Chương2

Đúng như lời hẹn ,ngày hôm sau Bùi Châu và Diên Hòa đến công viên chơi.Dù anh ta chẳng muốn đi,nhưng cô cứ nhõng nhẽo ,anh ta cảm thấy phiền hết cả tai liền chiều theo cứ như ân huệ cuối cùng trước chia tay,giống như kết thúc mối tình 8 năm dài đằng đẵng vậy

Tại công viên Ánh Sao

Công viên yên tĩnh, tiếng chim hót líu lo trên tán cây,Diên Hòa nhắm mắt lại tận hưởng từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua mặt mình ,đã rất lâu cô không tới đây.Vì công việc bận rộn ,nên cô chẳng cho bản thân mình chút thời gian thư giãn

 Diên Hòa ngồi bên cạnh Bùi Châu, tay cô khẽ đan vào tay anh ta, ánh mắt tràn đầy hy vọng về một tương lai tươi đẹp.

Nhưng Bùi Châu chỉ muốn khẽ rụt tay lại, tỏ vẻ như không để ý. Anh ta nhìn quanh, lòng nôn nóng muốn kết thúc mối quan hệ mà anh đã chán ngấy.

Anh ta là kẻ luôn đổ lỗi cho người khác. Gần đây, công việc của anh gặp trục trặc, bị đuổi việc, và thay vì tự trách mình, anh ta cho rằng tất cả là do cô mang đến vận rủi. Từ ngày quen cô, mọi thứ dường như không thuận lợi, và anh ta chẳng muốn dính dáng gì đến cô nữa. Đối với anh, cô chẳng khác gì một gánh nặng.

Anh ta cố gắng mở lời: "Anh nghĩ... chúng ta nên..."

Chưa kịp nói hết câu, Diên Hòa quay sang, mắt lấp lánh ánh vui mừng, khiến lời nói nghẹn lại trong cổ họng. Cô hồn nhiên nói về kế hoạch của hai người trong tương lai, khiến Bùi Châu chỉ biết ngồi đó, trong lòng bực bội.

" Hừ ,cô ta phiền chết đi được" anh ta nghĩ thầm, "Nếu chính vì cô ta mà công việc mình xui xẻo ,chỉ có chia tay.Mới khiến công việc mình khởi sắc ! Đúng ,phải chia tay"

Đối với anh ta ,cô chính là xui xẻo.Nhưng đối với một số người ,lại là viên ngọc quý trên tay mà nhẹ nhàng nâng niu

Diên Hòa nhìn đu quay đang từ từ đưa lên ,cô nhớ lần đầu tiên hai người hẹn hò cũng cùng nhau chơi trò này ,hơn nữa khi vòng đu quay dừng giữa không trung ,Bùi Châu đã trao cho cô một nụ hôn bắt đầu mối quan hệ yêu đương của hai người.Lúc đó tim cô như loạn nhịp ,cứ thế đón lấy nụ hôn ngọt ngào của anh ,mỗi lần nhớ đến khoảnh khắc ấy khóe môi cô không khỏi khẽ cong lên tạo thành một nụ cười rạng rỡ.Chỉ tiếc là ,thời gian càng lâu,tình cảm và hành động thân mật đều nhạt nhòa ,thậm chí là không còn nữa.Chỉ còn bầu không khí nặng nề ,những lời chửi mắng ,càm ràm khi ở cạnh nhau

Tay cô từ từ chỉ về nơi đó cố tươi cười ,nhẹ nhàng hỏi

“Anh nhớ trò đu quay kia không,lần đầu tiên chúng ta hẹn hò cũng thử chơi trò này,hơn nữa anh còn hôn em nữa,em đã luôn muốn chơi lại trò này.Nhìn bọn họ chơi vui quá.Hay chúng mình chơi cùng nhau đi!”

Bùi Châu liếc nhìn trò chơi, lạnh lùng đáp:

“Không có hứng, em tự chơi đi.”

Lời nói lạnh nhạt của Bùi Châu khiến cô đau lòng hơn bao giờ hết ,nhưng cố nuốt nước mắt vào trong mà gượng cười nói :

“Vậy… lát nữa tụi mình đi ăn món anh thích nhé? Em biết anh đang mệt vì công việc, để em giúp anh thư giãn chút.”

Anh ta thở dài ,giọng đầy gắt gỏng " Ăn cái gì ,từ khi quen em.Công việc anh luôn gặp trục trặc ,mệt mỏi thật đấy "

Tiếng điện thoại " reng reng " anh ta lấy từ trong túi ra ,nhìn xem liền biết là cô quản lý xinh đẹp kia ,trong mắt có chút lóe sáng " Anh nghe điện thoại rồi ,nói sau đi "

Cô nghẹn họng : " Em..."

Một lúc sau, anh ta nghe điện thoại ,khóe môi vẫn giương nụ cười chưa kịp thu lại ,trong đầu cô bao câu hỏi quẩn quanh " Cô gái ấy là ai ,tại sao anh ấy lại vui đến thế...chả bù bên cạnh mình..."

Bước tới cạnh cô, anh ta cố giữ giọng lạnh lùng: "Anh bận rồi, không thể ở đây lâu nữa.Em muốn về thì bắt xe về đi ,giờ anh phải về công ty rồi "

Cô bàng hoàng trước lời nói của anh, nhưng trước khi kịp hỏi thêm gì, anh ta đã bước nhanh, bỏ lại cô ngồi đó với cảm giác hụt hẫng.

Trong lòng anh ta chỉ có một suy nghĩ: "Lựa thời điểm nào để chia tay thôi, cô ta tự khắc sẽ hiểu." Bùi Châu bước đi, lòng nhẹ nhõm, chẳng bận tâm đến cảm xúc của cô bạn gái 8 năm của anh ta...!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play