lâm Hướng Dương cực kỳ hoảng sợ. Máu chảy lênh láng ghê rợn cũng không biết là của ai.

Tuy chỉ có một mình nhưng Nguyễn Tuân lại là người ở thế thượng phong, nếu cậu không có hành động gì e là sẽ xảy ra án mạng mất. Nơi này vẫn còn gần trường, Lâm Hướng Dương chạy xe đến mách thầy kỷ luật, cũng may thầy kỷ luật trưa hôm đó vẫn chưa về nhà. Nghe Lâm Hướng Dương kể tình hình rất nghiêm trọng, thầy còn gọi thêm hai chú bảo vệ đi cùng.

Lâm Hướng Dương rất tò mò chuyện sẽ xảy ra tiếp theo nhưng cậu vẫn còn run sợ khung cảnh đẫm máu trước đó, thanh niên dân quê trước giờ chỉ thấy ba mẹ giết gà giết vịt chứ chưa bao giờ thấy cảnh dã man như vậy đúng là làm trái tim run sợ, cậu không do dự đạp xe thẳng về nhà.

Ngày hôm sau Nguyễn Tuân vẫn thản nhiên đến trường, nhìn bề ngoài cũng không có vết thương, cũng không thấy tin đồn gì truyền ra, chắc mọi chuyện không có nghiêm trọng như cậu nghĩ. Nhưng kể từ đó khi Nguyễn Tuân nhìn mình cậu cứ nghĩ tới ánh mắt điên cuồng của Nguyễn Tuân khiến cậu không thôi run sợ cầm cập, quả thật mình nhát gan quá rồi.

Lần này vì nhiệm vụ mà cố nén thành kiến lại, Nguyễn Tuân cũng không đáng sợ lắm nhỉ? Chắc đám người Nguyễn Tuân đánh hôm trước là người xấu, một tiểu nhân vật lâu la như mình lỡ có đắc tội Nguyễn Tuân, Nguyễn Tuân cũng không so đo lại đâu ha.

Mà thôi, thay vì phòng ngừa nguy hiểm chi bằng tránh xa nguy hiểm. Cũng tại hệ thống, nghĩ đến một nửa nhớ lại tiền lì xì ít ỏi của mình, Lâm Hướng Dương âm thầm cắn răng, tại hệ thống ra nhiệm vụ quá tốt. Nhiệm vụ này giúp bạn bè càng hữu ái giúp đỡ lẫn nhau tăng tình đoàn kết.

Giọng hệ thống cực kỳ vô tình: "Ký chủ không cần nghĩ dối lòng như vậy, 001 đo lường ra được đó."

Lâm Hướng Dương: "..."

Này có bị coi là vi phạm quyền riêng tư không, sao cái quái gì hệ thống cũng nghe thấy? Mọi bí mật của cậu đều bị hệ thống biết hết rồi. Ý nghĩ muốn che chắn hệ thống của Lâm Hướng Dương rất mãnh liệt.

Hệ thống: "001 chỉ bị che chắn khi ký chủ vệ sinh cá nhân và sinh hoạt tình dục. Ký chủ chưa đủ tuổi để sinh hoạt tình dục nên một ngày ký chủ chỉ có khoảng thời gian ít ỏi vệ sinh cá nhân để thỏa thích suy nghĩ."

Đôi khi cãi nhau không thắng người khác, chúng ta phải học cách ngó lơ.

Lâm Hướng Dương có chút ngượng ngùng khi lúc trước luôn nghĩ Nguyễn Tuân là hung thần ác bá. Thật ra người ta chỉ là lạnh lùng chút, hung dữ chút, đối với bạn bè cũng không phải không thèm đáp lại.

Lâm Hướng Dương mỉm cười: "Cảm ơn cậu."

Khuôn mặt Lâm Hướng Dương là loại hình thanh tú có chút chưa hết trẻ con của thanh thiếu niên. Vì sức khỏe kém nên ở nhà không phải làm việc nặng, đến ngày mùa cũng không cần vào vườn, cậu cũng không có dư năng lượng phơi nắng phơi sương với đám trẻ trâu cùng xóm nên làn da cậu thiên trắng. Đó cũng không phải điểm đặc biệt, ở thời đại người người nhà nhà đều có điện thoại thông minh, chỉ cần chăm chút ngoại hình một chút thì nhìn cũng không tệ. Sở dĩ Lâm Hướng Dương có chút khác biệt là nụ cười tỏa nắng khiến giá trị nhan sắc từ có chút đẹp thành siêu cấp đẹp.

Nguyễn Tuân nhìn nụ cười ấy sâu trong con ngươi ánh lên vẻ ám trầm khiến nụ cười của Lâm Hướng Dương có chút gượng gạo. Cậu quay mặt qua chỗ khác, thân mình cũng dịch ra một chút. Người ta đã không thích cười thôi thì mình ít cười thôi để người ta đỡ chướng mắt.

Hot

Comments

🌸 Mộc Lan 🌸

🌸 Mộc Lan 🌸

/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2024-09-18

0

Aurora 🌷

Aurora 🌷

Thấy thương mà vẫn buồn cười làm sao

2024-09-18

0

Hoa Hồng Mùa Xuân

Hoa Hồng Mùa Xuân

Tiền vẫn quan trọng. 💵

2024-09-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bệnh viện
2 Chương 2: May mắn
3 Chương 3: Nguyễn Tuân
4 Chương 4: Nhiệm vụ bắt buộc
5 Chương 5: Trừ một trăm nghìn
6 Chương 6: Lại trừ tiền
7 Chương 7: Nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành
8 Chương 8: Dạy cười
9 Chương 9: Tự mình đa tình
10 Chương 10: Ngày quốc tế phụ nữ
11 Chương 11: Kiểm tra mười lăm phút
12 Chương 12: Gậy ông đập lưng ông
13 Chương 13: Phản nghịch kỳ
14 Chương 14: Hệ thống thăng cấp
15 Chương 15: Hàng xóm mới
16 Chương 16: Cãi nhau
17 Chương 17: Cắt hành củ
18 Chương 18: Lễ hội ẩm thực
19 Chương 19: Biển hiệu mới
20 Chương 20: Khen ngợi
21 Chương 21: "Hot" rồi
22 Chương 22: Ăn cơm
23 Chương 23: Cà phê đắng
24 Chương 24: Thi cuối học kỳ
25 Chương 25: Dò đáp án
26 Chương 26: Điểm thi môn ngữ văn
27 Chương 27: "Thiên vị"
28 Chương 28: Lên phòng giáo viên
29 Chương 29: Làm bánh bột lọc
30 Chương 30: Mở quà
31 Chương 31: Tri kỷ
32 Chương 32: Oán giận
33 Chương 33: Xung đột
34 Chương 34: Hội chợ
35 Chương 35: Bị phạt tiền
36 Chương 36: Bơi lội
37 Chương 37: Quả trứng gà luộc
38 Chương 38: Đầm Sen
39 Chương 39: Vị hôn thê
40 Chương 40: Chênh lệch
41 Chương 41: Danh sách lớp
42 Chương 42: Thầy chủ nhiệm
43 Chương 43: Phong ba giành chỗ
44 Chương 44: Giá trị danh vọng
45 Chương 45: Phát biểu
46 Chương 46: Ôm
47 Chương 47: Danh sách đen
48 Chương 48: Chuyển lớp
49 Chương 49: Mở hàng
50 Chương 50: Vô giá
51 Chương 51: Thao thức
52 Chương 52: Tư vấn tình yêu
53 Chương 53: Yêu đơn phương
54 Chương 54: Nụ hôn đầu
55 Chương 55: Tơ hồng
56 Chương 56: Cổ vũ
57 Chương 57: Kéo co
58 Chương 58: Đi đêm có ngày gặp ma
59 Chương 59: Đánh nhau
60 Chương 60: Xin lỗi
61 Chương 61: Hỗn chiến gia tộc
62 Chương 62: Mong em, yêu em, nhớ em
63 Chương 63: Tra nam
64 Chương 64: Mang thai hộ
65 Chương 65: Hứa gia
66 Chương 66: Cà phê không đường và thỏ bông trắng
67 Chương 67: Rời Nguyễn gia
68 Chương 68: Quá khó quản
69 Chương 69: Hệ thống chính và phụ
70 Chương 70: Bạn bè tốt
71 Chương 71: Nhiệm vụ khẩn cấp
72 Chương 72: Xử lý
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1: Bệnh viện
2
Chương 2: May mắn
3
Chương 3: Nguyễn Tuân
4
Chương 4: Nhiệm vụ bắt buộc
5
Chương 5: Trừ một trăm nghìn
6
Chương 6: Lại trừ tiền
7
Chương 7: Nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành
8
Chương 8: Dạy cười
9
Chương 9: Tự mình đa tình
10
Chương 10: Ngày quốc tế phụ nữ
11
Chương 11: Kiểm tra mười lăm phút
12
Chương 12: Gậy ông đập lưng ông
13
Chương 13: Phản nghịch kỳ
14
Chương 14: Hệ thống thăng cấp
15
Chương 15: Hàng xóm mới
16
Chương 16: Cãi nhau
17
Chương 17: Cắt hành củ
18
Chương 18: Lễ hội ẩm thực
19
Chương 19: Biển hiệu mới
20
Chương 20: Khen ngợi
21
Chương 21: "Hot" rồi
22
Chương 22: Ăn cơm
23
Chương 23: Cà phê đắng
24
Chương 24: Thi cuối học kỳ
25
Chương 25: Dò đáp án
26
Chương 26: Điểm thi môn ngữ văn
27
Chương 27: "Thiên vị"
28
Chương 28: Lên phòng giáo viên
29
Chương 29: Làm bánh bột lọc
30
Chương 30: Mở quà
31
Chương 31: Tri kỷ
32
Chương 32: Oán giận
33
Chương 33: Xung đột
34
Chương 34: Hội chợ
35
Chương 35: Bị phạt tiền
36
Chương 36: Bơi lội
37
Chương 37: Quả trứng gà luộc
38
Chương 38: Đầm Sen
39
Chương 39: Vị hôn thê
40
Chương 40: Chênh lệch
41
Chương 41: Danh sách lớp
42
Chương 42: Thầy chủ nhiệm
43
Chương 43: Phong ba giành chỗ
44
Chương 44: Giá trị danh vọng
45
Chương 45: Phát biểu
46
Chương 46: Ôm
47
Chương 47: Danh sách đen
48
Chương 48: Chuyển lớp
49
Chương 49: Mở hàng
50
Chương 50: Vô giá
51
Chương 51: Thao thức
52
Chương 52: Tư vấn tình yêu
53
Chương 53: Yêu đơn phương
54
Chương 54: Nụ hôn đầu
55
Chương 55: Tơ hồng
56
Chương 56: Cổ vũ
57
Chương 57: Kéo co
58
Chương 58: Đi đêm có ngày gặp ma
59
Chương 59: Đánh nhau
60
Chương 60: Xin lỗi
61
Chương 61: Hỗn chiến gia tộc
62
Chương 62: Mong em, yêu em, nhớ em
63
Chương 63: Tra nam
64
Chương 64: Mang thai hộ
65
Chương 65: Hứa gia
66
Chương 66: Cà phê không đường và thỏ bông trắng
67
Chương 67: Rời Nguyễn gia
68
Chương 68: Quá khó quản
69
Chương 69: Hệ thống chính và phụ
70
Chương 70: Bạn bè tốt
71
Chương 71: Nhiệm vụ khẩn cấp
72
Chương 72: Xử lý

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play