KỴ SĨ CỦA NỮ HOÀNG
Đôi lời muốn nói trước khi vào truyện: Chào độc giả đáng iu đang ghé thăm truyện, đây là tác phẩm đầu tay của mình, nên chắc chắn còn nhiều thiếu sót, mong các bạn ghé đọc, sẽ có đôi lời bình luận đề mình hoàn thiện hơn ạ!
Ps: Nếu thấy truyện hay thì cho mình một like làm động lực nhé. 🥰
____________________________________________
Hạ Vũ dặm lại lớp trang điểm trên khuôn mặt đậm thêm một chút, cảm thấy ưng ý mới chậm rãi bước ra khỏi phòng.
Hôm nay là ngày đầu nhập học ở trường đại học của Hạ vũ, vì sự kiện cô thi đỗ đại học, mà trong giới tài phiệt mấy ngày qua được phen dậy sóng.
Có thể bên ngoài không có thông tin, nhưng trong giới này ai cũng biết Hạ Vũ, một tiểu thư nổi tiếng ăn chơi lêu lổng, học hành luôn xếp hạng bét, nếu không phải vì cô là cháu gái của hai đại gia tộc Giang và Hạ, nói không chừng đã bị đuổi học từ lâu.
Một đứa như vậy, lại đột nhiên thi đỗ đại học, còn là trường đại học danh giá Hoa Thành, quan trọng là số điểm thi của cô còn là top 10 toàn Thành phố.
Cái này không phải mặt trời đang mọc đằng tây sao? Trừ khi thần tiên giúp đỡ không thì chắc chắn CMN có nhầm lẫn gì ở đây rồi.
Nói chung dù ai đồn thế nào đi nữa, mặt trời vẫn mọc đằng đông như thường, và Hạ Vũ vẫn đường đường chính chính nhận giấy báo nhập học trường đại học Hoa Thành.
Hạ Vũ không có cảm xúc gì,vì việc thi đỗ này chỉ là chuyện cô muốn hay không mà thôi. Ai hỏi lý do thì cô cũng chỉ trả lời cà lơ phất phơ là thấy làm một sinh viên cá biệt học giỏi chắc cũng thú vị nên làm thôi.
Câu trả lời thật sự rất thiếu đòn.
********************
Xuống tới phòng khách, Hạ Vũ đã thấy Dì Dung và Bác Thành tài xế đang bận rộn chuyển hành lý lên xe giúp cô, vừa thấy cô bà vui vẻ chạy qua.
" Giờ con đi luôn sao, hay ăn trưa đã rồi đi, mai nhập học cũng được mà."
" Thôi con phải mạnh mẽ rời đi thôi, chứ ở thêm là con sợ mình nhớ món ăn của Dì quá không đi nổi mất, hay con ở nhà không đi nữa nhỉ?."
Hạ Vũ thân thiết ôm chầm sau lưng Dì Dung thủ thỉ, mặc dù Dì Dung là giúp việc trong nhà, nhưng còn thân thiết và chăm sóc cô hơn cả mẹ cô nữa, nên cô rất quý bà.
" Vậy thì không được, Dì đã hỏi thử rồi, cháu trai Dì nói trường Đại Học Hoa Thành rất có tiếng, phải là người học rất giỏi mới vào được, Hạ Tâm còn không vào nổi, xem mấy người kia dám xem thường con…"
Dì Dung nói được một nửa, sực nhớ ra Hạ Vũ không thích bị đem so sánh với mấy người bên đó, nên thức thời không nói nữa. Bà biết Hạ Vũ mặc dù ăn mặc cá biệt, còn luôn tỏ ra ngỗ ngược phá phách, thực sự chỉ vì muốn chống đối với ba mẹ cô thôi, thực ra cô rất ngoan ngoãn và tốt bụng, hơn rất nhiều mấy cô tiểu thư khác, mặc dù ăn mặc đàng hoàng ở ngoài, nhưng tính tính lại kiêu căng không coi ai ra gì.
" Dì lại bỏ thêm gì cho con thế, ký túc xá tủ lạnh nhỏ còn phải xài chung, mang nhiều con không có chỗ để đâu."
Hạ Vũ không trách Dì Dung, nhưng cô cũng không muốn nhắc tới mấy người đó lúc này, cô trực tiếp chuyển chủ đề, chỉ vào thùng giấy to được Dì Dung chuẩn bị thêm.
" Sao lại ở ký túc xá, chật chội lắm, lại không nấu ăn được, con kén ăn như vậy phải làm sao?".
Dì Dung hốt hoảng la lên, ở ký túc xá người bình thường có khi còn khó khăn, nói gì là Hạ Vũ, bà đã nhìn cô lớn lên từ bé, dù ở ngoài cô nổi tiếng phá phách thì trong nhà vẫn là một tiểu thư ngậm thìa vàng lớn lên, sao sống nổi môi trường đó.
" Tại con cảm thấy sống trong đó cũng thú vị, xem như trải nghiệm cuộc sống đó Dì, chứ thuê nhà ở mình con sợ cô đơn lắm, nếu không ổn con sẽ chuyển ra, lúc đó đón Dì qua ở với con."
Mất hơn nửa ngày trời Hạ Vũ mới trấn an được Dì Dung, để có thể bỏ lại một đống đồ bà đã chuẩn bị, chỉ mang theo vali quần áo và chăn nệm mà thôi, vì cô cũng không rõ phòng ký túc có thể bỏ được bao nhiêu, thiếu thì mua sau vậy.
Sau khi Hạ Vũ sắp xếp xong, thì Chú Thời cũng từ trên lầu đi xuống, Chú Thời là trợ lý thân cận của Ông ngoại, trước kia còn là chồng chưa cưới của Dì út, tuy Dì út không còn nhưng với nhà cô, chú đã trở thành người thân trong nhà từ lâu.
Lần này Hạ Vũ vốn muốn tự mình nhập học nhưng dù sao cũng là lần đầu tới Thành phố C, thân phận cô lại có chút khác biệt, Ông Ngoại và cả mẹ cô đều không an tâm nên quyết định để Chú Thời đi cùng sắp xếp một số việc cho cô.
Chú Thời đi xuống mở cửa cho Hạ Vũ, rồi cũng nhanh chóng lên xe cùng cô, tác phong rất nhanh gọn. Tận tới lúc xe bắt đầu chạy Hạ Vũ vẫn không thấy ông Ngoại đi xuống.
Ba mẹ cô đợt này còn công tác nước ngoài, dù ở trong nước cũng không ở đây cùng cô, Hạ Vũ từ lúc học cấp 2 đã bắt đầu nổi loạn rồi chuyển về sống cùng ông Ngoại. Hạ Vũ còn là cháu gái độc nhất nên ông ngoại rất cưng chiều.
Mặc dù biết ông ngoại rất bận rộn, lại không thích đưa tiễn lằng nhằng, nhưng tốt xấu gì cũng lần đầu tiên cô xa nhà, thế mà ông ngoại không tiễn, khiến Hạ Vũ vẫn khá tủi thân. Đợi khi xe đi ra hết khuôn viên biệt thự vẫn không thấy ông ngoại, cô nhịn không được quay qua hỏi Chú Thời.
" Ông ngoại không dặn dò gì cháu sao?"
Cô thật sự vẫn rất mong chờ.
" Cháu muốn nghe thì lên gặp trực tiếp hoặc gọi điện thoại không phải nhanh hơn sao?." Thời Lâm không nhìn cô, chỉ vừa đọc tài liệu vừa hỏi lại.
"Cháu…"
Hạ Vũ không phải không muốn mà là cô không dám, cô sợ ông hỏi lý do vì sao mình đột nhiên lại quyết định thi tài chính, cô sợ phải thừa nhận việc mình quan tâm tới lời nói của mấy người kia và người bố tệ bạc của mình nữa.
" Ông chỉ nói cháu nếu không thích thì không cần miễn cưỡng bản thân." Thời Lâm cũng không làm khó Hạ Vũ, anh xử lý nốt tài liệu trên tay thì quay người quá xoa đầu cô nhẹ nhàng nói, xem ra cô bé nhỏ ngây thơ năm nào đã trưởng thành rồi.
Miễn cưỡng bản thân sao? Cô cũng không biết nữa?
Chỉ là
Hạ Vũ nghe xong tâm trạng rõ ràng ấm áp hơn nhiều, quả nhiên chỉ có ông ngoại là tốt với cô nhất, thật muốn khóc quá đi.
***************
Lúc Hạ Vũ bay tới Thành Phố C cũng vừa đúng giờ làm thủ tục buổi chiều. Bữa trưa, cô đã ăn trên máy bay nên quyết định về trường luôn.
Lúc tới cổng trường đại học Hoa Thành, nhìn thấy hàng dài sinh viên nối nhau kéo vali vào nhập học khiến Hạ Vũ rất phấn khích, cô không chịu để Chú Thời giúp nữa, mà xuống xe tự kéo một cái Vali theo dòng người đi vào trong.
Nhìn vẻ mặt hào hứng của cô, Thời Lâm chỉ đành bất lực nhìn cô rời đi, quả nhiên vẫn chỉ là một đứa trẻ ham vui.
Anh phân phó vệ sĩ chuẩn bị trước trà trộn đi theo Hạ Vũ, còn bản thân đứng thẫn thờ nhìn đám sinh viên trẻ cười đùa trước mặt một lúc lâu, mới đem vali đồ còn lại của Hạ Vũ thong thả đi về phía khu ký túc xá nữ.
Có những thứ giống như chỉ mới hôm qua, nhưng thực ra là cả một đời rồi vậy.
*************""
Hạ Vũ bên này đang bắt bắt đầu hối hận, dưới cái thời tiết nóng nực này kéo theo Vali đồ nặng trịch thật sự muốn trầm cảm.
Lúc nãy thấy hay nên cô mới kéo vali theo dòng người thử trải nghiệm một chút, giờ nhìn ai cũng mang theo hành lý lỉnh kỉnh, hai bên đường đi vào khu đăng kí còn có rất nhiều anh chị bày bán đủ thứ vật dụng chèo kéo, cái khung cảnh thật sự rất hỗn loạn + ồn ào.
Cô muốn bỏ cuộc quá!!!
Từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên cô phải tự mình kéo hai vali hành lý, lại còn phải cuốc bộ một đoạn xa như vậy, tâm trạng lúc này của cô thật sự rất khó ở. May mắn khi chút hơi tàn của cô sắp cạn thì cũng thấy được tấm biểu ngữ chào mừng gia nhập của ngành tài chính.
Khởi đầu không thuận lợi nhưng lúc này mọi việc có vẻ suôn sẻ hơn nhiều, phòng đăng kí của chuyên ngành tài chính khá yên tĩnh, chỉ có bốn đàn chị đang trực, lúc Hạ Vũ đi vào vừa hay có một bàn còn trống, nên cô vội vàng đẩy hành lý chạy tới.
" Buổi này vắng lắm, em không phải chạy vội vậy đâu."
Đàn chị ngồi ở trong quầy nhìn thấy cô chạy vào, vừa đứng vừa thở thì phì cười.
" Chị … chờ em thở một chút."
Hạ Vũ cũng cảm thấy mình rảnh, chẳng biết tự dưng xúc động chạy làm gì, giờ đúng vừa mệt vừa nóng,thấy ổn một chút mới lôi tờ thông báo nhập học và giấy đăng ký ra nộp cho đàn chị.
" Sáng em có lấy giấy đăng ký rồi sao? Vậy ngồi đây chờ chị kiểm tra xíu nhé, em khát thì lấy nước uống nè"
Đàn chị này thực sự rất nhiệt tình và thân thiện, sau khi nhận giấy tờ từ Hạ Vũ còn đặc biệt quay người lấy một chai nước mới đưa cho.
Hạ Vũ quả thật rất khát nên vui vẻ cảm ơn đàn chị, rồi nhận chai nước mở ra uống một hơi, còn về phần câu hỏi kia cô không trả lời, vì đó là Chú Thời chuẩn bị cho cô, còn ổng lấy khi nào ở đâu thì cô không biết thật.
Ngay lúc Hạ Vũ mở khẩu trang để uống nước, không ngoài dự đoán ánh mắt cả phòng đều tập trung về phía cô , ngay cả đàn chị trước mặt cũng ngẩn người ra một chút
Hạ Vũ vẫn nhàn nhã uống nước không bị xáo trộn lắm vì cô quá quen rồi. Không cần cái mác cháu gái nhà họ Hạ hay Giang, thì bản thân cô cũng thuộc kiểu người rất dễ gây chú ý.
Hơn nữa ngành Hạ Vũ chọn dù sao cũng là khối ngành kinh kế, nhất là ở đại học Hoa Thành này, phần lớn người đậu sẽ là học bá các trường, nên nếu đẹp thì hẳn là nên đẹp kiểu thanh thuần, mọt sách hoặc chững chạc sao đó. Hạ Vũ không thuộc mấy kiểu đó:
Đôi mắt của Hạ Vũ rất sắc, gương mặt luôn toát ra vẻ yêu nghiệt. Khuôn mặt còn luôn được cô đặc biệt trang điểm đậm, nhìn chắc chắn không ăn nhập gì với mấy người học ngành này.
May mắn trường trung học của cô là dành riêng cho giới hào môn, nên tiếng xấu của cô không bị truyền ra ngoài, nếu không mấy đàn chị này hẳn còn sốc nữa.
Trong lúc chờ đợi, Hạ Vũ lôi cây kẹo mút trong balo ra bỏ vào miệng ngậm, còn rảnh rỗi nhìn ngó xung quanh một chút. Đúng lúc này có thêm một cậu bạn bước vào phòng, cậu ta đứng ngay bàn tiếp nhận ở bên trái cô.
Cậu ta vừa tới thì sự chú ý nãy giờ tập trung chỗ cô được dời sang chỗ bên đó không ít.
Mặc dù chiếc mũ lưỡi trai được cậu ta kéo sụp xuống che đi nửa khuôn mặt, nhưng chỉ cần nhìn lướt ngang qua cái góc nghiêng chết người đó, Hạ Vũ cũng có thể chắc chắn:
CẬU TA ĐẸP TRAI.!!!
__________&&&&___________
Updated 78 Episodes
Comments
T/H12
t thích câu này á.!
2023-05-26
0
T/H12
híhi chắc v á!
2023-05-26
0
T/H12
trời hấp dẫn à!!
2023-05-26
0