Rời Đi Khỏi Chiếc Lồng "Hoa Lệ" Nhưng Đã Mục Nát

Mỗi ngày đều trôi qua như vậy, cứ sống mà tồn tại, ẩn núp rồi bày mưu, giăng bẫy để chôn vùi lũ quái nhân ấy. Ninh An có vạn cách để tra tấn những kẻ đó, nhưng cậu lại rất lười biếng, chỉ muốn ở trong căn phòng nhỏ ấm áp, rồi lặng im xem những cuốn tiểu thuyết mà Lâm Diệp đã đưa cho cậu.

Sống như vậy có nhàm chán không?

Cậu chỉ có Lâm Diệp, chỉ chờ và đợi anh từng ngày, chỉ có thể ngắm nhìn lũ quái vật ấy qua cửa kính. Qua đi, qua đi, ngày cứ qua đi mãi, ánh mắt chúng nhìn cậu đã thay đổi, đó là sự dè chừng, không dám đến gần, lúc đó Ninh An chỉ cười nhẹ, cậu nên nghĩ ra trò chơi mới rồi.

Đó là thú vui của Ninh An mỗi khi Lâm Diệp đi, cậu luôn nghĩ cách hành hạ chúng mỗi ngày, cũng coi như là sự trả thù nhỏ nhoi của cậu dành cho chúng.

"Tiểu An, cậu có muốn rời khỏi cuộc sống nhàm chán này để đi với tớ không".

Trong căn phòng ngủ lúc này bỗng vang lên giọng nói trầm trầm, lại rất dễ nghe. Ninh An ngẩng đầu nhìn tuấn nhan người đối diện, đôi mắt trong veo nhạt màu rủ xuống, miệng mấp mấy muốn nói gì đó nhưng không thành lời.

Sự yên tĩnh bao trùm toàn bộ căn phòng, ai trong hai người đều không cất lên tiếng nói, cũng không có tiếng trả lời hay đáp lại lời đối phương.

Một lúc lâu vẫn không nhận được lời hồi đáp, Lâm Diệp là người cuối cùng không nhịn được.

“Tiểu An, đi với tớ đi, cuộc sống này không còn gì để níu giữ hai chúng ta cả, thay vì cứ ngẩn ngơ mà sống thì cậu hãy đi với tớ đi”

Lâm Diệp tiến lên nắm lấy vai người trước mắt, ánh mắt anh hiện lên vẻ quyết tâm và kiên định. 

“Nhưng tớ lại thấy sống như vậy cũng tốt, dù người thân đã không còn nhưng không phải cậu vẫn ở cạnh tớ sao”.

Ninh An đối mặt với Lâm Diệp, đôi mắt màu nâu nhạt phản chiếu ánh sáng từ trần nhà hiện lên hình bóng phía trước cậu. Chất giọng nhẹ nhàng ấm áp lại cất lên: “Không phải tớ thích sống như vậy, mà là vì tớ đã quen sống ở nơi này, dù nó có tàn khốc, tuyệt vọng đến đâu thì không phải chúng ta đã quen rồi ư, quen sự khắc nghiệt, tàn độc, quen với bóng tối, quen thuộc với chiếc lồng giam rộng lớn không thể thoát ra rồi ư. Tớ đã có thể quên những chuyện đau lòng trong quá khứ, quen với sự cô đơn và cô quạnh, đã có thể tự tại sống nhàn hạ trong căn phòng chỉ có ánh đèn chiếu rọi cùng với những cuốn tiểu thuyết yêu thích của tớ khi không có cậu”

Ý cười hiện lên khuôn mặt của Ninh An, khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp như búp bê lại không có ánh mắt vô hồn, thay vào đó là một đôi mắt nâu xinh đẹp trong sạch đến thuần khiết. 

"Vậy nên cậu không cần tự trách mình khi để tớ một mình ở đây. Ngược lại thì tớ rất cảm kích và biết ơn đối với cậu. Tớ và cậu có thể xem là người thân duy nhất của nhau ở thế giới này. Nếu cậu không chiến đấu và bảo vệ tớ đến cùng, còn che giấu tớ ở nơi này, giúp tớ ẩn núp khỏi "chúng" thì có lẽ tớ đã chết lâu rồi, tới xác chắc cũng chẳng còn"

Ý cười nơi đáy mắt Ninh An càng sâu, cậu dang tay ôm đối phương trước ánh mắt ngỡ ngàng của Lâm Diệp.

Bàn tay đang nắm chặt của Lâm Diệp bỗng buông thõng, anh thở ra một hơi nặng nề rồi dang tay ôm lấy cậu.

"Cậu cứ như vậy hoài bảo sao tớ có thể để cậu ở nơi này một mình được".

Căn phòng ngủ giờ đây có thể coi là ấm áp và sạch sẽ. Trái ngược hoàn toàn với khung cảnh bên ngoài cửa sổ, hình ảnh những tòa nhà cũ nát, hoang tàn được bao phủ hoàn toàn bởi bóng tối u ám, nó cứ yên lặng, yên tĩnh đến lạ thường. Nhưng chỉ cần một thanh âm, hay tiếng kêu của sinh vật sống nào sẽ có thể khiến cho lũ quái nhân ẩn sâu trong Địa Vực tử và trong những ngôi nhà trổi dậy. Nơi đây không có con người tồn tại. Có, chắc cũng chỉ là hai con người còn xót lại đang ẩn nấu thôi.

Địa Vực tử có tên gọi khác là thành phố chết hay thành phố quái nhân vì nơi đây chỉ là một cái hố khổng lổ bị hõm sâu xuống lòng đất, sống trong đó toàn là lũ quái vật khoác lên mình bộ da con người. 

Thế giới này từ khi có lũ quái vật xuất hiện thì đã phân chia và tách ra thành nhiều thành phố nhỏ. Số lượng quái nhân cứ tăng lên thì đến một ngày nào đó con người trong thế giới này sẽ toàn diệt chứ không riêng gì Địa Vực tử này. Nhưng con người lại không ý thức được điều đó.

Bây giờ chỉ có thành phố này là chỗ cư trú và là hang ổ của chúng. Những con người sống trong thành phố khác vẫn cứ sống như vậy, sống dưới sự che chở vô ưu vô lo. Nhưng Lâm Diệp biết rằng ngày thế giới này biến mất sẽ không còn xa, anh là người rõ ràng hơn ai hết. "Nó" đã nói cho anh biết, vậy nên Lâm Diệp muốn đưa Ninh An tham gia vào thế giới được vận hành bởi trò chơi chết chóc.

Dù biết trong thế giới chết chóc được ngụy tạo bởi trò chơi đó còn khắc nghiệt và tàn bạo hơn thế giới này nhưng Lâm Diệp vẫn quyết và muốn đưa Ninh An đi.

Trò chơi đó thiên vị cái chết nhưng ít ra cũng sẽ chừa đường sống cho người chơi, đặc biệt anh bây giờ đã có quyền hạn nhất định nên có thể bảo vệ Ninh An còn hơn là để cậu ấy cứ sống như vậy.

Ôm chặt người đối diện. Ánh mắt Lâm Diệp lóe lên tia lạnh lùng cùng ẩn nhẫn.

Ánh đèn trên trần nhà đột nhiên cứ chớp tắt liên hồi. Xung quanh Lâm Diệp dần dần hiện ra một làn khói mờ màu đen. Giọng nói quen thuộc lại vang lên trong đầu anh, vẫn âm lãnh như máy móc.

Hệ thống:《Người chơi Lâm Diệp mang số hiệu 7089 hãy trở về đại sảnh trò chơi, thời hạn điều ước đã sắp hết, người chơi nhanh chóng trở về đại sảnh để tham gia cuộc họp khẩn》

Phớt lờ tiếng thông báo của hệ thống, Lâm Diệp nắm chặt tay Ninh An, giọng nói có phần bình thản.

“An An, thời hạn điều ước của tớ sắp hết, cậu cũng biết là tớ phải quay về trò chơi. Nhưng cậu đừng lo, tớ đã dùng điểm tích lũy được để đổi lấy một tấm vé cho cậu tham gia trò chơi, chỉ cần cậu lấy máu viết tên mình lên trên đó là được”

Trong tay Lâm Diệp xuất hiện ra một tờ giấy và một con dao găm, anh đưa đến trước mặt Ninh An, thấy cậu thẫn thờ một lúc rồi mới cầm con dao và tờ giấy anh đưa. Lâm Diệp có chút đau lòng, giọng nói mang ý vị trấn an.

“Không sao đâu, đã có tớ rồi, dù là ở đâu, nơi nào thì cũng có tớ bảo vệ cậu. Đó không phải trách nhiệm của một người anh sao”

"Cậu không phải anh tớ, dù gì hai chúng ta cũng chỉ cách nhau có hai tháng thôi".

Ninh An nghe Lâm Diệp nói vậy thì có chút khó chịu, cũng để dòng cảm xúc vui vẻ này lấn át đi sự thống khổ kia xuống lòng.

Nhìn Ninh An đã làm xong hết thì Lâm Diệp mới thu hồi dao găm lại, sau đó nắm tay Ninh An.

Trong khoảng không im lặng thì giọng Lâm Diệp vang lên rất rõ ràng.

“Trở về”

Cậu nhìn thế giới đổ nát này lần cuối, thứ còn lại cuối cùng của cậu dành cho nơi này chỉ là một ánh mắt lạnh lùng.

Ninh An sau cùng đã chờ được thời khắc địa ngục này vĩnh viễn biến mất rồi.

"Nơi yên nghỉ tựa chốn ngục tù lại sa hoa và mĩ lệ chỉ dành cho kẻ đeo mặt giờ đã đến hồi kết rồi"

Lời của tác giả: Biết là một số bạn sẽ không có khái niệm hay chưa hiểu biết được truyện thể loại vô hạn lưu của ad. Đầu tiên chúng ta hiểu được vô hạn là không có giới hạn, còn lưu là di chuyển. Vô hạn lưu là di chuyển từ không gian này qua không gian khác mà không giới hạn số lần. Còn việc ad đặt tên truyện là cuộc sống của sâu lười sau khi xuyên vào thế giới vô hạn lưu kinh dị là cũng có lý do hết.

Đúng như tên, đây là một câu chuyện kể về cuộc sống của Ninh An sau khi xuyên vào THẾ GIỚI vô hạn lưu KINH DỊ chứ không phải game hay hệ thống là chính. Thế giới Ninh An sống đã bị loại bỏ và tiêu diệt, vì vậy nên Lâm Diệp đã dùng quyền hạn của mình để đưa Ninh An vô một THẾ GIỚI, một nơi được vận hành giống như là game vậy. Nhưng đó là một thế giới, nó ở một chiều không gian khác và thế giới đó liên kết với mọi thế giới khác nhau ở mọi chiều không gian dù lớn hay nhỏ.

Nếu cho Ninh An đứng trước tham vọng thì cậu sẽ thắng. Cậu không có sự ích kỉ, tham lam hay mong muốn một điều gì đó. Đối với cậu thì sự sống và cái chết rất giống nhau. An trong an lành, an nhiên, an ổn, an nhàn. Tên cậu là chỉ chính cậu.

Ninh An thực sự rất là lười, cậu thuộc hệ manh lười, nếu để Ninh An sống một mình thì cậu sẽ bị chết vì đói mất, chỉ số tự chăm sóc bản thân của cậu là -999. Nên mới có hộ thần là Lâm Diệp chăm sóc và nuôi nấng cậu, ví Lâm Diệp là cha, là mẹ, là anh trai là tất cả với cậu cũng không sai.

Câu chuyện này sẽ không có hồi kết, vì ngay từ đầu nó đã không có điểm đi cụ thể. Nói đơn giản là, đây chỉ là một câu chuyện về cuộc sống của một bé sâu nhỏ trong thế giới vô hạn lưu kinh dị. Chẳng có mục đích gì lớn lao và cao thượng, vĩ đại. Nhưng cái hay và tuyệt nhất của nó là ta sẽ chẳng biết điều gì cả, càng không biết và đoán trước được kết cục.

Anh Yểm Dạ đến phó bản 2 mới có thể lộ mặt, không chậm nhiệt.

Hot

Comments

LynLyn._1506

LynLyn._1506

Lyn ý kiên là câu búp bê lại không có ánh mắt vô hồn, thay...nên đổi là Đôi mắt búp bê bỗng ngân lên ánh sáng diệu kỳ, như cất giữa cả bầu trời mơ mộng, tg ko thik thì cx ko sao ạ

2025-04-28

4

Tư Hoa

Tư Hoa

Mở đầu đã thấy Ninh An không tầm thường rồi, nói sao nhỉ, tóm lại là ẻm rất mưu mô và xảo quyệt đó~♡

2025-04-29

0

TUẤN NGẦU

TUẤN NGẦU

không biết tg có cố ý ko, nhưng khúc này thấy hơi có chủ ý, đã đọc xong giờ quay lại đọc tiếp.

2025-04-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Văn Án - Đã Đổi Tên Công Chính
2 Rời Đi Khỏi Chiếc Lồng "Hoa Lệ" Nhưng Đã Mục Nát
3 Chuyến Tàu Chỉ Dành Cho Kẻ Đã Tước Đi Con Người
4 Qua Cổng, Vứt Bỏ "Tất Cả" Những Gì Còn Sót Lại
5 Hoàn Tất, Người Chơi Mang Số 9013
6 Thập Diện Lưu và Phó Bản
7 Cuộc Hợp Của Thập Diện Lưu (10 Người Đứng Đầu Vô Hạn Lưu)
8 Khởi Đầu Đẫm Máu, "Thiên Sứ" Như Tử Và Độc, Mê Hoặc Kẻ Mang Tà Niệm
9 Tiếng Khóc Oan Hồn 1 Phó Bản Khỏi Đầu
10 Tiếng Khóc Oan Hồn 2 Người Mẹ Và Bốn Đứa Trẻ
11 Tiếng Khóc Oan Hồn 3 Liễu Băng Nhiên
12 Tiếng Khóc Oan Hồn 4 Cuốn Nhật Kí Bí Ẩn
13 Tiếng Khóc Oan Hồn 5 Con Bé Không Còn Là Con Gái Tôi
14 Tiếng Khóc Oan Hồn 6 Duy Nhất Cậu Là Đọc Được
15 Tiếng Khóc Oan Hồn 7 Muốn Cậu, Chỉ Cậu Đi Đến, Quỷ Sẽ Đưa Lối Che Giấu
16 Tiếng Khóc Oan Hồn 8 Tầng Hầm Và Sự Thật Đằng Sau Mọi Thứ
17 Tiếng Khóc Oan Hồn 9 Nói Đi, Tên Của Ngươi Là Gì?
18 Tiếng Khóc Oan Hồn 10 Ác Quỷ Belphegor
19 Tiếng Khóc Oan Hồn 11 Đóa Hoa Nhiễm Sắc Đỏ Yêu Dị
20 Tiếng Khóc Oan Hồn 12 Dù Sao Ác Quỷ Vẫn Là Ác Quỷ
21 Tiếng Khóc Oan Hồn 13 Phong Ấn Ác Quỷ
22 Tiếng Khóc Oan Hồn 14 Sự Bất Tử Mà Con Người Thèm Muốn, Cô Có Muốn Không?
23 Tiếng Khóc Oan Hồn 15 Ai Là Oan Hồn, Ai Là Quỷ Dữ?
24 Tiếng Khóc Oan Hồn 16 Thứ Mà Liễu Băng Nhiên Phải Đối Mặt
25 Tiếng Khóc Oan Hồn 17 Đã Vượt Qua
26 Tiếng Khóc Oan Hồn 18 Một Cái Xuyên Tim Tôi Vẫn Tin Cậu, An An
27 Tiếng Khóc Oan Hồn 19 "Thần" Người Thật Đáng Kinh Tởm Mà
28 Tiếng Khóc Oan Hồn 20 Ác Quỷ Đã Phá Giải Phong Ấn
29 Tiếng Khóc Oan Hồn 21 Ninh An Nhìn Thấy "Ninh An", Cậu Đã Nhìn Thấy Họ
30 Tiếng Khóc Oan Hồn 22 Tự Do Là Ở Địa Ngục, Không Phải Nơi Này
31 Tiếng Khóc Oan Hồn 23 Ác Quỷ Và Ấu Quỷ Chạm Mặt Nhau
32 Tiếng Khóc Oan Hồn 24 Lời Triệu Hồi Và Trận Pháp Được Kích Hoạt
33 Tiếng Khóc Oan Hồn 25 Cậu Ấy Là Một Thiên Thần Sa Đọa Bị Xiềng Xích
34 Tiếng Khóc Oan Hồn 26 Hãy Nhìn Tôi Rồi Cô Sẽ Tìm Được
35 Tiếng Khóc Oan Hồn 27 Vì Anh Mà Thế Giới Này Cậu Nguyện Đặt Niềm Tin
36 Tiếng Khóc Oan Hồn 28 Mọi Thứ Cậu Đều Nắm Hết Trong Lòng Bàn Tay
37 Tiếng Khóc Oan Hồn 29 Nhanh Lên Trước Khi Hậu Quả Khó Lường
38 Tiếng Khóc Oan Hồn 30 Gấu Bông Quỷ
Chapter

Updated 38 Episodes

1
Văn Án - Đã Đổi Tên Công Chính
2
Rời Đi Khỏi Chiếc Lồng "Hoa Lệ" Nhưng Đã Mục Nát
3
Chuyến Tàu Chỉ Dành Cho Kẻ Đã Tước Đi Con Người
4
Qua Cổng, Vứt Bỏ "Tất Cả" Những Gì Còn Sót Lại
5
Hoàn Tất, Người Chơi Mang Số 9013
6
Thập Diện Lưu và Phó Bản
7
Cuộc Hợp Của Thập Diện Lưu (10 Người Đứng Đầu Vô Hạn Lưu)
8
Khởi Đầu Đẫm Máu, "Thiên Sứ" Như Tử Và Độc, Mê Hoặc Kẻ Mang Tà Niệm
9
Tiếng Khóc Oan Hồn 1 Phó Bản Khỏi Đầu
10
Tiếng Khóc Oan Hồn 2 Người Mẹ Và Bốn Đứa Trẻ
11
Tiếng Khóc Oan Hồn 3 Liễu Băng Nhiên
12
Tiếng Khóc Oan Hồn 4 Cuốn Nhật Kí Bí Ẩn
13
Tiếng Khóc Oan Hồn 5 Con Bé Không Còn Là Con Gái Tôi
14
Tiếng Khóc Oan Hồn 6 Duy Nhất Cậu Là Đọc Được
15
Tiếng Khóc Oan Hồn 7 Muốn Cậu, Chỉ Cậu Đi Đến, Quỷ Sẽ Đưa Lối Che Giấu
16
Tiếng Khóc Oan Hồn 8 Tầng Hầm Và Sự Thật Đằng Sau Mọi Thứ
17
Tiếng Khóc Oan Hồn 9 Nói Đi, Tên Của Ngươi Là Gì?
18
Tiếng Khóc Oan Hồn 10 Ác Quỷ Belphegor
19
Tiếng Khóc Oan Hồn 11 Đóa Hoa Nhiễm Sắc Đỏ Yêu Dị
20
Tiếng Khóc Oan Hồn 12 Dù Sao Ác Quỷ Vẫn Là Ác Quỷ
21
Tiếng Khóc Oan Hồn 13 Phong Ấn Ác Quỷ
22
Tiếng Khóc Oan Hồn 14 Sự Bất Tử Mà Con Người Thèm Muốn, Cô Có Muốn Không?
23
Tiếng Khóc Oan Hồn 15 Ai Là Oan Hồn, Ai Là Quỷ Dữ?
24
Tiếng Khóc Oan Hồn 16 Thứ Mà Liễu Băng Nhiên Phải Đối Mặt
25
Tiếng Khóc Oan Hồn 17 Đã Vượt Qua
26
Tiếng Khóc Oan Hồn 18 Một Cái Xuyên Tim Tôi Vẫn Tin Cậu, An An
27
Tiếng Khóc Oan Hồn 19 "Thần" Người Thật Đáng Kinh Tởm Mà
28
Tiếng Khóc Oan Hồn 20 Ác Quỷ Đã Phá Giải Phong Ấn
29
Tiếng Khóc Oan Hồn 21 Ninh An Nhìn Thấy "Ninh An", Cậu Đã Nhìn Thấy Họ
30
Tiếng Khóc Oan Hồn 22 Tự Do Là Ở Địa Ngục, Không Phải Nơi Này
31
Tiếng Khóc Oan Hồn 23 Ác Quỷ Và Ấu Quỷ Chạm Mặt Nhau
32
Tiếng Khóc Oan Hồn 24 Lời Triệu Hồi Và Trận Pháp Được Kích Hoạt
33
Tiếng Khóc Oan Hồn 25 Cậu Ấy Là Một Thiên Thần Sa Đọa Bị Xiềng Xích
34
Tiếng Khóc Oan Hồn 26 Hãy Nhìn Tôi Rồi Cô Sẽ Tìm Được
35
Tiếng Khóc Oan Hồn 27 Vì Anh Mà Thế Giới Này Cậu Nguyện Đặt Niềm Tin
36
Tiếng Khóc Oan Hồn 28 Mọi Thứ Cậu Đều Nắm Hết Trong Lòng Bàn Tay
37
Tiếng Khóc Oan Hồn 29 Nhanh Lên Trước Khi Hậu Quả Khó Lường
38
Tiếng Khóc Oan Hồn 30 Gấu Bông Quỷ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play