Chương 3. Nên chấp nhận vì đó là số mệnh

Chẳng cần nhiều thời gian suy nghĩ, Tôn Khả Thiên ngay lập tức cầm bút điền một con số vào tờ chi phiếu. Đối với anh, hành động ấy thật hèn hạ và ti tiện, dấy lên cảm giác chán ghét tận xương tủy. Nếu không phải đang cần một quân cờ để đối phó với Lâm Hùng, anh đã tận tay bóp chết kẻ sở hữu ánh mắt giống Vũ Vũ của mình. Nhưng không sao, ngày còn rộng, tháng còn dài, anh sẽ từ từ giày vò, hủy diệt đối phương đến chết thì tôi.

Xong xuôi, Tôn Khả Thiên chủ động cầm bao hồ sơ và tờ chi phiếu đến trước mặt Lôi Thần Phong.

-  Bao nhiêu?

Thú thực, ánh mắt của anh ta vô cùng đáng sợ, vừa sắc bén vừa thâm sâu khó lường. Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng trong lòng cô vẫn run lên từng hồi.

-  Có thật là bao nhiêu cũng được?

-  Đương nhiên.

Giọng nói trào phúng chứa đầy sự khinh bỉ. Nó giống như những cái gai sắc nhọn cắm sâu vào da thịt khiến người ta bứt rứt đến phát điên, có làm cách nào cũng không thể thoát khỏi.

Cô hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh, sau đó dứt khoát trả lại bao hồ sơ và tờ chi phiếu đã điền giá trị cho anh ta.

-  Khi nào tôi nhận được đầy đủ số tiền này thì tôi sẽ ký tên.

Nói xong, Tôn Khả Thiên nhanh chóng rời đi. Dù không thấy mặt nhưng cô vẫn cảm nhận được cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Chắc hẳn anh ta đang tức giận lắm.

Lôi Thần Phong cầm tờ chi phiếu với chi chít số 0, đồng tử ngay lập tức co rút, lộ ra ánh mắt bén nhọn đầy sát khí. Nếu cô là con nhím xù lông, đang dùng chút sức lực cuối cùng để phản kháng, vậy thì anh sẽ nhổ từng cái gai ấy khiến con nhím bị cảm giác đau đớn giày vò cho đến khi chết đi.

Lúc Tôn Khả Thiên quay trở lại phòng cấp cứu thì gặp được vị bác sĩ vừa thăm khám cho má Phùng. Cô vội vã hỏi thăm tình hình của bà:

-  Bác sĩ ơi, tình hình của má Phùng sao rồi?

Vị bác sĩ già thở dài, khuôn mặt thoáng chút thất vọng.

-  Người bệnh vẫn chưa qua cơn nguy kịch. Chúng tôi đã đặt nội khí quản để duy trì hô hấp, tiếp theo sẽ phải thở máy kéo dài, có thể tử vong bất cứ lúc nào. Thân nhân cần chuẩn bị tâm lý và làm thủ tục để chuyển người bệnh đến khoa hồi sức tích cực ICU.

Lời của bác sĩ khiến trái tim Tôn Khả Thiên thắt lại, là một sinh viên y khoa đương nhiên cô hiểu hết những gì bác sĩ nói. Cô nặng nề ngồi xuống dãy ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu, mắt buồn nhìn vào khoảng không vô định, vẫn là thế, vẫn đơn độc một mình gặm nhắm cảm giác bất lực đến nghẹt thở này.

Số tiền viện phí quá lớn, phải kiếm đủ trong thời gian ngắn càng khó hơn. Tay cô vô thức chạm vào sợi dây chuyền đeo trên cổ. Đây là món quà mà mẹ đã mua tặng cho cô vào sinh nhật năm mười một tuổi, là thứ luôn nhắc nhở cô nhớ về mối thù đẫm máu.

Tôn Khả Thiên tháo sợi dây chuyền xuống, siết chặt trong tay như đang mang hết nỗi hận trong người trút vào đó. Anh ấy – người đàn ông đang đứng sau lưng hỗ trợ cho kế hoạch báo thù của cô từng nói chỉ cần cô bán sợi dây chuyền này cho một trong những chi nhánh của tập đoàn Milan Fashion thì có thể lấy bao nhiêu tiền cũng được. Cô chưa từng có ý định lấy tiền của người đó, nhưng đến nước này buộc phải đánh liều.

Trong phòng hồi sức tích cực, má Phùng vẫn chưa tỉnh lại. Tiếng bíp bíp từng hồi của máy monitor khiến Tôn Khả Thiên càng thêm lo lắng.

Đột nhiên chuông điện thoại vang lên. Người gọi đến là Đồng Lệ Giao, bạn cùng phòng, đồng thời cũng là một sinh viên Y khoa học chung với cô.

-  Cậu gọi cho mình có chuyện gì không, Giao Giao?

Người bên kia không giữ được bình tĩnh, giọng nói thoát ra mang theo sự hoảng loạn vô cùng:

- Có chuyện lớn rồi, Khả Thiên. Sáng nay, phía lãnh đạo thành phố đã ra quyết định đóng cửa cô nhi viên trong vòng một tuần nữa. Má Phùng còn đang hôn mê bất tỉnh, chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Cậu đừng quá lo lắng, mình sẽ giải quyết chuyện này.

Đây là thủ đoạn của Lôi Thần Phong?

Tôn Khả Thiên gõ nhẹ những ngón tay lên đùi, trầm tư suy nghĩ. Mọi chuyện đang diễn ra theo đúng kế hoạch. Lôi Thần Phong cố tình gây khó dễ chứng tỏ anh ta bắt đầu đặt sự chú ý lên người cô, cũng giống như con cá lớn nổi điên khi mãi vẫn chưa thể kéo con mồi ra khỏi lưỡi câu. Điều cô cần làm là tiếp tục là đóng vai một con mồi ngu ngốc, cố tình vùng vẫy để khiêu khích con cá há miệng nuốt gọn mồi vào miệng. Đớp càng mạnh, lưỡi câu sẽ cắm càng sâu.

Xem nào, bây giờ cô sẽ lượn một vòng đến trung tâm hành chính thành phố, làm náo loạn ở đó một trận. Chắc chắn chuyện này không thể giải quyết vấn đề liên quan đến cô nhi viện, nhưng sẽ khiến Lôi Thần Phong nghĩ cô đã túng quẫn làm liều.

Bỏ điện thoại vào túi, Tôn Khả Thiên nhanh chóng rời khỏi bệnh viện, triển khai kế hoạch. Với cách ăn mặc có phần quê mùa, cô thậm chí còn không thể bước vào bên trong chứ đừng nói là gặp mặt lãnh đạo cấp cao. Ngay cả một tên bảo vệ gác cổng cũng khinh thường cô ra mặt.

-  Chủ tịch đi vắng rồi, cô về đi.

Nhanh chóng thu hết sự bất mãn vào sâu trong đáy mắt, cô vẫn cố gắng duy trì giọng điệu nhẹ nhàng để nói chuyện với hắn ta?

- Tôi thực sự có chuyện rất quan trọng, làm ơn cho tôi vào.

Tên bảo vệ hung hãn trừng mắt, đẩy mạnh cơ thể mảnh mai ngã sõng soài ra đất, sau đó liên tục chửi rủa. Tôn Khả Thiên đau điếng, nhưng khi nhìn thấy chủ tịch thành phố đang ngồi trong xe chuẩn bị đi ra thì nhanh chóng bật dậy, liều mình chặn trước đầu xe.

- Chủ tịch\, sao ông lại ra quyết định đóng cửa cô nhi viện chứ? Ông không thể đối xử với lũ trẻ như vậy được! Nếu nơi đó đóng cửa thì những đứa trẻ đó sẽ đi đâu?

Người đàn ông bên trong xe khó chịu ra mặt, hạ cửa kính xe nhìn cô.

- Ai bảo cô đắc tội với nhân vật lớn. Thành phố có không ít công viên, gầm cầu, lũ trẻ đó muốn đi nơi nào cũng được.

Trước thái độ bài xích của cấp trên, tên bảo vệ không kiêng nể gì mà kéo lê cô sang một bên, nhường đường cho chiếc xe đi ra. Nhìn chiếc xe khuất dần, Tôn Khả Thiên cũng nở một nụ cười lạnh. Vở kịch này chắc vẫn chưa đủ để che mắt Lôi Thần Phong đâu nhỉ.

Suốt một tuần sau đó, Tôn Khả Thiên chạy vạy khắp nơi nhờ vả, trông cô chẳng khác nào cái xác không hồn. Đến khi công nhân của đội tháo rỡ nhà cửa lái mấy chiếc cần cẩu tới trước cổng cô nhi viện, đám trẻ nheo nhóc khóc toáng lên thì cô mới quyết định đi tìm Lôi Thần Phong.

Chấp nhận số mệnh, đây là bước tiếp theo trong kế hoạch tiếp cận anh ta.

Sự xuất hiện của một kẻ ăn mặc quê mùa trong sảnh lớn của tòa nhà Lôi thị thu hút không ít ánh nhìn. Mấy lễ tân quan sát Tôn Khả Thiên một lượt từ trên xuống dưới bằng ánh mắt khinh bỉ, sau đó buông lời sắc mỏng:

- Cô có hẹn trước không?

Tôn Khả Thiên khựng lại, cô không hề có hẹn trước, nhưng cô dám chắc anh ta đang chờ mình.

- Tôi có hẹn trước, xin cô vui lòng báo với chủ tịch Lôi một tiếng.

Cô ta bán tính bán nghi, lưỡng lự một lúc thì quyết định gọi điện thoại. Lôi Thần Phong nhận cuộc gọi, biết cô đã đến thì dập máy ngay lập tức, không nói lời nào. Lúc sau, trong sảnh lớn xuất hiện một người đàn ông. Cô nhận ra người này chính là tài xế lái xe suýt đâm vào cô và đứa trẻ lần đó.

- Mời cô đi theo tôi.

Tôn Khả Thiên lẳng lặng bước theo La Khải đến tầng 50. Tới trước văn phòng chủ tịch, đợi xác nhận dấu vân tay để mở cửa thì anh ta mời cô đi vào.

- Chủ tịch đang ở trong đó.

Tôn Khả Thiên hít một hơi sâu, chuẩn bị tinh thần đấu trí với con cáo già. Đương nhiên, vị thế của anh ta cao hơn, vì vậy cô vẫn phải đóng vai con mồi yếu ớt.

Căn phòng rộng lớn mang phong cách châu Âu với tông màu chủ đạo là màu lam đậm, cộng thêm khí lạnh toát ra từ chủ nhân của nó đã tạo ra áp lực vô hình đánh gục sự tự tin của bất kỳ ai khi bước vào.

Lôi Thần Phong biết cô đã đến nhưng vẫn khép hờ hai mắt, tựa lưng vào thành ghế. Bầu không khí im lặng đáng sợ đã kéo dài hơn 30 phút thế nhưng đối phương chẳng hề có động tĩnh gì. Tôn Khả Thiên không muốn chờ đợi nữa, đánh liều lên tiếng:

-  Chủ tịch Lôi, tôi là Tôn Khả Thiên, muốn gặp anh để bàn bạc một số việc.

Thấy Lôi Thần Phong vẫn nhắm hờ hai mắt, Tôn Khả Thiên tiếp tục tỏ vẻ bối rối.

-  Chủ… chủ tịch… Lôi…tôi…

-  Ồn ào! Ngay cả chút kiên nhẫn cũng không có mà đòi nói chuyện với tôi?

Giọng điệu ngang tàn cắt ngang câu nói của Tôn Khả Thiên. Từ khi cô bước vào anh đã biết nhưng cố tình làm ngơ, anh muốn giày vò con mồi đến mức kiệt quệ tinh thần trước khi bắt nó.

-  Tôi…tôi không có ý đó. Chủ tịch Lôi, tôi cầu xin anh giúp đỡ cô nhi viện, chỉ cần anh chịu giúp thì tôi sẽ làm bất cứ thứ gì anh muốn.

Lôi Thần Phong rất hài lòng với lời cầu xin này của Tôn Khả Thiên, nhưng mọi chuyện sẽ không dễ dàng như lúc ban đầu nữa. Một khi đã khiêu chiến tính nhẫn nại của anh thì hậu quả khôn lường.

-  Đó không phải nghĩa vụ của tôi.

-  Cầu xin anh, chỉ cần anh chịu ra tay thì chắc chắn cô nhi viện sẽ được cứu, lúc đầu là tôi không đúng, không nên làm trái ý anh.

Thân hình nhỏ bé bởi vì cầu xin mà run lên từng hồi. Đúng, anh muốn nhìn thấy dáng vẻ ấy, một con nhím đã bị nhổ hết lông, muốn xù cũng không được, rất đúng ý anh.

Lôi Thần Phong lấy ra một tờ giấy rồi quăng xuống trước mặt cô. Cử chỉ dứt khoát, không một động tác thừa.

Tôn Khả Thiên nhặt tờ giấy lên đọc, bàn tay vô thức siết chặt làm hiện rõ hai vết nhàu nát trên giấy. Trong đó ghi rõ cô phải làm theo tất cả những gì Lôi Thần Phong yêu cầu, đến khi nào anh ta đồng ý thì cô mới được rời đi, cô cũng không được phép đưa ra bất kỳ điều kiện gì. Tờ ngân phiếu với rất nhiều số 0 ấy đã bị hạ giá trị chỉ vì một dấu phẩy. Dấu phẩy được đặt ngay sau con số 1, tức là tất cả số 0 phía sau đều vô nghĩa.

-  Lôi Thần Phong, anh không phải con người!

Lôi Thần Phong không bực tức, vẫn thản nhiên như trước.

-  Đây là thái độ cầu xin của cô?

Tôn Khả Thiên hít một hơi sâu, cố gắng giữ tinh thần tỉnh táo. Cô dứt khoát đặt bút, di chuyển vài đường trên giấy, chính thức vẽ lên chiếc còng cho cuộc đời mình.

Ngay sau đó, một tờ giấy nữa lại được quăng ra trước mặt cô. Dòng chữ “Giấy chứng nhận kết hôn” có sức nặng ghê gớm, Lôi Thần Phong cũng đã ký sẵn vào đấy rồi, chỉ còn một chỗ trống duy nhất để cô ký tên.

- Cái này?

- Còn cần tôi phải chỉ cô chỗ ký nữa hay sao?

Sự việc xảy ra hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch ban đầu. Tờ giấy này có mộc của phòng tư pháp và chữ ký của cơ quan có thẩm quyền. Một khi ký tên vào đó, nghĩa là cô và anh ta sẽ trở thành vợ chồng hợp pháp. Rốt cuộc anh ta đang mưu tính điều gì?

Cô bất chợt nhận ra anh ta không đơn giản, chẳng phải là con cá dễ dàng bị người ta lừa câu lên. Nhưng một khi đã đặt chân vào con đường này thì cô chưa từng có ý định quay đầu lại.

-  Tôi đã làm theo yêu cầu, còn chuyện cô nhi viện?

-  Sẽ không bị đóng cửa! Tuy nhiên kể từ giờ trở đi, cô sẽ không được phép giữ mối quan hệ với bất kỳ ai ở đó nữa. Còn đây là số tiền mà cô đã điền vào chi phiếu.

Lôi Thần Phong vứt đồng tiền 1 đô vào người Tôn Khả Thiên. Toàn thân cô run rẩy, cảm giác như bị xô nước lạnh gột rửa chút tự trọng cuối cùng của bản thân. Cô cúi người, nhặt tờ tiền rơi trước mũi giày, tâm như chết lặng. Bàn tay cô siết chặt, nắm gọn tờ tiền trong tay. Cô sẽ giữ kỹ nó, để nhớ mãi khoảng khắc nhục nhã này.

Kế hoạch tiếp cận Lôi Thần Phong đã thành công. Để xem, kẻ đáng giá 1 đô sẽ khiến các người đau khổ như thế nào.

Hot

Comments

Phuong Ho

Phuong Ho

Hay lam tg oi,

2024-09-22

0

Tiểu Ngữ

Tiểu Ngữ

Vì 1 đô mà bị vợ khịa đến cuối đời🤣

2024-02-24

2

Đài Trang

Đài Trang

ch hiểu đó tác giả ơi là sao cơ sao trong nu9 lại mang tên 2 người liền nu9 bị đa nhân cách pko tác giả

2022-12-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Ngỡ đau thương là kết thúc nhưng tất cả chỉ là điểm khởi đầu
2 Chương 2. Anh là ác ma còn tôi lại chính là người vừa trở về từ địa ngục
3 Chương 3. Nên chấp nhận vì đó là số mệnh
4 Chương 4. Cô dâu đến từ địa ngục
5 Chương 5. Cô chỉ có thể là kẻ ngu ngốc
6 CHương 6. Cô là ai?
7 Chương 7. Tôi đến từ địa ngục, vậy nên người đứng sau lưng tôi là thần chết
8 Chương 8. Cuộc đối đầu thú vị
9 Chương 9. Tiết lộ thân phận
10 Chương 10. Anh ta bị điên mất rồi?
11 Chương 11. Tôi thích lời cảm ơn thân mật
12 Chương 12. Nếu muốn đứng bên cạnh tôi, em phải có năng lực tự bảo vệ mình
13 Chương 13. Chồng tôi chính là một kẻ điên
14 Chương 14. Trước mặt tôi đừng hòng giở trò mèo
15 Chương 15. Thử thách bất khả thi
16 Chương 16. Cô ấy là vợ của tôi
17 Chương 17. Thân thể này đã bẩn lắm rồi, anh còn cần không? [H]
18 Chương 18. Tôi mệt quá, xin hãy cho tôi làm kẻ hèn nhát một lần
19 Chương 19. Anh phải sống thật lâu vào, sống dai như đỉa ấy
20 Chương 20. Hình như có ai đó đang ghen thì phải
21 Chương 21. Chúng ta đã trở thành đồng minh
22 Chương 22. Anh hoàn toàn có thể làm chuyện ấy hai tiếng như em nói
23 Chương 23. Cô gái ngốc, để xem rốt cuộc thân phận của em là gì
24 Chương 24. Anh nhất định sẽ đòi lại công đạo cho em phải không, chồng yêu?
25 Chương 25. Phu xướng phụ tùy
26 Chương 26. Kế trong kế
27 Chương 27. Quả báo có thể đến muộn nhưng nhất định sẽ đến
28 Chương 28. Đừng bao giờ yêu anh
29 Chương 29. Thứ tôi muốn là chức vụ giám đốc sáng tạo
30 Chương 30. Tối nay sẽ chờ em ở trên giường
31 Chương 31. Sóng gió ở Lâm gia
32 Chương 32. Lâm Vũ Kỳ trở về
33 Chương 33. Trở về cô nhi viện
34 Chương 34. Cái bẫy này là do cô ta tự ý bước vào
35 Chương 35. Hồi phục trí nhớ
36 Chương 36. Vì sao chúng ta lại trở nên như vây?
37 Chương 37. Thách thức từ Lôi Thần Phong
38 Chương 38. Đàm phán thất bại
39 Chương 39. Rời khỏi Lôi thị
40 Chương 40. Hãy dùng máu và nước mắt để hiến tế cho mẹ tôi đi
41 Chương 41. Đàn ông là một lũ xấu xa!
42 Chương 42. Cô nhi viện có thể bao nuôi thầy cả đời
43 Chương 43. Thật may vì anh đã không đến trễ
44 Chương 44. Nếu có xảy ra chuyện gì thì cô có thể cầu cứu tôi
45 Chương 45. Bữa tiệc bất ổn
46 Chương 46. Màn phản dame cực gắt
47 Chương 47. Tôn Khả Thiên, em đã thắng trên mọi phương diện rồi
48 Chương 48. Những gì cô đã gây ra, tôi sẽ bắt cô trả từng thứ một
49 Chương 49. Tôi sẽ kiếm thật nhiều tiền cho người đã tin tưởng tôi
50 Chương 50. Em bị dị ứng mùi đàn ông trăng hoa
51 Chương 51. Nếu một ngày em thực sự yêu tôi, thì đó chính là cái giá em phải trả
52 Chương 52. Cuộc so tài với Lâm Nhạn Tuyết
53 Chương 53. Không cố ý, chỉ cố tình
54 Chương 54. Dự án của nhà thiết kế Mộc Miên
55 Chương 55. Anh lại vì Lâm Nhạn Tuyết mà chèn ép cô
56 Chương 56. Cứu đối thủ một bàn thua trông thấy
57 Chương 57. Lễ đính hôn nhuốm máu
58 Chương 58. Mọi chuyện vẫn ổn theo một cách nào đó
59 Chương 59. Anh muốn giữa hai ta có mối quan hệ gì đây?
60 Chương 60. Đừng gọi anh là anh trai!
61 Chương 61. Vì sao không phải là cô ấy?
62 Chương 62. Nghi ngờ
63 Chương 63. Giám định ADN
64 Chương 64. Vì sao lại né tránh anh?
65 Chương 65. Thay vì trốn chạy, hãy chỉ anh cách buông tay em đi
66 Chương 66. Tai nạn của Lôi lão phu nhân
67 Chương 67. Tình hình không khả quan
68 Chương 68. Cấm đoán
69 Chương 69. Lôi Thần Phong muốn phế hai tay của cô?
70 Chương 70. Hiểu lầm chồng chất
71 Chương 71. Đừng mang mùi của người phụ nữ khác đến gần em
72 Chương 72. Đã không còn chứa nổi anh trong mắt
73 Chương 73. Em muốn rời khỏi tôi sao?
74 Chương 74. Anh sẽ dùng hơi thở của mình để rửa sạch cho em (H+)
75 Chương 75. Em sẽ dốc hết hơi tàn để chạy trốn anh cả đời
76 Chương 76. Sinh ly tử biệt
77 Chương 77. Khởi đầu mới
78 Chương 78. Quá khứ của Tôn Khả Thiên
79 Chương 79. Vợ à, đã đến lúc anh đón em trở về rồi
80 Chương 80. Tài xế taxi lái Rolls Royce
81 Chương 81. Mệnh lệnh của người ấy là tối cao
82 Chương 82. Cô không nhận ra tôi là ai sao?
83 Chương 83. Vì cậu là người mình tin tưởng nhất
84 Chương 84. Khả Thiên à, mình sẽ bảo vệ cậu
85 Chương 85. Khác biệt thân phận quá lớn
86 Chương 86. Khả Thiên, cảm ơn vì em vẫn còn sống
87 Chương 87. Manh mối
88 Chương 88. Vì sao anh lại coi mạng người như cỏ rác?
89 Chương 89. Tôi nghĩ anh bị mắc hội chứng tự ngược đãi bản thân
90 Chương 90. Tôi giăng thiên la địa võng để chờ em
91 Chương 91. Tưởng là gà, hóa ra lại là thóc
92 Chương 92. Từ bây giờ em sẽ không cần chờ anh nữa
93 Chương 93. Cầm thú là tên gọi khác của tôi (H+)
94 Chương 94. Em chạy một bước, tôi đào một nấm mồ
95 Chương 95. Kế hoạch diệt trà xanh (1)
96 Chương 96. Kế hoạch diệt trà xanh (2)
97 Chương 97. Xin em đừng khóc (H+)
98 Chương 98. Mang thai - tuyệt vọng
99 Chương 99. Tàn nhẫn
100 Chương 100. Chấm dứt hiểu lầm
101 Chương 101. Đã đến lúc kết thúc trò chơi đuổi bắt
102 Chương 102. Tôi cần tìm một cô vợ đang chạy trốn
103 Chương 103. Nếu chạy mệt rồi thì quay về bên anh, được không? (H)
104 Chương 104. Vì em, anh sẵn sàng làm chuyện có lỗi với cả thế giới
105 Chương 105. Pha lê nhuốm máu dưới mảng trời rực nắng
106 Chương 106. Muốn cô ấy không chết, thì anh ta nhất định phải sống
107 Chương 107. Tôi là vợ hợp pháp duy nhất của chủ tịch Lôi thị
108 Chương 108. Tiền của tôi có thể đè chết các người
109 Chương 109. Vũ khí bí mật của người vợ
110 Chương 110. Gây náo loạn ở Lâm thị
111 Chương 111. Muốn chết? Tôi tiễn cô một đoạn
112 Chương 112. Chúng ta sắp ly hôn
113 Chương 113. Trước đây anh là thằng chồng khốn nạn như vậy sao?
114 Chương 114. "Cậu nhỏ" của anh bị em làm tổn thương rồi (H)
115 Chương 115. Bữa sáng bất ổn
116 Chương 116. Sính lễ giá trên trời
117 Chương 117. Chúng ta hẹn hò thôi
118 Chương 118. Mau đến đây giày vò anh đi
119 Chương 119. Gia đình nhỏ này thật tốt (H+)
120 Chương 120. Sự sụp đổ của Lâm gia
121 Chương 121. Mày không phải con gái của tao!
122 Chương 122. Rơi xuống đáy của sự tuyệt vọng
123 Chương 123. Những tia sáng hoàng hôn cuối cùng này thật đẹp
124 Chương 124. Ngược lối đi về, tình duyên đã đứt
125 Chương 125. Kết thúc như lúc chưa bắt đầu
126 Chương 126. Chờ ngày nắng hắt trên đỉnh đầu
127 Chương 127. Khởi kiện - sai lầm chết người
128 Chương 128. Đã bao giờ cô hối hận về chuyện đã làm?
129 Chương 129. Não anh bị úng nước à?
130 Chương 130. Cô có muốn cùng tôi bàn điều kiện?
131 Chương 131. Chưa có sự đồng ý của tôi, cô không được phép bị thương
132 Chương 132. Cô hận tôi thế nào cũng được, nhưng đừng mong được tự do
133 Chương 133. Tự ra tay với chính mình là phương thức tàn nhẫn nhất
134 Chương 134. Mắc kẹt trong cái bẫy của chính mình
135 Chương 135. Sự uy hiếp chí mạng
136 Chương 136. Cô muốn dùng cách nào để giết chết tôi?
137 Chương 137. Búp bê không linh hồn
138 Chương 138. Bé con biết gọi "ma ma" rồi
139 Chương 139. Em cười nói với kẻ khác, nhưng đối xử với tôi như kẻ thù
140 Chương 140. Tôi sẽ chấm dứt tất cả trước khi bông tuyết cuối cùng rơi xuống
141 Chương 141. Tôi sẽ khiến hôn lễ này trở thành tang lễ
142 Chương 142. Vì em là sinh mạng của anh
143 Chương 143. Anh có hận em không?
144 Chương 144. Ông bố trẻ ghen tuông
145 Chương 145. Em tự cởi hay để anh xé?
146 Chương 146. Cầu hôn
147 Chương 147. Hôn lễ - hạnh phúc viên mãn
148 Chương 148. Ngoại truyện 1: Anh muốn tự tay cởi váy cưới cho em (H+)
149 Chương 149. Ngoại truyện 2: Chiến dịch trái tim bên phải
150 Chương 150. Ngoại truyện 3: Tôn Diệc Quân, anh dám ngoại tình?
151 Chương 151. Ngoại truyện 4: Gia đình nhỏ ấm áp (Hết)
152 Đôi lời gửi gắm đến những người bạn đồng hành của tôi
153 Cô Dâu Pháp Y Đừng Hắc Hóa
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1. Ngỡ đau thương là kết thúc nhưng tất cả chỉ là điểm khởi đầu
2
Chương 2. Anh là ác ma còn tôi lại chính là người vừa trở về từ địa ngục
3
Chương 3. Nên chấp nhận vì đó là số mệnh
4
Chương 4. Cô dâu đến từ địa ngục
5
Chương 5. Cô chỉ có thể là kẻ ngu ngốc
6
CHương 6. Cô là ai?
7
Chương 7. Tôi đến từ địa ngục, vậy nên người đứng sau lưng tôi là thần chết
8
Chương 8. Cuộc đối đầu thú vị
9
Chương 9. Tiết lộ thân phận
10
Chương 10. Anh ta bị điên mất rồi?
11
Chương 11. Tôi thích lời cảm ơn thân mật
12
Chương 12. Nếu muốn đứng bên cạnh tôi, em phải có năng lực tự bảo vệ mình
13
Chương 13. Chồng tôi chính là một kẻ điên
14
Chương 14. Trước mặt tôi đừng hòng giở trò mèo
15
Chương 15. Thử thách bất khả thi
16
Chương 16. Cô ấy là vợ của tôi
17
Chương 17. Thân thể này đã bẩn lắm rồi, anh còn cần không? [H]
18
Chương 18. Tôi mệt quá, xin hãy cho tôi làm kẻ hèn nhát một lần
19
Chương 19. Anh phải sống thật lâu vào, sống dai như đỉa ấy
20
Chương 20. Hình như có ai đó đang ghen thì phải
21
Chương 21. Chúng ta đã trở thành đồng minh
22
Chương 22. Anh hoàn toàn có thể làm chuyện ấy hai tiếng như em nói
23
Chương 23. Cô gái ngốc, để xem rốt cuộc thân phận của em là gì
24
Chương 24. Anh nhất định sẽ đòi lại công đạo cho em phải không, chồng yêu?
25
Chương 25. Phu xướng phụ tùy
26
Chương 26. Kế trong kế
27
Chương 27. Quả báo có thể đến muộn nhưng nhất định sẽ đến
28
Chương 28. Đừng bao giờ yêu anh
29
Chương 29. Thứ tôi muốn là chức vụ giám đốc sáng tạo
30
Chương 30. Tối nay sẽ chờ em ở trên giường
31
Chương 31. Sóng gió ở Lâm gia
32
Chương 32. Lâm Vũ Kỳ trở về
33
Chương 33. Trở về cô nhi viện
34
Chương 34. Cái bẫy này là do cô ta tự ý bước vào
35
Chương 35. Hồi phục trí nhớ
36
Chương 36. Vì sao chúng ta lại trở nên như vây?
37
Chương 37. Thách thức từ Lôi Thần Phong
38
Chương 38. Đàm phán thất bại
39
Chương 39. Rời khỏi Lôi thị
40
Chương 40. Hãy dùng máu và nước mắt để hiến tế cho mẹ tôi đi
41
Chương 41. Đàn ông là một lũ xấu xa!
42
Chương 42. Cô nhi viện có thể bao nuôi thầy cả đời
43
Chương 43. Thật may vì anh đã không đến trễ
44
Chương 44. Nếu có xảy ra chuyện gì thì cô có thể cầu cứu tôi
45
Chương 45. Bữa tiệc bất ổn
46
Chương 46. Màn phản dame cực gắt
47
Chương 47. Tôn Khả Thiên, em đã thắng trên mọi phương diện rồi
48
Chương 48. Những gì cô đã gây ra, tôi sẽ bắt cô trả từng thứ một
49
Chương 49. Tôi sẽ kiếm thật nhiều tiền cho người đã tin tưởng tôi
50
Chương 50. Em bị dị ứng mùi đàn ông trăng hoa
51
Chương 51. Nếu một ngày em thực sự yêu tôi, thì đó chính là cái giá em phải trả
52
Chương 52. Cuộc so tài với Lâm Nhạn Tuyết
53
Chương 53. Không cố ý, chỉ cố tình
54
Chương 54. Dự án của nhà thiết kế Mộc Miên
55
Chương 55. Anh lại vì Lâm Nhạn Tuyết mà chèn ép cô
56
Chương 56. Cứu đối thủ một bàn thua trông thấy
57
Chương 57. Lễ đính hôn nhuốm máu
58
Chương 58. Mọi chuyện vẫn ổn theo một cách nào đó
59
Chương 59. Anh muốn giữa hai ta có mối quan hệ gì đây?
60
Chương 60. Đừng gọi anh là anh trai!
61
Chương 61. Vì sao không phải là cô ấy?
62
Chương 62. Nghi ngờ
63
Chương 63. Giám định ADN
64
Chương 64. Vì sao lại né tránh anh?
65
Chương 65. Thay vì trốn chạy, hãy chỉ anh cách buông tay em đi
66
Chương 66. Tai nạn của Lôi lão phu nhân
67
Chương 67. Tình hình không khả quan
68
Chương 68. Cấm đoán
69
Chương 69. Lôi Thần Phong muốn phế hai tay của cô?
70
Chương 70. Hiểu lầm chồng chất
71
Chương 71. Đừng mang mùi của người phụ nữ khác đến gần em
72
Chương 72. Đã không còn chứa nổi anh trong mắt
73
Chương 73. Em muốn rời khỏi tôi sao?
74
Chương 74. Anh sẽ dùng hơi thở của mình để rửa sạch cho em (H+)
75
Chương 75. Em sẽ dốc hết hơi tàn để chạy trốn anh cả đời
76
Chương 76. Sinh ly tử biệt
77
Chương 77. Khởi đầu mới
78
Chương 78. Quá khứ của Tôn Khả Thiên
79
Chương 79. Vợ à, đã đến lúc anh đón em trở về rồi
80
Chương 80. Tài xế taxi lái Rolls Royce
81
Chương 81. Mệnh lệnh của người ấy là tối cao
82
Chương 82. Cô không nhận ra tôi là ai sao?
83
Chương 83. Vì cậu là người mình tin tưởng nhất
84
Chương 84. Khả Thiên à, mình sẽ bảo vệ cậu
85
Chương 85. Khác biệt thân phận quá lớn
86
Chương 86. Khả Thiên, cảm ơn vì em vẫn còn sống
87
Chương 87. Manh mối
88
Chương 88. Vì sao anh lại coi mạng người như cỏ rác?
89
Chương 89. Tôi nghĩ anh bị mắc hội chứng tự ngược đãi bản thân
90
Chương 90. Tôi giăng thiên la địa võng để chờ em
91
Chương 91. Tưởng là gà, hóa ra lại là thóc
92
Chương 92. Từ bây giờ em sẽ không cần chờ anh nữa
93
Chương 93. Cầm thú là tên gọi khác của tôi (H+)
94
Chương 94. Em chạy một bước, tôi đào một nấm mồ
95
Chương 95. Kế hoạch diệt trà xanh (1)
96
Chương 96. Kế hoạch diệt trà xanh (2)
97
Chương 97. Xin em đừng khóc (H+)
98
Chương 98. Mang thai - tuyệt vọng
99
Chương 99. Tàn nhẫn
100
Chương 100. Chấm dứt hiểu lầm
101
Chương 101. Đã đến lúc kết thúc trò chơi đuổi bắt
102
Chương 102. Tôi cần tìm một cô vợ đang chạy trốn
103
Chương 103. Nếu chạy mệt rồi thì quay về bên anh, được không? (H)
104
Chương 104. Vì em, anh sẵn sàng làm chuyện có lỗi với cả thế giới
105
Chương 105. Pha lê nhuốm máu dưới mảng trời rực nắng
106
Chương 106. Muốn cô ấy không chết, thì anh ta nhất định phải sống
107
Chương 107. Tôi là vợ hợp pháp duy nhất của chủ tịch Lôi thị
108
Chương 108. Tiền của tôi có thể đè chết các người
109
Chương 109. Vũ khí bí mật của người vợ
110
Chương 110. Gây náo loạn ở Lâm thị
111
Chương 111. Muốn chết? Tôi tiễn cô một đoạn
112
Chương 112. Chúng ta sắp ly hôn
113
Chương 113. Trước đây anh là thằng chồng khốn nạn như vậy sao?
114
Chương 114. "Cậu nhỏ" của anh bị em làm tổn thương rồi (H)
115
Chương 115. Bữa sáng bất ổn
116
Chương 116. Sính lễ giá trên trời
117
Chương 117. Chúng ta hẹn hò thôi
118
Chương 118. Mau đến đây giày vò anh đi
119
Chương 119. Gia đình nhỏ này thật tốt (H+)
120
Chương 120. Sự sụp đổ của Lâm gia
121
Chương 121. Mày không phải con gái của tao!
122
Chương 122. Rơi xuống đáy của sự tuyệt vọng
123
Chương 123. Những tia sáng hoàng hôn cuối cùng này thật đẹp
124
Chương 124. Ngược lối đi về, tình duyên đã đứt
125
Chương 125. Kết thúc như lúc chưa bắt đầu
126
Chương 126. Chờ ngày nắng hắt trên đỉnh đầu
127
Chương 127. Khởi kiện - sai lầm chết người
128
Chương 128. Đã bao giờ cô hối hận về chuyện đã làm?
129
Chương 129. Não anh bị úng nước à?
130
Chương 130. Cô có muốn cùng tôi bàn điều kiện?
131
Chương 131. Chưa có sự đồng ý của tôi, cô không được phép bị thương
132
Chương 132. Cô hận tôi thế nào cũng được, nhưng đừng mong được tự do
133
Chương 133. Tự ra tay với chính mình là phương thức tàn nhẫn nhất
134
Chương 134. Mắc kẹt trong cái bẫy của chính mình
135
Chương 135. Sự uy hiếp chí mạng
136
Chương 136. Cô muốn dùng cách nào để giết chết tôi?
137
Chương 137. Búp bê không linh hồn
138
Chương 138. Bé con biết gọi "ma ma" rồi
139
Chương 139. Em cười nói với kẻ khác, nhưng đối xử với tôi như kẻ thù
140
Chương 140. Tôi sẽ chấm dứt tất cả trước khi bông tuyết cuối cùng rơi xuống
141
Chương 141. Tôi sẽ khiến hôn lễ này trở thành tang lễ
142
Chương 142. Vì em là sinh mạng của anh
143
Chương 143. Anh có hận em không?
144
Chương 144. Ông bố trẻ ghen tuông
145
Chương 145. Em tự cởi hay để anh xé?
146
Chương 146. Cầu hôn
147
Chương 147. Hôn lễ - hạnh phúc viên mãn
148
Chương 148. Ngoại truyện 1: Anh muốn tự tay cởi váy cưới cho em (H+)
149
Chương 149. Ngoại truyện 2: Chiến dịch trái tim bên phải
150
Chương 150. Ngoại truyện 3: Tôn Diệc Quân, anh dám ngoại tình?
151
Chương 151. Ngoại truyện 4: Gia đình nhỏ ấm áp (Hết)
152
Đôi lời gửi gắm đến những người bạn đồng hành của tôi
153
Cô Dâu Pháp Y Đừng Hắc Hóa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play