Chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự trị giá hàng trăm ngàn đô ở Thượng Thành.
Từ lúc ở nhà hàng đến nhà của Lục Nhất Dương, anh chưa bao giờ buông cô ấy ra một lần.
Anh bế cô vào trong, nhẹ nhàng đặt lên sô pha rồi băng bó lại vết thương ở chân cho cô.
Dù cảm thấy hơi ngại ngùng nhưng cô vẫn nói:
" Cảm ơn anh..."
Lục Nhất Dương băng bó xong lại chú ý đến phía trên với ánh mắt tràn đầy sự lo lắng.
" Mặt của cô có ổn không?"
Trong thâm tâm của Đồng Dao Tâm rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu có người xa lạ quan tâm cô đến như thế.
Cô cố giấu trong lòng và lắc đầu.
" Không sao, chẳng qua chỉ là một cái tát thôi mà."
Lục Nhất Dương nghe xong cảm thấy vô cùng khó chịu nên liền nhăn mày.
" Chắc chắn cô bị họ đối xử như vậy nhiều rồi nên mới nói như vậy. Cha của cô đúng thật là đáng chết!"
Đồng Dao Tâm tỏ ra kinh ngạc vì anh biết được chuyện cô là con gái của Đồng gia nên đã hỏi:
" Chẳng lẽ anh đã tìm hiểu về tôi ư?"
Lục Nhất Dương làm bộ ngây thơ như chú cún đáp:
" Phải, cô sẽ giận sao?"
Đồng Dao Tâm lắc đầu: " Không, không có."
Anh phì cười: " Vậy thì được rồi."
Sau đó Lục Nhất Dương đứng dậy để đi cất hộp cứu thương.
Trong lúc đợi anh quay lại, Đồng Dao Tâm nhìn xung quanh và lầm tưởng đây là một sân bóng đá.
Cất đồ xong, anh quay lại hỏi:
" Tối rồi, cô có muốn đi tắm không?"
" Hả?!"
Lục Nhất Dương nhìn cô và rồi nhận ra: " À...để tôi đem cho cô một bộ quần áo mới."
Nói xong anh rời đi một lúc khá lâu để gọi những nhà thiết kế thời trang đem đến cho anh những bộ áo lộng lẫy nhất.
Dao Tâm ngồi ở phòng khách với sự tiếp đãi nồng nhiệt nhưng cô không nhận thứ gì ngoại trừ một tách trà nóng.
Người hầu bật tivi để cho cô xem trong lúc chờ anh quay lại, lúc này tivi đang chiếu về những tin tức đáng quan tâm trong ngày hôm nay.
[ Thông tin giám đốc của tập đoàn Star - Lục Nhất Dương vừa trở về nước sau chuyến bay ở Mỹ để hợp tác với tập đoàn Egg đã gây xôn xao dư luận bằng một thông tin cho rằng có nhiều người đã nhìn thấy giám đốc của Star xuất hiện ở một nhà hàng và bế một cô gái đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người....
Điều này đã chứng minh giám đốc của tập đoàn lớn nhất nhì thế giới đã có bạn gái? ]
Người xuất hiện trên màn hình đó chính là người đàn ông đã đưa cô đến đây khiến cho Dao Tâm được một phen sốc không nói nên lời.
" L...Lục, Lục Nhất Dương là, là người đó ư?"
Người hầu: " Dạ phải, ngài ấy chính là Lục thiếu gia của chúng tôi."
Ngay lúc này Lục Nhất Dương quay về thì nhìn thấy cô đang bất tỉnh, anh lo lắng chạy đến, hỏi:
" Cô ấy bị sao thế?"
" Dạ...dạ, đột nhiên cô ấy bất tỉnh sau khi xem xong tin tức đó."
Lục Nhất Dương nhìn bản tin trên tivi và phì cười.
" Cô gái này thật là."
Anh bế Đồng Dao Tâm vào phòng để nghỉ ngơi nhưng vừa đặt cô xuống thì y đã tỉnh lại.
Cô nhìn anh với vẻ mặt bán tín bán nghi.
" Anh là, là Lục Nhất Dương thật hả?"
" Phải, bộ cô chưa từng nghe thấy tên tôi sao?"
" Không có, tôi nghe rất nhiều về anh. Thật không ngờ anh lại đang ở đây cạnh tôi."
Lục Nhất Dương ngồi xuống giường, " Thấy sao hả? Có thấy bất ngờ không? Bây giờ tôi đang để ý đến cô đấy."
Đồng Dao Tâm thắc mắc: " Tại sao chứ? Tôi đâu có gì đặc biệt để anh phải để ý đâu."
Lục Nhất Dương mỉm cười và vuốt ve gương mặt của cô.
" Bởi vì cô rất quen thuộc. Hình như tôi đã gặp cô ở đâu đó rồi."
Quen thuộc sao?
Đồng Dao Tâm cố gắng lục lọi trí nhớ của mình nhưng không có anh xuất hiện ở trong đó.
" Có khi nào anh nhầm lẫn rồi không? Trước kia tôi chưa gặp anh ở ngoài đời một lần nào cả."
" Không! Chắc chắn không nhầm lẫn." - Lục Nhất Dương khẳng định chắc nịch.
Cô như một ngọn gió đã từng ghé qua đời anh một lần, không thể nào mà anh không nhớ, chỉ là không biết từ khi nào và ở đâu mà thôi.
Cốc cốc.
Bên ngoài giọng nói của người hầu vang lên
" Lục thiếu gia, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi ạ."
Lục Nhất Dương nhìn sang Đồng Dao Tâm, " Cô đứng dậy được chứ?"
Anh lấy tay nhẹ nhàng đỡ Đồng Dao Tâm ngồi dậy.
Cô nhìn anh và nói: " Tôi muốn đi tắm trước."
" Được."
Lục Nhất Dương đưa cô vào phòng thay đồ rồi rời đi.
" Tôi sẽ đợi cô ở phòng bếp."
Trong phòng có rất nhiều đồ để chọn, bộ nào cũng đều là hàng hiệu nên cực kì mắc tiền. Nếu chẳng may làm rách một đường thì làm một tuần cũng không đủ tiền để trả.
Trong lúc băn khoăn không biết có nên ở lại hay không thì Đồng Dao Tâm nhận được một cuộc gọi từ số lạ trong danh bạ nhưng với cô thì rất quen thuộc.
Cô bắt máy trong lo sợ.
" Alo?"
- Cô Đồng, đây là bệnh viện Vạn Sơn....
" Vâng."
Chỉ mới nghe được vài chữ thôi mà đầu óc của Đồng Dao Tâm đã trở nên bấn loạn, hồi hộp, lo sợ.
- Chúng tôi gọi cho cô là để thông báo tình hình của mẹ cô. Bây giờ tình trạng của bà ấy đang rất xấu.
Updated 34 Episodes
Comments