[DooGem] Bóng Quỳnh Soi Ánh Nguyệt[ABO]
Chap 3: Mặt trái
Từ dạo đó, cả hai bắt đầu thân thiết hơn, dường như ngày nào Hoàng Hùng cũng ra vườn hoa để trò chuyện cùng Hải Đăng.
Anh chỉ dạy cho cậu rất nhiều kiến thức phong phú về các loài hoa, tên gọi, xuất xứ của chúng và cách chăm sóc,...
Giữa hai người có vẻ đã xuất hiện một sợi dây liên kết vô hình, kéo hai người tưởng chừng như không liên quan gì đến nhau lại gần nhau hơn đôi chút.
Khoảng chừng một tuần trăng sau(một tháng), lúc cả hai đang ngồi trên cái chòi gỗ giữa hồ đọc sách.
Huỳnh Hoàng Hùng
Chữ này đọc thế nào anh biết không?
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh học chữ nhanh thật
Đỗ Hải Đăng
À không/gãi đầu/
Đỗ Hải Đăng
Thật ra thì tôi nhìn hình vẽ hoa quỳnh nên tôi đoán là vậy
Huỳnh Hoàng Hùng
A...vậy à
Huỳnh Hoàng Hùng
Ta tưởng anh học chữ được rồi
Đỗ Hải Đăng
Tôi xin lỗi...
Thật ra vào cái thời ấy, số lượng người biết chữ trong tầng lớp thường dân chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Hải Đăng cũng vậy, cậu không biết chữ.
Hoàng Hùng trong một tháng qua cũng đã dạy chữ cho cậu để cậu có thể đọc được những cuốn sử sách ghi chép về các loài hoa.
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy anh đọc chữ này được không?
Đỗ Hải Đăng
Chữ này...là nguyệt ạ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Phải/cười/
Huỳnh Hoàng Hùng
Trang này là nói về hoa quỳnh đấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh biết nó không?
Đỗ Hải Đăng
Ở trong vườn có một nụ hoa quỳnh sắp nở
Huỳnh Hoàng Hùng
Thật sao?
Đỗ Hải Đăng
Lại đây tôi chỉ cho cậu chủ
Hải Đăng nắm lấy tay anh, kéo anh đứng dậy.
Đỗ Hải Đăng
A-Anh sao vậy?
Huỳnh Hoàng Hùng
Không sao đâu/lắc đầu/
Hải Đăng thấy anh nhăn nhó liền vội vàng buông tay anh ra, cúi đầu xuống thăm dò.
Huỳnh Hoàng Hùng
Ta muốn xem nó
Rồi cả hai đứng dậy đi đến một gốc cây liễu bên hồ, trên đó có một nhành cây hoa quỳnh đang bám rễ phụ sinh.
Huỳnh Hoàng Hùng
Ta thấy rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Đúng là sắp nở thật
Huỳnh Hoàng Hùng
Ước chừng khoảng trong đêm mai đêm kia gì đấy nhỉ?
Đỗ Hải Đăng
Cậu chủ chỉ cần nhìn là biết sao?
Đỗ Hải Đăng
Tôi không biết được điều đó cho nên
Đỗ Hải Đăng
Tôi chờ đợi theo linh tính thôi
Nghe đến đây Hoàng Hùng chợt khựng lại, ánh mắt anh có chút nao núng nhìn cậu.
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh...ở lại đây vào ban đêm à?
Đỗ Hải Đăng
Được hai đêm rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy anh...có đến gian nhà chính không?
Đỗ Hải Đăng
Tôi chỉ ở trong vườn thôi
Hoàng Hùng bất giác thở phào nhẹ nhõm sau khi nhận được câu trả lời.
Đỗ Hải Đăng
Cậu chủ sao vậy?
Đỗ Hải Đăng
Có chuyện gì sao?
Huỳnh Hoàng Hùng
K-Không có gì
Huỳnh Hoàng Hùng
Con bé này
Huỳnh Hoàng Hùng
Hậu đậu vừa phải thôi
Ái Linh
Không sao không sao/phủi phủi/
Huỳnh Hoàng Hùng
Có chuyện gì?
Ái Linh
Dạ...quan thừa tướng về ạ
Nghe thấy cái tên ấy, sự tươi tắn trên mặt anh liền vụt tắt, anh gật đầu một cái rồi trở vào gian nhà chính.
Hải Đăng vẫn còn đứng ngơ ngác nhìn theo anh, nét mặt khó hiểu của anh vào lần đầu cậu nhìn thấy anh đã xuất hiện trở lại.
Ái Linh
Anh...thích cậu chủ à?
Điều quan trọng nhắc lại ba lần, Hải Đăng giật mình nhìn người con gái kia-người hầu thân cận của Hoàng Hùng.
Đỗ Hải Đăng
Anh làm sao mà...
Ái Linh
Tốt nhất là đừng nên như vậy
Ái Linh
Với không tới...và không thể tới
Hải Đăng lại càng hoang mang khi nhìn thấy nét mặt chua xót của người kia.
Đỗ Hải Đăng
Em...nói vậy là sao?
Ái Linh
Em theo cậu chủ từ nhỏ đến nay
Ái Linh
Có nhiều chuyện...không đẹp như anh nghĩ đâu
Ái Linh
Dù là dạo này nhờ có anh
Ái Linh
Mà cậu chủ đã có được những nụ cười thật sự
Ái Linh
Những nụ cười đến từ cảm xúc
Càng nói Hải Đăng càng khó hiểu.
Nhưng lại không hề có thêm bất kì câu trả lời nào.
Bỗng dưng người kia sực nhớ ra gì đó rồi chạy vụt đi.
Đỗ Hải Đăng
Nói rõ xem nào
Hải Đăng cũng vội vàng đuổi theo vì cậu muốn có một câu trả lời thích đáng.
Cả hai cứ thế chạy khỏi vườn hoa, vào trong gian nhà chính.
???
Một kẻ như mày chỉ làm được những loại việc thế này thôi
Hải Đăng kinh ngạc với cảnh tượng trước mặt.
Hoàng Hùng đang đứng thẫn thờ ôm một bên má đã ửng đỏ vì vừa ăn trọn một cái tát điếng người đến từ quan thừa tướng- người được gọi là cha anh.
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhưng sức khoẻ con... không được ổn...
Lão già ấy lại giơ tay lên tát anh một cái trời giáng nữa rồi hét lớn.
???
SỨC KHOẺ CỦA MÀY HAY THỂ DIỆN CỦA TA
???
Đã là lũ Omega vô dụng rồi
???
Thì ngoan ngoãn mà làm tròn trách nhiệm của mình đi
Hải Đăng lại lần nữa giật mình khi nhìn thấy những giọt lệ đang chực trào trên khoé mắt anh.
Cậu siết chặt tay thành nắm đấm định lao đến nhưng lại bị níu áo lại kéo cậu núp vào một góc.
Đỗ Hải Đăng
LÀM SAO CÓ THỂ-
Huỳnh Hoàng Hùng
Con... biết rồi...
Ái Linh
Thời xưa k sài tên Pew há :))
Comments
Liễu Như Yên
Nghe sao mà nó SE quá à
2025-04-19
1
tquynhcuaDooGem
Aa vợ iu của em đi chơi đâu đâyyyyyyy
2025-01-14
1
✮ ˚⟡˖𝒉𝒘𝒕𝒓_𝒑𝒊𝒆˚⟡˖✮
Ủa ck ở đâu chui ra z
2025-01-14
1