Chương 2: Cô đệ tử đầu tiên?

- Vậy chúng ta nói chuyện được chưa?

Cô gái đang ngồi bệt trước mặt tôi đây, thở hổn hển vì nãy giờ vẫn đang bị treo ngược.

- Uống chút nước nhỉ?

Tôi búng tay, các dòng chảy mana ngoài tự nhiên tụ lại hình thành nên vật chất, rồi tôi định hình nó thành một cái ly. Nước thì luôn có trong không khí rồi, ngưng tụ lại là được.

- Ngạc nhiên thật. Lại ma pháp vô niệm nữa chứ.

Cũng bình thường thôi. Mà hay là do tôi giỏi thật nhỉ?

Cô ấy cầm lấy ly nước tôi đưa rồi uống ực một hơi hết luôn.

- Ngon quá!

Chỉ là nước lọc thôi mà. Cô mới từ sa mạc về hả?

- Tôi có cần trả ly nước lại cho ngài không?

- Hả? Cô muốn giữ nó sao?

Cô ấy hỏi một câu làm tôi bất ngờ thật.

- Vâng ạ! Đây là lần đầu tiên tôi thấy một ma pháp có thể tạo ra một cái ly như thế này. Tôi biết nó là ích kỷ, nhưng xin ngài cho tôi giữ cái ly lại để nghiên cứu.

Chỉ là một cái ly thôi mà. Cô ấy mới từ núi xuống chắc?

- Thật ra nó không cao siêu gì đâu. Để ta chỉ cho cô làm.

- Được sao ạ?

- Dù gì ta cũng sẽ cho cô lên làm Ma vương kế vị ta mà, nên là ta cũng sẽ huấn luyện cô một chút. Đây coi như bài học đầu tiên.

- Tôi biết ngài là một người hài hước, nhưng bài học này tôi xin đón nhận.

- Đâu! Ta nói thật mà.

Lần này cô nàng lại không tỏ ra ngạc nhiên cho lắm. Lẽ nào cô ấy vẫn nghĩ rằng tôi đang nói đùa? Hay là cô thật sự đã có thể thích nghi được với hoàn cảnh bây giờ.

- Thì ra là vậy! Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ rèn luyện hết sức để xứng với ngôi vị ngài để lại.

Cô ấy thích nghi được thật rồi. Đáng sợ thật.

Cô ấy là một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen thướt tha, cặp sừng nhỏ trên đỉnh đầu làm cho cô nàng thêm sức hút với sự ma mị và mạnh mẽ. Cô nàng trông có vẻ lạnh lùng, nhưng tôi cảm giác đó là sự kỉ luật, điềm tĩnh của một cô sát thủ chuyên nghiệp. Nhưng điều này làm tôi có chút sợ cô nàng.

- Vậy ta bắt đầu bài học nhé.

Tự nhiên cô ấy lại giơ tay lên.

- Vâng! Mời cô...ờ...

- Suzuki Haruka, thưa sư phụ.

- Ừ! Suzuki-chan, cô cần hỏi gì vậy?

- Tên ngài là gì ạ?

- Shin, chỉ một chữ Shin thôi.

- Vâng! Vậy Shin-sama, xin mời ngài tiếp tục ạ!

Cô chỉ hỏi như vậy thôi sao! Mà cô nàng giờ lại ngồi Seiza rồi. Trông cô ấy nghiêm túc quá làm tôi cũng có đôi phần áp lực.

- Hừm! Hừm! Vậy cô hãy nghe kĩ đây, ma pháp thực chất là dùng mana để hình tượng hóa và vật chất hóa những điều trong suy nghĩ. Cô hiểu càng rõ về bản chất, càng tưởng tượng chân thật điều cô muốn thực hiện, ma pháp sẽ càng mạnh.

- Thì ra là vậy. Thế ma pháp vô niệm là?

- Thật chất những câu niệm phép chỉ là công cụ hỗ trợ chúng ta trong việc tưởng tượng ma pháp trong đầu thôi. Nếu ta tưởng tượng đủ tốt thì không cần niệm phép nữa.

- Hiểu rồi! Vậy nếu chúng ta tưởng tượng những hạt vật chất li ti xung quanh chúng ta đang từ từ được gom lại và kết hợp với nhau thành một cái ly thì...

Một ánh sáng trắng nhẹ lóe lên, sau đó một chiếc ly màu xám xịt xuất hiện. Trông có vẻ hơi bẩn nhỉ?

- Con đã làm được rồi, thưa sư phụ.

Cô ấy thay đổi cách xưng hô nhanh thật. Khả năng thích nghi và khả năng học hỏi quả là nhanh một cách khủng khiếp. Là do cô ấy là sát thủ chuyên nghiệp nên đã được đào tạo rất tốt sao? Tôi vô tình kiếm được một tài năng tuyệt vời rồi.

- Cô biết xung quanh ta có những hạt vật chất à?

Đây là kiến thức không phải ai cũng biết đâu.

- Căn phòng này lâu lắm rồi chưa được dọn dẹp, nên tất nhiên là sẽ có bụi rồi.

Thì ra là vậy. Thế cái ly đó bẩn thật à. Mèn ơi, ghê quá.

- Khác với cái ly sư phụ làm nhỉ?

Tất nhiên rồi, tôi không ở bẩn như cô đâu.

- Để ta chỉ cho cô, qua đây.

Tôi lấy ra một cuốn sách, ở đó có ghi chép những kiến thức cơ bản về thế giới này. Do chính tay tôi viết đấy.

- Thì ra là vậy.

Hiểu rồi thì sau này đừng có dùng bụi nữa nhé. Chắc tôi phải nghĩ ra ma pháp dọn dẹp căn phòng này mới được, chưa gì đã bị chê bẩn rồi.

- Sư phụ thông thái thật đó.

- Rồi cô cũng sẽ được học tất cả chúng thôi, vì cô là đồ đệ chân truyền của ta mà.

Chắc cô ấy đang cảm động lắm vì được một người mạnh như tôi chỉ dạy đây. Đùa thôi.

- Nhưng hiện tại thì chưa được đâu ạ.

Gì nữa vậy. Cô lại tính đem một đống rắc rối đến cho tôi phải không?

- Xin ngài hãy nhìn thật kĩ ạ.

Nói rồi cô nàng bắt đầu cởi áo ra. Khoan đã! Vụ gì đây? Tôi ngay lập tức quay lưng đi và lấy hai tay che mắt lại, che rất kín đến nổi ánh sáng từ cây nến đang cháy phừng phực trên tường cũng không len qua nổi.

- Làm ơn ngài hãy nhìn đi ạ!

Ai lại cầu xin một người khác giới xem cơ thể của mình vậy? Cô nàng nhịn lâu quá rồi hả? Cổ bị gì vậy? Có ai không cứu cái thân trẻ này của tôi với.

- Shin-sama, con chỉ nói một lần nữa thôi.

Cô ấy lên giọng rồi, cô ấy sắp mắng tôi rồi. Tôi bị ép buộc phải nhìn chứ tôi thật sự không muốn nhìn đâu nha. Không muốn một chút nào đâu, à không, chỉ có muốn một chút chút thôi. Dù gì tôi cũng là con trai đang độ sung sức nhất mà. Phải giữ được lí trí nha Shin.

Tôi quay người lại, hé tay mở mắt ra. Một bờ lưng trắng nõn nà xuất hiện. Suzuki-chan đang vén đuôi tóc ra trước để lộ phần gáy sau mái tóc ấy.

- Sư phụ à! Giờ không phải lúc để chảy máu mũi đâu.

- Ta biết điều đó mà.

Cầm máu thôi. Cầm máu thôi.

Khi tôi nhìn thật kĩ lại từng đường nét, từng phần trên bờ lưng ấy -tất nhiên là để xem cái thứ mà Suzuki-chan muốn cho tôi xem rồi- thì phát hiện một dấu ấn kì lạ ở gáy cô ấy.

- Ngài thấy rồi chứ?

- Ừ! Dấu ấn nô lệ nhỉ?

- Đúng vậy ạ! Dấu ấn nô lệ được khắc lên nhằm khẳng định thân phận nô lệ thuộc về chủ nhân của dấu khắc, và nô lệ ấy không thể làm trái với lời của chủ nhân được. Một xiềng xích không lối thoát.

Tôi không hiểu lắm làm sao cô ấy lại là nô lệ như vậy chứ. Hay đây là cách tổ chức sát thủ kia quản lý người của mình? Giờ mà bị phát hiện ra là mình phản bội thì chỉ một lời nói của chủ nhân dấu ấn nô lệ kia là đủ để lìa đời rồi.

- Đúng là các tay buôn nô lệ chỉ biết cách khắc dấu ấn chứ không xóa nó đi được. Họ bảo chúng là dấu ấn không thể xóa trừ khi chủ nhân của nô lệ ấy không còn nữa.

- Nhưng nó chỉ là lời của những kẻ thiếu hiểu biết, phải không sư phụ?

- Đúng vậy đấy.

Tôi dư sức để xóa mấy cái dấu ấn vớ vẩn đó. Dù gì tôi vẫn rất ghét cái chế độ nô lệ này. Không có nô lệ ở Ma giới, nhưng cô gái trước mặt tôi đây lại là một trường hợp như vậy, kì lạ thật. Tôi sẽ cho điều tra vậy.

- Nếu ngài muốn con lên làm Ma vương kế nhiệm ngài thì dấu ấn nô lệ này lại là một trở ngại lớn. Nhưng ngài đã dạy con bài học đầu tiên, nên con đã là học trò chân truyền của ngài rồi, lẽ nào ngài lại để bỏ con chỉ vì con là nô lệ sao?

Cô ấy đã gài tôi ngay từ đầu phải không? Rõ ràng là cô đã gài tôi phải không?

- Ngài có thể xóa nó phải không, Shin-sama?

- Ừ! Ta làm được.

Không còn đường lùi rồi. Tôi thấy Suzuki bắt đầu giống ác ma rồi, quá ranh mãnh. Mà cô ấy là ác ma mà?

- Con xin nguyện dâng tất cả thân xác và linh hồn con cho ngài.

Nói như bà cô sắp chết vậy.

- Sẽ không đau đâu.

Tôi nói, rồi bắt đầu thực hiện công việc của mình. Dấu ấn nô lệ được khắc lên như một sợi xích gắn chặt người nô lệ ấy với lời nói của chủ nhân của mình. Nên việc tôi cần làm chỉ là tưởng tượng nó như một sợi dây xích và cắt nó đi là xong. Một ánh sáng xanh lóe lên và dấu ấn nô lệ biến mất.

Dường như đã cảm nhận được sự thay đổi, Suzuki-chan quỳ xuống để cảm ơn tôi.

- Việc ta phải làm thôi. Cô đã gài ta ngay từ đầu mà không phải sao?

- Là do ngài tưởng tượng thôi.

Không dám nhận à.

- Cô ranh ma thật đó, Suzuki-chan.

- Ngài có thể gọi tôi là Haruka.

- Vậy Haruka-chan...

- Chỉ Haruka thôi ạ. Con xin ngài.

Đến mức cầu xin tôi luôn đó hả?

- Vậy cô cũng hãy gọi ta là...

- Không được ạ.

Sao tôi lại bị từ chối thế này? Cứ gọi sama hoài nghe mệt tai lắm. Mà nếu tôi nói ra như vậy sẽ bị mắng cho coi. Cứ ngoan ngoãn nghe lời cô ấy đi.

Dù mới được giải thoát khỏi kiếp nô lệ nhưng Haruka lại không bộc lộ quá nhiều cảm xúc ra ngoài. Vẻ lạnh lùng và nghiêm túc đã rất nhanh chóng quay trở về với cô nàng.

- Còn một việc nữa ạ, thưa sư phụ.

Tôi có nên đuổi luôn cô học trò nhỏ của mình đi không nhỉ?

- Cô cần việc gì nữa sao?

- Ngài đã gọi con là Haruka rồi mà sao vẫn cứ "cô" này, "cô" kia vậy.

Lần này Haruka lại phồng má phản đối cách tôi gọi cô nàng. Giờ tôi lại thấy cô ấy dễ thương ghê.

- Vậy ta sẽ gọi "con" nhé.

- Vâng, thưa sư phụ.

Giờ tôi lại thấy cô ấy như một chú cún con đang vẫy đuôi vì được chiều chuộng. Còn dễ thương hơn nhiều nhiều lần nữa. Cứ vậy sao tôi có thể đuổi cô nàng đi được. Càng muốn cưng muốn nựng thêm thôi.

- Vậy việc con cần ta làm là gì?

- Xin ngài hãy tiêu diệt tổ chức sát thủ áo đen, và cả ông trùm của chúng, người đã đặt dấu ấn nô lệ lên con.

Lại một chuyện phiền phức nữa rồi. Nhưng đúng là tôi phải làm như vậy.

- Ta lại có một vị khách khác rồi.

Một tên nhân tộc, giới tính nam đang lẻn vào Ma vương điện. Chắc vì đã phát hiện ra dấu ấn nô lệ bị hủy nên cử người đến thủ tiêu đây mà.

Tôi có thể nhận ra hắn ta bằng cách cảm nhận nguồn ma lực chảy trong cơ thể hắn. Mỗi chủng loài có dòng chảy mana khác nhau, nam nữ cũng vậy. Nếu bạn là một người điểu khiển ma lực lão luyện thì sẽ làm được việc này thôi.

- Có người đến tìm cách thủ tiêu con kìa.

- Con biết chuyện này rồi sẽ đến mà.

- Sao ta lại thấy con bình thản quá vậy?

- Ngài sẽ bảo vệ con mà, phải không?

- Nếu ta không làm thế thì sao?

- Ngài sẽ phải làm thôi, nếu không sao ngài để con kế vị ngôi Ma vương được.

- Ta có thể tìm người khác mà.

- Ngài không tìm ra ai khác phù hợp hơn con trong thời gian ngắn đâu. Vì vậy ngài mới đưa ra quyết định nhường ngôi dứt khoát như vậy.

Tôi bị cô ấy đọc vị hết rồi. Riêng khoản này cô nàng làm tốt đến mức khiến tôi phát sợ.

Mà dù gì tôi cũng giết hắn ta rồi.

- Sebas sẽ giúp ta dọn dẹp.

- Ông ấy là ai vậy ạ?

- Là thư kí của ta, mà sắp bị chuyển sang đơn vị khác rồi. Ta sẽ để con làm thư kí mới của ta, nhân tiện ta sẽ huấn luyện con luôn.

- Ngài đã ao ước có một nữ thư kí lâu lắm rồi phải không?

Sao điều gì của tôi cô ấy cũng biết vậy? Tôi để lộ nhiều cảm xúc đến như vậy sao?

- Dù gì ta cũng nhận con làm đồ đệ rồi.

- Ngài phải có trách nhiệm tiêu diệt tổ chức sát thủ đó thôi. Một lần và mãi mãi. Nếu chúng nó cứ đến làm phiền chúng ta mãi thì cực lắm.

- Con hiểu ý ta đó.

- Để con dẫn ngài đi.

- Đi liền giờ luôn sao?

- Đánh nhanh để bọn chúng không kịp chuẩn bị. Ngài đã có chiến lược rồi phải không? Con sẽ dẫn ngài đến căn cứ bí mật của tổ chức.

- Ừ! Rất tiếc là con nói đúng rồi. Dẫn ta đi đi!

Đúng là tôi đã có kế hoạch để tiêu diệt hết thẩy bọn chúng trong một chiêu rồi. Mà tôi lại bị đọc vị một lần nữa à?

Chúng tôi đang bay thẳng tới căn cứ bí mật của bọn sát thủ áo đen. Đương nhiên bay sẽ nhanh hơn nhiều so với chạy bộ rồi. Nhân tiện ma pháp bay này là do tôi tự phát minh ra dựa trên việc phản trọng lực và dùng ma pháp hệ phong để đẩy đi.

- Trông con không ngạc nhiên lắm nhỉ?

Tôi đang bồng Haruka theo bên mình bằng kiểu bồng công chúa. Cô nàng đang ôm chặt lấy tôi, chứ không thì rớt giữa đường cho coi.

- Thì bởi đó là sư phụ mà.

Câu trả lời được đó chứ. Muốn nhận về nuôi ghê luôn. Mà sắp tới tôi phải nuôi cô ấy chứ còn ai vào đây nữa. Hi vọng là cô nàng khen thật lòng, chứ không phải là để lấy lòng người sẽ bao nuôi cô ấy trong thời gian tới.

- Ta có thể hỏi con chút chuyện không?

Có một điều làm tôi tò mò.

- Vâng!

- Tại sao con lại bị bắt làm nô lệ vậy?

Cô ấy trầm ngâm.

- Nếu không muốn con không cần kể ra đâu.

- Không sao đâu, đó là quá khứ của con, con sẽ can đảm đối mặt với nó.

Cô ấy mạnh mẽ thật.

- Chuyện xảy ra cũng dài lắm.

- Kể vắn tắt thôi nha con.

Dù hơi tụt hứng một chút nhưng cô ấy vẫn bắt đầu kể.

Tôi có thể tóm tắt lại như sau. Gia đình Haruka là một gia đình nghèo sống ở một vùng quê xa xôi thuộc lãnh thổ Ma quốc bây giờ. Gia đình cô ấy cũng không được gọi là hạnh phúc cho lắm. Dù người bố sáng ra vẫn chăm chỉ làm nương kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng đêm đến lại hay rượu chè rồi đánh đập vợ con. Người mẹ vì quá đau khổ đã tìm đến người đàn ông khác và bỏ lại hai bố con. Người bố sau đó cũng lười biếng việc nông và lao đầu vào ăn chơi sa đọa. Khi đã hết tiền và nợ nần ngập đầu thì hắn ta đã bán đi đứa con gái duy nhất của mình để kiếm tiền trả nợ. Đó là lí do khiến cô ấy bị bán đi làm nô lệ.

Thật là một câu chuyện buồn.

- Sư phụ đang khóc sao?

- Ta không có khóc đâu.

Chắc là có con gì đó bay vào mắt tôi trong lúc tôi đang bay rồi. Mắt cay quá trời.

- Con có hận họ không?

- Con cũng chẳng muốn hận họ làm gì. Dù sao nhờ có họ thì con mới được sinh ra trên cõi đời này. Mặc cho con chịu nhiều đau khổ vì họ nhưng nếu con hận họ thì chỉ làm cho con thêm nặng lòng thôi. Bây giờ đã để mọi chuyện lại ở quá khứ và chỉ tập trung vào những chuyện ở hiện tại.

- Ừ! Nghĩ được như vậy cũng tốt rồi.

Cô gái này quả là mạnh mẽ đến phi thường. Tôi đã may mắn lắm mới kiếm được một cô gái như vậy. Để cô nàng kế nhiệm chức vị Ma vương quả không phải sai lầm.

Với sự thông minh và nhanh nhạy của Haruka, cô ấy sẽ nhanh chóng thích nghi và học hỏi được hết các kĩ năng và kiến thức từ tôi thôi. Có khi lúc ấy cô nàng sẽ còn mạnh hơn cả tôi nữa. Mà chắc không có đâu. Máu tôi là máu chiến, sao mà yếu hơn đồ đệ của mình được.

- Ta tới nơi rồi, thưa sư phụ.

Chúng tôi dừng lại tại trung tâm của một cánh rừng bạt ngàn.

- Họ xây căn cứ bí mật ở đây sao?

- Dưới lòng đất đấy ạ!

Một căn cứ bí mật giữa lòng rừng già thế này, tổ chức này cũng không phải bình thường đâu. Mà nhờ vậy cũng tiện cho tôi trong việc diệt gọn bọn chúng.

- Ở đây chỉ toàn bọn ác thôi phải không? Không có người vô tội chứ.

- Chắc chắn đấy ạ!

- Vậy sao? Ngày xưa con cũng ở đó đấy.

- Bàn tay con đã tắm trong máu rồi. Con cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.

Tự nhận mình là người xấu luôn à.

- Mà sư phụ chẳng phải cũng chuẩn bị tàn sát đó sao? Cũng đâu tốt đẹp gì hơn con đâu.

- Ta là Ma vương mà lại.

- Con là đệ tử chân truyền của ngài Ma vương mà lại.

Sao mà trả lời cưng quá vậy. Càng ngày càng mê cô đệ tử bé bỏng này rồi. Mà bé bỏng đáng yêu để tôi bảo vệ thôi chứ cái cần to vẫn rất to đây, chúng đang áp vào người tôi đây này. Phải tịnh tâm, không thể để chảy máu mũi như lần trước được.

- Con đã sẵn sàng chiêm ngưỡng sức mạnh của ta chưa?

- Vâng! Thưa sư phụ.

Đến lúc thể hiện một chút cho đệ tử bé bỏng của tôi rồi.

- Giờ thì hãy chiêm ngưỡng màn biểu diễn của ta đi!

Hot

Comments

Ako ^.^

Ako ^.^

Siu thông minh luôn ấy chứ, ít nhất là tui ráng xây dựng được như vậy

2023-07-06

1

Ako ^.^

Ako ^.^

Con trai mà lại

2023-07-06

0

Nam Phương

Nam Phương

cái này có gọi là nhân văn ko

2023-07-06

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ma vương sao? Ta không làm đâu.
2 Chương 2: Cô đệ tử đầu tiên?
3 Chương 3: Tổ chức sát thủ à? Nghe nguy hiểm đấy, nhưng tôi tiêu diệt bọn chúng mất rồi!
4 Chương 4: Gạo hay lúa gì đó và Suzuki Haruka
5 Chương 5: Tân Ma vương và cuộc hành trình mới
6 Chương 6: Tôi vô tội mà, thật đấy!
7 Chương 7: Thất sắc nữ vương
8 Chương 8: Cuộc trò chuyện của bảy chị em
9 Chương 9: Trận chiến (P1)
10 Chương 10: Trận chiến (P2)
11 Chương 11: Trận chiến (P3)
12 Chương 12: Tiến đến thành phố Ma Pháp
13 Chương 13: Cô gái nhỏ trong con hẻm tối (P1)
14 Chương 14: Cô gái nhỏ trong con hẻm tối (2)
15 Chương 15: Cô gái trong con hẻm tối (P3)
16 Chương 16: Chỉ là đánh đuổi một con rồng thôi mà!
17 Chương 17: Nhiệm vụ cấp S: Đánh đuổi rồng.
18 Chương 18: Gặp lại người cộng sự năm xưa.
19 Chương 19: Hiểm nguy đến gần.
20 Chương 20: Hắn ta tấn công từ chiều không gian khác!
21 Chương 21: Cục diện bất lợi.
22 Chương 22: Chúng tôi đã bị dồn vào chân tường rồi.
23 Chương 23: Sakura ngã xuống.
24 Chương 24: Tiếp viện đã tới!
25 Chương 25: Kết thúc chóng vánh.
26 Chương 26: Tâm sự.
27 Chương 26.5: Cuộc họp "siêu bí mật"
28 Chương 27: Cuộc bàn chuyện của hai cha con. (1)
29 Chương 28: Cuộc bàn chuyện của hai cha con (2)
30 Chương 29: Giải quyết hậu quả.
31 Chương 30: Bắt đầu một hành trình mới.
32 Chương 31: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử! (1)
33 Chương 32: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (2)
34 Chương 33: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (3)
35 Chương 34: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (4)
36 Chương 35: Chuyện trên đường: Công chúa bỏ nhà đi bụi (1)
37 Chương 36: Chuyện trên đường: Công chúa bỏ nhà đi bụi (2)
38 Chương 37: Chuyện trên đường: Cô công chúa bỏ nhà đi bụi (3)
39 Chương 38: Chuyện trên đường: Cô mèo mất tích (1)
40 Chương 39: Chuyện trên đường: Cô mèo mất tích (2)
41 Chương 40: Tôi đã gặp cô ấy!
42 Chương 41: Chỉ là đánh đấm giao lưu một chút thôi?
43 Chương 42: Biến mất rồi!
44 Chương 43: Tui thề là cô ấy xinh không chịu được!
45 Chương 44: Cô gái phiền phức đã tỉnh lại.
46 Chương 45: Tiến đến đại hội võ thuật
47 Chương 46: Chiến thắng tại đại hội võ thuật
48 Chương 47: Ác mộng
49 Chương 48: Vivi ngã xuống
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Ma vương sao? Ta không làm đâu.
2
Chương 2: Cô đệ tử đầu tiên?
3
Chương 3: Tổ chức sát thủ à? Nghe nguy hiểm đấy, nhưng tôi tiêu diệt bọn chúng mất rồi!
4
Chương 4: Gạo hay lúa gì đó và Suzuki Haruka
5
Chương 5: Tân Ma vương và cuộc hành trình mới
6
Chương 6: Tôi vô tội mà, thật đấy!
7
Chương 7: Thất sắc nữ vương
8
Chương 8: Cuộc trò chuyện của bảy chị em
9
Chương 9: Trận chiến (P1)
10
Chương 10: Trận chiến (P2)
11
Chương 11: Trận chiến (P3)
12
Chương 12: Tiến đến thành phố Ma Pháp
13
Chương 13: Cô gái nhỏ trong con hẻm tối (P1)
14
Chương 14: Cô gái nhỏ trong con hẻm tối (2)
15
Chương 15: Cô gái trong con hẻm tối (P3)
16
Chương 16: Chỉ là đánh đuổi một con rồng thôi mà!
17
Chương 17: Nhiệm vụ cấp S: Đánh đuổi rồng.
18
Chương 18: Gặp lại người cộng sự năm xưa.
19
Chương 19: Hiểm nguy đến gần.
20
Chương 20: Hắn ta tấn công từ chiều không gian khác!
21
Chương 21: Cục diện bất lợi.
22
Chương 22: Chúng tôi đã bị dồn vào chân tường rồi.
23
Chương 23: Sakura ngã xuống.
24
Chương 24: Tiếp viện đã tới!
25
Chương 25: Kết thúc chóng vánh.
26
Chương 26: Tâm sự.
27
Chương 26.5: Cuộc họp "siêu bí mật"
28
Chương 27: Cuộc bàn chuyện của hai cha con. (1)
29
Chương 28: Cuộc bàn chuyện của hai cha con (2)
30
Chương 29: Giải quyết hậu quả.
31
Chương 30: Bắt đầu một hành trình mới.
32
Chương 31: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử! (1)
33
Chương 32: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (2)
34
Chương 33: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (3)
35
Chương 34: Chuyện trên đường: Bông hoa phụ tử (4)
36
Chương 35: Chuyện trên đường: Công chúa bỏ nhà đi bụi (1)
37
Chương 36: Chuyện trên đường: Công chúa bỏ nhà đi bụi (2)
38
Chương 37: Chuyện trên đường: Cô công chúa bỏ nhà đi bụi (3)
39
Chương 38: Chuyện trên đường: Cô mèo mất tích (1)
40
Chương 39: Chuyện trên đường: Cô mèo mất tích (2)
41
Chương 40: Tôi đã gặp cô ấy!
42
Chương 41: Chỉ là đánh đấm giao lưu một chút thôi?
43
Chương 42: Biến mất rồi!
44
Chương 43: Tui thề là cô ấy xinh không chịu được!
45
Chương 44: Cô gái phiền phức đã tỉnh lại.
46
Chương 45: Tiến đến đại hội võ thuật
47
Chương 46: Chiến thắng tại đại hội võ thuật
48
Chương 47: Ác mộng
49
Chương 48: Vivi ngã xuống

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play