Kể từ chiều hôm đó, sau khi làm xong hết thủ tục nhận nuôi thì ông bà nhà Lương rước Lục Châu Thần về biệt thự của họ.
Trên đường đi, Lương Vân hỏi rất nhiều từ thông tin tới sở thích của Lục Châu Thần nhưng cậu không bèn trả lời họ.
" Có thể là do mới gặp nhau nên thằng bé hơi sợ người lạ. " Lương Thục nói.
Ông rẽ vô lăng xe vào một con đường tấp nập, nhưng nhìn ra cửa sổ, Lục Châu Thần vẫn thấy lác đác vài người vô gia cư.
Đủ cho thấy tình hình thời thế lúc bấy giờ ăn không đủ no, quần áo không đủ mặc.
Cuối cùng chiếc xe dừng lại tại một căn biệt thự lớn ở giữa trung tâm thành phố. Nơi này toát lên vẻ huy hoàng của nó. Khác xa tình hình ngoài kia..
Nhanh chóng chiếc cửa mạ vàng được mở ra, gia nhân chạy ra chạy vào đứng xếp hàng kính chào ông chủ.
" Đến nơi rồi, đây là Lương gia. Sau này sẽ là nơi ở của con. " Lương Vân nói.
Một người quản gia già mở cửa xe cho Lục Châu Thần: " Mời cậu chủ. "
Lục Châu Thần vẫn vẻ mặt lạnh như băng bước xuống xe đứng nhìn xung quanh.
Nơi này thật sự rất lớn, rất đẹp, sạch sẽ không như nơi cậu được mang đến.
" Mời cậu đi theo tôi đến phòng. Đã dọn dẹp và sửa sang lại cho cậu chủ. " Người quản gia nói.
Cậu vô giác nhìn ra phía sau xe, thấy một hai người đang mở cốp xe lấy va li và vật dụng của cậu.
Cậu bước theo quản gia đi vào nhà.
Đến một căn phòng, tuy vẻ mặt một cảm xúc của cậu vẫn như ban nãy nhưng trong ánh mắt cậu có chút tia ngưỡng mộ xen lẫn bất ngờ.
Tự nhiên cậu oà khóc không rõ lí do, người quản gia luống cuống: " Cậu chủ sao thế? Cậu bị đau ở đâu ạ? "
Lục Châu Thần một tay dụi nước mắt: " Không sao.. tôi không sao. Chỉ là bụi bay vào mắt tôi thôi."
Quản gia: " Thế cậu chủ có cần tôi đem thuốc nhỏ mắt cho cậu không? "
Lục Châu Thần: " Không cần đâu. "
Người quản gia vâng một tiếng rồi dặn dò: " Tôi sẽ nhanh chóng đem đồ tới cho cậu thay, cậu vui lòng chờ một lát. "
Lục Châu Thần gật đầu, rồi đứng lặng như tờ một chỗ. Nhanh chóng người quản gia đó lại quay trở lại, đưa đồ cho cậu.
" Đây là đồ của cậu. Cậu thay đồ xong cùng tôi đi xuống lầu gặp ông bà chủ ạ. "
Lục Châu Thần gật đầu: " Ừ, ông ra ngoài đi. "
Quản gia nhanh chóng cúi đầu rồi từ từ bước ra khỏi cửa nhẹ nhàng đóng lại.
Cậu không nghĩ rằng một ngày nào đó cậu lại được sống trong một nơi như thế này. Giữa thời kì mà còn chiến tranh lạnh giữa những gia tộc, lại có chỗ để cho một kẻ như cậu lại được đặt chân vào.
Cậu nhanh chóng thay đồ rồi theo quản gia dẫn đi xuống lầu vào trong đại sảnh.
Lúc đó bố mẹ cậu đang nói chuyện với ba bốn người nữa.
Đây có lẽ là một trong những " cánh tay " của gia tộc này.
Cậu bước xuống lầu, nhẹ nhàng bước tới chỗ đó. Những người ban nãy vội vàng quỳ một chân xuống: " Chào cậu chủ. "
" Mừng cậu đến với Lương gia. "
Cậu phất tay, bọn họ cảm ơn rồi đứng lên. Lương Thục - bố cậu giới thiệu: " Đây là Hồng Bạch Hắc Linh, là một trong những người đàn em của ta. Tuy bọn họ lớn tuổi hơn con nhưng con vẫn là người có quyền lớn hơn họ. Tuy nhiên chuyện gì cũng phải có giới hạn nhé. Lục Châu Thần. "
Cậu vâng một tiếng rồi chào bọn họ.
Lương Vân tiếp lời: " Được rồi, con lên phòng nghỉ ngơi đi. Buổi chiều chúng ta sẽ cùng đi mua đồ cho con. Dù gì thì bao nhiêu đó cũng không đủ. "
Cậu lại vâng rồi bước đi. Bọn họ chờ cậu đi lên rồi mới nói: " Việc đó ta giao cho các cậu làm đến đâu rồi? "
Một người trong nhóm là Bạch gia nói: " Thưa lão đại, việc chuẩn bị đã xong. Bây giờ chỉ đợi tin tức từ phía gián điệp bên kia gửi về. "
" Tốt. Các cậu làm rất tốt, nhưng bảo bọn họ phải thật cẩn thận. " Lương Vân nói.
" Vâng, chúng tôi biết rồi thưa Lương phu nhân. "
Lương Thục phất tay bảo bọn họ ra ngoài. Còn ông và Lương Vân vẫn ở trong đại sảnh.
Bà cầm một tách trà lên: " Ông đợi bao giờ thì tiến hành? "
" Trước hết nuôi dưỡng thằng nhóc đó cho lớn thêm vài năm nữa. "
" Như thế sẽ ổn định hơn. "
Lương Vân gật đầu.
Updated 96 Episodes
Comments
Quynh Anh Nguyen
ủa hai người cùng họ hử
2024-10-05
0
Thiên Lam
lần đầu được đến cái nhà to đùng kiểu=)))
2024-08-23
0
Ngữ Tuyết
ủa sao hai người đều là họ Lương nhỉ
2024-07-27
0