Lộ Y Tống Kiếp Biệt Bất Phục
Vào một buổi định mệnh, chẳng có gì đặc biệt nếu như không gặp phải thứ đó thì Lộ Y, cô cũng sẽ không phải nhắm mắt một cách lãng xẹt như vậy.
Vì một lần sơ xuất mà cô bị đẩy mạnh ra khỏi lề đường. Vừa hư vừa thực, vừa mơ vừa tỉnh làm Lộ Y không nhận thức được những chuyện đang xảy đến xung quanh mình, cô chỉ thaya một cơn choáng váng truyền đến, trong chớp mặt cô nhìn thấy thân mình bị xe tải cán qua, có lẽ vì quá đau đơn về mặt thể xác nên những cơn đau ấy nhưng chẳng liên quan gì đến cô ấy cả. Dù có xảy ra trong chớp mắt hay trong mơ màng thì co cũng nhận ra được một điều, cái cuộc sống đầy bất hạnh này cứ thế sẽ kết thúc thật nhanh chóng, cô đã không ngần ngại mà dùng sức còn sót lại của mình để nở một nụ cười nhạt mà hỏi nhỏ chính bản thân mình:
- "Cuối cùng mọi việc cũng đã kết thúc rồi sao ?"
Dù Lộ Y cô đã cố mỉm cười trước sự việc đang xảy đến mà cô chứng kiến, nhưng vô thức khoé mắt cô lại không kìm lại được mà trở nên ướt đẫm. Cô trong đời này là một cô gái thoải mái của thời hiện đại mới, có cha mẹ nhưng lại không có gia đình, từ sớm đã phải tự lực cánh sinh, không một chỗ nào xứng đáng để dựa dẫm cả. Dù trong hoàn cảnh nào cô cũng chỉ có thể cô độc một mình, nhưng chẳng thể hiểu tại sao... tại sao cô ấy vẫn còn lưu luyến cái cuộc sống chết tiệt này cơ chứ.
Tưởng trừng như đã buông bỏ mọi thứ nhưng lạ thay, rõ ràng Lộ Y cô đã chết rồi nhưng y cảm nhận được tinh thần mình lại đang trôi nổi ở một nơi nào đó rất lâu, rất lâu và rất lâu. Một nơi không hề có chút ánh sáng nào giống như cô không bao giờ đặt hy vọng vào thế giới nơi cô vậy đó. Một nơi đầy lạ lẫm dần trở nên mơ hồ hơn và đến một lúc... bừng sáng.
Giọng nói thanh thoát của một thiếu nữ vang lên ngay cạnh cô một cách vội vội vàng vàng không theo một quy luật gì cả: "Tiểu thư ! Tiểu thư ! Người đừng ngủ nữa mau tỉnh dậy đi ạ !"
Nghe thấy giọng nói này thì cô cũng thoáng chốc cau mày tỏ vẻ khó chịu, không biết cô gái này là ai nhưng thật sự cách hành xử của cô ấy khiến Lộ Y nàng cực kỳ khó chịu, không những hét lên như vậy thậm chí còn động tay động chân vào người cô nữa, cô gái tưởng trừng lai lẫm nhưng lại mang đếm mộ cảm giác quen thuộc đó cứ lay qua lay lại như thân thể này là một con gấu bông vậy.
Trong nghi hoặc, Lộ Y tự hỏi chính mình : "Chẳng phải mình đã ngỏm rồi sao ? Cái tiếng nói với caia cảm giác như thật này nữa là sao đây ?"
Mở mắt ra đầy vẻ khó khăn khi nhìn cô gái bé nhỏ trước mắt khiến cho Thanh Mai-cô gái bé nhỏ ấy phải rùng mình một cái, thầm động suy nghĩ: "Chủ tử mình nay sao vậy ?" Nhìn vào cái vẻ mặt muốn giết người đó của cô thôi cũng đủ để em gái bé nhỏ ấy phải sợ hãi mà không dám động đến.
Trong ánh mắt của Lộ Y có vài phần ngạc nhiên khi mình xuất hiện ở nơi xa lạ này. Nhìn lại y phục người trước mặt đang mặc và cái cách xưng hô là cô cũng phát hiện ra là mình đã thực sự xuyên không rồi.
Thanh Mai thân là tỳ nữ cận thân của nguyên chủ mà đây là lần đầu tiên cô nhóc bắt gặp được cái ánh mắt muốn giết người này của tiểu thư nhà mình.
Theo bản năng tổ tiên mách bảo, Lộ Y lên tiếng hỏi cô nhóc trước mặt mình: "Ngươi là ai ?"
Thanh Mai nghe câu hỏi này thì ngơ người ra, nhìn chủ tử nhà mình bằng ánh mắt mang đầy sự nghi hoặc, không biết mới ngủ dậy tiểu thư nhà mình liệu có ngốc thêm hay không mà lại hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn như vậy. Em ấy cố gắng bình tĩnh lại trước câu hỏi đó của cô. Em ấy cố ý nói:
- "Tiểu thư à ! Người đừng như vậy, vì chuyện mà người làm nên hiện tại Lão gia đang vô cùng vô cùng tức giận đó ạ ! Xem như nô tỳ xin người đó ! Ngườ mau nhấc cái mông dậy mà đi tạ lỗi với lão gia đi ạ !"
Rồi Thanh Mai với vẻ mặt đầy sự lo lắng ấy lại tiếp tục thuyết phục người trước mặt. Vì đơn giản, nếu như nhắc đến lão gia thì chắc rằng tiểu thư sẽ phải e sợ mà bước khỏi giường như mọi lần.
Nhưng làm Thanh Mai thất vọng rồi, tiểu thư của em ấy vẫn trưng ra một cái vẻ mặt dửng dưng như tất cả mọi thứ đều không liên quan đến mình vậy.
Sau khi bước xuống giường thì Lộ Y chỉ đi quanh phòng một vòng rồi lại quay vào giường lại có ý định ngủ tiếp bởi mấy thứ này không có gì có thể làm cô động tâm lần nữa, chết một lần nữa thì có sao đâu ?
Thanh Mai hoảng hốt trước cảnh đầy mâu thuẫn với thường ngày này, cô nhóc hét lên ngạc nhiên: "A\~ tiểu thư ! Người đang làm gì vậy ?" sự lựa chọn này của nàng làm Thanh Mai em ấy vốn đang hoảng vậy còn hoảng hơn.
Hai người đang dành co thì từ ngoài có người đạp cửa mạnh làm cánh cửa mở toang ra rồi xông vào một cách bất lịch sự nhất từ trước đến nay mà cô vẫn thấy.
Thấy mặt người bước vào thì Thanh Mai sợ đến độ mặt cắt không còn giọt máu còn cô thì vẫn thờ ơ, lạnh lùng, tia ánh nhìn phán xét đến chỗ mấy người đó thầm nghĩ: "Mấy người này thật bất lịch sự a"
Những người bước vào gồm bồn người ba già một trẻ. Chỉ khi gặp họ, sâu trong lòng Lộ Y mới xuất hiện một tia khó chịu mà chính cô cũng không nhận ra, gặp họ cô chỉ muốn đến bên cạnh và tát cho mỗt người trước mặt này mỗi người một cái mà thôi. Khẽ cau mày, cô ngồi dậy nhìn họ một cách lạnh lùng và cảm thấy đám người này có chút "Phiền phức."
Updated 42 Episodes
Comments
Bảo Nhiên
Mới xuyên ko đã gặp kì phùng địch thủ r
2024-07-05
1
Bảo Nhiên
Bởi mấy thứ nha ! Tác giả sửa đi
2024-07-05
1
Bảo Nhiên
Thanh Mai kiểu : "Bả bị ngã ngoá r hay sao ý ?"
2024-07-05
1