Hải quân - biểu tượng của công lý và chính nghĩa, từ lâu đã trở thành chỗ dựa niềm tin vững chắc trong lòng người dân.
Hải tặc - tượng trưng cho tội ác và lòng lam, mãi là cơn ác mộng gieo rắc tang thương khắp biển khơi.
Ruri luôn tin rằng: chân lý nằm ở phía hải quân.
"Trung tướng, vì sao chứng ta phải đến biển đông?” Một tân binh hỏi, giọng có phần nghi hoặc.
"Để bắt hải tặc." Ruri trả lời, ngắn gọn.
Biển đông là vùng biển yếu nhất trong bốn vùng biển, cũng là nơi yên bình nhất. Cử cả đội tân binh từ Tổng bộ đến đây… chẳng phải phí sức hay sao?
Như hiểu được băn khoăn của tân binh, Ruri liếc mắt sang, nhàn nhạt nói: "Cho dù là góc biển chân trời nào, chỉ cần có hải tặc xuất hiện… chúng ta đều phải đến. Nghe rõ chưa?”
“Rõ!" Mọi người ngay lập tức ngay ngắn đồng thanh trả lời.
Ruri hài lòng gật đầu, nhưng khi hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt vô thưc nhìn về phía tấm màn đen treo trên bầu trời, lòng lại dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Xem ra phải nhanh chóng thu phục hết đám người đó càng sớm càng tốt. Tránh đêm dài lắm mộng.
- - -
"Sai lầm...sai lầm...thế giới này đã từ bỏ các ngươi."
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ tấm màn đen đang bao phủ bầu trời, từng chữ như mang theo hơi lạnh đâm thẳng vào lòng người.
"Xin chào những kẻ đáng thương. Ta là 'Thế Giới Linh', ý thức của thế giới này. Nếu không phải Vua của ta còn có thể quay lại, thì ngày chúng ta gặp mặt chính là ngày thế giới này diệt vong." Tấm màn đen phát ra âm thanh bình thường trở lại, nhưng lại ẩn chứa vô số gai nhọn cùng hàn ý.
Cái gì???
Lượng thông tin quá lớn khiến cho mọi người nhất thời không kịp phản ứng. Một số thì cứng người, số khác thì hoàn toàn không tin.
Shanks bật cười ha ha không ngừng, còn nói hưu nói vượn rằng muốn mời 'Thế Giới Linh' uống một chầu rượu.
“Chết tiệt, ngươi đang nói đùa đấy à?”
"Diệt vong ư? chúng ta sẽ chết hết sao?" Có người nhịn không được té ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy.
Cũng có không ít người lớn tiếng cười nhạo: "Chỉ là một màn hình thôi mà! các ngươi tin lời nó à?"
"Vua? cái gì mà vua chứ, nghe buồn cười thật!"
Tại một căn cứ bí mật của Quân cách mạng, các đội trưởng và tổng tham mưu trưởng đều đã nhanh chóng tập hợp đầy đủ.
"Cảm ơn"
Sabo nhận lấy chiếc mũ từ Koala rồi mang lên, đi đến vị trí của mình ngồi xuống, ánh mắt trầm tĩnh.
Hắn quay sang bên cạnh, nói với người đàn ông tràn đầy hơi thở nguy hiểm: "Dragon-san, mọi đòn tấn công đều vô hiệu, đều xuyên thẳng qua nó.”
Koala nhíu mày nói: "Tôi cũng không tìm ra bất kỳ tín hiệu nào. Như thể… nó không tồn tại.”
Không khí càng thêm nặng nề. Nếu tấm màn đen kia thật sự là một dạng ý thức - “Thế Giới Linh” như nó nói. Thì đây đã không còn là vấn đề con người có thể can thiệp.
Dragon trầm giọng nói: "Ta hiểu rồi."
Khắp nơi trên thế giới, nhiều thế lực cũng đã thử phá huỷ màn hinh, nhưng đều thất bại. Không một ai thành công.
Và rồi, tấm màn hình đen không còn phát ra bất cứ âm thanh nào nữa và biến mất không dấu vết, như thể chưa từng tồn tại.
Vài ngày sau, sóng yên biển lặng, người ta dần cho rằng đó chỉ là một trò đùa dai của ai đó sở hữu năng lực Trái Ác Quỷ kỳ quặc.
……
Ba ngày sau, Ruri đã đặt chân đến biển đông, vùng biển yếu nhất trong các vùng biển.
Hắn dẫn theo binh lính đến một hòn đảo nhỏ, cau mày hỏi:
"Không có người tên Roronoa Zoro ở đây ư?" Không thể nào?
Theo lý thuyết, hiện giờ người này đáng ra đang bị trói và chờ hành quyết tại đây.
Ruri không tin hỏi lại một lần nữa thì vẫn nhận được câu trả lời như cũ.
Hắn tiện tay đánh bại tên Morgan tàn bạo, đem tên này bắt nhốt lại, rồi rời khỏi nơi này trước vô số tiếng hoan hô cùng cảm ơn của dân chúng.
Ruri đành phải đi đến nhà hàng trên biển 'Baratie' .
Tấm màn đen lại đột ngột xuất hiện.
"Ta sẽ cho các ngươi xem một câu chuyện. Hy vọng các ngươi sẽ không làm ta thất vọng."
“Chúc các ngươi lữ hành vui sướng!”
Một đoạn phim bắt đầu trình chiếu:
[Của cải, danh tiếng, quyền lực.
Là một hải tặc khét tiếng tung hoành trên biển cả, Vua hải tặc Gold Roger.
"Các người muốn tìm kho báu của ta ư, nếu các ngươi muốn hãy ra biển mà tìm!
Tìm đi! ta để hết ở ngoài biển đấy!"
Thế là những kẻ có óc phiêu lưu, mạo hiểm, lần lượt lao vào cuộc săn lùng tại Grand Line]
Cả thế giới sôi sục.
"Vua hải tặc?"
"Trời ạ, chúng ta có thể xem những thứ này sao?” Sẽ không bị hải quân bắt nhốt lại đi!
Rayleigh nâng ly rượu về phía màn hình, uống cạn: "Đồng đội, thật không ngờ còn thấy ngươi. Xem ra cũng không tệ ha ha ha."
Shanks hoài niệm nhìn bầu trời: "Là thuyền trưởng a… là cái ngày đó, trời mưa rất lớn."
Benn Beckman vỗ vỗ vai hắn, không tiếng động an ủi.
Ace nhìn người đàn ông trên màn hình, người cha mà hắn chưa từng gặp, với tâm trạng cực kì phức tạp: “Chẳng giống ta một chút nào cả.”
Trong văn phòng của 'Thuỷ sư đô đốc'
"Lũ hải tặc đáng chết, ta nhất định sẽ giết sạch chúng."
Hắn tin chắc tấm màn kia là trò bịp của bọn hải tặc. Cái gì mà Vua hải tặc? Thời đại hải tặc? Trừ khi hắn chết, nếu không thì đừng hòng có một tên hải tặc nào dám cả gan làm loạn.
Đoạn phim lại chuyển qua một cảnh khác:
[Một chiếc du thuyền sang trọng lướt trên biển, cách đó không xa là một xoáy nước khổng lồ nguy hiểm, nhưng cũng may nó đã dần yếu đi.
Hai thuỷ thủ trên boong tàu nhìn nó rồi phát ra tiếng cảm thán: "Ghê thật đấy."
Hai người cúi đầu xuống thì nhìn thấy một thùng gỗ lớn đang trôi dạt trên biển…]
"Trời ạ, lần đầu tiên ta thấy xoáy nước đáng sợ như vậy!"
“Tại ngươi ít kiến thức mà thôi.”
Shanks chớp mắt, quay đầu nói với Benn Beckman: "Cái thùng rượu này rất quan trọng." Nếu không sẽ không xuất hiện một cách đặc biệt đến như vậy.
[Trên một chiếc du thuyền xa hoa, tiếng nhạc êm tai nhẹ nhàng cùng với những vũ điệu khiêu vũ xinh đẹp, tạo nên một bầu không khí tuyệt vời cho buổi tiệc.
Mọt vị tiểu thư xinh đẹp đang đứng bên cửa sổ, nàng có một mái tóc màu cam quả quýt ấm áp, đang nhìn ra ngoài biển suy tư gì đó.
"Vị tiểu thư này, có thể cho phép ta nhảy cùng nàng một bài được hay không?" Thanh niên mỉm cười lịch sự đưa tay ra mời nàng.
Nami mỉm cười dịu dàng, gật đầu đồng ý.
Bên ngoài thuyền hai thuỷ thủ đã vớt thùng gỗ lên sau bao nhiêu lần trượt tay, một thuỷ thủ khác đứng trên đài quan sát bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, nheo mắt mà nhìn về một hướng.
"Cuối cùng cũng vớt lên được, thùng này nặng quá, chắc là có rất nhiều rượu, ha ha."
Thuỷ thủ trên đài quan sát nhìn thấy rõ lá cờ treo trên chiếc thuyền lạ phía trước, lập tức đôi mắt hắn trợn tròn, mồ hôi lạnh chảy ròng xuống: "Là hải tặc! Có hải tặc tấn công!"
Thùng gỗ bị hai thuỷ thủ hoảng sợ vứt đi, rồi lăn vào bên trong khoang thuyền]
"Nàng là ai vậy, nhưng dù sao cũng rất xinh đẹp"
Nojiko nhìn màn hình với vẻ lo lắng.
"Nami"
Bên kia, Arlong bật cười ha hả, khoé miệng nhéch lên đầy hứng thú. Hắn quay sang hỏi người bạch tuộc có sáu cánh tay đang đứng bên: "Nami còn chưa trở lại sao?"
Hachi nhanh chóng trả lời: "Lão đại, Nami vẫn chưa trở về."
Trong khi đó, Nami hoảng sợ nhìn mình đột nhiên xuất hiện trên màn hình: "A, tại sao lại có cả ta trên đó nữa?"
Nàng định quay về thôn xem thử, ai ngờ nửa đường thì thấy mình xuất hiện trên đó.
Đúng là một thời gian trước nàng có ở trên con thuyền này, còn gặp được một con thuyền hải tặc, bọn chúng cướp bóc tất cả mọi thứ còn giết rất nhiều người.
May rằng sau đó có một con tàu hải quân đi ngang qua, những người còn lại mới may mắn sống sót.
Nami nhớ lại cảnh tượng khủng khiếp đó thì vô cùng căm hận: "Hải tặc đáng chết! Tại sao các ngươi không đi chết hết đi!"
Không nhìn thêm nữa, nàng xoay người, chạy nhanh về phía thôn làng, nơi gia đình và những điều thân thuộc còn sót lại đang chờ đợi nàng.
Updated 34 Episodes
Comments