Chương 2: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm

Huỳnh Tuấn cảm thấy hôm nay anh ra đường không đúng ngày rồi. Vài phút trước không hiểu sao có một cuộc gọi báo án nhưng khi anh đến nơi thì ở hiện trường chẳng có lấy bóng dáng của bất kỳ ai, anh gọi về tổng bộ thì lại nghe tin có một nơi khác cũng gọi đến báo an.

Tuy không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra nhưng anh vẫn lên xe sau đó nhanh chóng chạy đến hiện trường. Nào có ngờ đang trên đường chạy đến thì nghe thấy giọng hét lớn ở cạnh mình. Không kịp nghỉ ngợi anh liền nhanh chóng thắng xe một cách gắp gáp sau đó xoay người làm tư thế bắt người.

Dù sao người chạy đến xe cảnh xác ngồi chắc chắn không phải dân chúng bình thường. Nào ngờ khi anh vừa xoay người thì không khỏi kinh hãi cùng hoang mang tột đồ, lần đầu tiên trong đời anh nghi ngờ nhân sinh quan của mình.

Người ngồi bên cạnh anh... Không, đó không thể gọi là người mà phải nói rằng hồn ma, tại sao anh lại chắc chắn như vậy bởi vì cơ thể của nó là một màu trong suốt, anh không thể nhìn rõ được rốt cuộc nó có hình dạng gì nhưng theo giọng nói vừa phát ra khi nãy thì có thể đây là hồn ma của một cô gái trẻ.

Huỳnh Tuấn càng không ngờ trong lúc anh trố mắt nhìn nó thì nó lại phát ra tiếng xin chào.

Phan An Nhi sau khi gượng gạo chào anh nhưng không thấy anh có bất kỳ phản ứng gì liền không khỏi để tay xuống sau đó co rúm người lại. Không hiểu sao cô càng nhìn anh càng cảm thấy cả cơ thể đều run rẩy sợ hãi, không lẽ đúng như những gì phim truyền hình nói người cảnh sát cùng thầy pháp có năng lực trấn giữ hồn ma nên chỉ cần ở cạnh sẽ phản ứng theo sinh lý mà lo sợ.

Nhưng có vẻ hiện tại cô không có cách nào rời khỏi người này, nhưng lỡ may người này không thích bị cô bám theo mà làm cô hồn phi phách tán thì làm sao đây, như vậy không phải cô sẽ chết sao, đây chắc chắn là linh hồn thực sự của cô, bởi vì những thế giới cô từng đi qua đều sử dụng cơ thể người khác nhưng linh hồn là của chính cô.

"Ngươi đây là có chuyện gì cần ta giúp sao?"

Trong lúc Phan An Nhi hoang mang không biết phải làm thế nào thì giọng nói của Huỳnh Tuấn vang lên. Cô ngơ ngác nhìn anh sau đó chớp chớp mắt hỏi:

"Anh sẽ giúp tôi sao?"

"Đúng vậy, tôi là cảnh sát sẽ giúp đỡ những người bị hại."

Huỳnh Tuấn nói xong thì ngập ngừng nhìn cô sau đó nhẹ giọng hỏi:

"Cô có biết mình đã chết rồi không?"

Phan An Nhi giật thót cả tim, sau đó giả vờ mơ hồ mà gật đầu rồi lại lắc đầu:

"Tôi... Tôi không rõ... Tôi không nhớ gì cả sau khi tỉnh dậy tôi thấy mình ngồi trong xe của anh rồi."

Huỳnh Tuấn nghe vậy không khỏi chau mày, anh không rõ rốt cuộc tại sao mình lại thấy hồn ma nhưng rõ ràng cô gái này là một hồn ma chưa thể đi đầu thai, như vậy không thể nào không nhớ được chuyện gì đã xảy ra với mình, trừ khi theo lời ông bà xưa đã nói cô ấy chết một cách bất đắc kỳ tử.

Anh trầm ngâm một lúc rồi hỏi:

"Tên cô là gì."

"An Nhi, tôi tên là Phan An Nhi."

Phan An Nhi nói, cô chắc chắn cả thế giới này thì thân xác của mình cũng sẽ là cái tên này. Những thế giới trước đây tên của thân xác của cô nhập vào đều trùng tên trùng họ với cô, đây là sự sắp đặt của chủ hệ thống.

"Phan An Nhi. Được tôi nhớ rồi, hiện tại tôi còn việc quan trọng đợi khi quay về tôi sẽ điều tra giúp cô."

Huỳnh Tuấn nói xong liền đạp chân ga rồi phóng đi, anh vẫn còn phải đến hiện trường báo án mà tổng bộ đã nói để xem xét tình hình.

Chiếc xe cảnh sát tiếp tục hú gió mà lao đi, Phan An Nhi co rúm người yên lặng ngồi trong xe, cô không để mình phát ra tiếng động gì để làm phiền anh nữa cả. Hiện tại tình trạng cơ thể này của cô không ổn lắm, cảm giác hơi khó chịu khiến cô cũng không muốn nói chuyện gì thêm nữa.

Không chỉ vậy cái thân phận hiện tại của cô khiến cô cảm thấy rất kinh dị, trước khi gặp hệ thống cô là một người cực kỳ mạnh mẽ, cô hoàn toàn không sợ bất cứ thứ gì trên đời này cho dù là cái chết nhưng cô có một thứ không thể vượt qua nổi chính là cô rất sợ ma, cho dù cô chưa từng nhìn thấy nhưng cô lại rất sợ hãi mỗi khi nghe đến những chuyện kinh dị do những người xung quanh nhắc đến.

Chiếc xe cảnh sát nhanh chóng chạy đến nơi được báo án, nhưng khi Huỳnh Tuấn dừng xe rồi đi xuống xem xét thì vẫn như địa điểm lúc trước, nơi này không có bất kỳ vết tích nào cả, đến một bóng người cũng chẳng thấy. Điều duy nhất trùng nhau giữa hai nơi chính là đều cực kỳ vắng vẻ, xung quanh là những bức tường hẹp mà cực kỳ sâu, hơn nữa nếu như là trời tối thì chắc chắn không thể nào có ánh sáng chiếu vào, cực kỳ thích hợp để gây án.

Tuy nhiên khi anh đến cả hai nơi đều rất sạch sẽ, đến cả người báo án đều không thấy đâu.

Huynh Tuấn cảm thấy có khi nào đây là những cuộc gọi trêu chọc hay không, nhưng nếu thật sự là vậy thì nó rất nghiêm trọng, một khi tra ra người làm điều đó thì chắc chắn sẽ bị phạt nghiêm trọng vì hành vi này.

Phan An Nhi đi theo anh, cô dùng hai chân nhẹ nhàng đi trên mặt đất, tuy cô biết hiện tại hình có thể bay lơ lửng nhưng chỉ nghĩ đến hiện tại mình là hồn ma mà bản thân sợ nhất thì lại không tài nào vui vẻ thoải mái lượng quanh được.

Cô đi theo anh vào con hẻm rồi lại đưa mắt nhìn xung quanh. Hiện tại nếu Huỳnh Tuấn có thể nhìn rõ hình dạng của cô thì có thể thấy sự nghi hoặc bên trong đôi mắt của cô.

Đúng vậy Phan An Linh đang cực kỳ nghi hoặc mà nhìn xung quanh con hẻm nhỏ, cô có thể nhìn thấy một luồng sáng có màu đen đang bay khắp nơi ở nơi này, không chỉ vậy không khí mà cô cảm nhận được cực kỳ ngột ngạt, hậm chí là cực kỳ nguy hiểm. Sự áp đảo của nó khiến cô cảm thấy rất khó chịu, cô run rẩy vô thức đi đến gần Huỳnh Tuấn giống như muốn tìm kiếm sự che chở.

Nhưng cô không ngờ rằng khi mình đứng càng gần anh thì cả người đều trở nên thoải mái hơn một cách kỳ lạ, cái áp lực vô hình kia giống như chẳng hề tồn tại khiến cô không còn run rẩy hay khó chịu nữa.

"Sao vậy."

Mặc dù đang quan sát tình hình xung quanh nhưng Huỳnh Tuấn vẫn luôn chú ý đến hồn ma bên cạnh mình, nhìn thấy cô cẩn thận từng chút từng chút đến gần anh thì không nhịn được hỏi.

Phan An Nhi khẽ mím môi, cô không biết rốt cuộc ở thế giới này mình phải làm gì, hệ thống chết tiệt biến đâu mất tiêu khiến cô hoang mang tột cùng. Tuy nhiên cô biết một khi thế giới xuất hiện một hồn ma như cô thì chắc chắn nơi này sẽ có thêm rất nhiều hồn ma, không biết tốt hay xấu, không biết nó hiện hay ác nhưng cô cảm thấy mình nên nói chuyện này với người đàn ông bên cạnh.

Từ trước đến nay trực giác của cô chắc chắn không sai. Cô khẽ dựa đến gần anh rồi nhỏ giọng nói:

"Nơi này rất đáng sợ, có thứ gì đó rất tà ác loanh quanh nơi này."

Huỳnh Tuấn nghe xong liền cau mày muốn quát lớn cô đây là nói bậy nói bạ, trên đời này làm gì có chuyện ma quái gì, nhưng khi nhìn đến cơ thể trong suốt không nhìn rõ hình dạng của cô thì anh chợt ngậm miệng lại. Đúng vậy làm sao anh có thể quên được cô gái bên cạnh này là một hồn ma cơ chứ, nếu nói trên đời làm gì có chuyện ma quái thì trước mắt anh là thứ gì đây không phải chính là thứ mà con người luôn luôn phủ nhận nó sao.

Phan An Nhi nhìn khuôn mặt bỗng nhiên căng cứng của anh liền không khỏi thấp thỏm lo lắng, cô nói sai cái gì sao sao anh lại đáng sợ như vậy. Rõ ràng cô không nhát gan đến vậy nhưng khi bên cạnh anh thì cô lúc nào cũng lo sợ.

"Cô đi theo tôi."

Huỳnh Tuấn căng cứng một hồi, anh suy nghĩ đến hai cuốc điện thoại nặc danh được gọi đến tổng bộ rồi nhanh chóng quyết định.

Phan An Nhi không dám nói gì mà vội vã gật đầu liên tục sau đó đuổi theo bước chân của anh.

Hai người ngồi lại vào xe cảnh sát sau đó nhanh chóng chạy về nơi có cuộc gọi đầu tiên.

Lần này sau khi đi theo sau lưng Huỳnh Tuấn vào con hẻm Phan An Nhi không cần anh lên tiếng hỏi đã tự giác nói:

"Nơi này cũng giống vậy, thứ kia rất nguy hiểm."

Huỳnh Tuấn nghe xong liền không chừng chờ nữa mà vội vàng đưa tay qua nắm lấy tay cô rồi kéo đi. Cả hai hoàn toàn không ngờ rằng khi bàn tay anh chạm vào cánh tay cô lại không bị xuyên qua mà lại có thể nắm lấy được, mà lúc này anh đang sốt ruột nên không để ý đến chuyện này, ngược lại cô lại hoàn toàn ngơ ngác bởi chuyện kỳ lạ này.

Cô là hồn ma, ai chẳng biết không phải hồn ma nào cũng có thể chạm vào người bình thường, nhưng hiện tại cánh tay cô lại có một bàn tay ấm áp cầm lấy, hơi ấm của anh truyền qua cánh tay lạnh lẽo của cô khiến cô không rõ ràng trong lòng mình hiện tại đang nghĩ gì.

Một sự rung động không tài nào nắm lấy được.

Chapter
1 Chương 1: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
2 Chương 2: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
3 Chương 3: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
4 Chương 4: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
5 Chương 5: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
6 Chương 6: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
7 Chương 7: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
8 Chương 8: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
9 Chương 9: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
10 Chương 10: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
11 Chương 11: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
12 Chương 12: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
13 Chương 13: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
14 Chương 14: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
15 Chương 15: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
16 Chương 16: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
17 Chương 17: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
18 Chương 18: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong đường hầm
19 Chương 19: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
20 Chương 20: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
21 Chương 21: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
22 Chương 22: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
23 Chương 23: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
24 Chương 24: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
25 Chương 25: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
26 Chương 26: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
27 Chương 27: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
28 Chương 28: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
29 Chương 29: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
Chapter

Updated 29 Episodes

1
Chương 1: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
2
Chương 2: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
3
Chương 3: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
4
Chương 4: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
5
Chương 5: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
6
Chương 6: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
7
Chương 7: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
8
Chương 8: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
9
Chương 9: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
10
Chương 10: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
11
Chương 11: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
12
Chương 12: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
13
Chương 13: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
14
Chương 14: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
15
Chương 15: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
16
Chương 16: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
17
Chương 17: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
18
Chương 18: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong đường hầm
19
Chương 19: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
20
Chương 20: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
21
Chương 21: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
22
Chương 22: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
23
Chương 23: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
24
Chương 24: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
25
Chương 25: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
26
Chương 26: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
27
Chương 27: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
28
Chương 28: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm
29
Chương 29: Thế giới thứ nhất: Thi thể trong tầng hầm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play