Đứng trên bảng một hồi rất lâu, Mẫn Nhi khôgn biết làm thế nào. Vốn dĩ môn Tiếng Anh là môn cô rất yếu. Thấy cô loay hoay mãi, Phước liền nói:
“Em xuống dưới đi, tập trung vào.”
Mẫn Nhi nghe vậy thì hớn hở ném viên phấn vào hộp rồi chạy tưng tưng xuống chỗ ngồi.
“Mẫn Nhi không tập trung trong giờ học.” - Phước vừa nói vừa càm bút viết vào sổ đầu bài.
“V** l** thằng kia?? Mày ghi tao vào thì từ nay đừng hòng qua nhà tao nữa nhé!?”
“Mẫn Nhi thái độ lồi lõm với giáo viên.” - Phước tiếp tục viết vào sổ đầu bài và nói.
“Cái l** má!”
Từ lúc đó, cô không thèm để tâm tới bài học mà lăn ra ngủ. Yến Vy ngồi bên cạnh kêu khàn cả cổ mà cô cũng không thèm ngóc đầu dậy. Tiết học cứ thế mà trôi qua, tiếng trống giải lao vang lên. Phước cầm sách vở bước ra khỏi lớp. Vừa mới bước một chân ra thì đã bị đám con gái trong lớp bu lấy.
“Anh ơi, em còn yếu Tiếng Anh lắm. Anh kết bạn Facebook với em rồi có gì anh dạy em với nha?”
Mẫn Nhi nghe thấy vậy thì bật dậy như tôm, chạy lại đẩy Phước đi.
“Nó không có thời gian đâu. Nó bận để thời gian chăm sóc vợ nó rồi.”
Mẫn Nhi đạp Phước một cái vào lưng rồi quay trở về lớp. Cô bắt đầu mở sổ đầu bài ra kiểm tra xem cậu đã ghi cô vào sổ đầu bài chưa. Khi mở ra, chỉ thấy cậu phê là “Lớp học sôi nổi” rồi để một con 9 lại cho lớp.
Mẫn Nhi thở phào nhẹ nhõm. Trời đất ơi tí thì toang! Coi như nó cũng biết điều. Ra chơi được năm phút thì vào lớp học môn thứ hai. Hôm đó cô chỉ học bốn tiết nên được về sớm nhưng vì đi chung với Phước nên cô phải ở lại chờ cậu về chung.
Mẫn Nhi đang ngồi ở ghế đá của trường thì nhận được cuộc điện thoại của Phước:
“Mày đói không? Ban nãy tao nhờ Vy bỏ 10k vào balo mày rồi đó. Chờ lâu thì có thể ra quán mua đồ ăn mà ăn nhé.”
“Trời ạ! Mày để tiền đó mà mày mua đồ mày ăn. Tao cũng có mà.”
Phước không nói gì thêm nữa, tắt máy ngang.
“Ơ đ* má thằng này.” - Mẫn Nhi đành ngậm ngùi mở balo ra rồi lấy tiền đi mua đồ ăn. Đương nhiên là không phải mua cho cô mà là mua cho cái tên trời đánh kia.
Ra quán, Mẫn Nhi kêu cô chủ quán làm hai cây hotdog, hai cốc trà đào, hai cái đùi gà rán. Cô ngồi chờ đồ ăn làm xong rồi cầm vào trường ngồi chờ Phước tiếp. Ngồi lướt tik tok được một lúc thì trống tan học cũng đã vang lên, toàn bộ học sinh lớp 12 đổ dồn ra lán xe để lấy xe đi về.
Phước thấy Mẫn Nhi vẫn đang say sưa lướt tik tok thì chạy lại nói:
“Lấy xe rồi đi về nào.”
Mẫn Nhi ngẩng mặt lên rồi giơ ra đống đồ ăn kia: “Ăn đã”
Phước nhìn cô một hồi lâu rồi mới cầm lấy bịch đồ ăn kia. Cậu xoa đầu cô: “Vậy thì lấy xe nào, về nhà mày rồi ăn sau ha?”
Trong lúc cậu xoa đầu Mẫn Nhi, từ phía xa, đám lớp cậu thấy vậy thì hét toáng lên: “Ồ!!!!!!”
Phước và Mẫn Nhi sượng trân không biết làm gì chỉ đành đứng lên đi lấy xe. Mới tới lán xe, hai người đã bị trêu tiếp:
“Ái chà, có người yêu mà cứ giấu anh em nhé.”
“Bé này học lớp nào vậy?”
“Phước cũng ghê ta. Làm xao xuyến biết bao cô gái.”
Phước dù bị trêu như vậy nhưng không hề phản bác việc bị trêu là có người yêu. Cô lấy làm lạ mà nhìn cậu. Không phải năm cô học lớp 9, cậu bị trêu như vậy cậu sẽ phản đối sao? Sao giờ lại im lặng để mọi người trêu như vậy? Không lẽ….
Mẫn Nhi đang suy nghĩ thì có giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
“Về thôi nào. Nắng chết tao rồi.”
“A..à ừ”
Cô trèo lên xe để Phước trở về. Nhìn hai người họ đẹp đôi thật ấy. Trên đường về, cô nói trêu: “Dạo này có nhiều người nói tao với mày là người yêu quá.”
“Thì sao? Mày không thích hả?”
Cô nghe vậy thì không biết nói sao nữa: “À thì…nhưng bị trêu vậy sao tao có người yêu được? Mày đấy nhé, tao mà không có người yêu thì mày phải chịu trách nhiệm vì đã bám tao như keo 502 đấy.”
“Được, không có người yêu thì tao sẽ chịu trách nhiệm với mày.”
Một câu nói mà khiến cô tim đập nhanh hơn bình thường. Gì chứ? Đùa à? Nó đang nói thật hay đùa vậy??? Phước cười phá lên: “Trôn trôn Việt Nam. Mày mà có ế chổng ế chơ thì cũng kệ mày chứ, tao biết gì đâu.”
Mẫn Nhi đập một phát vào đầu Phước và nói với giọng hờn dỗi: “Đ** chơi với mày nữa!”
Updated 67 Episodes
Comments
カラシャミShouta☆
Gái ơi bình tĩnh lại
2025-04-14
0
Lee Han
Vkl truyện hơi mỏ hỗn nha =))))))
2024-03-09
0
ʚ⚝Thiênn Khha♡ɞ
Hay quá
2024-03-03
0