Đóa Hoa Nở Giữa Sa Mạc

Đóa Hoa Nở Giữa Sa Mạc

Chương 1: Phải Quay Về Chịu Phạt

Tiếng vỡ nát vang vọng trên nền sàn đến chói tai, từng đợt roi liên tục rơi xuống thân thể một cô gái. Bộ quần áo màu đen lúc này cũng không thể che giấu được sự tác động mà ướt đẫm thành từng mảng bởi máu từ những vết roi dán mạnh lên người.

"Cmn, còn không mau chóng khai ra vị trí cái USB ở đâu?" Tiếng quát tháo inh ỏi vang lớn trong căn phòng ẩn hiện một màu huyền bí bởi sắc tối và chiếc đèn neon cũ kỹ. Người đàn ông với khuôn mặt mang vết sẹo dài xước ngang gò má, đôi mắt nhỏ hẹp hung hãn cầm khẩu súng ngắn trên tay.

"Đừng mơ biết được...vị trí, có giỏi thì mau giết chết tao..."

Mạch Dao yếu ớt cười khẩy nói đứt quãng. Khuôn mặt cô nhợt nhạt, nằm trên nền sàn lạnh lẽo chịu đựng từng đợt roi rơi xuống da thịt đau thấu tận xương máu.

Lần này xem như cô xui xẻo bị bọn chúng tóm được, cũng chẳng biết bản thân còn có cơ hội sống sót hay không. Mạch Dao nhắm mắt, cô cắn răng chịu đựng, vào lúc này cơ thể cũng dần kiệt quệ sức và bắt đầu có dấu hiệu mất dần đi ý thức.

"Cmn, đúng là chẳng làm ra hồn chuyện gì, nước đâu mau dập tỉnh nó!!"

Nhiều giờ trôi qua. Trong căn phòng giam bằng sắt thép chắc chắn, Mạch Dao một thân loang lổ máu me với bộ quần áo rách rưới bởi những vết roi, thân thể cô buông thõng không còn sức nằm bệt trên nền xi măng cứng lạnh.

Cô yếu ớt và bất lực với sức lực hiện tại, không thể gượng dậy nổi, đôi môi khô khốc cố mấp máy những tiếng thều thào sau một ngày một đêm bị chúng hành hạ tra tấn. Khẽ nở nụ cười giễu.

"Hahaha!...cả một lũ ngu đần..."

...----------------...

"Cử một nhóm đi giải quyết, nhanh gọn lẹ! Thời hạn 30 phút để mang cô ta về đây!"

"Đã rõ."

Ly rượu trên tay bất giác bị ném mạnh vào tường khiến nó vỡ tan nát thành nhiều mảnh vụng, tung tóe nằm rải rác. Người đàn ông thong dong hai tay cho vào túi quần âu, nặng ra một nụ cười nguy hiểm.

...

"Dao! Dao à, đừng ngủ con nhé." Trong tiềm thức luôn có một giọng nói gọi tên cô. Mỗi lúc bản thân Mạch Dao muốn buông nhất, lại chính giọng nói này đánh thức và kéo cô trở lại!

Giật mình thoát ra khỏi cơn ác mộng, Mạch Dao lòm khòm gắng gượng dùng hết sức mình gượng ngồi dậy, trong bộ dạng quần áo đều rách rưới và những vết thương đầy vết máu nhem nhuốc. Vừa ngồi dậy, cô đã phải ho lên sặc sụa và rung bần bật vì đói, ở hiện tại, cô đang trong tình thế thất thủ.

"Mày thật thảm hại, Mạch Dao..." Mạch Dao cười chế giễu bản thân. Nét khổ sở trên khuôn mặt mệt nhoài nhưng ẩn chứa sự mạnh mẽ kiên cường không khuất phục.

Mạch Dao ho lên sặc sụa một lần nữa, cô cố gắng bao bọc lấy bản thân, cơn đói luôn cồn cào hành hạ dạ dày, cơn đau rát từ những vết thương truyền đến khiến cô không hề dễ chịu một chút nào.

"Tiểu Mạch...tiểu Mạch."

Mạch Dao đang tựa đầu lên đầu gối, bỗng chốc lại nghe thấy ai đó gọi tên mình, quay ngoắt người lại, Mạch Dao liền mở mắt lớn kinh ngạc.

Gượng người đứng bật lên, Mạch Dao đảo mắt đến xung quanh, mới từ từ dám bước đến gần cách cửa sắt bị khóa ngoài.

"Anh! Sao... sao anh lại vào được đây? Nơi này không an toàn, anh mau đi đi, để họ phát hiện sẽ không kịp..." Mạch Dao lo lắng sốt ruột, người đàn ông đang đứng trước mắt cô là một người rất quan trọng, cô không nở thấy anh phải đứng trên bờ lăm le nguy hiểm như lúc này.

"Em ngốc cái gì vậy? Em quên anh có thân phận gì rồi sao? Nhanh lên, anh phá khóa cho em!"

Nghe đến câu này, Mạch Dao mới nhẹ nhõm đi một phần nhỏ. Do tình thế quá nguy cấp nên cô không kịp phân tích.

Chưa đến 1 phút người đàn ông thực sự đã phá khóa thành công, anh nhanh chân bước đến dìu dắt Mạch Dao để cô không ngả.

"Em còn đi được không? Lên lưng anh đi, anh cổng em rời khỏi đây."

Chân Mạch Dao thực sự đã bị thương không nhẹ, nói đúng hơn là cả cơ thể, với sức lực hiện tại thì chắc chắn không chạy nổi, nên cách an toàn và nhanh chóng nhất lúc này vẫn là nên để anh cổng sẽ tiết kiệm được thời gian.

"Được, phiền anh."

Trên lưng Lưu Khôi, Mạch Dao đưa giọng hỏi gấp: "Anh nói cho em biết đi, rốt cuộc sao anh lại biết được em bị bắt? Bọn chúng không hề canh gác bên ngoài, tổ chức của chúng có trục trặc à?"

Hai câu hỏi liên tục, Lưu Khôi với lợi thế đôi chân dài và cơ thể nhanh nhẹn vốn có nên không mất quá nhiều thời gian để đưa Mạch Dao ra ngoài. Vừa đến được một nơi khá an toàn, anh cẩn thận hạ thấp người để Mạch Dao dễ xuống một chút.

"Anh trả lời em đi??"

Lưu Khôi nhìn cô, anh nở vội nụ cười ôn nhu nhìn sâu vào đôi mắt Mạch Dao, khẽ nói:

"Câu hỏi đầu tiên, xin lỗi, nhưng anh không thể cho em biết được. Câu hỏi thứ hai, đúng là tổ chức của chúng xảy ra chuyện, lô hàng nổ lớn khiến cả bọn đang điên loạn. Lúc này họ không còn tâm trí đâu mà canh giữ em, vì thế anh mới lén vào cứu em được."

"Là ai làm? Anh biết không?"

"Anh không rõ, nhưng chắc chắn thân phận không nhỏ."

"Tiểu Mạch, em theo anh về đi, em bị thương nặng quá..." Nói đến câu cuối, trong tông giọng của Lưu Khôi còn pha chút sự nghèn nghẹn.

Mạch Dao khẽ cười khẩy, cô đáp: "Cảm ơn anh giúp em, nhưng em phải về lại tổ chức. Lần này em đã vi phạm quy tắc, phải quay trở về chịu phạt."

"Em bị thương như vậy còn nhận phạt? Mạch Dao à, em..."

"Anh Lưu Khôi, cảm ơn anh. Đến đây được rồi, anh về đi, em cũng phải mau chóng về tổ chức."

Lưu Khôi nghiến răng không cam lòng, nhìn cô bước dần khuất mà lòng anh xót không thôi.

[Mạch Dao, là anh không tốt anh không bảo vệ được cho em, anh xin lỗi...]

Hot

Comments

Nấm sầu.

Nấm sầu.

Êêêê, đỉnh v, v nghĩa là qua đào tạo chuyên nghiệp, thân phận ko đơn giản 🙊

2025-01-07

0

Ngạn Kiều

Ngạn Kiều

Hi baby, chúc em hành trình mới tốt lành 🥺🌷

2025-01-05

1

bui ngoc anh thu

bui ngoc anh thu

Dạo này đói truyện nữ cường, bộ này nếu t đọc ổn thì nguyện PR cả đời😭

2025-04-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phải Quay Về Chịu Phạt
2 Chương 2: Lãnh Phạt
3 Chương 3: Cấm Túc
4 Chương 4: Sốt Cao Giữa Đêm
5 Chương 5: Giở Trò?
6 Chương 6: Không Biết Nhẹ Nhàng
7 Chương 7: Vượt Xa
8 Chương 8: Dụ Rắn
9 Chương 9: Người Gặp Vẫn Chưa Gặp Được
10 Chương 10: Cô Đơn Và Tẻ Nhạt
11 Chương 11: Tham Gia Triển Lãm
12 Chương 12: Đấu Giá
13 Chương 13: Trúng Đạn
14 Chương 14: Dưỡng Thương
15 Chương 15: Đợi Thêm Một Lúc Nữa
16 Chương 16: Sát Mạch Năm Đó
17 Chương 17: Mệnh Lệnh Không Thể Chống Đối
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Tự Tay
20 Chương 20: Sau Lớp Áo Đen Thường Ngày Có Gì?
21 Chương 21: Phát Hiện
22 Chương 22: Chưa Từng Thân Thiết
23 Chương 23: Quá Nhiều Mặt Khuất
24 Chương 24: Nếu Đủ Dũng Khí Thì Nhảy
25 Chương 25: Xuất Phát
26 Chương 26: Nằm Trong Dự Đoán
27 Chương 27: Lạc Mất Người
28 Chương 28: Lá Thư Ẩn
29 Chương 29: Một Mình Một Nơi
30 Chương 30: Một Thân Phận Khác
31 Chương 31: Độc
32 Chương 32: Đế Lưu Của 2 Năm Sau
33 Chương 33: Sự Nghi Ngờ
34 Chương 34: Dòng Máu Bẩn Thỉu
35 Chương 35: Giải Thoát Vai Diễn
36 Chương 36: Còn Biết Đường Trở Về?
37 Chương 37: Kinh Động Cảm Xúc
38 Chương 38: Tâm Trạng Đặc Biệt Tệ
39 Chương 39: Vượt Mức Quan Tâm Đối Với Một Trợ Thủ!
40 Chương 40: Có Thân Phận Chưa Mà Đòi Ghen?
41 Chương 41: Cơ Thể Của Tôi, Tôi Kiểm Soát!
42 Chương 42: Tiểu Quỷ Vương - Điền Hân Nghi
43 Chương 43: Lúc Nào Cũng Thế
44 Chương 44: Doanh Trại
45 Chương 45: Gió Xước
46 Chương 46: Sói Già Lộ Diện
47 Chương 47: Người Ở Lại
48 Chương 48: Là Do Tình Yêu Hay Vì Một Lời Gửi Gắm Bảo Vệ?
49 Chương 49: Chỉ Có Thể Chôn Kín Như Thế
50 Chương 50: Lời Nhắc Nhở Của Đàm Thận
51 Chương 51: "Cô nghĩ mình là ai, siêu nhân à?"
52 Chương 52: Đều Thấy Bằng Mắt Cả!
53 Chương 53: Chẳng Ai Rảnh Đứng Mãi Một Chỗ... Trừ Khi Có Lý Do
54 Chương 54: Sự Cố Tại Nhà Họ Ôn
55 Chương 55: Trúng Dược
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Phải Quay Về Chịu Phạt
2
Chương 2: Lãnh Phạt
3
Chương 3: Cấm Túc
4
Chương 4: Sốt Cao Giữa Đêm
5
Chương 5: Giở Trò?
6
Chương 6: Không Biết Nhẹ Nhàng
7
Chương 7: Vượt Xa
8
Chương 8: Dụ Rắn
9
Chương 9: Người Gặp Vẫn Chưa Gặp Được
10
Chương 10: Cô Đơn Và Tẻ Nhạt
11
Chương 11: Tham Gia Triển Lãm
12
Chương 12: Đấu Giá
13
Chương 13: Trúng Đạn
14
Chương 14: Dưỡng Thương
15
Chương 15: Đợi Thêm Một Lúc Nữa
16
Chương 16: Sát Mạch Năm Đó
17
Chương 17: Mệnh Lệnh Không Thể Chống Đối
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Tự Tay
20
Chương 20: Sau Lớp Áo Đen Thường Ngày Có Gì?
21
Chương 21: Phát Hiện
22
Chương 22: Chưa Từng Thân Thiết
23
Chương 23: Quá Nhiều Mặt Khuất
24
Chương 24: Nếu Đủ Dũng Khí Thì Nhảy
25
Chương 25: Xuất Phát
26
Chương 26: Nằm Trong Dự Đoán
27
Chương 27: Lạc Mất Người
28
Chương 28: Lá Thư Ẩn
29
Chương 29: Một Mình Một Nơi
30
Chương 30: Một Thân Phận Khác
31
Chương 31: Độc
32
Chương 32: Đế Lưu Của 2 Năm Sau
33
Chương 33: Sự Nghi Ngờ
34
Chương 34: Dòng Máu Bẩn Thỉu
35
Chương 35: Giải Thoát Vai Diễn
36
Chương 36: Còn Biết Đường Trở Về?
37
Chương 37: Kinh Động Cảm Xúc
38
Chương 38: Tâm Trạng Đặc Biệt Tệ
39
Chương 39: Vượt Mức Quan Tâm Đối Với Một Trợ Thủ!
40
Chương 40: Có Thân Phận Chưa Mà Đòi Ghen?
41
Chương 41: Cơ Thể Của Tôi, Tôi Kiểm Soát!
42
Chương 42: Tiểu Quỷ Vương - Điền Hân Nghi
43
Chương 43: Lúc Nào Cũng Thế
44
Chương 44: Doanh Trại
45
Chương 45: Gió Xước
46
Chương 46: Sói Già Lộ Diện
47
Chương 47: Người Ở Lại
48
Chương 48: Là Do Tình Yêu Hay Vì Một Lời Gửi Gắm Bảo Vệ?
49
Chương 49: Chỉ Có Thể Chôn Kín Như Thế
50
Chương 50: Lời Nhắc Nhở Của Đàm Thận
51
Chương 51: "Cô nghĩ mình là ai, siêu nhân à?"
52
Chương 52: Đều Thấy Bằng Mắt Cả!
53
Chương 53: Chẳng Ai Rảnh Đứng Mãi Một Chỗ... Trừ Khi Có Lý Do
54
Chương 54: Sự Cố Tại Nhà Họ Ôn
55
Chương 55: Trúng Dược

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play