Chương 16 : ... lại bị dập tắt

Fency ngập ngừng, anh không biết phải nói thế nào. Lòng anh rối bời khi nhìn thấy sự cầu khẩn trong mắt Thành Quân. Fency muốn nói với anh, mấy người kia cũng thế, cũng vô duyên vô cớ bị biến thành như anh, cũng không còn là người nữa, cũng chịu tra tấn như anh,...

Nhưng, Fency không làm được...

Fency không đủ can đảm để nói ra những lời đó. Anh không muốn lừa dối một kẻ đã mất đi tất cả. Anh im lặng, trầm mặc. Ngọc Vân đành phải nén nỗi xót thương, chầm chậm lên tiếng giải thích.

" Bởi tính chất nguy hiểm của vấn đề,những điều này vốn dĩ không được công khai với toàn thế giới. Thực ra từ khoảng mười mấy năm về trước, các nhà chức trách đã phát hiện ra những biến đổi bất thường của thế giới. Một số cá nhân sở hữu chỉ số cơ thể cao bất thường, gấp bốn đến năm lần cơ thể người. Liên hợp quốc đã nhận ra điềm báo của tai họa, đã thống nhất thành lập ASA - cơ quan chuyên phụ trách những vấn đề bất thường của thế giới. Những người này được đưa đến ASA tiếp nhận nghiên cứu và đào tạo, được gọi là những UF đời đầu.

Cho đến bảy năm về trước, sinh vật quái dị đầu tiên xuất hiện trên trái đất. Chúng tôi gọi nó là sinh vật cấm kỵ. Sau khi nghiên cứu sinh vật này, các nhà khoa học đã cho ra những viên thuốc dị năng đầu tiên từ tế bào của sinh vật cấm kỵ, giúp người sử dụng sở hữu các năng lực đặc thù như các sinh vật cấm kỵ. Những viên thuốc đó được cấp cho những người có chỉ số cơ thể đặc biệt một số tử vong, số còn lại thành công nhận được những dị năng đầu tiên trên thế giới, chúng tôi gọi họ là những UF. "

Tuy không hiểu hết những gì Ngọc Vân nói, nhưng Thành Quân cũng không ngu, anh nhanh chóng nắm bắt trọng điểm vấn đề.

"Tức là, tôi giống một sinh vật cấm kỵ hơn là một UF bẩm sinh, đúng không? "

Cổ họng Ngọc Vân hơi nghẹn lại. Cô không thể phủ nhận. Càng tiếp xúc gần với anh, cô càng cảm thấy sự tương đồng giữa anh và sinh vật cấm kỵ, đặc biệt là sự điên cuồng khát máu ẩn hiện trong đôi mắt anh.

"Tức là, tôi vẫn là dị biệt? Thậm chí, có lẽ tôi còn trở thành kẻ thù của đồng loại mình nữa? "

Hy vọng tắt ngúm trong đôi mắt anh. Anh là dị biệt, là một con quái vật không hơn không kém. Không có gì là "tương tự" cả. Họ vẫn là người, là những chiến binh. Còn anh, anh là quái vật, là kẻ thù của họ, là ung nhọt, là hiểm họa của thế giới này.

"Anh bình tĩnh" - Ngọc Vân cố trấn an cảm xúc tuyệt vọng trong anh - "Lần này chúng tôi đến tìm anh là muốn đưa anh về ASA. Có lẽ các nhà nghiên cứu có thể tìm ra bí ẩn trên cơ thể anh, sau đó có thể giúp anh ---"

"Giúp tôi cái gì? "

Ngọc Vân và Fency đều không đáp. Trước đây cũng có trường hợp có người vô tình bị nhiễm độc tố của sinh vật cấm kỵ, ASA đưa anh ta về, hứa hẹn sẽ tìm ra cách cứu anh. Cuối cùng, anh ta vẫn chết, chết trong phòng thí nghiệm. Và những gì anh ta để lại, là một loại thuốc dị năng mới...

Họ không dám hứa hẹn điều gì... Họ biết rằng, đó gần như không thể...

Nhìn thấy sự trầm mặc của họ, Thành Quân cười cay đắng. Anh rất thông minh. Anh biết thừa những gì sẽ xảy ra. Họ sẽ nghiên cứu anh. Thứ họ muốn sẽ chỉ là có thể tìm được thành tựu gì từ trên cơ thể của anh. Cứu anh, chỉ là tiện thể. Nếu không ảnh hưởng đến nghiên cứu thì có thể, nếu ảnh hưởng, họ sẽ mặc kệ. Anh sẽ trở thành "sự hi sinh cao cả" cho thành công của họ.

"Mấy người có biết tôi đang chịu đựng gì không? "

Ngọc Vân và Fency đều im lặng. Thành Quân lục lọi đống phế thải ở góc nhà, ném ra nào can, nào dây thừng, nào dao, kéo, những bộ đồ dính máu be bét,tro bụi, quần áo cháy dở,... Anh gào lên trong tuyệt vọng, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt gầy gò:

"Tự thiêu không được. Nhảy cầu không được. Tự đâm chém không được. Treo cổ không được. Nhảy từ trên tầng cao xuống cũng không được. Dù da thịt cháy thành than cốc, dù tôi tự cho mình cả trăm nhát dao, dù tôi nghẹt thở cả tiếng đồng hồ, hay dù cho cơ thể bị nát thành cặn bã,...tôi vẫn sống, vẫn tỉnh táo. Ngoài đau đớn ra, tôi không cảm nhận được gì cả...

Mấy người có hiểu nó có nghĩa là gì không?

Tôi không thể chết!!! Tôi phải chấp nhận cái sự bất tử chết tiệt này, ngày này qua ngày khác chịu tra tấn...

Mấy người biết không, tôi muốn giết người, tôi muốn tàn sát, tôi muốn hủy diệt tất cả! Cơ thể của tôi, suy nghĩ của tôi đều không thuộc về tôi nữa. Từ thân thể đến lý trí của tôi đều dần văn vẹo, trở thành một con quái vật không hơn không kém... Mà tôi, chẳng thể làm gì cả, chỉ có thể bỏ mặc bản thân dần dần biến thành tai họa... "

Anh dùng hết sức lực còn lại nắm chặt lấy tay Ngọc Vân, nói bằng giọng yếu ớt như van xin, khẩn cầu trong vô vọng :

"Các người có thể cứu tôi không?

Hoặc...nếu không thể... Cầu xin các người giết tôi, được không?

Giết tôi, giải thoát cho tôi, được chứ? "

Căn phòng lại rơi vào một khoảng trầm mặc. Ngọc Vân rút bàn tay ra, quay mặt đi. Fency cúi gằm mặt, siết chặt nắm tay. Đối mặt với lời khẩn cầu của người thanh niên đáng thương này, họ chỉ có thể bất lực. Họ không dám cam đoan điều gì. Hoặc, nói chính xác hơn, họ hiểu rõ rằng điều này là không thể... Anh ta sẽ không có quyền được chết, trừ khi đã hết giá trị lợi dụng. Chưa bao giờ họ căm ghét thân phận UF của mình như lúc này. Họ đạp lên cơn tuyệt vọng của những con người xấu số như anh, bắt anh phải hi sinh để cứu lấy phần còn lại của thế giới...

"Tôi hiểu rồi" - Thành Quân cười to, cười sặc sụa, cười như điên dại, cười với tất cả sự tuyệt vọng và bất lực đầy cay đắng - "Các người không thể, và cũng không muốn làm điều đó, đúng không?"

Anh lảo đảo đi đến bên cửa sổ, đau đớn nhìn những người hàng xóm quen thuộc, những người đã cưu mang anh từ ngày anh vừa lên đại học, những người thật lòng thương yêu anh... Họ vẫn thế, vẫn sống bình yên và vui vẻ, vẫn đầy niềm hi vọng với tương lai tươi đẹp.

Chỉ có anh cô độc, anh không thể dung nhập với cuộc sống bình thường được nữa...

"Tôi đi với các người" - Anh ngừng lại một thoáng rồi nói tiếp - " Với một điều kiện : thay tôi chiếu cố những người ở đây. Tôi biết những bí mật này sẽ sớm được công khai với thế giới.Nếu một ngày tôi mất đi lý trí,nếu tôi trở thành một con quái vật thực sự, dù cho bằng mọi giá, xin hãy ngăn tôi lại...

Tôi không muốn giết người... "

Hot

Comments

Hậu nhân Âu Lạc

Hậu nhân Âu Lạc

xin hãy để lại cảm nhận của các bạn
cảm ơn nhiều

2025-01-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Mở đầu
2 Chương 2 : Kết thúc.. và khởi đầu mới
3 Chương 3 : Thí nghiệm
4 Chương 4 : Báo cáo kiểm tra kì lạ
5 Chương 5 : Bí mật... thất lạc
6 Chương 6 : Biến cố
7 Chương 7 : Đấu giá
8 Chương 8 : Vật phẩm áp trục xuất hiện
9 Chương 9 : Tranh đoạt
10 Chương 10 : Lê Huỳnh Ngọc Vân
11 Chương 11 : Fency Garon
12 Chương 12 : Quyết định của ASA
13 Chương 13 : Kết quả điều tra
14 Chương 14 : Tận cùng của tuyệt vọng
15 Chương 15 : Hy vọng được thắp lên...
16 Chương 16 : ... lại bị dập tắt
17 Chương 17 : Biến cố giữa hành trình
18 Chương 18 : Mất khống chế
19 Chương 19 : Phân bộ số 17
20 Chương 20 : Tiếp nhận nghiên cứu
21 Chương 21 : Dự án DIB
22 Chương 22 : Đãi ngộ từ ASA
23 Chương 23 : Tái hòa nhập. Về nước
24 Chương 24 : Sơ thẩm
25 Chương 25 : Lần đầu "Nhặt được của rơi, tìm người trả lại"
26 Chương 26 : Xung đột đầu tiên
27 Chương 27 : Bớt gáy lại, mất mặt!
28 Chương 28 : Đến Thượng Hải, gặp gỡ Lệ Linh Hà
29 Chương 29 : Thăm thú Thượng Hải và cuộc gặp thú vị
30 Chương 30 : Sư phụ của Fency Garon
31 Chương 31 : Một phần bí ẩn đã được hé lộ
32 Chương 32 : Tuân theo hay phản kháng?
33 Chương 33 : Học viện đào tạo quốc tế ASA
34 Chương 34 : Tứ Thái Tử
35 Chương 35 : Quy tắc kép
36 Chương 36 : Khởi đầu của một mối quan hệ mới.
37 Chương 37 : Giã từ. Cuộc sống mới tại học viện ASA
38 Chương 38 : Huấn luyện
39 Chương 39 : Bạn tới thăm nhà
40 Chương 40 : Lễ khai giảng
41 Chương 41 : Lại "thó" đồ
42 Chương 42 : Bên dưới Huyết Hải
43 Chương 43 : Giải đáp kiến trúc kì lạ
44 Chương 44 : Sinh vật cấm kỵ : Vong Linh Vu Bà
45 Chương 45 : Tái ngộ
46 Chương 46 : Chiến đấu
47 Chương 47 : Game over
48 Chương 48 : Hạt giống cấm kỵ
49 Chương 49 : Bị thương
50 Chương 50 : Lần nữa mất khống chế
51 Thông báo đặc biệt
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chương 1 : Mở đầu
2
Chương 2 : Kết thúc.. và khởi đầu mới
3
Chương 3 : Thí nghiệm
4
Chương 4 : Báo cáo kiểm tra kì lạ
5
Chương 5 : Bí mật... thất lạc
6
Chương 6 : Biến cố
7
Chương 7 : Đấu giá
8
Chương 8 : Vật phẩm áp trục xuất hiện
9
Chương 9 : Tranh đoạt
10
Chương 10 : Lê Huỳnh Ngọc Vân
11
Chương 11 : Fency Garon
12
Chương 12 : Quyết định của ASA
13
Chương 13 : Kết quả điều tra
14
Chương 14 : Tận cùng của tuyệt vọng
15
Chương 15 : Hy vọng được thắp lên...
16
Chương 16 : ... lại bị dập tắt
17
Chương 17 : Biến cố giữa hành trình
18
Chương 18 : Mất khống chế
19
Chương 19 : Phân bộ số 17
20
Chương 20 : Tiếp nhận nghiên cứu
21
Chương 21 : Dự án DIB
22
Chương 22 : Đãi ngộ từ ASA
23
Chương 23 : Tái hòa nhập. Về nước
24
Chương 24 : Sơ thẩm
25
Chương 25 : Lần đầu "Nhặt được của rơi, tìm người trả lại"
26
Chương 26 : Xung đột đầu tiên
27
Chương 27 : Bớt gáy lại, mất mặt!
28
Chương 28 : Đến Thượng Hải, gặp gỡ Lệ Linh Hà
29
Chương 29 : Thăm thú Thượng Hải và cuộc gặp thú vị
30
Chương 30 : Sư phụ của Fency Garon
31
Chương 31 : Một phần bí ẩn đã được hé lộ
32
Chương 32 : Tuân theo hay phản kháng?
33
Chương 33 : Học viện đào tạo quốc tế ASA
34
Chương 34 : Tứ Thái Tử
35
Chương 35 : Quy tắc kép
36
Chương 36 : Khởi đầu của một mối quan hệ mới.
37
Chương 37 : Giã từ. Cuộc sống mới tại học viện ASA
38
Chương 38 : Huấn luyện
39
Chương 39 : Bạn tới thăm nhà
40
Chương 40 : Lễ khai giảng
41
Chương 41 : Lại "thó" đồ
42
Chương 42 : Bên dưới Huyết Hải
43
Chương 43 : Giải đáp kiến trúc kì lạ
44
Chương 44 : Sinh vật cấm kỵ : Vong Linh Vu Bà
45
Chương 45 : Tái ngộ
46
Chương 46 : Chiến đấu
47
Chương 47 : Game over
48
Chương 48 : Hạt giống cấm kỵ
49
Chương 49 : Bị thương
50
Chương 50 : Lần nữa mất khống chế
51
Thông báo đặc biệt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play