Vụ án gây chấn động ở huyện Lịch Xuyên cuối cùng cũng đã khép lại, các bài báo đều phỉ báng Ngô Húc và Đinh Dục không bằng loài cầm thú, đồng thời khen ngợi tài phá án của cục cảnh sát huyện Lịch Xuyên, chưa đầy hai ngày đã phá được vụ án hóc búa. Có thể thấy rằng, lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt. Triệu Hàng lúc này mới nhớ đến có "chị dâu" ngồi đợi Hạ Tử Khâm
"Thôi chết rồi. Đội trưởng, em bỏ quên chị dâu của anh ở trong phòng họp rồi."
Hạ Tử Khâm nhíu mày "Chị dâu nào?"
" Anh cứ đến gặp thì biết."
Anh nhìn Triệu Hàng bằng ánh mắt cảnh cáo, sau đó ném cuốn sổ của Ngô Tiểu Linh cho Triệu Hàng
"Đưa cho Dương Tịnh Tịnh. Đây là di vật cuối cùng của con gái bà ấy."
Triệu Hàng thầm kêu trong lòng : 'Đội trưởng lại đá quả bóng cho anh ta!' Nhớ lại vụ án lần trước mà anh phải an ủi người nhà của nạn nhận cả một ngày trời thì liền nổi da gà. Cầm cuốn sổ trong tay, nghĩ đến đội trưởng tìm thấy nó ở bãi rác thì anh lại nín cười. Bình tĩnh. Triệu Hàng. Vì nhân dân quên mình. Vì nhân dan quên mình. Haha.
Hạ Tử Khâm vừa đi vừa hút thuốc, anh mở cửa phòng họp nhìn thấy Hứa Giai Oánh ngồi bên trong, cô đang chăm chú đọc một quyển sách, dáng vẻ cô ngồi đó thật tĩnh lặng, một bên tóc dài được cô vén lên sau tai để lộ ra gương mặt trắng ngần, hàng lông mi dài thỉnh thoảng chớp chớp cùng sống mũi cao thanh tú.
Cô chăm chú đọc nó đến nỗi Hạ Tử Khâm bước vào cũng không biết, cho đến khi anh cất tiếng hỏi
" Cô đến đây làm gì?"
Hứa Giai Oánh bỗng giật mình, cô quá nhập tâm đến mức không biết anh ở đây từ lúc nào. Hình như cô đã ngồi đợi anh rất lâu, quyển sách cô đọc trên tay đã được một nửa, cà phê cũng đã uống hết ba cốc. Khi Hạ Tử Khâm về cục cảnh sát liền vào phòng thẩm vấn Ngô Húc, Triệu Hàng cũng nghe lệnh anh đi bắt Đinh Dục nên không ai chú ý tới cô. Cho đến khi vụ án kết thúc, không ngờ cô vẫn còn ở đây.
Hứa Giai Oánh nhìn bộ dạng của Hạ Tử Khâm, anh vẫn mặc chiếc áo khoác đen, mái tóc hơi rối, tay cầm một điếu thuốc lá hút, ánh mắt lười nhác nhìn quá cô. Cô gái này chỉ vì một vết thương mà đến tận đây tìm anh sao? Anh là một cảnh sát, mưa bom bão đạn anh phải hứng chịu biết bao nhiêu lần cũng không đếm xuể, cứu vô số người, bệnh viện thành phố S là nơi anh qua lại thường xuyên đến mức các bác sĩ đều biết mặt anh.
Đây là lần đầu tiên có người đến tận nơi tìm anh.
Hứa Giai Oánh bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm, chợt thấy không tự nhiên, cô ngại ngùng đứng dậy nói
"Tôi... Tôi chỉ muốn đến tận nơi để cảm ơn anh, vì dù sao tối hôm ấy nếu không có anh thì ngày hôm nay tôi đã không thể đứng ở đây."
"Không có gì."
Tối hôm đó sau khi từ cửa hàng tiện lợi đi ra, anh đã thấy một bóng đen rất khả nghi, một lát sau cô gái ở cửa hàng tiện lợi ra về thì bóng đen đó bám theo sau cô, anh liền bí mật đi theo, hắn ta thân thủ nhanh nhẹn, không đánh lại được anh nên nhanh như cắt bỏ chạy. Sau khi đưa cô gái này về nhà, anh phát hiện dây điện đã bị cắt mất.
"Tôi sẽ cho người đến khu vực gần nhà cô kiểm tra. Nhưng tôi nghĩ, cô nên chuyển đi nơi khác."
"Sao cơ?"
Hứa Gia Oánh sợ hãi, tên đó nguy hiểm đến vậy sao?
Anh lấy một cốc cà phê, ánh mắt hỏi cô muốn uống không, Hứa Giai Oánh lắc đầu, hôm nay cô đã uống no một bụng rồi. Hạ Tử Khâm ngồi xuống trước mặt cô, chầm chậm uống, ánh mắt cô bị thu hút bởi bàn tay được quấn băng của anh, nó đang rỉ máu nhưng có vẻ đã khô và được quấn lại một cách vội vã.
"Ừm... Tôi có mang một ít bông băng và thuốc đây, anh có muốn tôi băng bó lại vết thương cho anh không?"
Hứa Giai Oánh ngượng ngùng lôi ra bông băng, thuốc đỏ để lên bàn. Theo thói quen cô liền vuốt tóc ra sau tai, đầu cô cúi gằm nên không nhìn thấy biểu cảm của anh lúc này.
Hạ Tử Khâm nhìn cô bằng biểu cảm kì quái, rõ ràng hôm qua còn sợ đến thế, hôm nay còn đến tận đây. Bề ngoài thì là một cô gái nhỏ nhắn dịu dàng, vậy mà hóa ra lại cố chấp đến vậy.
Khóe miệng anh hơi nhếch lên " Được thôi"
Hứa Giai Oánh nghe thấy tức thì ngẩng đầu lên, cô đứng dậy bê ghế xích lại gần anh hơn một chút, cười nói
" Anh đừng lo, tôi sẽ làm thật cẩn thận."
Cô chầm chậm tháo băng gạc trên bàn tay anh ra, lộ ra vết thương sâu và dài còn đang rỉ máu, trong lòng cảm thấy thật có lỗi, chỉ vì cứu cô mà anh bị như vậy. Cô lấy thuốc đỏ sát trùng vết thương, sau đó nhẹ nhàng thổi thổi
" Đau không? " cô ngẩng mặt lên hỏi anh.
Anh lắc đầu, bây giờ cô mới nhìn anh từ khoảng cách gần như thế này, đôi mắt của anh như một mặt hồ sâu thẳm hút cô vào, đôi lông mày hơi xếch nhẹ tạo cảm giác nghiêm túc, người anh tỏa ra mùi thuốc lá nhàn nhạt. Hai má cô đỏ bừng, vội cúi đầu xuống, chăm chú băng bó nốt vết thương cho anh. Bàn tay anh to và rộng, tỏa ra hơi ấm áp, mu bàn tay có những vết sẹo đã mờ, và vết chai sần ở ngón giữa, cô đoán đây là khi anh cầm súng đối mặt với những tên hung thủ nguy hiểm.
Thân làm một cảnh sát, phải có trí tuệ, lòng dũng cảm sẵn sàng bảo vệ người dân, đồng nghĩa với việc đặt bản thân mình vào hiểm nguy bất cứ lúc nào.
" Dây điện chỗ đó bị cắt, tôi không biết hắn có thể quay lại hay không. Tôi không thể bảo vệ cô nữa, nên tốt nhất cô nên chuyển đi chỗ khác." Anh nói.
Động tác cô hơi dừng lại, nhưng nhanh chóng tiếp tục.
"Tôi biết rồi. Cảm ơn anh."
Cách tốt nhất để bảo vệ một người là khiến người ấy mạnh mẽ hơn.
Không gian lại rơi vào yên lặng, Hạ Tử Khâm sắc bén nhận ra có ai đó đang nhìn mình, quả nhiên Triệu Hàng và Trạch Dương cùng một số người khác đang lén lút nhìn qua, bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của anh, Triệu Hàng liền cười cười bảo mọi người rời đi.
Không ngờ hai người đó đã thân mật đến mức này, hóa ra đó là do đội trưởng bảo vệ người đẹp nên mới bị thương, người ta còn đến tận đây để băng bó cho cơ mà. Triệu Hàng cười thầm trong lòng, đúng lúc này cửa mở ra, Hứa Giai Oánh chào tạm biệt từng người trong cục, nhanh chóng rời đi. Hạ Tử Khâm thông báo rằng ngày mai sẽ quay về thành phố S, cục trưởng cục cảnh sát huyện Lịch Xuyên cảm ơn anh vì đã bắt được hung thủ trong vụ án nữ sinh bị chặt xác, muốn mời anh bữa cơm trước khi rời đi.
"Đội trưởng, nhanh vậy sao? Còn chị dâu?" Triệu Hàng hỏi anh.
"Đừng nói linh tinh. Cô ấy và tôi không có quan hệ gì cả." Triệu Hàng bĩu môi tỏ vẻ không tin.
Đó chỉ là một cô gái anh tình cờ cứu.
Updated 89 Episodes
Comments
Nho Le
hay quá mà sao ít người đọc vậy ta
2022-06-05
1
❤️❤️👨👩👦❤️❤️
Sao tui có cảm giác tên sát nhân biến thái đó là trình tự, người xuất hiện đầu truyện zay chèn.... ko bk đúng ko chứ nghi ngờ quá
2021-08-21
3