Giấc Mơ Dài

Giấc Mơ Dài

Chương 1: Giấc Mơ Lạ

"M-Mau gọi cho ông chủ.!! Thiếu gia đã..!!!!!"

-Đây là một giấc mơ ? giấc mơ này là của ai? cậu bé trong đó...

Từng nhát dao liên tục được đâm thẳng vào tim của một người phụ nữ, máu chảy lênh láng cả một sàn nhà. Xung quanh là những người hầu đang la hét đầy vẻ hoảng sợ và cố căn ngăn cậu bé dừng ngay hành động ấy.

Người phụ nữ bị đâm đang nở một nụ cười, một nụ cười chứa đầy ẩn ý. Giấc mơ chập chờn, không rõ được những người đang xuất hiện trong khung cảnh ấy, chỉ bị đó là một bi kịch không đáng có...

Minh Thần ngồi dậy . Người ướt đẫm mồ hôi lạnh , cậu thở hổn hển. Sắc mặt tái mét cả lên nhưng rồi lại bình tĩnh trở lại. Phải chăng do giấc mơ ấy đã xảy ra quá nhiều lần?

 

Cậu ta bước xuống giường, nhìn vào bên cạnh với tay đến chiếc tủ và mở ngăn kéo thứ ba ra. Bên trong có một lọ thuốc với dòng ghi chú nguệch ngoạc " sáng tối ba viên "

Dù không thể nhớ ra nó có công dụng gì, nhưng trong tâm cậu ta luôn bảo thứ này là một thứ vô cùng quan trọng Minh Thần phải làm theo tờ giấy ấy.

Như bao ngày thường, cậu bước vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân cho bản thân.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi cậu cất bước đến phòng bếp, lấy chút đồ ăn nhẹ rồi lấy bánh và trà. Tiếng chân dừng lại trước một bàn ăn,cậu đặt chiếc bánh kem trắng và trà lên đó.

Người phụ nữ với mái tóc xanh gợn sóng đang ngồi trên ghế nở một nụ cười hiền dịu. Cô không nhúc nhích mà chỉ ngồi im ở đó.

Cậu cất tiếng nói:

" Thưa mẹ, con đi.. "

".... "

Người phụ nữ vẫn ngồi đấy, không động đậy, không lên tiếng để đáp lại lời của cậu.

Cậu không nói gì, nhẹ nhàng đi ra đến bên cửa ngoài, khi Minh Thần chuẩn bị mở cửa có một giọng nói vang lên, như thổi qua tai cậu một làn gió mát :

" Đừng làm mình bị thương "

".... "

Cậu dừng chân lại để lắng nghe giọng nói rồi bước ra ngoài vì nó là chuyện đã xảy ra hằng ngày. Đang là tháng 8 nên trời se se lạnh, cậu đi xuống và khóa cửa lại cẩn thận rồi ra ngoài.

" Thời tiết hôm nay không được đẹp cho lắm "

Bỗng có một người phụ nữ mập mạp với khuôn mặt phúc hậu tiến đến chỗ Minh Thần cất giọng nói :

" Thần Thần!! Lâu quá mới thấy cháu , có biết cô là ai không?

Người phụ nữ lạ mặt nói với cậu.

" là cô Hạ đúng không ạ? cô là hàng xóm mới của cháu ạ ? - Minh Thần tiếp lời

" Phải, Cô là Hạ Sâm vừa mới chuyển đến khu này , nghe bảo cháu đang sống một mình à. Nếu cần giúp đỡ cứ nói với cô, cô sẽ giúp cho cháu . Hàng xóm với nhau cả! "

- Hạ Sâm vừa nói vừa dùng hai tay đưa ra nắm lấy tay Minh Thần kích động kéo lên xuống

-" Cô Hạ, cháu còn có mẹ . Bà ấy đang ăn sáng, bị bệnh không ra được. Cha cháu ông ấy đã sang nước ngoài làm ăn chắc có lẽ vài tháng nữa ông ấy sẽ quay về "

- Minh Thần vừa giải thích vừa lịch sự gỡ tay Hạ Sâm ra

 

Người phụ nữ có vẻ bất ngờ, ánh mắt hiện lên đầy vẻ hoài nghi có phần lo lắng, nhưng rồi nhanh chóng chữa cháy bản thân :

" Xin lỗi cháu là ta không biết, ta đã nghĩ đó là thật khi những người xung quanh bảo với ta là cháu chỉ ở một mình. Nhưng chúng ta là hàng xóm có việc cũng có thể nhờ cậy vào nhau! "

Hai người nói chuyện một lúc rồi tiếp tục công việc hôm nay của mình .

Đường phố đã được tân trang lại, xuất hiện nhiều tòa nhà và đông đúc tiếng xe cộ , người đi đường nhiều đến nỗi cứ nghĩ chỗ này xuất hiện một thứ gì đó nổi bật

Giữa dòng người tấp nập, Minh Thần cố gắng tìm lối thoát để đến cửa hàng mua đồ ăn cho bữa trưa.

Bỗng có một cô gái với thân hình nhỏ nhắn, mặc đen từ đầu đến cuối đụng trúng cậu nhưng nhanh chóng bỏ chạy, chưa kịp định hình đã có một tiếng hét lên từ phía sau anh

" Mau giúp tôi, tên trộm kia đã trộm túi của tôi!!! "

Minh Thần quay lại và lại quay lên nhìn về bóng dáng của người đang chạy kia, cậu chạy thật nhanh về phía trước, luồn lách qua những người dân và tóm được tên trộm.

Vì tên trộm bị túm nên dừng lại đồng thời ngã xuống cả hai, tay cậu vẫn cố gắng giữ chặt lấy người ta, mặc cho cô ấy đang giãy giụa tháo tay của cậu để chạy thoát .

Tên trộm đã phải trả lại túi cho người phụ nữ kia. khi cô ấy định đem "tên trộm nhỏ" này lên đồn thì Minh Thần nhìn thấy sắc mặt của tên ăn trộm này như thể muốn nói gì đó.

Cô ta lên tiếng : " A-Anh ấy là anh trai của cháu, là anh ấy bảo cháu giật túi cô để lấy công! "

"Cô ta đang nói cái gì vậy!? "

Minh Thần đứng đờ ra vì không hiểu gì cả, chưa kịp giải thích hiểu lầm,người phụ nữ quay sang nhìn cậu khiến cậu câm nín và cuối cùng cả hai cùng lên đồn.

Sau khi đóng phạt và nhận được sự tha thứ từ người phụ nữ cậu quay sang nhìn bóng dáng của cô gái đang có ý định bỏ trốn mà nói :

" Này! Cô kia , cô mau đưa số tiền mà tôi đã đóng phạt cả phần cô mau! " Minh Thần nói với giọng gắt gỏng

Cô ta nhìn một lượt từ đầu đến chân và đáp một câu

" Cậu mặt mũi điển trai , rộng lượng sao nỡ lấy tiền của một đứa con gái như tôi " Cô ta nói với vẻ mặt giận dữ

Nhìn vào quần áo và cơ thể của cô ấy, vừa lem nhem, dơ bẩn cũng không đủ chất , có vẻ cô ấy đã nhịn đói lâu ngày nên mới rơi vào bước đường cùng. Minh Thần không đôi co với cô ta nữa vì đằng nào số tiền bị mất ấy cô ta cũng không thể trả nổi.

Chưa để cậu trả lời , cô ta nhanh chóng nói : " Tôi là A Vy, mười bảy tuổi,tôi làm bạn với cậu coi như chuộc tội " .

Vừa nói xong cô kéo mũ xuống để lộ mái tóc màu xanh lá tựa như những đồng cỏ xanh, dài đến nửa lưng và hơi xoăn ở cuối tóc với đôi mắt xanh xẫm đồng màu tóc , nếu không phải do những vết bẩn cùng vết thương trên mặt thì cô ấy rất xinh đẹp tựa như mùa xuân vậy.

Cậu ngây ngất nhìn cô gái trước mặt của mình mà trong lòng thầm nghĩ " đúng là vẻ đẹp chết người " nhưng sau vài giây cậu nhận ra :

"Cô ta đang nói cái gì vậy?" .

Cậu định từ chối nhưng nghĩ lại mình cũng không có bạn, một cuộc sống bình dị , trên trường cậu luôn bị bắt nạt, kì thị và xa lánh chỉ vì chưa từng thấy bố mẹ của cậu ấy nên nghĩ cậu không có bố mẹ mặc sức cậu giải thích .

Nếu có một con vẹt nói suốt ngày bên cạnh nghĩ lại cũng thấy

"..... "

"Phiền!Rất phiền phức! ."

Minh Thần từ chối khéo và nói cậu ta có rất nhiều bạn không cần tới A Vy.

Đến cửa hàng cậu định mua đồ ăn nhưng nhớ ra là túi tiền của cậu đã bay hơn nửa số tiền do phải đóng phạt hộ cho A Vy. Nuốt cơn giận , cậu cầm một gói mì ra tính tiền rồi vội vã đến nơi làm thêm

<< Vài tiếng sau >>

-Tại Quán Thịt Nướng-

" Tiểu Thần! Dọn đồ ăn cho bàn số 2 và 7 , nhanh chân lên"

" Vâng, Thưa bà chủ "

"Đồ ăn quý khách đã đến r--- "

// Tiếng đổ vỡ//

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu, tiếng bàn tán đầy ồn ào. Minh Thần người dính đầy đồ ăn, và đồng thời bị cốc nước nóng hấp văng trúng người.

Ngẩng đầu lên và lọt vào mắt cậu là những tên bắt nạt cậu ở trường.

Kí ức ùa về dồn dập, những cảnh cậu bị họ làm nhục, bắt nạt liên tục xuất hiện trong tâm trí như một thước phim chiếu lặp đi lặp lại.

Cậu cảm thấy buồn nôn, kinh tởm trước những con người ấy, những con người không khác gì ác quỷ địa ngục kéo cậu xuống vũng lầy của sự ô uế

Khi sắp không thể trụ vững thì một bóng người xuất hiện lao đến cầm những chiếc xiên đang nóng hổi chọc thẳng vào cánh tay của một trong những đứa bắt nạt khiến bọn nó hét toáng lên vào lúc ấy người đứng ra giúp cậu chính là A Vy.

Cô gái ăn trộm cách vài tiếng trước cậu vừa gặp , cứ ngỡ cô ấy chỉ là một cô gái yếu ớt chỉ biết dùng mánh để trốn nhưng khi nhìn vào bóng lưng của A Vy , Minh Thần cảm thấy cô ấy giống như " Một người anh hùng " .

Một trong số những tên đó lao đến cầm chiếc ghế định ném thẳng vào đầu A Vy. Minh Thần nhanh chóng bật dậy giữ lấy tay của hắn ta, dùng ánh mắt để ra hiệu " dừng ở đây thôi " .

Tên đó mau chóng thả ghế xuống, Bà chủ gọi xe cứu thương đến và đến nói chuyện với Minh Thần cùng với A Vy.

- Tại phòng làm việc -

" Cô gái này ... "

" Cháu là A Vy , bạn của Minh Thần,thưa bà !"

Bà chủ nhìn vào khí chất phát ra từ A Vy và bình tĩnh nói :

" A Vy, cháu có biết là nếu cháu làm vậy sẽ có hại cho Minh Thần và ta không ? "

"... "

"Bọn chúng xứng đáng bị như vậy! "- A Vy

" Haiz.. "

" Minh Thần, cháu kiếm được đâu ra cô gái này vậy, cô ta dường như không lường trước được hậu quả sẽ xảy ra "

Minh Thần nhìn vào ánh mắt của bà chủ cậu đành dứt

khoát :

" Cháu sẽ nghỉ việc và dùng số tiền lương để trả viện phí cho bạn kia cũng như sẽ đến để giải quyết ,không làm liên lụy đến việc làm ăn của bà chủ ạ! Cháu xin phép "

Nói xong cậu vội kéo A Vy ra ngoài, A Vy nhìn vào cậu rồi cảm thấy ái náy vô cùng vì chính cô đã làm cho cậu ấy mất công việc. Cô giữ lấy tay của Minh Thần và nói

" Mình xin lỗi . Do Mình không nghĩ đến hậu quả nên mới khiến cậu mất đi công việc.. "

Minh Thần nhìn vào khuôn mặt toát lên vẻ man mát buồn cậu dưng chân quay lại và nói với A Vy " Cậu làm tốt lắm, nhờ có cậu nên tôi mới cảm thấy tốt hơn. Tôi cũng đã suýt ngất ra tại đó . May mà có cậu! cảm ơn cậu A Vy! "

A Vy nhìn thấy người con trai trước mặt với nụ cười hiền dịu. Đây là lần đầu tiên có người cười với cô như vậy, cô cảm thấy mình mắc nợ cậu ấy và quyết tâm phải báo đáp cho cậu.

" Vậy ngày mai mình đi tìm công việc mới luôn nhé! Minh Thần "

" Tôi mong là cậu sẽ không làm loạn như hôm nay "

Hai người bước cùng nhau giữa trời đêm, Minh Thần cậu ấy đã có người bạn đầu tiên

Hot

Comments

Ngọc Hân

Ngọc Hân

ko bt cái này có vẽ truyện ko nx

2024-08-20

1

ᴀᴢᴀʀᴇɴᴋᴀ ɴᴇʏꜱɪ-ʀᴜ ᴆᴇ̣ᴘ ᴢᴀɪ✨

ᴀᴢᴀʀᴇɴᴋᴀ ɴᴇʏꜱɪ-ʀᴜ ᴆᴇ̣ᴘ ᴢᴀɪ✨

tự nhin thấy cute🙈

2024-07-24

0

ᴀᴢᴀʀᴇɴᴋᴀ ɴᴇʏꜱɪ-ʀᴜ ᴆᴇ̣ᴘ ᴢᴀɪ✨

ᴀᴢᴀʀᴇɴᴋᴀ ɴᴇʏꜱɪ-ʀᴜ ᴆᴇ̣ᴘ ᴢᴀɪ✨

chấttt

2024-07-24

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Giấc Mơ Lạ
2 Chương 2 : Mảnh Vỡ Kí Ức
3 Chương 3 : Kí Ức Này Là Của Ai?
4 Chương 4: Rung Động
5 Chương 5 : Sự Cố Mất Điện?
6 Chương 6: Quá Khứ Của Trì Niệm
7 Chương 7 : Đây là Yêu ?
8 Chương 8 : Tiệc Ngủ
9 Chương 9 : Cậu Cũng Vậy Sao A Vy?
10 Chương 10 : Trùng Hợp
11 Chương 11 : Xin Số
12 Chương 12 : Bí Mật Đó Là Gì?
13 Chương 13 : Sự Thật Đã Được Phơi Bày
14 Chương 14 : Đây Không Phải Lần Đầu Tiên
15 Chương 15 : Đứa Trẻ Của Tội Lỗi
16 Chương 16 : Mình Yêu Cậu!
17 Chương 17 : Có Chút Chua
18 Chương 18 : Mẹ Nói Dối !
19 Chương 19 : Bí Ẩn Năm Đó
20 Chương 20 : Thảm Kịch
21 Chương 21 : Tất Cả Là Vì Con
22 Chương 22 : Sự Cứu Rỗi
23 Chương 23 : Màu Đỏ
24 Chương 24 : Cơn Nguy Kịch
25 Chương 25 : Nước Mắt Đen
26 Chương 26 : Sự Trừng Phạt Của Thần Linh
27 Chương 27 : Kế Hoạch Giết Người
28 Chương 28 : Những Viên Kẹo
29 Chương 29 : Xin Hãy Đầu Thú
30 Phiên Ngoại 1 : Leo Núi
31 Phiên Ngoại 2 : Thủy Cung
32 Chương 30 : Không Yêu Thương
33 Chương 31 : Mẹ Yêu Con
34 Chương 32 : Trả Giá
35 Chương 33 : Ánh Sáng Của Tôi
36 Chương 34 : Sợi Dây Cứu Mạng
37 Chương 35 : Yêu Mù Quáng
38 Chương 36 : Không Ai Sống
39 Chương 37 : Ma Túy
40 Chương 38 : Không Nhân Tính
41 Chương 39 : Con Rối Minh Thần
42 Chương 40 : Một Giấc Mơ Dài
43 Phiên Ngoại 3 : Sinh Nhật Lớn (1)
44 Phiên Ngoại 4 : Sinh Nhật Lớn (2)
45 Chương 45 : Cái Kết Thứ Hai
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Giấc Mơ Lạ
2
Chương 2 : Mảnh Vỡ Kí Ức
3
Chương 3 : Kí Ức Này Là Của Ai?
4
Chương 4: Rung Động
5
Chương 5 : Sự Cố Mất Điện?
6
Chương 6: Quá Khứ Của Trì Niệm
7
Chương 7 : Đây là Yêu ?
8
Chương 8 : Tiệc Ngủ
9
Chương 9 : Cậu Cũng Vậy Sao A Vy?
10
Chương 10 : Trùng Hợp
11
Chương 11 : Xin Số
12
Chương 12 : Bí Mật Đó Là Gì?
13
Chương 13 : Sự Thật Đã Được Phơi Bày
14
Chương 14 : Đây Không Phải Lần Đầu Tiên
15
Chương 15 : Đứa Trẻ Của Tội Lỗi
16
Chương 16 : Mình Yêu Cậu!
17
Chương 17 : Có Chút Chua
18
Chương 18 : Mẹ Nói Dối !
19
Chương 19 : Bí Ẩn Năm Đó
20
Chương 20 : Thảm Kịch
21
Chương 21 : Tất Cả Là Vì Con
22
Chương 22 : Sự Cứu Rỗi
23
Chương 23 : Màu Đỏ
24
Chương 24 : Cơn Nguy Kịch
25
Chương 25 : Nước Mắt Đen
26
Chương 26 : Sự Trừng Phạt Của Thần Linh
27
Chương 27 : Kế Hoạch Giết Người
28
Chương 28 : Những Viên Kẹo
29
Chương 29 : Xin Hãy Đầu Thú
30
Phiên Ngoại 1 : Leo Núi
31
Phiên Ngoại 2 : Thủy Cung
32
Chương 30 : Không Yêu Thương
33
Chương 31 : Mẹ Yêu Con
34
Chương 32 : Trả Giá
35
Chương 33 : Ánh Sáng Của Tôi
36
Chương 34 : Sợi Dây Cứu Mạng
37
Chương 35 : Yêu Mù Quáng
38
Chương 36 : Không Ai Sống
39
Chương 37 : Ma Túy
40
Chương 38 : Không Nhân Tính
41
Chương 39 : Con Rối Minh Thần
42
Chương 40 : Một Giấc Mơ Dài
43
Phiên Ngoại 3 : Sinh Nhật Lớn (1)
44
Phiên Ngoại 4 : Sinh Nhật Lớn (2)
45
Chương 45 : Cái Kết Thứ Hai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play