chương 2 : Chuyến đi định mệnh

Dương là chàng trai trầm tính, chơi đá bóng rất giỏi, lúc thi đấu luôn là điểm sáng của đội tuyển. Những năm đầu đại học điều Hạ biết về Dương chỉ có thế. Còn Hạ, cô ở ký túc xá tại trường để cô tham gia nhiều nhất các hoạt động của các đội nhóm trong trường, của lớp. Từ thể thao, văn nghệ, các hoạt động tình nguyện, hoạt động của đoàn khoa...

Đến năm thứ 3 đại học, Hạ chọn ra ngoài ở trọ cùng các bạn cùng lớp. Lựa chọn đó đã thay đổi rất nhiều thứ trong cuộc đời của cô.

Trong căn phòng trọ có 3 giường tầng, chẳng khác ký túc xá là mấy. Chỉ còn 1 chiếc giường trống tầng trên bên cạnh cửa ra vào. Hạ không thích ở tầng trên lắm nhưng kệ, dù sao cô là người chuyển vào sau, không còn lựa chọn nào khác, các bạn tuy có cùng lớp, có quen biết nhưng giờ ở chung với nhau, không biết có hợp nhau không, hy vọng sẽ ổn. Sau khi Hạ sắp xếp đồ xong, cả phòng rủ nhau đi ăn chào thành viên mới, có cả phòng nam kế bên, phòng nam đó cũng là các bạn nam trong lớp, trong đó có Dương.

Đó là lần đầu Dương và Hạ trò chuyện với nhau nhiều hơn, tìm hiểu đôi chút về đối phương, tất nhiên cũng xoay quanh chuyện học hành, bàn về thầy cô giáo trong trường, bạn bè, các hoạt động Hạ tham gia. Trước đó, Dương chỉ đi học, tham gia vào đội bóng đá rồi về, cô chỉ nói chuyện với Dương 1, 2 câu rồi anh đi mất.

" Hôm nay ai đi chợ ? "

" Hôm nay nấu ăn cho bao nhiêu người ? Tụi con trai có ăn không ? "

Hai phòng con trai và con gái vì học chung lớp nên cũng thân hơn các phòng khác trong dãy trọ, hai phòng góp gạo thổi cơm chung. Mỗi người 1 việc chia ra theo lịch. Các anh, chị phòng khác cười bảo dễ nảy sinh tình cảm lắm nha. Và thật sự, có Thứ và Lan đang công khai yêu nhau . Và cả vài bạn nữa, có chút cảm mến đối phương hơn bình thường, một chút quan tâm hơn so với các bạn khác...

" Mai chủ nhật rồi, đi Vũng Tàu chơi không ? " giọng Thứ hỏi trong giờ mọi người đang ăn cơm chung.

" Mai có ai bận không ? "

" Không.Đi thì đi liền, đừng đợi lại không đông đủ ! "

Vậy là chốt kèo đi Vũng Tàu tối nay, 4h sáng hôm sau xuất phát.

Thứ chở Lan, Minh chở Linh, Đại chở Ánh, Trí chở Oanh và Dương chở Hạ. 5 Cặp tuy không đủ nhưng đông nhất có thể rồi !

Theo lịch trình 5 xe xuất phát . Đến nơi, mọi người cùng nhau chuẩn bị bữa sáng, nhóm nam chạy xuống tắm trước, nhóm nữ cùng nhau thoa kem chống nắng rồi xuống sau. Cả nhóm nữ ngoài Lan ra không ai biết bơi ! Thật sự, ai cũng muốn đi biển nhưng lại được mấy người biết bơi.

" Không sao ! Lan nắm tay dẫn ra, gần thôi. Nắm tay nhau không sao hết ! " Lan lên tiếng.

Cả nhóm nữ, ngoài Oanh ra vì đang đến kỳ nên ngồi đợi và tiện thể giữ đồ cho mọi người luôn, còn lại nắm tay nhau đi ra biển. Sóng đập dồn dập, Lan dẫn đầu dẫn về phía trước, nước cao qua gối, rồi qua hông, rồi lại qua cổ.... Hạ có chút sợ hãi, " Mọi người tắm đây đi ! Tắm gần bờ quá sóng đổ xuống sẽ mạnh hơn và mang theo cát nữa " lời Lan giải thích tại sao dẫn mọi người ra xa. Bốn cô gái nắm tay nhau, sóng biển đạp ngang qua cổ, Hạ cảm thấy khó chịu.

Bỗng nhiên, cả bốn hụt chân !!! Chổ này cát thấp hơn chổ lúc nãy, cả bốn chân không chạm cát nữa ! Hạ chỉ còn nghe tiếng Lan kêu cứu. Cảm giác lơ lửng không điểm tựa, Hạ cố gắng vẫy vùng, hất cả tay của Linh ra, nước đang cố ép chặt phổi của cô, trước mắt tối đen, nước biển mặn chát ! Cô nghĩ mình sẽ chết tại đây.

Tự nhiên, Hạ lại thở được, kỳ lạ thật ! Cô cố gắng nhìn kỹ, cả người Dương đang ở dưới biển, đang ôm eo cô, nâng đầu cô ra khỏi mặt nước để cô hít thở . Anh đi chậm chậm vào bờ. " Bình tĩnh Hạ. Hít thở đi ! ". Dương đặt Hạ trên bãi cát, ngồi yên nhìn Hạ 1 cách lo lắng, anh muốn quan tâm Hạ hơn, muốn chạm vào cô xem cô ổn không .

" Dương !!! Xuống phụ đưa mấy đứa lên ! " Giọng Thứ hét lên từ phía biển. Dương như sực nhớ ra, vội chạy xuống phụ mọi người.

Cả đám lên bờ an toàn, ngồi trên ghế cho hoàn hồn. Hạ im lặng, chỉ lắng nghe những cảm nhận của mọi người về chuyện vừa rồi. Chổ cả đám ra kiểu như lòng chảo, nó sẽ sâu hơn xung quanh nên xảy ra chuyện, Linh thì nghĩ về cái chết, không biết ba mẹ sẽ như nào. Oanh ngồi trên bờ thì sợ có chuyện gì cả đám lại lên báo.Minh thì than thở, 2 cô Linh và Ánh kéo chân anh, làm không bơi được, muốn ngất luôn với các cô. Thứ trách móc Dương sao ngồi trên bờ quá lâu, Trí thì không biết bơi, để Thứ, Đại, Minh chật vật đưa các bạn vào bờ. Mọi người im ắng bớt Dương mới kể lại : " Các bạn nữ đang hoảng loạn, nếu bơi ra cứu, bạn ấy có thể hoảng quá bám chặt vào mình, không bơi được, rất mất sức, 1 người ra cứu như vậy rất nguy hiểm. Nên Dương lấy hơi, lặn luôn xuống biển ôm bạn lên cao để thở, còn mình đi bộ vào chứ không thể bơi được. " Hạ lắng nghe khâm phục sức lực và sự bình tĩnh của Dương. Dương có thể ôm cô, nín thở, giữ thăng bằng, bước đi dưới biển như vậy. Cô cảm thấy cổ họng khô rát, có lẽ nước biển quá mặn, khẽ ho lên vài tiếng.... Dương vẫn nhìn Hạ lo lắng. Còn có vài ánh mắt khác đang nhìn Hạ.

Kết thúc chuyến đi, Dương chở Hạ ngồi sau xe. Từ Vũng Tàu về Sài Gòn cũng mất mấy tiếng đi xe máy. Hạ mệt mỏi dựa đầu vào vai Dương. Hạ nghe rõ tiếng nhịp tim của Dương," Sao lại đập nhanh như thế ? Lần đầu tiên nghe rõ nhịp tim 1 người như vậy ! " Hạ thầm nghĩ trong lòng.

"Buồn ngủ rồi hả ? "

"ừmh !"

" Tựa lên vai Dương ngủ 1 chút đi ! "

Dương chạy xe chầm chậm lại, tụt lại sau cả đoàn, anh nắm lấy tay Hạ, kéo tay cô ôm qua eo của mình. Sợ cô sẽ ngã mất. Hạ cũng im lặng, không rút tay ra.. Dường như cả hai đã ngầm xác nhận tình cảm dành cho đối phương.

Hot

Comments

Lena

Lena

ở trọ vs bạn thân là 1 thứ gì đó rất bất cập

2024-08-04

0

Hina^⁠_⁠^

Hina^⁠_⁠^

vừa đọc vừa giãy đành đạch😂

2024-07-27

0

Hina^⁠_⁠^

Hina^⁠_⁠^

em cx muốn đi chơi༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ

2024-07-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play