Cuộc Sống Hoàn Hảo Của Tôi

Cuộc Sống Hoàn Hảo Của Tôi

Chương 1: Ta đã sống lại rồi

- quạc, quạc, quạc.... ríc ríc ríc . Tiếng chim , quạ kêu mỗi lúc một dày đặc , bầu trời chuyển mây đen kịt.

Bầu trời hôm nay thật đặc biệt , cô cười bí hiểm sau đó phủi sạch bụi và ngồi dậy, cầm trên tay một chiếc bánh mỳ đã mốc xanh và chai nước đầy cặn bẩn

Bóp nát và vứt vỏ chai đi , cô thề rằng thù này chắc chắn phải trả

Mùa xuân năm ấy, khi cô vừa tròn 4 tuổi, ở độ tuổi ngây thơ nhất trong sáng nhất , nhưng lại phải chứng kiến một sự kiện quyết định trong cuộc đời của cô.

- Đồ con đàn bà ăn hại, mày tốt nhất nên biến và cút xéo ra khỏi cuộc đời của tao ngay lập tức . Chát... chát .... chát...

- Á...á...a.... huhuhuhu em xin anh, đừng để con bé nghe thấy

- Câm mồm, cả mày và cả nó cùng biến đi cho khuất mắt tao.

- Mẹ, Cha. Hai người sao vậy ạ?

Cô không hiểu tại sao hôm nay 2 người lại to tiếng với nhau như vậy, chuyện này làm cho cô cảm thấy bất an và lo lắng trong lòng.

- Đừng gọi tao là cha, tao không phải là cha của mày.

- Em xin anh, con mình không có tội . Em thề với anh nó là con anh, Cát Liên lại đây con. Con ôm cha đi con

- Đến bây giờ mày còn già mồm nữa à, Cô Ba đã nói tao nghe tất cả rồi, tao không muốn nghe nữa, mày và nó cút ngay đi.

"Cô Ba ư, tại sao vậy, cha và mẹ đang nói chuyện gì mà sao mình lại không thể hiểu được vậy, sao mẹ lại khóc, sao cha lại đánh mẹ "

- Anh Hai nói đúng đấy chị Dâu.

Cát Hà , em út của Cát Vũ bước lại gần phía anh hai .

- Cô Ba, có chuyện gì vậy , sao cô lại bảo Cát Liên không phải con của ba nó, sao đang phá tan nát gia đình chị cô có biết điều đó không?

- Chị im miệng đi, tôi đã nhìn thấy anh ta vuốt ve bụng chị khi chị có bầu, chị còn cãi ư?

Cát Hà chỉ thẳng mặt mẹ của cô và quát.

- Vuốt ve bụng bầu ư, đó là thầy mẹ mời về để làm lễ cho cháu được hạ sinh đủ ngày đủ tháng, lúc đó thầy chạm vào bụng để ban phước lành, tại sao cô lại nói Cát Liên là con của Thầy được, chuyện 4 năm rồi, lúc mẹ còn sống sao cô không chất vấn? Lại để đến tận lúc mẹ mất , mồ còn chưa xanh cỏ. Cô đang có ý gì vậy?

- Chị im đi, còn nhiều lần tôi đã chứng kiến thấy anh ta đẩy chị vào tường và hôn chị, chị dám cãi không.

- Chuyện này, chuyện này.....

"Tại sao cô ta lại nhìn thấy , chẳng lẽ lúc ấy....không được , chắc chắn là hiểu lầm mình phải giải thích cho anh Cát Vũ hiểu mới được"

- Không phải nói gì nữa, cút ngay, cầm lấy túi quần áo và cút ngay lập tức

Cát Vũ cầm túi quần áo ném mạnh vào người Hải Như ( Mẹ của Liên)

- Xin anh hãy cho em được giải thích...chuyện không phải như cô Ba nhìn thấy đâu....

- Chị làm ơn, đi giùm đi, anh tôi không nghe đâu.

Chuyện này là sao vậy, cô thật sự cảm thấy rất sợ rồi.

- Mẹ, Cha , con sợ, con không đi đâu hic!!!

Hải Như nhìn thấy con mình đang khóc và hoảng loạn như vậy thì thương con vô cùng, bây giờ có giải thích thì cũng không ai nghe cả, nên cô quyết định đưa Cát Liên về bên ngoại ít hôm. Cô nghĩ rằng chỉ cần chờ một thời gian là Cát Vũ sẽ bình tĩnh và cô có thể giải thích mọi chuyện.

- Con ngoan, lại đây với mẹ. Đi với mẹ, lên phòng con thu dọn đồ đạc rồi mẹ con mình về thăm ông bà ngoại nha con.

- Không, con không thích , con không muốn.

Liên vùng vằng tay ra khỏi mẹ, hiện tại cô không muốn đi về ngoại, cô thấy bất an, nếu về rồi có còn lên lại hay không, ở đây cô còn cha Vũ còn ông nội, Bác cả và cả bạn bè của cô nữa.

- Ngoan đi lên với mẹ, ông bà ngoại nhớ bé Liên, các dì mua cho con rất nhiều đồ chơi con không muốn sao?

Thấy bé Liên xuôi xuôi, cô dắt tay con lên phòng thu dọn đồ đạc, nhìn vào bức ảnh gia đình cô thấy cay cay đôi mắt, là vợ chồng đã gần chục năm vậy mà anh lại không tin tưởng cô như vậy. Úp bức ảnh xuống bàn cô dắt tay bé Liên xuống phòng.

-Chị Dâu không cần lo cho anh của em đâu ạ. Đi mạnh giỏi đừng về nữa nha

- Hừ....Cô Ba đừng tự tin như vậy, tôi đi là để dành thời gian cho cả 2 cùng suy nghĩ, tôi không tin là người vợ đầu ấp tay gối suốt chục năm mà anh cô lại có thể tin lời của cô đâu! Thời này 1 phiếu giám định là có thể biết được sự thật, tôi tin anh còn một chút tỉnh táo Cát Vũ.

Hải Như nhìn Cát Vũ sau đấy dắt Liên đi ra khỏi cửa mà không nhìn lại một lần.

Bé Liên thấy vậy gạt tay mẹ ra rồi chạy vào nói với cha.

- Con chào cha, con đi về ông bà ngoại ít hôm rồi cha đến đón hai mẹ con con nha.

Đáp lại lời bé Liên bằng ánh mắt nhìn không cảm xúc, ông cũng không thể biết được cảm xúc lúc này của mình là gì, tức giận có, nhưng là một người có lòng tự tôn cao nên ông không thể níu giữ người lại được, ông cần một lời xin lỗi mà khó đến thế ư? Liệu một người chồng có chấp nhận vợ mình tằng tịu với một thằng đàn ông khác?

- Liên , đi thôi con.

Cát Vũ đập tay mạnh vào bàn sau đó quát :

- Cút, Biến ngay khỏi đây.

- Cha, cha....huhu

- Anh Hai, anh nguội giận, ngồi đây em bồi trà cho anh.

Cô Ba sau đấy ẩy cô ra khỏi cửa và đi tới bên cạnh ba cô vuốt lưng cho ông.

Sau khi hai mẹ con cô về ngoại ở thì biến cố chưa dừng lại ở đấy, một lần đang, ăn cơm thì nhà ông bà cô bị đốt cháy, nhà ông bà rất nghèo nên vẫn còn phần kia mái lợp bằng rơm rạ. Mãi sau này cô mới biết chuyện nhà bị cháy là do cô Ba đã dùng tiền làm ra.

Phải mất một thời gian nhà cô mới ổn định lại được, ông bà sau khi biết chuyện của mẹ cô thì rất buồn mà đổ bệnh cả 2, có lần cô còn thấy ông ngoại đòi lên tìm gặp cha nhưng lại bị mẹ cô ngăn cản.

- Chuyện của con , ông bà đừng tham gia vào ạ, con muốn anh Vũ có thời gian suy nghĩ, dù gì anh ấy cũng là người có học thức....

- Oan ức cho con rồi, haizzz, thôi đi vào đi con, để một thời gian rồi xem ý nó như nào, nhà ta không giàu sang gì nhưng cũng đủ cho 2 mẹ con ăn ở. Con đừng suy nghĩ gì nhiều rồi sinh bệnh như mẹ con .

Hải Như nhìn về phía giường nơi mẹ cô đang nằm quay mặt vào trong, bà vẫn còn đang rất giận cô, bà luôn trách sao cô không nhẫn nhịn xin lỗi rồi giải thích sau mà chọn cách bỏ đi như vậy. Nhưng cô nghĩ rằng mình nhận sai thì chẳng nhẽ nào chấp nhận là một người vợ lăng loàn....

Buổi tối hôm ấy , sau khi ăn cơm xong mẹ đăt tay Liên vào phòng nói chuyện.

- Cát Liên, tuy con mới 4 tuổi chưa thể hiểu hết được mọi chuyện nhưng con đừng nghe lời cô Ba nói, con chính là con gái ruột của ba Cát Vũ và mẹ Hải Như này. Sau này rồi ba con sẽ hối hận thôi.

Liên dựa vào người Mẹ mà không nói gì, sau khi chuyện xảy ra cô ít nói cười hẳn. Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua 1 năm như vậy mà không 1 lời hỏi thăm của cha cô. Cô rất nhớ ông và cũng giận ông

Cô bắt đầu cáu kỉnh với mẹ và ông bà chỉ vì lời của cô Ba. Chuyện xảy ra vào một lần cô Ba đến thăm cô.

- Cát Liên!!

- Cô Ba ạ, ba con bảo cô đón 2 mẹ con con về ạ.

- Không, cô Ba đến cảnh báo con, mẹ con đang chờ con đủ tuổi để bán con sang bên nước ngoài đấy, vì bà ấy có 1 khoản nợ , con có thấy những người đàn ông lạ mặt kia không, họ sẽ tới siết nợ nhà con đó.

Cô Ba chỉ tay về hướng một đám người bặm trợn cách đó không xa.

- Không , cô Ba lừa con. Huhuhu . Con không muốn bị bán huhuhu

- Vậy đi theo cô Ba về với Ba Cát Vũ nha!!

- Dạ, cô Ba dẫn con về với..... nhưng con phải vào báo cho mẹ và ông bà, cô đợi con với nha!!!

Cô Ba liền kéo tay Liên lại.

- Không, cô Ba đã báo cho Mẹ Như rồi, giờ bé Liên ngoan, theo cô Ba về nhé, mình phải đi ngay không cô sợ đám người xấu kia sẽ đến bắt con đi mất.

Vì quá hoảng sợ nên Liên đã không suy nghĩ gì mà đi theo cô ta lên 1 chiếc xe, và chiếc xe đó chở cô đến 1 nơi rất xa rất xa cha và mẹ. Cô ta bán Liên cho 1 thùng xe chuyên chở thịt thối chờ tiêu thụ bên Hồng Kong. Tại đây Liên trở thành đứa giúp việc vì nhỏ tuổi nên chưa thể làm được việc gì khác, mỗi ngày họ cho cô ăn 1 bữa và bữa đó cô dc ăn là cơm thừa từ 1 con cún nhỏ.....

3 năm sau, khi cô vừa tròn 8 tuổi cô được mua lại bởi 1 người lạ mặt đến xem hàng( người) , chú đó vừa nghe cô 8 tuổi và bị bán sang đây làm giúp việc thì liền quyết định mua Liên về, ông chủ hình như rất sợ chú đó, nên quyết định cho cô mà không bán, cuộc đời cô bước sang 1 trang mới tại đây. Cô được huấn luyện võ thuật khi chỉ vừa bước sang tuổi thứ 8, chú nói rằng phải thật mạnh mẽ thì sau này cô mới có thể quay lại quê nhà. Mặc dù chú cũng ngỏ lời đưa co về nhưng sau khi nghe cô sẽ được học võ thì cô quyết định sẽ ở lại cạnh chú một thời gian , cô muốn mình thật giỏi thật mạnh để có thể lấy lại công bằng cho cô và mẹ.

Cũng may mắn vì cô được gặp chú, một người lạ mặt nhưng lại dành cho cô tình cảm như một người cha , dậy cô tất cả mọi thứ mà ở độ tuổi này cần học , cô rất biết ơn chú. Nhưng rồi biến cố tiếp tục xảy ra , hình như ông trời đang trêu đùa số phận của cô chăng????

Hot

Comments

Nghia Le

Nghia Le

truyện hay nha, cốt truyện mới mẻ không đi theo phong trào

2024-10-20

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play