Chu Nam vứt con dao xuống , lấy khẩu súng ở eo chĩa thẳng về phía Hà Cảnh Nghi . Được tận mắt thấy người đàn ông luôn được người khác ca tụng hiện giờ phải quỳ xuống trước mặt hắn , hắn đã thưởng thức đủ rồi .
Miệng hắn còn định dè bỉu hai người họ đang diễn một vở kịch tình thâm thì bất ngờ Thẩm Ngạn Thanh dùng sức xoay người lại , chân của cô ma sát mạnh với mặt đất , cả người lao về phía hắn .
Hắn không kịp phòng bị , càng không thể ngờ dù cô đã bị trói chặt hai tay mà vẫn có thể làm được điều đó . Cứ thế Chu Nam cùng cô lao xuống vực .
Sức lực lần này của Thẩm Ngạn Thanh rất lớn , cô đã dùng hết khả năng của mình .
- “ Đừng “ . Hà Cảnh Nghi lập tức đứng dậy , tiếng hét thất kinh đầy thống khổ của anh vang vọng , anh lập tức vứt bỏ cây gậy xuống rồi lảo đảo chạy tới .
Cả người của anh run lên từng đợt , như con thiêu thân điên dại mà lao xuống cùng Thẩm Ngạn Thanh .
Tốc độ rơi xuống của hai người là khác nhau , nhưng cuối cùng cô vẫn được anh chặt ôm lấy .
“ Phập “ .
“ Đau .. đau . . quá . . . thật . . là đau chết mất “ .
Cả người Hà Cảnh Nghi và Thẩm Ngạn Thanh bị xuyên qua chóp của đỉnh núi nhọn .
Anh nằm ở bên dưới , để cô nằm phía bên trên . Bao nhiêu phần đau đớn nhất đều do anh gánh chịu .
Phía dưới bụng cô ê ểm , đau đến mức nước mắt chảy dài . Trong người như bị xé cả ruột gan , cắn đến môi bật máu cũng không thuyên giảm . Nhìn qua có thể thấy chóp của đỉnh núi đang xuyên giữa bụng cô nhuộm một màu đỏ thẫm .
Máu chảy ra không ngừng , chảy dọc xuống tận bên dưới chân núi .
Khi nỗi đau quá lớn thành ra con người ta sẽ chẳng còn cảm nhận được gì , chỉ thấy toàn thân tê liệt .
Hà Cảnh Nghi cố gắng giữ lấy chút sức tàn , giọng nói thều thào .
- Xin . . . lỗi , mọi lần . . . đều giữ đúng lời hứa . . . với em . Duy chỉ có lần này là anh thất hứa rồi !
- Thật . . . muốn quay . . . lại thời chúng ta còn nhỏ . . . lúc đó em sẽ không . . . sợ anh .
Thời khắc cuối cùng ấy Hà Cảnh Nghi nở ra một nụ cười mãn nguyện , có lẽ được chết cùng cô cũng là một loại niềm vui nho nhỏ . Giọng nói của anh càng ngày càng nhỏ , cuối cùng tắt lịm .
. . .
Ánh mắt bi thương của cô thẫn thờ nhìn lại bầu trời lần cuối .
Chờ đợi ba năm , lại chỉ dùng trong một ngày để được nhìn nó lần cuối cùng .
Một cuộc đời phong ba của anh .
Một trái tim nhiệt huyết của cô .
Kết thúc rồi ! Tất cả đều kết thúc rồi !
“ Hà Cảnh Nghi , kiếp sau em bù cho anh một tình yêu trọn vẹn nhé ! “ .
Mí mắt của cô khép lại , cái giá để trả cho việc yêu sai một người là quá đắt .
Thẩm Ngạn Thanh của năm 29 tuổi cùng với Hà Cảnh Nghi của năm 34 tuổi đã cứ dừng lại cuộc đời của mình như vậy .
Bầu trời của tháng 8 trong xanh và cao vút . Những đám mây trắng xoá tựa như bông lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng lớn . Khung cảnh tuyệt đẹp là thế nhưng dưới vách núi là thứ khiến người ta kinh hãi .
Thứ mà Hà Cảnh Nghi để lại bây giờ chỉ còn : một tình yêu đối với Thẩm Ngạn Thanh đến sức cùng lực kiệt , yêu đến mức bản thân bị thương thảm hại , một thân thể đầy máu .
* * * * * * *
- Thanh Thanh . Thanh Thanh à !
Rất lâu sau đó , dường như cô nghe thấy có ai đó đang gọi mình .
- “ Không ! “ . Thẩm Ngạn Thanh mở choàng mắt , giật mình tỉnh giấc .
Đôi mắt cô trống rỗng nhìn phía góc tường đối diện . Hơi thở loạn nhịp , mồ hôi nhễ nhại đổ đầy trên trán .
Cô lấy lại bình tĩnh nhìn xung quanh . Nơi này sao lại quen thuộc đến vậy ? Đây chẳng phải là phòng của cô sao ? Sao cô lại ở đây ?
Thẩm Ngạn Thanh nghiêng mặt nhìn người phụ nữ bên cạnh mình .
Cô cứ thế mà ngây ngốc nhìn .
Hơi thở lại một lần nữa gấp gáp , hàng nước mắt chảy dài trong vô thức . Nếu đây là mơ thì hình ảnh của bà ấy trong giấc mơ này cũng quá là chân thật đi , không hề giống trong mấy giấc mơ lúc trước , luôn mờ mờ ảo ảo .
Không ! Có lẽ đây cũng chính là thiên đường dành cho cô . Cô đã chết rồi , chết cùng với Hà Cảnh Nghi .
Thì ra sau khi chết có thể gặp lại mẹ mình sao ?
Di Hoà lúc này chỉ có vài nếp nhăn trên mặt , cả người sạch sẽ trang nhã , chẳng có bất cứ liên quan gì đến hình ảnh bi thảm mà cô từng chứng kiến .
Thẩm Ngạn Thanh đứng dậy khẽ đưa tay chạm vào Di Hoà , cảm giác ấm nóng truyền qua da thịt khiến cảm xúc của cô trào dâng . Cô ôm lấy bà ấy , khóc lớn :
- “ Mẹ à , con nhớ mẹ lắm ! “ . Thẩm Ngạn Thanh vỡ oà trong hạnh phúc .
- Ây da , đang mùa hè nóng lực con ôm làm gì . Định ngạt chết mẹ à ! Con còn định ngủ nướng đến bao giờ .
Thẩm Ngạn Thanh bị Di Hoà đánh nhẹ mấy cái vào người , cô ấm ức ôm lấy chỗ vừa bị đánh mếu máo nói :
- Sao ở trên thiên đường rồi mà mẹ vẫn hung dữ quá vậy !
- “ Đã nằm mơ thì nằm mơ cho chót . Sao con không tiện thể ghé xuống dưới địa ngục luôn đi , xem xem mẹ ở đó có đánh con nữa không ? “ Di Hoà nhéo lấy tai cô , vẻ mặt bất lực trước bộ dạng ngu ngơ của con gái mình .
Cảm giác đau đớn này thật chân thật , cô phát hiện thế giới này chắc chắn không phải là ở thiên đường hay là giấc mơ rồi !
Thẩm Ngạn Thanh ý thức được bản thân mình đã thực sự sống lại rồi sao ?
Updated 33 Episodes
Comments
Nguyễn Thị Diễm Hương
trọng sinh lại rồi
2023-07-28
1