'Thật sự là người không có thuốc chữa mà.'
Ninh Nguyệt bằng một cách nào đó tự dưng lại đi tới được phòng tân hôn, lúc đầu căn phòng được trang trí một cách giản dị hai quả bóng được buộc thành một bông hoa hơn nữa treo lên trên cửa đi vào mỗi cửa là hai cái.
Nữ nhân nhìn thấy cô chỉ đơn thuần cho rằng chắc là phòng được trang trí dành cho ai đó, làm sao lại là phòng tân hôn được chứ?
Dường như sự tò mò lại là thứ khiến Ninh Nguyệt không cưỡng lại được, cô từ từ đưa tay ra phía cánh cửa đôi mắt vô hồn như thể có ai đó điều khiển vậy tự hành động làm không phải do bản thân điều khiển.
Gần đến khi mở cánh cửa, bỗng dưng có một bàn tay của ai đó động vào vai cô khiến nữ nhân giật mình mà quay đầu lại, người đứng trước mặt không ai khác lại chính là người hầu ở trong căn biệt thự này.
Ninh Nguyệt nhìn thấy người cô cũng không biết mình nên trả lời hay hỏi ra sao? Dẫu sao người hầu cũng đã nhìn thấy cô cũng chuẩn bị mở cửa còn chưa hỏi ai đó cũng là một phép tắc vô lễ.
Nhìn thấy nữ nhân không dám hỏi, hơn nữa còn có tránh ánh mắt cùng cô, người hầu không biết vì chuyện gì nhưng chỉ đành đi tới tay đưa ra chỗ cô.
"Có chuyện gì vậy thưa tiểu thư?"
Nghe thấy người hầu gọi mình là tiểu thư, Ninh Nguyệt có phần ngạc nhiên lẫn sốc không biết nên nói thế nào? Rõ ràng cô chỉ làm một đứa con gái xuất thân từ một gia đình nghèo khổ, hơn nữa luôn bị người khác đánh đập người cho nghiện rượu luôn lúc nào cũng ham mê cờ bạc nên dẫn đến việc nhà cô không thể trả nổi số tiền quá lớn.
Chính vì việc cha mình làm Ninh Nguyệt, thậm chí đã bỏ công việc mà mình luôn mơ ước để bán lấy tấm thân cho thiếu gia Châu Tần.
Ninh Nguyệt thấy người hầu gọi mình như vậy, cô đâu dám mơ tới việc mình sẽ là một phu nhân trong đây dẫu sao cái lúc kết hôn, Châu Tần thậm chí đã dọa nạt cô trước mặt mọi người, nhưng chỉ là lời cảnh báo nói nhỏ, nên việc người hầu của mình như vậy cô cũng chẳng bao giờ mơ ước gì cả ngược lại càng thấp thỏm trong lòng hơn.
"Chị... không cần phải gọi em là Tiểu Thư đâu ạ, dẫu sao em chỉ là một người con gái nghèo thôi ạ hơn nữa lấy được thiếu gia Châu Tần cũng là vì có lý do riêng, nên được chị gọi em là tiểu thư, em cũng chẳng muốn được mơ tưởng cái việc được chức thăng hoa đâu ạ."
Nhìn thấy người con gái trước mặt thật thà hơn nữa Lại còn từ chối thẳng thừng, người hầu càng xúc động hơn, như những người khác, nếu được kết hôn với thiếu gia Châu Tần chắc chắn sẽ bắt đầu tiếp cận hay là những hành động quyến rũ thậm chí không để tâm tới được khuyên ngăn của người nhà, nhưng chính Ninh Nguyệt lại ngược lại không hề mơ tưởng việc nên chức cao ngược lại còn nói thành thật.
Người hầu bất giác chỉ đành đi tới chỗ cô, một tay để lên vai nữ nhân còn một tay ở trong lòng mình.
"Ninh Nguyệt, chị biết em không muốn nhưng bây giờ em đã trở thành vợ của thiếu gia Châu Tần, bây giờ có muốn hay không tất cả cũng vậy rồi."
Ninh Nguyệt lắc đầu nở nhẹ nụ cười đáp lại với người hầu.
"Không cần đâu ạ, lúc quyết định em cũng đã quyết định như vậy rồi hơn nữa bây giờ có muốn thì em cũng phải làm vậy, bởi vì cha em nợ một số tiền cực kỳ quá lớn hơn nữa có khả năng sẽ không trả hết được, nên việc bán tấm thân này cũng là việc mà một người con gái cũng phải nên làm."
Người hầu nghe vậy càng thương cô hơn, rõ ràng trong tuổi này cô vẫn còn phải học đại học hơn nữa bây giờ chỉ vì gia đình mà hủy hoại cả một tuổi thanh xuân hiếm có, người hầu sao mà không thương được?
Tuy cô chỉ là một trong người ở biệt thự nhưng làm những việc khác nhau, nhìn thấy một thiếu nữ mới chỉ mười chín tuổi vậy mà bây giờ đã phải lấy một người hơn hai mươi tuổi, có lẽ đây quả thật là một quyết định quá khó khăn.
Người hầu vỗ nhẹ vào vai cô an ủi.
"Ừm, Không sao đâu Ở đây thì chị nói thật là... cũng như những gia đình giàu khác, tuy nhiên nhiều khi cũng sẽ có những tranh cãi khó hơn nhiều, theo chị nếu em đã chấp nhận vậy rồi thì mong rằng hãy làm tròn trách nhiệm của một người vợ."
Không phải lời nói an ủi chỉ là cố giải thích, nhưng ít nhất ra khi cô vào trong đây cũng có một người đã quan tâm lo lắng như vậy, bất chợt khiến Ninh Nguyệt có chút không biết nên làm gì, nữ nhân chỉ biết gật nhẹ đầu mà nước mắt đã rơi từ lúc nào không hay.
Người hầu thấy vậy vội cầm lấy tờ giấy lau nhẹ nước mắt trên mặt, nở nhẹ nụ cười.
"Sao lại khóc vậy? Nếu Em khóc cũng chẳng giải quyết được gì đâu."
"Em biết...nhưng..."
Giọng nói như thể có thứ gì chắn vậy khó mà nói ra được, nhưng người hầu làm việc ở đây hơn sáu năm có kinh nghiệm nên cũng chỉ biết an ủi cô nhiều hơn so với việc giúp cô hơn.
"Thôi đừng khóc nữa, trước mặt em chính là phòng tân hôn, cũng là phòng mà em và thiếu gia Châu Tần."
"Là... là phòng tân hôn sao ạ?"
Ninh Nguyệt đâu nghĩ phòng trước mặt mình được trang trí lịch sự đơn giản vậy lại chính là phòng tân hôn, suy nghĩ dường như rơi vào trầm tư không biết nên có vào hay không? Nhưng người hầu quay đầu lại chỉ đành nói nhỏ:
"Không sao đâu, thiếu gia Châu Tần vốn không phải là người có ham mê gì cả nên nếu em có vào thiếu gia cũng chẳng nói gì đâu, ngược lại có thể ngồi chỗ khác ấy, nên theo chị em cứ vào trong phòng đi nếu thiếu gia có đuổi thì đi ra ngoài ngoan ngoãn nghe theo là được."
Nhận được câu trả lời tuy cô chưa hỏi nhưng nó cũng có phần có thể giúp ích được, nhưng lại khó hơn.
Ninh Nguyệt chỉ đành vào bên trong, cô mở hai cánh cửa trước mặt mình ra bên trong được trang trí một cách tinh xảo đều có màu đỏ, đối diện với bức tường dài chính là hai con chim bồ câu ở giữa là một trái tim.
Dưới sàn nhà được trải cánh hoa hồng tạo thêm sự quý phái lẫn hạnh phúc, Ninh Nguyệt nhìn thấy vậy có chút ngạc nhiên dẫn tò mò, rõ ràng bên ngoài trang trí rất đơn giản mà giản dị vậy mà vào bên trong lại là thứ càng ngạc nhiên hơn nhiều so với tưởng tượng.
Đúng thật nhiều khi nhìn bên ngoài cứ tưởng bên trong lại giản dị, nhưng thật chắc lại còn xa hoa hơn cả bên ngoài.
Updated 59 Episodes
Comments
Âm Bắc Nguyệt
Ninh Nguyệt hiền quá nha bà, cho mấy miếng võ nào kkk
2022-11-09
1
Bạch Hoạ Nguyệt Y
hóng ra thêm
2022-11-07
2
Bạch Hoạ Nguyệt Y
Truyện hay nha ,ủng hộ bạn 🥰
2022-11-07
2