Toi không nhìn ra nổi điều gì khác, khi mà toi nhìn ra mọi người, toi thấy có người hạnh phúc, toi thấy cả người đau khổ, những người đau khổ, họ cứ như từ địa ngục ngước nhìn lên thiên đàng vậy, còn những người hạnh phúc được không phải vì họ hạnh phúc mà là vì họ vô tư, họ nhị nguyên, họ không hiểu đượC gốc gác của cuộc sống họ có nên họ mới dám hạnh phúc, với toi những thứ cảm xúc ấy cực kì kinh tởm, nó không đúng đắn, nó vô trách nhiệm, nó giả tạo, toi đang đứng giữa hai loại người đó, người ta bảo toi nên hãy bắt chước giống người hạnh phúc, họ bảo toi cắt tóc mình gọn gàng, tắm rửa sạch sẽ, ăn bận lịch sự cho giống mọi người, những thứ đó càng khiến toi kinh tởm, thế còn những người đau khổ thì sao ? Họ không thể tắm, họ mặc rách rưới, họ dầm mưa dầm nắng để mưu sinh cho biến dạng thân hình thì chẳng phải Con người sau ? Cái lũ văn minh ấy khIến toi cảm thấy ghê tởm
Toi không nhìn ra nổi điều gì khác, khi mà toi nhìn ra mọi người, toi thấy có người hạnh phúc, toi thấy cả người đau khổ, những người đau khổ, họ cứ như từ địa ngục ngước nhìn lên thiên đàng vậy, còn những người hạnh phúc được không phải vì họ hạnh phúc mà là vì họ vô tư, họ nhị nguyên, họ không hiểu đượC gốc gác của cuộc sống họ có nên họ mới dám hạnh phúc, với toi những thứ cảm xúc ấy cực kì kinh tởm, nó không đúng đắn, nó vô trách nhiệm, nó giả tạo, toi đang đứng giữa hai loại người đó, người ta bảo toi nên hãy bắt chước giống người hạnh phúc, họ bảo toi cắt tóc mình gọn gàng, tắm rửa sạch sẽ, ăn bận lịch sự cho giống mọi người, những thứ đó càng khiến toi kinh tởm, thế còn những người đau khổ thì sao ? Họ không thể tắm, họ mặc rách rưới, họ dầm mưa dầm nắng để mưu sinh cho biến dạng thân hình thì chẳng phải Con người sau ? Cái lũ văn minh ấy khIến toi cảm thấy ghê tởm
Toi không nhìn ra nổi điều gì khác, khi mà toi nhìn ra mọi người, toi thấy có người hạnh phúc, toi thấy cả người đau khổ, những người đau khổ, họ cứ như từ địa ngục ngước nhìn lên thiên đàng vậy, còn những người hạnh phúc được không phải vì họ hạnh phúc mà là vì họ vô tư, họ nhị nguyên, họ không hiểu đượC gốc gác của cuộc sống họ có nên họ mới dám hạnh phúc, với toi những thứ cảm xúc ấy cực kì kinh tởm, nó không đúng đắn, nó vô trách nhiệm, nó giả tạo, toi đang đứng giữa hai loại người đó, người ta bảo toi nên hãy bắt chước giống người hạnh phúc, họ bảo toi cắt tóc mình gọn gàng, tắm rửa sạch sẽ, ăn bận lịch sự cho giống mọi người, những thứ đó càng khiến toi kinh tởm, thế còn những người đau khổ thì sao ? Họ không thể tắm, họ mặc rách rưới, họ dầm mưa dầm nắng để mưu sinh cho biến dạng thân hình thì chẳng phải Con người sau ? Cái lũ văn minh ấy khIến toi cảm thấy ghê tởm
Toi không nhìn ra nổi điều gì khác, khi mà toi nhìn ra mọi người, toi thấy có người hạnh phúc, toi thấy cả người đau khổ, những người đau khổ, họ cứ như từ địa ngục ngước nhìn lên thiên đàng vậy, còn những người hạnh phúc được không phải vì họ hạnh phúc mà là vì họ vô tư, họ nhị nguyên, họ không hiểu đượC gốc gác của cuộc sống họ có nên họ mới dám hạnh phúc, với toi những thứ cảm xúc ấy cực kì kinh tởm, nó không đúng đắn, nó vô trách nhiệm, nó giả tạo, toi đang đứng giữa hai loại người đó, người ta bảo toi nên hãy bắt chước giống người hạnh phúc, họ bảo toi cắt tóc mình gọn gàng, tắm rửa sạch sẽ, ăn bận lịch sự cho giống mọi người, những thứ đó càng khiến toi kinh tởm, thế còn những người đau khổ thì sao ? Họ không thỂ tắm, họ mặc rách rưới, họ dầm mưa dầm nắng để mưu sinh cho biến dạng thân hình thì chẳng phải Con người sau ? Cái lũ văn minh ấy khIến toi cảm thấy ghê tởm
Hắn trừng hai con ngươi ức chế của hắn ra rồi cố không nhìn vào ả, chỉ vi ở trước mặt thằng sếp nên hắn cố thảo mai lại mà nói.
_Điện hạ học cách biết điều dùm tôi cái, trước giờ tôi chưa có ngại đánh bọn............đã lùn còn mập nữa đâu đấy
Valakas chen cái mồm thối hắn vào mỉa mai.
_Tú Ân, ngươi không nhất thiết gọi cô ta là điện hạ nữa đâu, vì đó là xưa rồi, giờ cô ta là nương nương của ngươi, có thể gọi như thế
Hắn còn trừng con mắt dữ hơn nữa, nhưng cố né hết anh mắt chúng, tên sếp thối tha vừa kiến tạo cho ả Versila có thêm cơ hội để mè nheo với hắn và hắn rõ ràng muốn chửi thề lắm rồi.
Toi không nhìn ra nổi điều gì khác, khi mà toi nhìn ra mọi người, toi thấy có người hạnh phúc, toi thấy cả người đau khổ, những người đau khổ, họ cứ như từ địa ngục ngước nhìn lên thiên đàng vậy, còn những người hạnh phúc được không phải vì họ hạnh phúc mà là vì họ vô tư, họ nhị nguyên, họ không hiểu được gốc gác của cuộc sống họ có nên họ mới dám hạnh phúc, với toi những thứ cảm xúc ấy cực kì kinh tởm, nó không đúng đắn, nó vô trách nhiệm, nó giả tạo, toi đang đứng giữa hai loại người đó, người ta bảo toi nên hãy bắt chước giống người hạnh phúc, họ bảo toi cắt tóc mình gọn gàng, tắm rửa sạch sẽ, ăn bận lịch sự cho giống mọi người, những thứ đó càng khiến toi kinh tởm, thế còn những người đau khổ thì sao ? Họ không thể tắm, họ mặc rách rưới, họ dầm mưa dầm nắng để mưu sinh cho biến dạng thân hình thì chẳng phải con người sau ? Cái lũ văn minh ấy khiến toi cảm thấy ghê tởm
_Ahhhhh! Bây ơi cứu tao, nó ăn thịt tao, cứu tao!!!!!!!!!
Phải đến khi hắn há miệng táp hết chiều dài nguyên cái giò đến tận cái panty của mụ, Malris mới nhìn mệt mỏi, đi tới, bảo đủ rồi mà vỗ vào lưng hắn một cái thì hắn mới chịu nôn ra mà buông tha cha cái giò ả.........ả sang chân tâm lý, nằm dưới đất, ráng sờ vào giò một cách chậm rãi của mình xem nó còn nguyên không, nguyên cái giò phủ đầy nhớt dãi của tên Tú Ân đó, đã vậy hắn còn ho sặc sụa rồi phun ra nguyên cái tất đen của mụ nữa chứ, sau vụ này mà ả không biết chừa thì thôi, trời giúp được ả.
Updated 91 Episodes
Comments
Asahi Yoshida
tui tưởng cách mạng chứ:V ?
2025-03-25
0
Hàn Yurou (light novel)
hay🤩🤩🤩🤩
2025-03-05
0