Chương 8: Dạy cười

Thái độ tích cực học tập của Lâm Hướng Dương khiến cha mẹ Lâm rất là vui mừng. Hai ông bà biết sức khoẻ của đứa con trai út luôn không tốt, không thể vào vườn làm việc theo cha mẹ. Với thành tích lúc trước của Lâm Hướng Dương, hai ông bà không trông mong gì Lâm Hướng Dương sau này có thể thi đậu đại học, nhưng có thể đi học cao đẳng rồi kiếm một công việc nhẹ nhàng cũng rất tốt.

Với tâm thái mình khổ người khác cũng phải khổ, Lâm Hướng Dương lôi kéo đứa cháu gái năm tuổi đang học mẫu giáo ngồi học cùng mình. Cậu chuẩn bị cho bé một quyển vở và một cây bút chì viết mẫu trước từ không đến chín rồi dạy bé cách viết. Vì đây là ở thôn quê, mẫu giáo thầy cô cũng không có dạy trước, nhưng cậu cũng phải tập dần cho bé để lên lớp một không bị bỡ ngỡ. Cũng may Lâm Thuỳ Linh là bé gái ngoan ngoãn nghe lời, bé coi đây là một trò chơi nhập vai, bé làm học sinh, chú làm thầy giáo, hai chú cháu lặng yên viết bài cũng thập phần vui sướng.

Sau lần được Nguyễn Tuân chỉ bài, Lâm Hướng Dương nghĩ cả hai cũng không còn xa lạ như trước.

Nguyễn Tuân lấy ra một hộp điện thoại mới tinh đưa cho cậu, đây là chiếc điện thoại Lion dòng mới nhất phải mất nửa trăm củ mới mua được, Lâm Hướng Dương cầm có chút phỏng tay: "Như vậy không tốt lắm đâu."

"Màu này tôi không thích, nếu cậu không nhận thì vứt đi." Nguyễn Tuân tuỳ ý nói.

Lâm Hướng Dương ôm chiếc hộp vào lòng: "Vậy thì không được, năm mươi triệu đấy, cậu không cần thì tôi cần."

Trần Bình Sơn ở bàn trên, nãy giờ cũng để ý hành động của hai người. Hắn mắt chữ O mồm chữ A nhìn Nguyễn Tuân ra tay hào phóng, rồi cực kỳ hâm mộ nhìn Lâm Hướng Dương. "Nguyễn Tuân, cậu còn dư chiếc điện thoại nào không thích nữa không, cho mình đi để mình xử lý giùm cậu."

Nguyễn Tuân liếc mắt.

Trần Bình Sơn rụt rụt cổ, "Không có thì thôi vậy."

Khi về nhà Lâm Hướng Dương nhanh chóng ăn cơm trưa rồi về phòng mở balo lấy hộp điện thoại ra. Hộp đã bóc seal, chiếc điện thoại bạch kim lấp lánh khiến Lâm Hướng Dương kích động đến nỗi muốn hét lớn lên nhưng cậu vẫn cố nén bình tĩnh lại. Ha ha, không có mười lăm triệu đổi điện thoại mới lại có chiếc Lion nửa trăm củ đời mới nhất, quá hời rồi.

Lâm Hướng Dương nhanh chóng bật nguồn điện thoại rồi chuyển thông tin từ chiếc điện thoại cùi bắp nửa sống nửa chết sang chiếc điện thoại mới yêu quý.

Làm xong hết thảy, khi bấm vào tin nhắn, Lâm Hướng Dương có chút chần chờ, nhưng nghĩ một hồi cậu cũng gửi tin nhắn qua cho Nguyễn Tuân: "Tuy điện thoại cậu đưa là vật cậu không cần, nhưng tôi nhận cũng rất ngượng ngùng, sau này nếu cậu cần tôi giúp gì thì cứ việc mở miệng."

"Việc gì cũng được?" Nguyễn Tuân nhắn qua ngay lập tức.

Lâm Hướng Dương: "Không vi phạm đạo đức, không vi phạm pháp luật, không quá mức khả năng của tôi."

Tưởng chừng người bên kia đầu đã tức giận vì cậu quá khôn vặt, tiếng tin nhắn năm phút sau mới vang lên, "Dạy tôi cười đi."

"Cậu đùa tôi à???" Lâm Hướng Dương nghĩ Nguyễn Tuân nhắn nhầm rồi. Dạy cười là dạy cái gì, cái này không phải tự nhiên sao?

Nút ba chấm hiển thị đối phương đang nhập tin nhắn, giằng co một lúc lâu làm Lâm Hướng Dương tưởng Nguyễn Tuân đang bận việc khác, sở dĩ hiển thị đang nhắn tin là vì quên thoát khung trò chuyện.

Lâm Hướng Dương để điện thoại sang một bên, lấy sách toán ra ôn tập tiếp. Đáng lẽ giờ này mọi ngày cậu sẽ ngủ trưa, nhưng hôm nay quá hưng phấn vì chiếc điện thoại VIP pro, giờ có lên giường cũng không thể ngủ được. Ôn tập môn toán vừa bình ổn tâm trạng vừa không lãng phí thời gian.

Khi qua một tiếng bắt buộc, Lâm Hướng Dương vơ chiếc điện thoại trên bàn rồi nằm ườn ra giường. Bật máy lên thì thấy thông báo tin nhắn của Nguyễn Tuân. Cậu bấm vào xem.

"Ba mẹ qua đời từ khi tôi còn nhỏ, tôi sống cùng bảo mẫu lớn lên nên rất ít cười. Dần dần cũng không biết cách cười nữa. Cậu là người có nụ cười đẹp nhất tôi từng thấy. Tôi cũng muốn mình có thể cười như cậu. Dạy tôi cười đi có được không?"

Lâm Hướng Dương đọc xong tin nhắn, lòng phi thường rối rắm. Nguyễn Tuân cũng thật đáng thương, không có cha mẹ bên cạnh, họ hàng cũng không quan tâm. Anh bạn cùng bàn này có lẽ cũng muốn kết bạn với mọi người nhưng không biết cách biểu đạt. Mình đã được khen như vậy, thôi giúp một chút đi. Có thể không làm Nguyễn Tuân cười đẹp như mình, nhưng làm Nguyễn Tuân bớt lạnh lùng xa cách với mọi người chắc là có thể.

Nghĩ kỹ xong rồi, Lâm Hướng Dương nhắn lại: "Được."

Hot

Comments

Bạch Mai

Bạch Mai

ôi ng giàu

2024-09-15

0

Đường Nguyệt Hàn❄️🎭

Đường Nguyệt Hàn❄️🎭

vứt...cho em có đc ko:))

2024-09-11

0

TA White🤍🤍

TA White🤍🤍

đt mắc vâyh🫠🫠

2024-09-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bệnh viện
2 Chương 2: May mắn
3 Chương 3: Nguyễn Tuân
4 Chương 4: Nhiệm vụ bắt buộc
5 Chương 5: Trừ một trăm nghìn
6 Chương 6: Lại trừ tiền
7 Chương 7: Nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành
8 Chương 8: Dạy cười
9 Chương 9: Tự mình đa tình
10 Chương 10: Ngày quốc tế phụ nữ
11 Chương 11: Kiểm tra mười lăm phút
12 Chương 12: Gậy ông đập lưng ông
13 Chương 13: Phản nghịch kỳ
14 Chương 14: Hệ thống thăng cấp
15 Chương 15: Hàng xóm mới
16 Chương 16: Cãi nhau
17 Chương 17: Cắt hành củ
18 Chương 18: Lễ hội ẩm thực
19 Chương 19: Biển hiệu mới
20 Chương 20: Khen ngợi
21 Chương 21: "Hot" rồi
22 Chương 22: Ăn cơm
23 Chương 23: Cà phê đắng
24 Chương 24: Thi cuối học kỳ
25 Chương 25: Dò đáp án
26 Chương 26: Điểm thi môn ngữ văn
27 Chương 27: "Thiên vị"
28 Chương 28: Lên phòng giáo viên
29 Chương 29: Làm bánh bột lọc
30 Chương 30: Mở quà
31 Chương 31: Tri kỷ
32 Chương 32: Oán giận
33 Chương 33: Xung đột
34 Chương 34: Hội chợ
35 Chương 35: Bị phạt tiền
36 Chương 36: Bơi lội
37 Chương 37: Quả trứng gà luộc
38 Chương 38: Đầm Sen
39 Chương 39: Vị hôn thê
40 Chương 40: Chênh lệch
41 Chương 41: Danh sách lớp
42 Chương 42: Thầy chủ nhiệm
43 Chương 43: Phong ba giành chỗ
44 Chương 44: Giá trị danh vọng
45 Chương 45: Phát biểu
46 Chương 46: Ôm
47 Chương 47: Danh sách đen
48 Chương 48: Chuyển lớp
49 Chương 49: Mở hàng
50 Chương 50: Vô giá
51 Chương 51: Thao thức
52 Chương 52: Tư vấn tình yêu
53 Chương 53: Yêu đơn phương
54 Chương 54: Nụ hôn đầu
55 Chương 55: Tơ hồng
56 Chương 56: Cổ vũ
57 Chương 57: Kéo co
58 Chương 58: Đi đêm có ngày gặp ma
59 Chương 59: Đánh nhau
60 Chương 60: Xin lỗi
61 Chương 61: Hỗn chiến gia tộc
62 Chương 62: Mong em, yêu em, nhớ em
63 Chương 63: Tra nam
64 Chương 64: Mang thai hộ
65 Chương 65: Hứa gia
66 Chương 66: Cà phê không đường và thỏ bông trắng
67 Chương 67: Rời Nguyễn gia
68 Chương 68: Quá khó quản
69 Chương 69: Hệ thống chính và phụ
70 Chương 70: Bạn bè tốt
71 Chương 71: Nhiệm vụ khẩn cấp
72 Chương 72: Xử lý
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1: Bệnh viện
2
Chương 2: May mắn
3
Chương 3: Nguyễn Tuân
4
Chương 4: Nhiệm vụ bắt buộc
5
Chương 5: Trừ một trăm nghìn
6
Chương 6: Lại trừ tiền
7
Chương 7: Nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành
8
Chương 8: Dạy cười
9
Chương 9: Tự mình đa tình
10
Chương 10: Ngày quốc tế phụ nữ
11
Chương 11: Kiểm tra mười lăm phút
12
Chương 12: Gậy ông đập lưng ông
13
Chương 13: Phản nghịch kỳ
14
Chương 14: Hệ thống thăng cấp
15
Chương 15: Hàng xóm mới
16
Chương 16: Cãi nhau
17
Chương 17: Cắt hành củ
18
Chương 18: Lễ hội ẩm thực
19
Chương 19: Biển hiệu mới
20
Chương 20: Khen ngợi
21
Chương 21: "Hot" rồi
22
Chương 22: Ăn cơm
23
Chương 23: Cà phê đắng
24
Chương 24: Thi cuối học kỳ
25
Chương 25: Dò đáp án
26
Chương 26: Điểm thi môn ngữ văn
27
Chương 27: "Thiên vị"
28
Chương 28: Lên phòng giáo viên
29
Chương 29: Làm bánh bột lọc
30
Chương 30: Mở quà
31
Chương 31: Tri kỷ
32
Chương 32: Oán giận
33
Chương 33: Xung đột
34
Chương 34: Hội chợ
35
Chương 35: Bị phạt tiền
36
Chương 36: Bơi lội
37
Chương 37: Quả trứng gà luộc
38
Chương 38: Đầm Sen
39
Chương 39: Vị hôn thê
40
Chương 40: Chênh lệch
41
Chương 41: Danh sách lớp
42
Chương 42: Thầy chủ nhiệm
43
Chương 43: Phong ba giành chỗ
44
Chương 44: Giá trị danh vọng
45
Chương 45: Phát biểu
46
Chương 46: Ôm
47
Chương 47: Danh sách đen
48
Chương 48: Chuyển lớp
49
Chương 49: Mở hàng
50
Chương 50: Vô giá
51
Chương 51: Thao thức
52
Chương 52: Tư vấn tình yêu
53
Chương 53: Yêu đơn phương
54
Chương 54: Nụ hôn đầu
55
Chương 55: Tơ hồng
56
Chương 56: Cổ vũ
57
Chương 57: Kéo co
58
Chương 58: Đi đêm có ngày gặp ma
59
Chương 59: Đánh nhau
60
Chương 60: Xin lỗi
61
Chương 61: Hỗn chiến gia tộc
62
Chương 62: Mong em, yêu em, nhớ em
63
Chương 63: Tra nam
64
Chương 64: Mang thai hộ
65
Chương 65: Hứa gia
66
Chương 66: Cà phê không đường và thỏ bông trắng
67
Chương 67: Rời Nguyễn gia
68
Chương 68: Quá khó quản
69
Chương 69: Hệ thống chính và phụ
70
Chương 70: Bạn bè tốt
71
Chương 71: Nhiệm vụ khẩn cấp
72
Chương 72: Xử lý

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play