Đánh Mất Em, Anh Hối Hận Rồi
-Uy Hàn cậu đợi tớ với.
Cô vội vàng đuổi theo anh. Lúc đó cô vừa lên 17 anh vừa tròn 18, cũng đã đến thời điểm ông trời muốn thử thách độ kiên nhẫn của đôi uyên ương bạc mệnh.
Đối với một học sinh trung học năm cuối như Trần Uy Hàn, ngày đêm cật lực chăm chú sách đèn để chuẩn bị bước vào Đại học năm nhất là một việc hết sức quan trọng. Ngã rẽ cuộc đời, tương lai tươi sáng của bản thân anh đều do anh tự quyết định.
Cuối cùng chuyện gì đến cũng đã đến. Ngày anh thi cử, cô vẫn không quên ở bên anh động viên và cổ vũ:
- Trần Uy Hàn, cậu nhớ cố gắng lên đó. Dù kết quả ra sao Mẫn Nhi mình luôn ở bên cậu bất cứ lúc nào.
Nghe được vậy, Trần Uy Hàn xoa đầu cô Vừa cười vừa nói:
- Nếu lỡ như tớ không thi đậu thì..Cậu nuôi tớ chắc?Haha
- Tất nhiên rồi!! Phú bà như tớ có thêm 1 miệng ăn không sao đâu..hì hì
- Vậy cậu hãy nhớ những gì cậu vừa nói. Đừng nuốt lời đấy.
Tiếng thông báo" Buổi thi vào Đại học năm nhất của trường Cáp Nhĩ Tân chính thức bắt đầu". Trần Uy Hàn tạm biệt Cố Mẫn Nhi trong lòng cảm xúc có chút kì lạ. Cái cảm giác xôn xao háo hức ngay lúc này có phải là vì cô không?
Từng tiếng đồng hồ trôi qua. ........ ....* Reng Reng Reng*
" Thông báo buổi thi hôm nay đến đây là kết thúc, kết quả cuộc thi sẽ được công bố vào ngày tới"
Dứt dòng thông báo, cô nhìn vào cánh cổng trường, từng dòng người bước ra vội vã. Mẫn Nhi đang cố gắng nhìn thấy bóng dáng của anh.
Một lát sau anh cũng xuất hiện, thấy cô đứng đợi anh ngoài cổng từ lúc mình vào thi, trong lòng anh vui sướng vô cùng.
Cô ân cần hỏi han:
- Này! Cậu có làm bài được không?
- Đợi vài ngày nữa công bố điểm thi là cậu biết ấy mà..
Cô cảm thấy mình như bị chọc ghẹo, nên phồng má dận dỗi:
- Hứ!.. không muốn cho người ta biết thì thôi..tớ không thèm..plè.plè.
Anh cười gượng:
- Haha Được rồi bà cô của tôi ơi. Đi !Tôi dẫn cậu đi ăn những thứ mà cậu thích.
.......
Hai người cùng dắt nhau đến một cửa hàng bán kem. Trên tấm biển quảng cáo có đề chữ" Kim cương đen". Cô thắc mắc:
- Chẳng lẽ ăn kem được nhân kim cương sao? Mà là kim cương đen quý hiếm luôn Waooo.
Hai mắt cô sáng rực liền cầm tay kéo Trần Uy Hàn vào bên trong.
Trong phòng trưng bày rất nhiều loại kem. Nhưng toàn là loại kem mà cô và anh chưa từng gặp bao giờ. Cô vẫn nắm lấy tay anh bước đi trong gian hàng, không ngừng khen ngợi vẻ đẹp của nó.
Nhưng cô không biết rằng, trong thâm tâm của anh đã yêu cô lúc nào không hay. Vô tình cái nắm tay của cô, sự quan tâm của cô lúc đấy hay là khoảnh khắc đang diễn ra trước mắt đều khiến anh động lòng rồi. Bước theo sau lưng Mẫn Nhi, Trần Uy Hàn vẫn thản nhiên xuôi theo người con gái ấy. Trên môi anh nở một nụ cười thể hiện cho niềm hạnh phúc.
Bỗng một lúc lâu, anh gọi tên cô:
- Mẫn Nhi.!
Mẫn Nhi nghe anh gọi liền xoay người lại.Khuôn mặt hiện ra vẻ tò mò bèn hỏi anh:
- Cậu gọi mình có việc gì sao?
Anh tiến đến ôm chầm lấy cô. Cô không hiểu chuyện gì làm cho anh hành động và cư xử như vậy. Mẫn Nhi cảm thấy thật kì lạ:
- Này! Hôm nay cậu bị làm sao đấy? Thi không làm được bài sao?
Trần Uy Hàn vẫn chọn cách im lặng tiếp tục ôm lấy cô như không muốn cô rời khỏi anh dù chỉ một chút. Lúc lâu, anh cất tiếng lòng mình:
- Mẫn Nhi tớ thích cậu...
Câu nói của anh làm cô bất ngờ. Những dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cô* Hoá ra cậu ta cũng thích mình....* Cô lặng lẽ cười và ôm chặt anh hơn
- Tớ cũng thích cậu.
Anh nhìn cô:
- Mẫn Nhi...đợi sau này anh lập cơ nghiệp. Anh sẽ cưới em.
Cô vẫn thích trêu đùa:
- Vậy sao...cưới anh để em nuôi anh miễn phí à...
Anh phì cười trước sự ngốc nghếch ấy. Ngốc nghếch nhưng lại rất đáng yêu.
Updated 36 Episodes
Comments
m'lady
Hay qué bà uiiii
2023-03-05
1
Mochi 🌷
bộ này còn cuốn hơn bộ đầu luôn á
2023-02-06
3
Kuroi Bara
Típ nào tác giả ây
2023-02-05
1