Mấy ngày sau, cuối cùng cũng có đơn hàng được giao đến. Vừa có tiếng chuông cửa là Bạch Thái Uyên chạy ra mở cửa liền à. Cậu nở nụ cười rạng rỡ nhất có thể :
" Chào anh! "
" Hàng của cậu đây! Phiền cậu kí vào đây cho! "
" Dạ vâng! "
Bạch Thái Uyên kí tên xong, chưa để anh giao hàng rời đi đã kéo tay anh ta lại :
" Hay là anh vào trong uống nước chút nhé! "
Anh giao hàng nhìn cậu với một ánh mắt khó hiểu.
Gì đây, ai lại mời nhân viên giao hàng vào nhà uống nước bao giờ?
" À thôi tôi xin phép! "
Anh giao hàng muốn rời đi, cậu kiên trì giữ tay anh lại :
" Chỉ uống một cốc nước thôi mà! "
Ánh mắt cậu long lanh hệt như khi cậu live vậy. Cậu tin chắc rằng anh sẽ không thể cưỡng lại đâu. Thế mà...
" Tôi còn rất nhiều đơn hàng khác cần phải giao, phiền cậu bỏ tay ra! "
Trời ơi anh ta cứng như thép ý!
Bạch Thái Uyên ngậm ngùi bỏ tay anh giao hàng ra. Anh giao hàng một mặt ghét bỏ đi ngay.
Thái Uyên nhìn theo bước chân anh ta, trong lòng thầm nghĩ : " Yên tâm, tôi còn đặt nhiều hàng lắm, sau này anh còn gặp tôi dài dài ấy! "
Cậu vui vẻ bê thùng hàng vào trong nhà.
Ngày hôm sau, tiếng chuông cửa lại réo lên.
Bạch Thái Uyên một mặt tươi cười như hôm qua mở cửa :
" Chào anh, chúng ta lại gặp nhau rồi! "
" Phiền cậu kí vào đây cho! "
Bạch Thái Uyên kí tên xong, lại ánh mắt tán tỉnh :
" Hôm nay anh vào nhà tôi uống nước nhé! "
" Tôi từ chối! "
Anh giao hàng vẫn với khuôn mặt lạnh như băng từ chối.
" Ò, thôi vậy... "
Cậu làm bộ buồn rầu xong lại vẫy tay :
" Anh đi giao hàng cẩn thận nhé! "
Anh giao hàng không thèm để ý.
Ngày thứ ba, ờm thì bây giờ anh giao hàng để ý rồi. Ba ngày liên tiếp anh giao hàng đến địa chỉ này rồi.
Thằng nhóc đấy đang muốn làm gì vậy?
" Hello anh! " Bạch Thái Uyên bộ mặt tươi cười rạng rỡ chào hỏi.
" Mời cậu kí vào đây! "
Bạch Thái Uyên ngoan ngoãn kí tên. Xong, cậu ngẩng đầu lên, biểu cảm hệt như một chú thỏ, khẩn cầu :
" Nay anh vào nhà tôi uống nước nhé! "
" Tôi từ chối! "
Anh giao hàng vẫn lạnh lùng bỏ đi. Thái Uyên không chịu nói theo :
" Tôi sẽ cứ đặt hàng để anh giao cho đến khi nào anh chịu vào nhà uống nước thì thôi! "
Anh giao hàng không để lời cậu vào tai.
Đằng nào cũng bỏ cuộc thôi, cậu ta cứ đặt hàng được mãi chắc!
Ngày thứ tư, ngày thứ năm,... ngày thứ mười, không một ngày nào anh không đến nhà cậu giao hàng.
Ờm thì anh đánh giá thấp độ chai mặt cũng như độ nhiều tiền mà cậu streamer này có rồi!
" Hôm nay anh muốn vào nhà tôi uống nước rồi chứ? "
" Được thôi! "
Bạch Thái Uyên mừng thầm trong lòng, cuối cùng ổng cũng chịu vô nhà cậu rồi. Cậu hí hửng dẫn ổng vô nhà, rót nước mời ổng.
Từ lúc vào nhà mắt anh vẫn luôn để ý xung quanh nhà cậu. Khá gọn gàng, không khác trên live là mấy!
Bạch Thái Uyên thân thiết ôm tay anh giao hàng, tươi cười :
" Nè anh tên là gì vậy? "
Anh giao hàng gỡ tay cậu ra, giữ khoảng cách :
" Cậu biết để làm gì? "
Bạch Thái Uyên vẫn luyến tiếc cơ bắp trên tay anh, xoa xoa tay đáp :
" Thì tôi muốn biết để sau xưng hô cho dễ thôi mà! "
Anh giao hàng im lặng. Bầu không khí đột nhiên trở nên sượng trân. Bạch Thái Uyên bất giác đổ mồ hôi lưng.
" Anh không cần... "
" Tôi tên là Lưu Tịnh Ân! "
Bạch Thái Uyên hai mắt sáng lên :
" Lưu... Lưu Tịnh Ân... tên thật hay! "
" Cảm ơn! "
Uống một hớp nước, cậu hỏi tiếp :
" Anh bao nhiêu tuổi rồi vậy? "
" Tôi mười chín tuổi. "
Bạch Thái Uyên sặc nước ho sù sụ. Trông anh ta chín chắn như thế mà còn trẻ hơn cả mình á.
" Vậy... vậy anh không học đại học hả? "
" Tôi có, giao hàng chỉ là việc làm thêm thôi. "
Bạch Thái Uyên hai mắt sáng lên :
" Anh học đại học nào vậy, có khi chúng ta học cùng trường đại học á! "
" Rất tiếc tôi lại không muốn tiết lộ cho cậu cho lắm! Thôi tôi xin phép! "
Lưu Tịnh Ân đứng dậy rời đi nhanh đến mức cậu không kịp trở tay. Bạch Thái Uyên cậu chỉ kịp nói vọng theo :
" Anh có học trường nào thì tôi cũng sẽ tìm ra thôi! "
Cũng chả biết anh ta có nghe thấy không nữa.
À không cậu ta! Bé tuổi hơn mình mà!
Sáng hôm sau, Bạch Thái Uyên kể ngay chiến tích cho thằng bạn thân. Sau mười ngày đặt hàng ròng rã đã đổi lại đuợc cái tên của người ta rồi, số tiền bỏ ra coi bộ cũng đáng.
" Tiếc quá cậu ta không cho tao biết cậu ta học trường nào, nếu không thì... "
Bạch Thái Uyên hút sột soạt trà sữa. Mắt để ý thấy thằng bạn thân đang suy tư gì đó, cậu vỗ phát vào người nó :
" Đang suy nghĩ gì vậy? "
" Mày nói tên cậu ta là Lưu Tịnh Ân đúng không? "
" Phải, sao vậy? "
" Tao hình như nghe thấy tên này ở đâu rồi! "
Bạch Thái Uyên bật phắt dậy lay lay người thằng bạn :
" Thật hả, mày nghe ở đâu, nói mau, nói mau lên! "
" Từ từ để tao nhớ đã cái thằng này! Mau ngồi xuống đi người ta nhìn! "
Cậu ngoan ngoãn ngồi xuống chờ câu trả lời của cậu bạn thân. Cố Gia Huy tập trung suy nghĩ, một lúc sau lên tiếng :
" Phải rồi, câu lạc bộ nhiếp ảnh mới đổi chủ tịch mới, hình như cậu ta tên là Lưu Tịnh Ân á! "
Bạch Thái Uyên đập bàn :
" Thật sao? Không ngờ lại cùng trường thật! Mau mau đi theo tao! "
Cậu lôi xềnh xệch thằng bạn thân của mình như con, thẳng tiến đến câu lạc bộ nhiếp ảnh.
Updated 42 Episodes
Comments