Thẩm Ngạn Thanh vẫn ngồi im một chỗ lặng lẽ quan sát anh , tại sao trước đây cô lại không biết anh có sức hút lớn đến vậy .
Hà Cảnh Nghi bước vào trong , anh không để tâm xung quanh lắm nên dường như không phát hiện ra cô đang ngồi ở một góc . Khi anh sắp sửa đi qua thì rất may cô nhân viên lúc nãy đã tiến tới thông báo .
- Thưa giám đốc Hà , vừa nãy có vị tiểu thư muốn gặp ngài .
Hà Cảnh Nghi nhướng mi , bước chân anh dừng lại , lạnh lùng liếc cô ấy một cái rồi mới chậm rãi đảo mắt . Mũi giày da xoay theo hướng nhân viên chỉ .
Trong giây lát , đôi mắt anh đờ ra , ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm như có những gợn sóng lăn tăn muốn trào dâng .
Cô gái đó càng ngày càng xinh đẹp , chiếc váy trắng dài chớm qua đầu gối một chút , trông khí chất thanh cao nhưng không kém phần dịu dàng trong sáng . Cô cũng đang nhìn anh , nhìn thoáng qua có vẻ đã quan sát anh được một lúc lâu . Khi ánh mắt hai người giao nhau , đôi mắt lấp lánh ấy cong lên theo ý cười .
Vô số cảm xúc đan xen , bàn tay anh vốn đang tùy hứng thả lỏng bỗng nhiên nắm chặt lại .
Hà Cảnh Nghi nhìn cô một lúc lâu mới để ý ra nhân viên đó vẫn còn đứng bên cạnh , anh qua loa nói :
- Tôi biết rồi .
Anh cụp mi xuống , sự ngạc nhiên ấy đã được anh cất giấu kĩ lưỡng . Tuy nhiên trái tim không kìm được vẫn run nhè nhẹ đến mức chính anh cũng không thể hiểu nổi .
Hà Cảnh Nghi sải đôi chân dài tiến về phía Thẩm Ngạn Thanh , khí thế cao lớn của anh hơi bức người khiến cho cô lập tức cảm thấy căng thẳng .
- Em tới đây có chuyện gì sao ?
Có lẽ vì cảm nhận được câu nói của mình có vài phần lạnh lùng nên anh đã nói thêm :
- Sao em không tới văn phòng anh đợi ? Đến lâu chưa ?
Thẩm Ngạn Thanh đứng dậy , mỉm cười .
- Em vừa mới tới , vì không có lịch hẹn trước với anh nên em đợi ở đây ?
- Ừm .
Cô nhất thời lại không biết nên nói gì tiếp theo . Bao nhiêu câu hỏi chuẩn bị trong đầu cũng bay sạch . Hà Cảnh Nghi vẫn là người không giỏi nói chuyện như xưa .
Có điều Thẩm Ngạn Thanh cảm nhận anh đã vài phần lạnh nhạt hơn lúc xưa , sao cô lại buồn đến thế ? Những điều này không phải tại cô mà ra sao ?
- Ở đây không tiện , chúng ta lên văn phòng nói đi .
Cô gật đầu đi theo anh đến một thang máy chuyên dụng , nơi đây ngoại trừ anh và ba anh thì không có người nào dám tới đây . Chính vì vậy mà trong này chỉ có hai người họ .
Thẩm Ngạn Thanh đứng bên cạnh anh , đôi mắt thỉnh thoảng khẽ liếc nhìn trộm người bên cạnh mình . Đến cả việc cánh tay cô đang cọ sát vào cánh tay anh cũng không nhận ra .
Bỗng nhiên Hà Cảnh Nghi cúi đầu , cô lại như có tật giật mình đôi mắt lảng tránh . Khi quay lại phát hiện anh đang nhìn khoảng cách giữa hai người họ , vốn dĩ theo tự nhiên cũng không sao nhưng vì ánh mắt của anh làm cô thấy hơi kì quặc mà bối rối xích ra xa .
Thẩm Ngạn Thanh theo anh vào phòng làm việc lớn . Phòng của anh rất rộng , chủ yếu là tông màu trắng . Bên trái có bàn làm việc , bên phải có kệ đựng sách , còn có bộ sô pha để tiếp khách nữa . Cánh cửa gần phía kệ tủ chắc hẳn là phòng riêng để nghỉ ngơi .
Tuy đồ đạc đơn giản lại không nhiều nhưng cách bài trí gợi không gian sang trọng .
Ngắm nhìn mọi thứ xong quay lại đã thấy Hà Cảnh Nghi ngồi ở bàn làm việc chăm chú xem tài liệu , xem ra công việc rất bận . Chắc là cô đến không đúng lúc rồi .
- Nói đi , em đến đây có việc gì không .
Thẩm Ngạn Thanh tưởng bị anh bơ luôn rồi , may là anh còn nhớ ra cô .
- Không phải ngày mai là ngày hai nhà chúng ta gặp mặt sao , em tới đây để bàn bạc trước .
Hà Cảnh Nghi nghe đến đây khoé môi nhếch lên cười khấy , bàn tay đang cầm cây bút liền dừng lại . Câu nói của anh chứa vài phần hờ hững .
- Là vì tới đây muốn huỷ hôn sao ?
Anh vẫn chăm chỉ tiếp tục giải quyết đống tài liệu trên tay , đôi mắt không hề đặt lên người cô .
Thẩm Ngạn Thanh nhíu chặt chân mày , tiến tới phía bàn làm việc của anh .
- Không phải , mà là em muốn ngày mai anh tới trường đón em . Chẳng phải công ty của anh gần trường đại học của em sao , dù gì cũng tiện đường .
Lần này Hà Cảnh Nghi dừng hẳn công việc đang làm lại , ngẩng khuôn mặt tuấn tú lên nhìn cô . Cô nói rất nhanh , nếu quan sát kĩ có thể thấy bên má cô hơi phiếm hồng .
- Nếu như chỉ vì đến đó để nói với ba mẹ anh việc huỷ hôn thì không cần đâu , nhân tiện đây em cũng có thể nói với anh .
- “ Nếu như em nói rằng muốn kết hôn với anh thì sao ? “ . Ngữ khí của cô rất kiên định .
Đôi mắt anh thoáng chốc dao động , trong vài giây lại trở về như cũ .
Hà Cảnh Nghi cười nhạt , hiển nhiên là không tin lời cô nói . Anh thừa nhận là anh yêu cô nhưng đột nhiên cô nói như vậy ai lại tin tưởng được .
Dù có từng hi vọng cô yêu lại mình nhưng khi chuyện này xảy ra Hà Cảnh Nghi vẫn không nghĩ cô đang nói thật .
Người con gái này trước kia thì luôn sợ anh , trốn tránh anh . Cách đây một tuần lại tỏ tình với chàng trai tên Chu Nam trước bao nhiêu người , bây giờ xuất hiện nói rằng muốn kết hôn với anh . Thử hỏi anh sao có thể tin được câu nói vô lý như vậy .
Updated 33 Episodes
Comments