Chương 3: Cấm Túc

"Mạch Dao ơi là Mạch Dao, đã là lần bao nhiêu cô bị thương trong tháng rồi?"

Ôn Hiếu Nghị nhìn những vết thương đầy rẫy trên tắc da thịt của Mạch Dao mà ngứa ngáy khó chịu hết cả người. Một tháng có 30 ngày, mà Mạch Dao đâu đó bị thương đã hơn số phân nửa!

"Anh có trị thương hay không? Không thì thôi, đừng càm ràm bên tai tôi mấy lời không có ý nghĩa đó!"

"Ai bảo nó không có ý nghĩa? Tôi đang liệt kê cho cô nghe, đã càm ràm đâu? Đã đụng chạm gì đâu?"

"Vớ vẩn..." Mạch Dao mắng thầm, âm lượng cực nhỏ.

Tuy là rất nhỏ, nhưng làm sao có thể qua khỏi tai Ôn Hiếu Nghị được. Anh cứ mặc kệ, phớt lờ nó đi, chuẩn bị bắt tay vào trị thương cho Mạch Dao.

"Bỏ qua đi, tập trung cho vấn đề trước mắt. Cởi áo ra, xoay mặt về tường."

Mạch Dao không biểu lộ cảm xúc, cứ vậy mà cởi bỏ áo ra, tất nhiên sẽ che chắn những điểm cần che. Để lộ cả tấm lưng đầy những vết xước và rách vẫn đang còn ươm máu.

Bao nhiêu năm, số lần Mạch Dao bị thương cũng không hề nhỏ, nên hết thảy rất rất nhiều lần Ôn Hiếu Nghị phải trị thương cho cô, nên không có khoảng cách lắm về việc này.

Tổ chức không hề có một cô gái nào khác ngoài Mạch Dao, cô như hòa trộn vào những cánh đàn ông, nên chẳng có biện pháp bảo vệ bản thân tốt.

Ôn Hiếu Nghị nhíu mày chặt, lần nào trị thương cho Mạch Dao cũng toàn những vết thương mang số lượng bao quanh hết cả cơ thể. Nhiều đến choáng ngợp. Chẳng thể hiểu nổi, Mạch Dao là phụ nữ, vậy mà cứ liên tục bị thương, hơn cả cánh đàn ông luôn ấy!

"Vi phạm quy tắc tổ chức?"

"Biết rồi còn hỏi?"

"Cô nghiện phạt lắm à? Không làm sai quy tắc không chịu nổi? Nhưng, vết thương trên người cô hoàn toàn không phải chỉ riêng tổ chức thôi đúng không?" Tay thì liên tục sơ cứu vết thương, miệng vẫn không ngừng hỏi, dường như là không thể dừng vì mỗi lần tiếp xúc với Mạch Dao không nói lên là ngứa mồm không chịu được.

"Thì đã sao?"

"Không sao không sao, Mạch Dao cô nhất rồi!"

"Lắm lời quá, anh nhanh tay lên, tôi còn chuyện chưa hoàn thành xong."

"Đi nổi không mà đòi này đòi nọ? Chân bị thương như thế còn gượng? Lão đại của các cô không phải là người keo kiệt thời gian như thế đâu!"

"Anh sai rồi, đó là đối với ai chứ không phải với tôi..." Mạch Dao nghĩ trong đầu chứ chẳng nói ra. Giữ lại trong lòng để một mình bản thân cất giấu.

...

Trong căn phòng sắc xám lạnh lẽo, âm giọng của hai người đàn ông đang cùng nhau đối thoại.

"Tìm tôi có việc gì?"

"Có chuyện mới được tìm, không có thì không được tìm?"

"Đừng lòng vòng mất thời gian, tôi không rảnh rỗi ngồi đây nói chuyện phiếm với cậu!!"

Ôn Hiếu Nghị mặt mày nhăn nhó khó chịu. Chẳng hiểu sao anh chơi thân được với con người lạnh lùng tàn nhẫn này được lâu như vậy, đúng là phép màu thần kỳ mà!

"Mạch Dao dù sao cũng là con gái, cậu không thể niệm tình chút được sao?"

"Thì liên quan gì tôi? Tôi mua cô ta về để giúp ích chứ không phải đem về trưng cất! Cậu mà vớ vẩn thêm một lời nào nữa thì cút ra ngoài!"

"Rõ ràng là cậu đã nhẹ tay, còn bày dẻ cái gì? Làm như bác sĩ tôi thèm ở chỗ cậu lắm vậy, đi đây! Cáo từ."

"Cút đi." Tần Mặc khó chịu, cái khuôn mặt chẳng bao giờ xuất hiện nụ cười, ngày nào cũng lạnh lùng xa cách như vậy.

Tuy chơi thân từ thuở nhỏ, nhưng Ôn Hiếu Nghị và Tần Mặc có hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng tình bạn của họ cũng đã kéo dài hơn 30 mấy năm trời.

Ôn Hiếu Nghị rời đi, trả lại một căn phòng quay trở lại một bầu không khí và không gian yên tĩnh lạnh lẽo.

"Vẫn còn sống à? Mạng nhỏ của cô cũng dai dẳng thật."

"Lão đại, cái USB giao lại cho anh."

Mạch Dao đưa cái USB mà cô liều mạng bảo vệ lại cho Tần Mặc.

"Cô, lấy đâu ra thứ này?"

Tần Mặc kích động nên vô thức bóp chặt lấy cằm của Mạch Dao. Tuy bị đau, nhưng cô cũng không tránh né hay phản kháng, mặc anh muốn sao thì thế nấy.

"Chắc anh hiểu chúng hơn ai hết, lão đại."

Nụ cười khẩy biểu lộ trên môi, hắn hắt mặt cô ra, để Mạch Dao trở lại sự tự do của mình, cùng lúc đó âm giọng khẽ cất lên quyết đoán.

"Chiều nay về lại biệt thự Tư Nam, ở đó 1 tháng."

"Lão đại, Mạch Dao đã biết lỗi, xin lão đại cho phép tôi ở lại đây..." Giọng của Mạch Dao tuy bình tĩnh nhưng trong lòng vào lúc này chẳng thể bình yên nổi.

"Tôi không kiên nhẫn đứng đây nói chuyện với cô!" Tần Mặc nhấn mạnh, hắn quay lưng không thèm nhìn Mạch Dao lấy một cái.

Một lúc sau, Mạch Dao rời khỏi căn phòng ấy, cô dẹp đi mọi vướng bận hiện tại, đi đến quân khu chuyên súng và điên cuồng tập luyện năng cao, mặc kệ vết thương còn chưa khỏi.

Cô thân mang chức vụ vệ sĩ, nhưng từ lúc được mua về đây, cô chẳng bao giờ được đi theo lão đại để bảo vệ anh cả! Mạch Dao không hiểu lý do, lại càng ngày càng nhiều khúc mắc trong lòng.

Mạch Dao vốn là vệ sĩ nữ duy nhất ở Yết Lang, nơi thuộc quyền điều hành của người họ Hà và dưới sự che chở, bảo vệ của hai vị lão đại lớn là Tần Mặc và Cung Việt.

Ngày cô được Tần Mặc mua về là một đêm cô suýt mất mạng, vượt thử thách và dẫn đầu trong làng vệ sĩ cao cấp. Để có một vị trí hôm nay cô cũng không dễ dàng gì. Nhưng kết quả, từ lúc bắt đầu đi bên cạnh Tần Mặc, thân phận vệ sĩ của Mạch Dao dần bị lãng quên đi, anh điều động cô làm rất nhiều công việc khác nhau.

Mọi người trong khu thấy Mạch Dao điên cuồng như vậy nên cũng không dám đến gần lắm, chỉ duy nhất lúc này có mỗi Mộ Sinh hiểu tình hình của Mạch Dao nên tiến đến gần cô.

"Không lo dưỡng thương, lại đến đây náo loạn?"

"..." Mạch Dao im lặng, cô không trả lời cho bất kỳ lời nào của Mộ Sinh.

"Lời nói tốn tiền lắm à?"

"Anh đừng càm ràm bên tai tôi, xa tôi một chút!"

"Cô!"

Mộ Sinh có tức, vốn dĩ anh ta và Mạch Dao đều không thích nhau, nhưng họ làm việc cùng chung một môi trường nên đành tiếp xúc. Mộ Sinh lại rất hay gây chuyện với cô, bắt lỗi đủ chỗ. Ngược lại tính cách của Mộ Nhất rất nhiều.

Dừng tay lại, Mạch Dao lúc này nghiêm túc đưa giọng hỏi: "Mộ Nhất đâu? Anh ta có nhiệm vụ gì cần làm sao?"

"Không phải trách nhiệm của cô, không cần thiết phải biết!"

"Tùy anh thôi." Nói hết câu, Mạch Dao lấy vội chiếc khăn đa dụng để bên cạch. Rời đi trước sự ngơ ngác của Mộ Sinh.

Mộ Nhất đã không ở bên cạnh lão đại của họ, chắc chắn anh ta đã đi giải quyết một chuyện gì đó quan trọng. Hôm nay, cô cảm giác họ có chuyện gì đó giấu cô...

Hot

Comments

Ninh Ninh muốn nghỉ hè ˊ ᵔ ˋ

Ninh Ninh muốn nghỉ hè ˊ ᵔ ˋ

🙄, không được mắng, ừ thì tên này đúng nhưng kao ghét, tiêu chuẩn kép nên mài cẩn thận 🙂, dù sao ch ửi cũng ko oan nên kệ, chóa Tần

2025-02-20

0

Ninh Ninh muốn nghỉ hè ˊ ᵔ ˋ

Ninh Ninh muốn nghỉ hè ˊ ᵔ ˋ

ai muốn thế đâu, điều đó khó tránh khỏi mà, lần sau sẽ ráng ít hơn, nào giỏi thì hết bị thương, giờ thì chưa ( ╹▽╹ )

2025-02-20

0

Nấm sầu.

Nấm sầu.

Tg không xót, Dao Dao ko xót. Vậy người xót là ai? Nấm, là Nấm nè ☺ đờ mờ

2025-05-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phải Quay Về Chịu Phạt
2 Chương 2: Lãnh Phạt
3 Chương 3: Cấm Túc
4 Chương 4: Sốt Cao Giữa Đêm
5 Chương 5: Giở Trò?
6 Chương 6: Không Biết Nhẹ Nhàng
7 Chương 7: Vượt Xa
8 Chương 8: Dụ Rắn
9 Chương 9: Người Gặp Vẫn Chưa Gặp Được
10 Chương 10: Cô Đơn Và Tẻ Nhạt
11 Chương 11: Tham Gia Triển Lãm
12 Chương 12: Đấu Giá
13 Chương 13: Trúng Đạn
14 Chương 14: Dưỡng Thương
15 Chương 15: Đợi Thêm Một Lúc Nữa
16 Chương 16: Sát Mạch Năm Đó
17 Chương 17: Mệnh Lệnh Không Thể Chống Đối
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Tự Tay
20 Chương 20: Sau Lớp Áo Đen Thường Ngày Có Gì?
21 Chương 21: Phát Hiện
22 Chương 22: Chưa Từng Thân Thiết
23 Chương 23: Quá Nhiều Mặt Khuất
24 Chương 24: Nếu Đủ Dũng Khí Thì Nhảy
25 Chương 25: Xuất Phát
26 Chương 26: Nằm Trong Dự Đoán
27 Chương 27: Lạc Mất Người
28 Chương 28: Lá Thư Ẩn
29 Chương 29: Một Mình Một Nơi
30 Chương 30: Một Thân Phận Khác
31 Chương 31: Độc
32 Chương 32: Đế Lưu Của 2 Năm Sau
33 Chương 33: Sự Nghi Ngờ
34 Chương 34: Dòng Máu Bẩn Thỉu
35 Chương 35: Giải Thoát Vai Diễn
36 Chương 36: Còn Biết Đường Trở Về?
37 Chương 37: Kinh Động Cảm Xúc
38 Chương 38: Tâm Trạng Đặc Biệt Tệ
39 Chương 39: Vượt Mức Quan Tâm Đối Với Một Trợ Thủ!
40 Chương 40: Có Thân Phận Chưa Mà Đòi Ghen?
41 Chương 41: Cơ Thể Của Tôi, Tôi Kiểm Soát!
42 Chương 42: Tiểu Quỷ Vương - Điền Hân Nghi
43 Chương 43: Lúc Nào Cũng Thế
44 Chương 44: Doanh Trại
45 Chương 45: Gió Xước
46 Chương 46: Sói Già Lộ Diện
47 Chương 47: Người Ở Lại
48 Chương 48: Là Do Tình Yêu Hay Vì Một Lời Gửi Gắm Bảo Vệ?
49 Chương 49: Chỉ Có Thể Chôn Kín Như Thế
50 Chương 50: Lời Nhắc Nhở Của Đàm Thận
51 Chương 51: "Cô nghĩ mình là ai, siêu nhân à?"
52 Chương 52: Đều Thấy Bằng Mắt Cả!
53 Chương 53: Chẳng Ai Rảnh Đứng Mãi Một Chỗ... Trừ Khi Có Lý Do
54 Chương 54: Sự Cố Tại Nhà Họ Ôn
55 Chương 55: Trúng Dược
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Phải Quay Về Chịu Phạt
2
Chương 2: Lãnh Phạt
3
Chương 3: Cấm Túc
4
Chương 4: Sốt Cao Giữa Đêm
5
Chương 5: Giở Trò?
6
Chương 6: Không Biết Nhẹ Nhàng
7
Chương 7: Vượt Xa
8
Chương 8: Dụ Rắn
9
Chương 9: Người Gặp Vẫn Chưa Gặp Được
10
Chương 10: Cô Đơn Và Tẻ Nhạt
11
Chương 11: Tham Gia Triển Lãm
12
Chương 12: Đấu Giá
13
Chương 13: Trúng Đạn
14
Chương 14: Dưỡng Thương
15
Chương 15: Đợi Thêm Một Lúc Nữa
16
Chương 16: Sát Mạch Năm Đó
17
Chương 17: Mệnh Lệnh Không Thể Chống Đối
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Tự Tay
20
Chương 20: Sau Lớp Áo Đen Thường Ngày Có Gì?
21
Chương 21: Phát Hiện
22
Chương 22: Chưa Từng Thân Thiết
23
Chương 23: Quá Nhiều Mặt Khuất
24
Chương 24: Nếu Đủ Dũng Khí Thì Nhảy
25
Chương 25: Xuất Phát
26
Chương 26: Nằm Trong Dự Đoán
27
Chương 27: Lạc Mất Người
28
Chương 28: Lá Thư Ẩn
29
Chương 29: Một Mình Một Nơi
30
Chương 30: Một Thân Phận Khác
31
Chương 31: Độc
32
Chương 32: Đế Lưu Của 2 Năm Sau
33
Chương 33: Sự Nghi Ngờ
34
Chương 34: Dòng Máu Bẩn Thỉu
35
Chương 35: Giải Thoát Vai Diễn
36
Chương 36: Còn Biết Đường Trở Về?
37
Chương 37: Kinh Động Cảm Xúc
38
Chương 38: Tâm Trạng Đặc Biệt Tệ
39
Chương 39: Vượt Mức Quan Tâm Đối Với Một Trợ Thủ!
40
Chương 40: Có Thân Phận Chưa Mà Đòi Ghen?
41
Chương 41: Cơ Thể Của Tôi, Tôi Kiểm Soát!
42
Chương 42: Tiểu Quỷ Vương - Điền Hân Nghi
43
Chương 43: Lúc Nào Cũng Thế
44
Chương 44: Doanh Trại
45
Chương 45: Gió Xước
46
Chương 46: Sói Già Lộ Diện
47
Chương 47: Người Ở Lại
48
Chương 48: Là Do Tình Yêu Hay Vì Một Lời Gửi Gắm Bảo Vệ?
49
Chương 49: Chỉ Có Thể Chôn Kín Như Thế
50
Chương 50: Lời Nhắc Nhở Của Đàm Thận
51
Chương 51: "Cô nghĩ mình là ai, siêu nhân à?"
52
Chương 52: Đều Thấy Bằng Mắt Cả!
53
Chương 53: Chẳng Ai Rảnh Đứng Mãi Một Chỗ... Trừ Khi Có Lý Do
54
Chương 54: Sự Cố Tại Nhà Họ Ôn
55
Chương 55: Trúng Dược

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play