Không Muốn Tỉnh Lại : Ta Sẽ Đợi Chàng !
Trên chuyến xe bus quen thuộc sau giờ tan trường. Vẫn như thường lệ đông đúc và ngột ngạt !
Tôi tên Lê Hải Minh Ngọc, học sinh lớp 11A. Hôm nay là buổi học cuối cùng của học kỳ 1, cũng là ngày cuối cùng Minh học ở ngôi trường này. Đứng trên xe, từng dòng ký ức hiện về trong tâm trí tôi.
Lần đầu chúng tôi gặp nhau, cũng trên chuyến xe bus này, cậu ấy cứ nhìn tôi, con gái hầu như ai cũng có thể cảm nhận được khi có người nhìn mình. Tôi thắc mắc tại sao có người luôn nhìn mình, dù chưa 1 lần nói chuyện nhưng cũng thường xuyên gặp nhau vì chung chuyến xe bus đến trường hàng ngày mà bị nhìn như vậy, cũng có chút ngại. Ngày nào cũng vậy, giờ học sinh đến trường thì xe bus lúc nào cũng đông kín chổ. Có một hôm, tôi ôm trên tay thêm cuốn sách, vì mới mượn bạn mà xe bus đã đến nên tôi chưa kịp bỏ vào balo mà lao luôn lên xe. Xe đông đúc, tôi chật vật vừa giữ sách, vừa cố tìm chổ bám víu cho khỏi ngã. Cậu ấy giật lấy cuốn sách tôi đang ôm trên tay.
- Để tớ cầm giúp cho - Nói rồi cậu đỏ mặt mình sang hướng khác.
- Cám ơn cậu !
Đó là lần đầu tiên chúng tôi nói chuyện với nhau, và bắt đầu thân thích hơn những ngày sau đó. Những rung động đầu đời của tuổi học trò. Mắt tôi bắt đầu đỏ lên khi nhớ lại ...
Bây giờ, cậu ấy vẫn đang đứng bên cạnh tôi đây, nhưng chẳng ai nói với ai lời nào, im lặng cả quãng đường dài hơn 10km.
Sắp tới trạm dừng chân về nhà tôi rồi !
- Tạm biệt nha ! - Tôi vỗ vai Minh, nở 1 nụ cười.
Minh không trả lời tôi, cậu quay mặt ra cửa sổ. Cậu im lặng như vậy nên tôi cũng chẳng nói thêm gì nữa. Tôi chờ đợi câu tạm biệt của cậu mà không có, lòng lạc lõng... Tôi chen qua đám đông, tìm đường bước ra cửa, xuống xe !
Chúng tôi chia tay như vậy ! Tình yêu học trò của tôi kết thúc đơn giản như vậy ! Không phải sinh ly tử biệt, không phải trắc trở muôn trùng như các cặp đôi trong phim, trong truyện mà tôi từng xem.... Chỉ là chuyện tình cảm bắt đầu trên chuyến xe bus, kết thúc cũng trên chuyến xe bus.
Trên đường đi bộ từ trạm xe về nhà, tôi vẫn mang mác buồn. Cậu ấy không hề nhìn tôi lần cuối ư ? Tôi vẫn còn rất nhiều điều muốn nói với cậu ấy mà....
Tối hôm đó, tôi đã khóc nức nở ! Vậy là hết sao ? 1 lần nữa dòng ký ức suốt hơn 1 năm qua hiện về. Còn đâu ánh mắt trìu mến nhìn tôi mỉm cười khi tôi cùng đám con gái đùa giỡn, còn đâu cậu trai trầm tính, đỏ mặt ngại ngùng khi tôi vô tình chạm phải lúc chiếc xe bus thắng gấp, cậu ấy lúc nào cũng bênh vực tôi, hay cùng tôi làm bài tập, thảo luận về đáp án ... Còn đâu câu nói : " Là tớ thích cậu đó !" Do chính cậu ấy nói ra, đã khiến tôi vui vẻ hát ca cả ngày sau đó.
Chúng tôi chưa từng có 1 cái nắm tay, chỉ có 1 câu tỏ tình mà chưa từng cần câu trả lời nào cả. Chỉ có thế !
Ngày hôm sau, tôi vẫn đến trường, chuyến xe bus vẫn thế, đông đúc, ngột ngạt như mọi khi nhưng chỉ có điều thiếu đi cậu ấy.
- Nè Ngọc ! Hôm qua, sau khi cậu xuống xe bus. Tớ thấy mắt Minh đỏ hoe à. - Là Thảo, cậu ấy gần nhà Minh nhưng học cùng lớp với tôi, cũng đi xe bus cùng chúng tôi. Vì vậy nên cả 3 chúng tôi khá thân thiết, vẫn hay trêu đùa mỗi khi tan học, chờ xe bus ra về.
Khi nghe thấy điều đó, tôi chỉ biết im lặng. Có lẽ cậu ấy cũng buồn, cũng luyến tiếc tôi ? Có phải vậy không ? Lòng tôi cũng nguôi bớt phần nào, vì những suy nghĩ ấy, có lẽ chúng tôi còn có thể tiếp tục. Tôi mạnh dạn viết cho cậu ấy một lá thư :
" Hi Minh !
Cậu học trường mới như thế nào rồi ? Bạn bè trong lớp cậu ra sao ? Có dễ kết bạn không ?
Mấy ngày nay tớ có chút giận cậu, vì cậu chuyển trường mà không nói gì với tớ trước, chỉ đến khi cậu làm xong thủ tục chuyển trường rồi tớ mới biết. Hôm cuối gặp nhau cậu cũng không hề chào tớ 1 câu nào... Tớ đã rất buồn.
Minh có biết không. Mấy ngày nay tớ cảm thấy nhớ cậu. Có lẽ tớ cũng thích cậu !
Nếu cậu vẫn còn thích tớ hãy trả lời tớ nha ,tớ sẽ rất vui, sẽ đợi cậu, mình sẽ cùng nhau phấn đấu học hành, cùng tốt nghiệp cấp 3, cùng vào đại học. Hẹn nhau trưởng thành hơn. Cậu đồng ý không ? Tớ rất mong hồi âm từ cậu.
Nếu cậu không thích tớ nữa thì không cần trả lời tớ đâu. Vì tớ không đủ cam đảm nhận lá thư với lời từ chối, nên cậu chỉ cần im lặng không trả lời, tớ sẽ tự hiểu ý cậu mà. Tớ sẽ không làm phiền cậu đâu. "
Viết xong lá thư, tôi gấp 1 cách cẩn thận vào phong bì, tôi đưa Thảo, hy vọng Thảo ghé nhà Minh, mang lá thư ấy cho Minh giúp tôi.
Thế nhưng tôi chờ rất lâu, rất lâu nhưng chẳng nhận được hồi âm của cậu ấy ! Cậu ấy đã không còn thích tôi nữa rồi sao....
Updated 40 Episodes
Comments
Khánh Zy
Chỗ này thiếu dấu ngoặc kép nè. Với bà chú ý sau những dấu phẩy, !,… thì kh cách ra nhé
2024-08-15
1
Khánh Zy
:))) tình yêu bây giờ nó khác lắm
2024-08-15
1
Evil
❤❤❤❤
2024-08-11
1