Chương 3

Trước khi quay về nhà trọ cả ba ghé qua tiệm trà sữa trên đường vào trong ngồi nghỉ trước.

Trà sữa nhiều vị, nhiều món. Con trai như bọn họ cũng thích lắm đó.

Khi vào trong ngồi, Tô Nhật thì cắm cúi xem hộp khăn giấy, mà Cảnh Hoành thì chỉ mải ngó đông ngó tây các kiểu. Ngồi nãy giờ chẳng thấy lên tiếng thì Dương Viễn Vũ cũng hiểu, thở dài trừng hai thằng bạn, vẫy tay gọi nhân viên.

Mỗi lần ra đường, đi đến tiệm nào ăn và uống gì đó, trách nhiệm gọi món gọi người toàn đặt lên người Dương Viễn Vũ thôi.

Ba ly trà sữa đã mang lên bàn, cả ba mỗi người cầm lấy một ly.

 Tô Nhật ngậm ống hút, chầm chậm uống trà sữa thơm ngọt nuốt từng ngụm trà sữa.

[Ting.]

Nghe âm báo tin nhắn quen thuộc, Tô Nhật giật mình sặc trà sữa.

"Ấy ấy, sao lại sặc rồi?" Dương Viễn Vũ ngồi bên cạnh vỗ vỗ lưng Tô Nhật.

"Chắc có ai đó đang nhắc đến bạn Nhật chăng?" Cảnh Hoành ôm ly trà sữa, trêu ghẹo.

Tô Nhật phất phất tay, gương mặt trắng trẻo đỏ lên vì sặc, hầm hừ:"Cậu thật biết nói giỡn."

"Hì hì quá khen quá khen." Cảnh Hoành không biết xấu hổ cười cười.

Tô Nhật vuốt ve chiếc điện thoại, thầm nghĩ có nên mở ra xem thử hay không? Nhưng rất nhanh cậu liền bỏ qua, ở nơi đông người thế này, lỡ như mở ra là tấm ảnh... Xấu hổ đó thì phải sao?

Thật là... Sao người đàn ông này thích gửi mấy tấm gợi tình như vậy cơ chứ? Tính tình thật kỳ lạ, thật biến thái quá đi.

Uống trà sữa xong rồi, Cảnh Hoành nói muốn đến tiệm sách. Ghé uống trà sữa xong lại đến tiệm sách, nếu không phải đã để nhân viên trong siêu thị chở đồ về chẳng phải cả ba phải lỉnh kỉnh xách đống đồ đến mệt chết à? Haizz nhưng may ra đã gửi đồ đi trước. Phí vận chuyển không đắt nên mới không chút ngần ngại gửi đồ về như thế.

Tô Nhật cũng muốn mua vài quyển nên cùng đi, còn Dương Viễn Vũ thì không có hứng thú gì lắm, nhưng do mắc đi vệ sinh gần đây lại không có nhà vệ sinh công cộng nên đành đi theo hai người để vào nhà vệ sinh gần tiệm sách.

Đứng trước giá sách, Tô Nhật nâng mắt kính không biết nên chọn sách gì để đọc. Còn Cảnh Hoành thì không chút suy nghĩ, xoành xoạch chọn quyển tiểu thuyết đam mỹ hot nhất mới ra mắt gần đây.

Thấy quyển sách có bút danh của Tô Nhật, Cảnh Hoành không chút nghĩ ngợi chọn luôn.

Bạn tốt viết thể loại gì cũng hay. Mua mua mua.

Tô Nhật chọn quyển sách dạy về nhân sinh cuộc sống và sách dạy nấu ăn, cậu nhìn trúng quyển sách được đặt trên kệ cao. Chiều cao chưa tới mét 7 như cậu nào với tới cho được? Cậu loay hoay tìm xem có chiếc ghế nào quanh đây để cậu leo lên không.

"Quyển này à?"

Trên đầu Tô Nhật đột nhiên vang lên tiếng nói từ tính cùng hơi thở tràn ngập nam tính xa lạ, quanh người đó được bao bọc trong mùi nước hoa thơm dịu dành cho nam giới.

Đột nhiên bị bao vây giữa tầng kệ sách với người đàn ông xa lạ, Tô Nhật giật mình, rồi bỗng dưng thấy hơi xấu hổ. Cậu không dám lên tiếng, chỉ nhìn theo ngón tay người đàn ông đang đặt trên quyển sách màu xanh cậu đã chọn, cậu không nói gì chỉ khe khẽ gật gật đầu.

Người đàn ông đứng phía sau Tô Nhật lấy xuống quyển sách có bìa màu xanh, và đặt nó vào lồng ngực cậu.

Tô Nhật hơi nghiêng người, đầu hơi cúi nhỏ giọng lắp bắp nói cảm ơn.

Người đàn ông nhiệt tình giúp người này rất cao, gương mặt giấu trong lớp khẩu trang, chỉ lộ ra hai mắt sáng trong có thần, đôi mày rậm như kiếm, và sống mũi cao thẳng dưới lớp vải. Trên người mặc áo sơ-mi màu xám, khoác áo bành tô màu đen dài.

"Không có gì." Người đàn ông chăm chú nhìn xoáy tóc trên đỉnh đầu Tô Nhật.

Tô Nhật nâng kính, không được tự nhiên ôm sách vào lòng, cậu rất ngại ở cùng người lạ. Muốn bỏ chạy lại sợ đối phương nghĩ cậu bị thần kinh.

"Nhật Nhật ơi ~ về thôi."

Thanh âm Cảnh Hoành gọi đến đúng lúc cứu vớt Tô Nhật đang trong tình cảnh xấu hổ. Tô Nhật thở phào nhẹ nhõm trong lòng, gật đầu với người đàn ông rồi vội vàng chạy đến nơi bạn thân đang đứng chờ.

Lúc Tô Nhật xoay người rời đi, bả vai cậu vô tình chạm vào cánh tay người đàn ông, cậu không quay đầu lại, nhanh chóng biến mất sau kệ sách.

Hầu kết người đàn ông khẽ giật giật, ngón trỏ đeo nhẫn chà sát với ngón cái, mới lúc nãy thôi hắn cố tình chạm vào vành tai trắng bóc của Tô Nhật, xúc cảm mềm mịn lành lạnh... Vậy mà Tô Nhật lại không phát hiện ra.

Mùi hương dịu nhẹ của đối phương hiện còn quanh quẩn nơi đầu mũi.

"Tăng Tùy Thành, xong chưa đấy?"

Trước lối ra vào có hai người đàn ông ăn mặc rất thời trang, dáng người cao lớn ngang nhau đứng một chỗ gọi người đàn ông còn ngẩn ngơ bên trong.

Tăng Tùy Thành hoàn hồn song không nói gì, bước chân dài đến trước đám bạn.

"Thật không hiểu nổi, tự nhiên ông lại chạy đến tiệm sách làm gì?"

"Tao cũng thắc mắc đây."

"Ờ, mày còn nói muốn đi bộ dạo phố? Trời mẹ, xe ở nhà không dùng lại muốn đi bộ?"

Tăng Tùy Thành nâng mi mắt, đôi mắt dẹp dài ánh lên tia lạnh nhàn nhạt, "Nhiều chuyện."

Trương Diệc nhướn mày, đáp hùng hồn:"Chỉ là quan tâm đến bạn tốt chút thôi mà."

Phùng Thiệu xoa cằm, "Tao chỉ là hơi tò mò."

Tăng Tùy Thành mở điện thoại, tiện thể hỏi:"Tống Khang đâu?"

"Đến nhà vệ sinh rồi." Phùng Thiệu mở cúc áo đang cài kín trên cổ ra.

Tăng Tùy Thành không nói gì, dẫn đường đi trước, hai người bạn thì đi sau hắn.

Hot

Comments

Nguyễn Quỳnh Hương Dương

Nguyễn Quỳnh Hương Dương

Ô mai rót ô mai rót chưa đến mét bảy ô mai rót my fetishhhhh

2024-09-18

1

Phạm Tuyết Mai

Phạm Tuyết Mai

á à tên biến thái xh gùi ha😂😂

2024-08-30

1

Nguyễn Quỳnh Hương Dương

Nguyễn Quỳnh Hương Dương

Á à đi vệ sinh xong gặp em thụ ha

2024-09-18

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play