Hi Vọng
" Xoảng "
Tiếng chén rơi xuống sàn, làm vỡ toác. Phá tan bầu không khí ngột ngạt, nhưng tiếp theo là sự im lặng đến đáng sợ. Lục Châu Thần ngồi khép lại trong một góc, run lên vì sợ hãi.
Âm thanh phát ra tiếp theo là những bước chân rầm rập, nghe đơn thuần qua là bước chân đi lên cầu thang...
" Ais! Lại làm vỡ bát nữa rồi, cái thằng nhóc này, mày biết mày làm vỡ bao nhiêu lần rồi không hả?! " Một giọng chua chát của người đàn bà vang lên trong không trung: " Mày tính phá miếng cơm của nơi này đúng không? Hôm nay nhá, tao phải cho mày một bài học nhớ đời!! "
Lục Châu Thần bị kéo xềnh xệch ra khỏi góc, đúng cái lúc chuẩn bị cậu bị ăn cái tát giáng trời thì có một giọng nói nhẹ nhàng của một người con gái vang lên.
Giọng nói đó.. nhẹ nhàng lại vi vu như tiếng đàn, cứu vãng cuộc đời cậu.
" Bà đang tính làm gì cậu ấy vậy? "
Người đàn bà chửi mắng ban nãy xoay đầu lại nhìn, Lục Châu Thần cũng như quán tính cúi đầu lên nhìn nơi phát ra tiếng nói đó.
Là một cô bé tầm hai đến ba tuổi, trên người mặc một bộ váy trắng tinh xảo, khắc hoa văn hoạ tiết, mái tóc vàng xoăn dài,đôi mắt hạnh và đặc biệt là đang lườm người đàn bà đó.
" Tiểu thư.. sao người lại ở đây ạ? Chẳng lẽ.. gia đình của người đang có việc nên trại trẻ mồ côi chúng tôi được vinh hạnh tiếp đón không nhỉ? " Vẻ mặt người đàn bà đó không như lúc nãy, cau có khó chịu mà thay vào đó là vẻ mặt cười dối trá.
Cô bé mặc kệ câu nói đó của bà ta mà kiên định nói: "Tôi đang hỏi, bà đang làm gì cậu bé đó? ".
Người đàn bà ấp úng: " À thật ra.. là cậu nhóc này bị trầy xước chân do có sự cố nên tôi chỉ đến băng cho cậu nhóc đó thôi thưa tiểu thư. "
Cô bé liếc nhìn người đàn bà đó, chỉ hừm một tiếng rồi bảo: " Bà mau xuống dưới lầu để tiếp đón khách đi, việc băng bó để cho tôi. "
" Nhưng tiểu thư à.. việc này.. "
" Có vấn đề gì sao? " Cô bé nghiêng đầu.
" Nơi này vốn bẩn thỉu, gián rết đều ở đây, tiểu thư bước vào không được đâu ạ.. "
" Thế nơi như thế bà lại để một cậu bé nhỏ tuổi như thế sống hay sao? " Cô cau mày.
Người đàn bà lúc này chỉ biết câm nín, không còn đường gì để trả lời. Cô bé nói tiếp: " Đi xuống lầu tiếp khách. "
" Vâng ạ. " Người đàn bà miễn cưỡng liếc nhìn Lục Châu Thần rồi rời đi.
Lục Châu Thần vẫn chưa lấy lại tâm trí, một cô bé như bằng tuổi thế này lại có thể ra lệnh cho người đàn bà đó? Rốt cuộc gia thế của vị tiểu thư này là gì, như thế nào?
" Cậu không sao chứ? " Giọng nói vang lên giúp cậu lấy hoàn hồn.
" Ờ ừm.. tôi không sao. "
Cô bé hơi chau mày: " Cậu mau nhìn này, ở đây bẩn thỉu như thế, cậu mau đứng lên ngồi lên ghế đi. Tớ sẽ giúp cậu băng vết thương lại. "
" Nhưng.. "
" Cậu không cần sao? " Cô bé ngước mắt lên kệ tủ tìm hộp y tế trả lời cậu.
Cậu không nói gì nữa bởi lúc này cậu có cảm giác hơi nhói chân. Nhưng so với chiều cao của cậu và chiếc ghế thì có vẻ hơi chênh lệch nên việc leo lên có phần khó khăn. Bình thường lúc chân cậu lành lặn thì nó dễ dàng hơn.
Lúc cậu leo lên hơi trật chân mà ngã, may là cô bé đã kịp thời đỡ cậu: " Cậu cẩn thận chứ. "
" Cảm ơn.. " Lục Châu Thần dè chừng.
" Được rồi, bây giờ thì đến việc tớ giúp cậu băng bó vết thương này nhé. " Cô bé xoăn ống tay áo lên, mắt đăm đăm nhìn vào hộp y tế.
Nhìn cảnh tượng này khiến Lục Châu Thần nở nụ cười hiếm thấy. Tuy phần hơi vụng về nhưng cô cũng đã băng bó được vết thương cho cậu nhóc. Cô còn thắt lại nơ cho nó.
" Xong rồi! " Cô bé giơ hai tay lên trời, vẻ mặt vui vẻ.
Lục Châu Thần nhìn xuống vết thương của mình, mặc dù chỉ là vết xước nhỏ nhưng cô bé đã băng bó lại rất kỹ lưỡng. Người ngoài nhìn vào chắc hẳn sẽ nghĩ cậu đang bị bong gân cho mà xem.
" Cảm ơn. "
Cô bé nhanh chóng cất lại hộp y tế vào chỗ cũ, gọi người bên ngoài vào dọn dẹp đống mảnh vỡ dưới sàn. Dù gì thì không nhanh chóng dọn dẹp cũng sẽ có người dính vào.
" Tên tớ là Ngọc Thiên Như, còn cậu? " Cô bé chăm chú hỏi.
" Tên tớ.. là Lục Châu Thần. "
Cô bé há miệng: " Tên cậu nghe hay thật đó, chúng ta làm bạn nhé? "
Cậu gật đầu. Thiên Như trông có vẻ rất vui vì điều đó khiến cậu cũng vui lây. Nhưng rồi, người đàn bà đó lại quay trở lại.
Vẫn là chất giọng chua chát đó mà nói: " Tiểu thư à, đến giờ người phải về rồi. Hay là.. hôm khác người lại đến chơi nhé? "
" Hả? Phải về rồi sao? Nhưng tôi và Lục Châu Thần vẫn chưa chơi được lâu mà.. "
Lục Châu Thần: " Hay cậu cứ về đi, rồi lần sau lại đến đây. Tớ vẫn ở đây chờ cậu đến mà. "
Vẻ mặt cau mày lúc nãy của Ngọc Thiên Như dường như đã biến mất mà thay vô đó là nụ cười tươi, lòng Lục Châu Thần như được gió xuân vừa chạy qua.
Cô bé tạm biệt cậu rồi bóng dáng nhỏ bé đó khuất sau cửa.
" Được rồi, giờ thì đến lượt mày. " Người đàn bà lên tiếng.
Lục Châu Thần cẩn thận nhìn bà ta. Người đàn bà mời hai người tiếp theo vào. Là một cặp vợ chồng trông tầm ba mươi tuổi bước vào.
" Đây sẽ là bố mẹ bây giờ của mày, mau chào họ đi. "
Bố mẹ? Là bố mẹ nuôi sao?
" Thằng nhóc kia! Mày có nghe thấy không thì bảo? " Người đàn bà cau có.
Lục Châu Thần: " Chào.. hai người. "
Một trong hai người họ nở nụ cười: " Chào con, cô là Lương Vân, sẽ là mẹ của con. Con có muốn về nhà cùng chúng ta không? " Lương Vân đưa tay về phía Lục Châu Thần.
Lục Châu Thần lúc này thật sự rất bối rối, trước mặt là bố mẹ sau này, bên kia là người đàn bà đem lại bao nổi kinh hoàng cho cậu. Nhưng còn một người nữa..
Cậu đã hứa sẽ chờ Ngọc Thiên Như quay trở lại cơ mà..
Cậu lắc đầu.
Người đàn bà tối sầm mặt: " Lắc đầu?! Mày bị điên à? Có bố mẹ đến rước nhưng lại không chịu, mày thích ở đây làm gì chứ? "
Cậu không trả lời.
" À.. " Người đàn bà tiếp tục nói: " Hay là mày chờ vị tiểu thư đài cát kia hả? Yên tâm đi, bố mẹ cô bé đó sẽ không quay trở lại đây đâu. May ra mày về cùng với hai vị này thì còn có dịp gặp lại. Nơi xó xỉnh này không ai ghé nữa đâu. "
Lương Vân chen ngang vào: " Nào cậu bé, có vẻ con thích vị tiểu thư gì đó phải không, được rồi. Mau về cùng cô chú nhé, cô chú sẽ giúp con tìm được vị tiểu thư đó. "
Lục Châu Thần yên lặng gật đầu. Hi vọng sẽ gặp lại, dù gì thì mây tầng nào gặp gió tầng đó thôi.
Người đàn bà đó coi bộ nói cũng đúng, nơi khỉ ho cò gáy thế này, dù cô bé có muốn đến thì bố mẹ cô bé cũng không cho.
Updated 96 Episodes
Comments
Quynh Anh Nguyen
chưa j đã vỡ tan r
2024-10-05
0
ℛ𝑜𝓈𝓈𝒶🌻🥀
lát mấy bé lươn xuất hiện"))
2024-09-09
0
Danni
🥹
2024-09-02
0