Sau trận chiến kịch liệt với chiến binh giáp, Linh Vân nhanh chóng rời khỏi khu vực nguy hiểm. Cậu chạy thục mạng, cơ thể tuy vẫn còn chút mệt mỏi nhưng tinh thần thì luôn cảnh giác. Sau một hồi chạy, cậu phát hiện ra một hang động nhỏ nằm giữa một vùng núi đá. Ánh sáng yếu ớt từ bên trong phát ra khiến cậu có chút nghi ngờ, nhưng nhận ra nơi đây có thể là chỗ an toàn để nghỉ ngơi, cậu quyết định tiến vào.
Bước vào trong hang động, Linh Vân cảm nhận được khí lạnh bất thường. Làn không khí lạnh lẽo như len lỏi qua từng kẽ tay, khiến cậu khẽ rùng mình. Hang động không rộng lớn, nhưng lại tỏa ra một cảm giác kỳ bí. Cậu đứng yên một lúc, lắng nghe xung quanh. Không có âm thanh nào khác ngoài tiếng thở đều đặn của chính mình.
Cậu ngồi xuống, định nghỉ ngơi một chút, nhưng cảm giác tò mò về cái khí lạnh này cứ khiến cậu không ngừng suy nghĩ.
"Khí lạnh từ đâu mà phát ra thế này?" Linh Vân tự hỏi và không thể ngăn được sự tò mò. Sau một hồi do dự, cậu quyết định đi sâu vào trong hang.
Tiến xa hơn, không gian trong hang bắt đầu mở rộng ra. Bước qua một khúc cua, Linh Vân đứng sững lại trước cảnh tượng hiện ra trước mắt. Ở giữa một không gian rộng lớn là một cái cây không có lá, trơ trụi giữa khoảng trống như một bức tượng tĩnh lặng. Nhưng điều kỳ lạ hơn là trên cành cây khô đó có năm quả màu xanh lam đậm đang tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
"Linh quả!" Linh Vân giật mình khi nhận ra thứ mà cậu đang thấy. Đây chắc chắn là một loại tài nguyên cực kỳ quý hiếm. Số lượng linh quả không phải dễ tìm, và mỗi quả đều chứa đựng sức mạnh to lớn, có thể giúp người sử dụng tăng cường sức mạnh hoặc chữa lành vết thương.
Cậu nhớ đến lời dặn của thầy Triệu Khải: "Nơi nào có tài nguyên quý hiếm, nơi đó có quái thú canh giữ."
Lời dặn đó lập tức khiến cậu trở nên cảnh giác hơn. Cẩn thận, Linh Vân núp sau một tảng đá lớn gần đó, quan sát kỹ xung quanh. Ánh mắt cậu rà soát từng góc hang, từng khe đá, chờ đợi bất cứ dấu hiệu nào của quái thú hay kẻ thù tiềm ẩn. Tuy nhiên, dường như không có gì bất thường ngoài cái cây kỳ lạ giữa hang.
Cảm thấy yên tâm hơn, Linh Vân hít một hơi sâu rồi quyết định lao nhanh về phía cái cây. Cậu vung tay hái xuống từng quả một cách nhanh chóng và cẩn thận. Sau khi có được cả năm quả linh quả, cậu lấy chiếc vòng đeo tay bên tay trái ra. Chiếc vòng này có không gian chứa đựng lớn, và cậu bỏ hết số quả đó vào, như một kho chứa vô hình không giới hạn.
Khi nhìn lại, cái cây giờ đây trụi lơ, không còn quả cũng chẳng có lấy một chiếc lá. Cảnh tượng ấy khiến Linh Vân cảm thấy có chút tội nghiệp cho nó. Cậu đứng ngẫm nghĩ một lúc, rồi quyết định không chỉ lấy quả mà còn mang cả cái cây về.
"Cái cây này đã cho mình linh quả, nếu mang về chăm sóc, biết đâu sau này nó sẽ lại ra quả," cậu thầm nghĩ.
Với ý định đó, Linh Vân bước đến và bắt đầu nhổ gốc cây lên. Đất dưới chân cây không quá cứng, cậu dễ dàng nhấc nó lên cùng với một ít đất xung quanh. Cậu cẩn thận cho cả cây lẫn đất vào chiếc vòng đeo tay, cảm thấy hài lòng với quyết định của mình.
Sau khi đã thu thập đầy đủ, Linh Vân ngồi xuống cạnh vách đá trong hang.
"Mình có nên nghỉ ngơi không nhỉ?" Cậu cân nhắc, biết rằng cơ thể mình cần thời gian hồi phục sau trận chiến vừa qua.
Nhưng rồi cậu nghĩ đến những lời dặn dò từ mọi người, rằng thời gian trong cuộc khảo thí lần này là rất ít. Chỉ những người mạnh mẽ, quyết đoán mới có thể lọt vào top 100 và nhận được phần thưởng quý giá. Thêm vào đó, việc tìm kiếm quái thú và thu thập thêm điểm cũng rất quan trọng để nâng cao thứ hạng.
Linh Vân đứng dậy, với thanh kiếm được mang trên vai trái.
"Không thể nghỉ ngơi lúc này được, còn quá nhiều việc phải làm. Mình phải đi săn quái để kiếm điểm, nếu không có thể mình sẽ không nằm trong Top 100." Với ý chí kiên định, cậu nhanh chóng rời khỏi hang động và tiếp tục hành trình của mình, hướng về những vùng đất xa hơn, nơi các quái thú mạnh mẽ đang chờ đợi.
Lát sau, cảnh trước miệng hang mà Linh Vân đi vào dừng chân. Bỗng có tiếng va chạm của bộ giáp đang vang lên. Đó là tên chiến binh giáp đen mà lúc nảy đã giao chiến với Linh Vân. Tên đó đi từ từ vào hang. Lát sau, có tiếng gào rú đầy phẫn nội phát ra, âm thanh này rất lớn và khiến cho các quái thú xung quanh run rẩy.
Có một số con không chịu uy áp của âm thanh này liền lăng ra chết. Linh Vân đang đứng rất xa và đang cho kiếm vào vỏ. Xung quanh cậu đang đầy xác của những con quái thú. Cậu nghe âm thanh gào rống đó liền cảm giác quen quen.
“Chết tiết. Là tên giáp đen đó, không ngờ tên đó gần đây!.” Linh Vân giật mình khi nhớ đến chủ nhân âm thanh đó.
“Không được, phải chạy thật xa nơi này ra. Nếu không chạm chán tên đó lần nữa thì sẽ chết chắc.” Linh Vân lẩm bẩm quyết định lên đường chạy thật xa âm thanh đó.
Trên vòng tay của cậu hiện lên con số “215”.
Updated 63 Episodes
Comments