chap 2: Triệu Anh Thư

Lúc này, cửa phòng mở ra, một người bước vào giọng nhỏ nhẹ:

“ Lại vụ gì nữa vậy? Thằng cha đạo diễn bắt bà reset lại cái cuốn tiểu thuyết đó nữa hả?”

“ Nay bà về sớm vậy? Thằng cha đó bắt tui sửa đi sửa lại cả chục lần rồi. Nếu không phải vì tương lai của cuốn “La Thu tình kiếp” được nổi tiếng thì tui còn lâu mới nghe lời ổng”

“ Thôi ráng xíu đi bà”

Đây là Triệu Anh Thư là bạn thân của Lạc Thanh Ngọc. Hai người là bạn thân đã được mười năm. Nhưng Triệu Anh Thư khác hoàn toàn với Lạc Thanh Ngọc. Cô là ca sĩ nổi tiếng, vô cùng thành đạt, do là bạn thân nhiều năm nên cô chọn ở lại phongg trọ này với Lạc Thanh Ngọc. Dù cô đã nhiều lần PR sách cho Thanh Ngọc nhưng kết quả vẫn không có tiến triển gì. Cô cởi giày dép bước vào nhà, thu dọn lại đống hỗn độn của Thanh Ngọc. Thấy Thanh Ngọc đang mò mẫm gắn lại chiếc điện thoại, Anh Thư cũng đã biết chuyện gì xảy ra. Cô cười nhẹ xoa đầu Thanh Ngọc:

“ Lại đập điện thoại à? Bà cứ nóng lên là cái gì cũng đập được.”

Rồi Anh Thư mở hộp tủ ra, bên trong đã đầy ắp bao nhiêu chiếc điện thoại rồi. Thanh Ngọc cười ngượng thủ thỉ với Anh Thư:

“Tại ông đạo diễn hãm quá chứ đâu phải lỗi của tui. Hại nhân vật của tui khổ quá chừng. Ai da...bây giờ điện thoại vỡ vậy rồi làm sao đây? Đã nghèo rồi lại còn nóng tính nữa”

“ Hay để tui mua cho bà, dù sao tui đi diễn cũng được nhiều tiền”

Thanh Ngọc mặt ngại ngùng nhìn Anh Thư:

“ Không được. Sao cứ tiêu tiền bà mãi được...Tiền nhà bà cũng mua cho tui ở chung rồi”

Anh Thư thấy Thanh Ngọc ngại cũng không nói gì nữa, sợ ảnh hưởng đến lòng tự tôn của cô gái nhỏ. Nhưng thấy hình ảnh đáng thương của Thanh Ngọc thật sự là không nhịn được mà khuyên:

“Thanh Ngọc à, hay bà về với ba mẹ bà đi. Dù gì gia đình bà cũng....”

Nói đến đây, Thanh Ngọc bỗng nổi giận, kích động đứng bật dậy khỏi lòng Anh Thư:

“ Không. Tui không về. Họ có quan tâm gì đến cảm xúc của tui chứ. Lúc nào cũng tiền, tiền, tiền. Đâu phải tiền là mua được tất cả.”

Thấy Thanh Ngọc kích động vậy, Anh Thư cũng im lặng kéo Thanh Ngọc vào lòng nhẹ nhàng xoa đầu cô.

Thật ra Thanh Ngọc là con của một gia đình tài phiệt lớn tên Lạc Thị, có công ty ở hầu khắp cả nước. Nhưng họ không thèm quan tâm đến ước mơ hay để tâm đến con cái. Chỉ biết đi kiếm tiền về, rồi hằng đêm đi bar để mặc Thanh Ngọc ở nhà. Mỗi khi thấy con buồn họ chỉ ném thẳng cục tiền dày cả thước vào mặt con gái rồi không thèm quan tâm gì nữa. Nhưng họ lại muốn con mình trở nên thật giỏi giang giống như họ. Khi biết con mình đam mê viết tiểu thuyết, ba mẹ của Lạc Thanh Ngọc đã ngăn cấm, chửi rủa cô vô cùng thậm tệ. Những lời nói như khắc sâu vào tâm trí của Thanh Ngọc:

“Gia tộc nhà tao không có đứa con như mày. Học tập không lo học đi viết lách ba cái này thì sau này mày làm được cái gì. Nhìn anh Lạc Cảnh kia kìa. Nó học tập giỏi giang biết bao, sao mày không học? Suốt ngày viết lách ba cái này. Tao cho mày ăn học để mày vậy à? Vô giáo dục.”

Nhưng ba mẹ của Thanh Ngọc không hề biết hộ vốn chẳng giáo dục được Thanh Ngọc cái gì cả. Họ chưa từng dạy dỗ cô bất cứ thứ gì. Những lúc cô tuyệt vọng, đau khổ nhất cũng là viết tiểu thuyết giúp cô giải toả được tâm trạng. Do bị gia đình ngăn cấm, nói những lời lẽ làm tổn thương Thanh Ngọc sâu sắc nên cô mới bỏ nhà đi đến sống ở nơi chật hẹp thế này. Tuy ở đây không tốt được như ở nhà nhưng ít ra Thanh Ngọc cảm thấy thư giãn và thoải mái hơn cả trăm lần. Chính vì vậy nên khi nghe thấy hai chứ ba mẹ là Thanh Ngọc ngay lập tức thay đổi thái độ. Anh Thư còn biết những tác phảm tiểu thuyết của cô vốn dĩ rất viral nhưng đều do ba mẹ Thanh Ngọc muốn cô về nhà nên đã kìm hãm sự phát triển của nó. Nhưng Anh Thư không nói cho Thanh Ngọc biết. Thanh Ngọc không nhận được tình yêu thương từ bé có nguy cơ bị trầm cảm nhưng từ khi có Anh Thư ở bên cô mới chữa được tâm bệnh, cảm nhận được tình yêu mà Anh Thư dành cho mình.

Thanh Ngọc và Anh Thư thay phiên nhau đi tắm rồi ăn cơm tối cùng nhau. Đối với Thanh Ngọc như vậy cũng như đã giải quyết được mọi uất ức, cảm xúc của một ngày. Đợi Anh Thư đi ngủ, Thanh Ngọc lại bắt đầu công việc viết tiểu thuyết đến khuya. Bên cạnh cô là ly cà phê nóng hổi. Trong đêm khuya tĩnh lặng chỉ còn tiếng cạch cạch gõ bàn phím của Thanh Ngọc. Vừa viết cô vừa tiếc nuối nhìn cuốn tiểu thuyết mà mình đã viết hôm qua còn đang để trên bàn nay đã phải viết lại, không nhịn được mà chửi đạo diễn. Rồi tự nhiên chiếc đồng hồ ở trên gác sách trên đầu Thanh Ngọc reo lên. Cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn. Chiếc đồng hồ này là của chủ cũ của căn nhà, đã hết pin từ lâu, cô cũng chẳng gắn pin vào. Vì hình như chiếc đồng hồ đã cũ lắm rồi, chẳng thể dùng được gắn pin cũng vô ích. Ngạc nhiên một hồi rồi một ý nghĩ vụt qua đầu cô “ chắc Anh Thư gắn pin vào”. Nghĩ vậy, Thanh Ngọc vươn người với tới tắt chiếc đồng hồ đang reo liên tục kia. Một hồi vật vã nhưng mãi cũng không tới. Thanh Ngọc đứng lên ghế, với mạnh tay lên kệ sách làm rung chuyển cả cái kệ. Cuối cùng cũng với được. Chiếc ghế bị nghiêng lao đảo một hồi rồi khiến Thanh Ngọc ngã xuống theo. Chiếc đồng hồ cũng trượt khỏi tay, đập thẳng vào đầu Thanh Ngọc, cuốn tiểu thuyết “La Thu tình kiếp” cũng rớt mạnh vào người cô. Thanh Ngọc nằm bất tỉnh nhân sự.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play