Vào một buổi tối mùa thu, khi bầu trời tối sẫm, ánh đèn đường chỉ le lói trong màn đêm, Tần Chính Đình quyết định mời Dương Uyển Thanh cùng dùng bữa tối. Đây là một quyết định bất ngờ với cả hai, nhưng cũng là cơ hội để Tần Chính Đình tìm hiểu cô hơn, không chỉ trong công việc mà còn về cuộc sống cá nhân.
Tần Chính Đình chọn một nhà hàng nhỏ, yên tĩnh, với ánh sáng dịu nhẹ và không gian riêng tư. Những chiếc bàn gỗ được sắp xếp tinh tế, mang lại cảm giác ấm cúng và gần gũi.
Anh muốn có một buổi trò chuyện thoải mái, không bị gián đoạn, vừa để xoa dịu căng thẳng công việc, vừa để khám phá xem liệu anh có đang quá đa nghi về Dương Uyển Thanh hay không.
Khi Dương Uyển Thanh bước vào, cô vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như mọi khi. Mái tóc dài, đen nhánh và mượt mà của cô xõa gọn gàng, không chút vướng víu.
Mặc dù không gian xung quanh khá ấm áp, nhưng Dương Uyển Thanh vẫn như một bức tường vững chãi, khó lòng bị xâm phạm.
“Cảm ơn anh vì lời mời…”
Dương Uyển Thanh ngồi xuống đối diện, ánh mắt bình thản, không hề né tránh nhưng cũng không tỏ ra quá thân mật…
“Cảm ơn cô đã nhận lời. Cô đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong thời gian qua, nên tôi nghĩ đây là một việc cần thiết…”
Tần Chính Đình lên tiếng, ánh mắt tìm kiếm phản ứng của cô. Anh muốn xem cô sẽ xử lý thế nào trong tình huống không phải công việc.
Dương Uyển Thanh mỉm cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy không hề có chút nào của sự thoải mái. Cô vẫn nhìn thẳng vào mắt anh, không có dấu hiệu của sự bối rối hay thiếu tự tin.
Nụ cười nhẹ nhàng ấy, tuy nhỏ nhưng lại khiến Tần Chính Đình cảm thấy như một cái gai trong lòng, càng làm anh thêm phần khó hiểu về cô.
“Anh có muốn nói gì không?”
Cô lên tiếng, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng như trước, không có chút thay đổi nào trong bầu không khí giữa hai người.
Tần Chính Đình bắt đầu chia sẻ về quá khứ của mình, về những năm tháng huấn luyện khắc nghiệt trong quân đội, những lần đối diện với hiểm nguy, và những khó khăn khi anh phải vươn lên chức vụ thiếu tướng ở tuổi còn khá trẻ.
“Đó là một hành trình dài và thử thách, nhưng tôi nghĩ công việc này đã giúp tôi hiểu rõ hơn về bản thân và những người xung quanh.”
Tần Chính Đình kết thúc câu chuyện với một nụ cười nhẹ, mắt vẫn tìm kiếm phản ứng từ cô.
Dương Uyển Thanh chỉ mỉm cười, không nói gì thêm. Cô giữ vẻ mặt điềm tĩnh, như thể không có gì bất ngờ hay khiến cô phải tò mò.
Phản ứng của cô quá mức bình thản, không có sự ngạc nhiên, không có sự thay đổi nào trong thái độ, khiến Tần Chính Đình cảm thấy bối rối. Cảm giác đó như một tín hiệu, một phản ứng không thể lý giải được.
Anh quyết định thay đổi chiến thuật, không nói về mình nữa mà chuyển sang quan sát cô…
“Cô không có câu chuyện gì hay sao? Một người như cô chắc chắn phải có những trải nghiệm thú vị trong quá khứ?”
Dương Uyển Thanh nhìn anh một lúc lâu rồi nhẹ nhàng đáp…
“Công việc chiếm hết phần lớn thời gian của tôi. Nhưng tôi nghĩ mỗi người đều có một cuộc hành trình riêng mà không phải ai cũng dễ dàng hiểu được.”
Cô không hề vội vàng, không có chút cảm xúc nào thể hiện ra ngoài. Những lời cô nói nghe có vẻ không liên quan đến công việc, nhưng lại có một cái gì đó đầy ẩn ý, khiến Tần Chính Đình cảm thấy khó nắm bắt. Cô vẫn mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn anh bằng ánh mắt đầy kiên định.
Một lúc sau, bầu không khí trong bữa ăn dần trở nên thoải mái hơn. Dương Uyển Thanh nở một nụ cười rạng rỡ, khác hẳn vẻ nghiêm túc thường ngày.
Nụ cười ấy, không chỉ đẹp mà còn khiến Tần Chính Đình cảm thấy cô như đang lột bỏ lớp mặt nạ, trở nên gần gũi và tự nhiên hơn.
Trong suốt bữa tối, Dương Uyển Thanh vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào mà Tần Chính Đình có thể dễ dàng đoán ra. Anh bắt đầu tự hỏi liệu mình có đang quá đa nghi về cô.
Cách cô giao tiếp, những lời nói nhẹ nhàng và chủ đích khiến anh cảm thấy như đang bị cuốn vào một trò chơi tâm lý mà cô là người điều khiển.
Tần Chính Đình nhận ra rằng mình vẫn chưa thể hiểu rõ về cô và có thể chính sự khó đoán của Dương Uyển Thanh mới chính là yếu tố khiến anh cảm thấy bất an.
Dù vậy, trong thâm tâm, Tần Chính Đình vẫn chưa thể kết luận điều gì. Dương Uyển Thanh có thể là một phần trong kế hoạch của ông trùm, nhưng có một phần trong anh cũng không thể phủ nhận rằng cô có một điều gì đó đặc biệt mà anh chưa thể lý giải.
Cô luôn kiểm soát mọi tình huống, nhưng liệu cô có đang kiểm soát cả cảm xúc của anh?
Updated 40 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Có vẻ như anh đã có chút cảm tình hơn với chị rồi đấy/Casual/
2025-01-08
9
So Lucky I🌟
Chị cứ kiểu lạnh lùng lúc gần lúc xa khó đoán như này càng làm anh tò mò muốn khám phá nhiều hơn về chị/Smile/
2025-01-08
10